Chương 1924: Bị phong cách thời trang của tôi mê hoặc rồi sao?
Quán điểm tâm sáng nào đó ở Hào Giang.
Triệu Chung Dương chơi điện thoại, lúc này đột nhiên kêu lên kinh hãi.
“Con mẹ nó, Thần Côn ông nổi tiếng rồi nè.”
“Hả?” Điền Thần Côn đang ăn sáng có chút mơ màng, không biết Triệu Chung Dương nói cái gì.
Triệu Chung Dương đã trợn tròn mắt, cậu ta cảm thấy Điền Thần Côn ăn mặc rất tào lao, không ngờ rằng đám người trên mạng lại nói là có khí chất, chẳng lẽ họ bị mù rồi sao?
Lâm Phàm và Ngô U Lan cũng bị hấp dẫn, lập tức lấy điện thoại ra xem.
Khi nhìn thấy tin tức này đừng nói là Triệu Chung Dương, đến cả bọn họ cũng trợn tròn mắt.
Gu thẩm mỹ của xã hội này từ khi nào lại xảy ra biến hóa lớn như vậy rồi.
“Chuyện quái lạ năm nào cũng có, năm nay cũng vô cùng nhiều, đúng thật là kỳ lạ.”
Lâm Phàm cầm điện thoại nhìn kỹ, dường như không nhìn ra bức ảnh này có phong cách thời trang gì, sau đó lại nhìn lão Thần Côn trước mắt.
Con mẹ nó, hôm nay lại thay đổi một bộ phong cách khác.
Toàn thân xanh lá đồng thời ở bên cạnh bàn còn đặt một kính mát gọng to, con mẹ nó làm như vậy là muốn làm gì.
“Nhìn cái gì? Sao nào, bị phong cách thời trang này của tôi làm cho mê hoặc rồi à? Yên tâm, đều là người của mình, đợi chút nữa về tôi cũng đề cử cho các cậu một đường link, trên đó bán quần áo không chỉ tiện nghi còn rất đẹp đó nha.”
Điền Thần Côn đắc ý nở nụ cười, bây giờ ông ta xem như đã biết bản thân đã nổi tiếng rồi. Đối với quần áo của mình ông ta cảm thấy vô cùng tin tưởng, bởi vì em gái kia đề cử cho ông ta đến trang web mua đồ này.
Sau đó ông ta phát hiện quần áo trên đó không chỉ rẻ mà còn đẹp, cho nên cũng chọn rất nhiều, một mạch mua hết tất cả.
Nhóc này, bọn họ không hiểu nhưng mà có người hiểu được, như vậy đã là đủ rồi.
Nhìn xem, bây giờ trên mạng tất cả đều đang bàn luận về xu hướng này, không ngờ mình đang dẫn đầu xu hướng thời trang đó nha.
“Ăn cơm.”
Lâm Phàm vùi đầu vào húp cháo, bây giờ hắn thực sự không hiểu, có lẽ thực sự hắn không theo kịp trào lưu này rồi.
Ngô U Lan cười nói: “Thần Côn, bây giờ ông có con đường kiếm tiền mới rồi đó nha. Trên mạng có rất nhiều người muốn mời ông làm người mẫu đó, phí xuất hiện này chắc chắn không ít đâu đó.”
“Tôi sẽ không đi.” Điền Thần Côn trực tiếp xua tay không thèm để ý những thứ này chút nào.
Triệu Chung Dương nói: “Ôi trời ơi, ngầu vậy luôn, vậy mà không đi?”
Điền Thần Côn cười nói: “Tôi là người có nguyên tắc, chuyện trở thành người mẫu cho người ta, bị người ta kêu đi tới đi lui như thế thì còn thể thống gì nữa chứ. Tôi không chịu được, không đi đâu.”
“Ha ha ha.” Lâm Phàm cười lên, nói: “Thần Côn, rất nhiều tiền đó, ông thực sự không cần sao, kiếm thêm ít tiền cũng rất được mà.”
“Tiền sao.” Điền Thần Côn sững sờ một chút: “Chuyện này ấy à. Thôi nói sau đi, để xem có ai đến tìm tôi không, đợi đến khi đó lại nói tiếp, tôi cũng phải là người thấy tiền là sáng mắt.”
“Ông không phải là thấy tiền là sáng mắt? Xin ông chút tiền lãi cũng không nỡ cho, tối qua tôi còn ngủ với ông đó.” Triệu Chung Dương rất tức giận nói.
“Đi đi, ai cần cậu ngủ cùng, suốt ngày ngáy giống như heo vậy.”
Lúc này, mọi người bắt đầu ồn ào trò chuyện.
Vân Tuyết Dao buông công việc trong tay xuống, một chút cũng không thèm để ý đến. Công ty bên đó có người quản lý, bây giờ cô chỉ muốn làm bạn thật tốt bên cạnh anh Lâm, làm hướng dẫn viên du lịch của bọn họ.
“Anh Lâm, đợi chút nữa chúng ta sẽ đi một vài điểm tham quan, còn có rất nhiều nơi các anh đều chưa đi qua đó.” Vân Tuyết Dao cười nói.
“Được.” Lâm Phàm gật đầu: “Ăn nhanh lên, đợi chút nữa thì xuất phát rồi.”
Miếu Liên Phong là một trong ba ngôi miếu cổ của Hào Giang, cũng là một ngôi miếu tương đối đặc biệt.
Thờ phụng Bồ Tát, vừa thờ Quan Đế, Thiên Hậu và các thần linh trong lòng mọi người. Các tín đồ cũng sinh hoạt rất tốt, cũng là nơi có ba loại tín ngưỡng văn hoá Nho giáo, Phật giáo, Đạo giáo cùng gặp nhau một chỗ.
Khi nhóm Lâm Phàm tới đây, cửa ra vào đã không ít người.
“Chỗ này không rộng mà nhiều người vậy.” Điền Thần Côn ngẩng đầu liếc mắt nhìn, không ngờ rằng đến sớm như vậy mà lại gặp phải nhiều người như thế.
Triệu Chung Dương nói: “Người đến Hào Giang du lịch cũng nhiều, không phải chỉ có chúng ta, người đông là chắc chắn rồi. Hơn nữa ở đây gần mấy chỗ náo nhiệt, người đông là chuyện rất bình thường mà.”
Mọi người đi vào, địa điểm tuy nhỏ nhưng thần tượng bên trong lại rất nhiều.
Lâm Phàm nhìn thấy Ngô U lan đi tới trước mặt Bồ Tát cầu nguyện, cũng không biết đang cầu nguyện cái gì, có điều ra ngoài đi du lịch đương nhiên cũng phải quan sát kỹ một chút.
Sau đó cũng không có gì làm đành đi theo đám đông, đi tới từng bức tượng thần để cầu nguyện.
Mãi cho đến tối, đi được rất nhiều địa điểm mọi người đều cảm thấy rất vui vẻ.