Chương 1933: Xuất hiện vấn đề
Sau đó hắn cầm lấy dụng cụ, trực tiếp tháo rời bộ chân tay giả ngay tại chỗ.
Một số công nhân xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này cũng sửng sốt, không biết đã xảy ra chuyện gì. Họ đều là những chuyên gia được điều đến đây để chuyên môn sản xuất chân tay giả hoàn mỹ.
Đột nhiên!
“Dừng lại hết cho tôi, đừng sản xuất nữa!” Lâm Phàm lập tức hét to.
Vương Minh Dương không biết đã xảy ra chuyện gì, nói với những người xung quanh: “Dừng lại hết đi, máy móc cũng dừng lại hết.”
“Người anh em, sao vậy?”
Lâm Phàm cầm trong tay một linh kiện rất nhỏ nói: “Cái này do ai sản xuất? Nhìn xem, gãy mất một góc rồi cũng có thể sử dụng được sao?”
Linh kiện rất nhỏ, nhưng nếu nhìn kỹ lại có thể thấy trên linh kiện này có vấn đề.
Sắc mặt Vương Minh Dương lập tức trở nên tức giận.
“Chủ nhiệm Lý, ông qua đây một chút!” Vương Minh Dương hét to.
Lúc này, một người đàn ông trung niên bụng to đi đến: “Vương tổng, sao vậy?”
Sau đó ánh mắt nhìn thấy Lâm đại sư thì sững sờ: “Lâm đại sư, ngài cũng đến sao?”
Vương Minh Dương trực tiếp đặt linh kiện lên bàn nói: “Ông nhìn xem, linh kiện này là sao? Sao lại bị gãy mất một góc?”
Chủ nhiệm Lý cầm linh kiện lên xem xét, rất bình tĩnh nói: “Không có gì đâu, rất bình thường, vẫn có thể sử dụng, không sao đâu.”
…
Lâm Phàm không những không tức giận mà còn cười: “Chủ nhiệm Lý, ông đang nói đùa với tôi sao? Gãy mất một góc rồi còn dùng được sao?”
Chủ nhiện Lý: “Lâm đại sư cậu không hiểu, đây là tình huống bình thường, không có vấn đề gì cả.”
Vương Minh Dương xụ mặt, cảm thấy chuyện này là do mình làm, khiến cho người anh em của mình thất vọng rồi.
Lâm Phàm không nói gì thêm, tiếp tục kiểm tra những linh kiện chân tay giả hoàn mỹ còn lại, cầm một cái lên rồi lại đặt xuống.
Khi cầm một bộ chân tay giả khác lên, lông mày cũng nhíu lại, sau đó lấy dụng cụ tháo rời nó ra.
Xoạt xoạt!
Mấy linh kiện rơi ra, giống như là chưa được siết chặt, nhìn kỹ có thể thấy trong quá trình sản xuất không được lắp đặt tốt.
“Chủ nhiệm Lý, đừng nói với tôi cái này cũng không sao nhé?” Lâm Phàm cầm linh kiện lên nhét vào, sau đó lắc lư vài cái, linh kiện lại rơi xuống.
Vương Minh Dương nhìn thấy cảnh này lập tức nổi giận: “Chủ nhiệm Lý, ông xét duyệt kiểu gì vậy? Như vậy cũng thông qua hết sao?”
Chủ nhiệm Lý cau mày: “Vương tổng, cậu nói như vậy là không đúng rồi, những linh kiện này không có vấn đề gì cả, hơn nữa đây chỉ là những thứ phụ, là sai sót nhỏ mà thôi.”
“Đây còn không phải sai sót sao? Ai đã không phát hiện ra vấn đề này vậy?” Vương Minh Dương tức giận nói.
Chủ nhiệm Lý: “Vương tổng, Bí thư Trần bảo tôi qua đây là vì cái gì? Đó là vì coi trọng kỹ năng chuyên môn của tôi. Tôi có thể bảo đảm cái này tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Tôi đã làm trong ngành này nhiều năm như vậy, loại tình huống này tôi gặp nhiều rồi, tuyệt đối sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì, chỉ nằm trong phạm vi bình thường mà thôi.”
Vương Minh Dương: “Ông đừng luôn miệng lôi Bí thư Trần ra, nếu để Bí thư Trần biết chuyện thì e là ông sẽ là người bị mắng đấy.”
Chủ nhiệm Trần: “Vương tổng, Bí thư Trần không hiểu thứ này, ông ấy sẽ không phát biểu bất kỳ ý kiến gì. Loại chuyện này cho dù là gọi người qua đây thì họ cũng sẽ nói là tuyệt đối không có vấn đề gì.”
Lâm Phàm lấy điện thoại ra gọi điện.
“Lâm đại sư, cậu làm gì vậy?” Chủ nhiệm Trần sững sờ, vội vàng hỏi.
Trong phòng họp, Bí thư Trần đang tham quan khu công nghiệp Thượng Hải. Lúc này điện thoại đột nhiên vang lên, bình thường khi đang làm việc ông ta sẽ không nghe, nhưng khi nhìn thấy điện thoại hiện tên người gọi thì nghe máy.
Người xung quanh nhìn thấy tình huống này cũng rất tò mò, không biết là ai gọi đến mà lại để Trần Thư Kiệt phải nghe máy.
Dù sao họ cũng biết rằng, khi Bí thư Trần làm việc sẽ không có loại hành vi này, vậy nên chỉ có thể nói rõ rằng đây nhất định là một chuyện rất quan trọng.
Điện thoại vừa kết nối thì giọng nói của Lâm Phàm truyền đến.
“Bí thư Trần, cái người mà ông sắp xếp đến đây quá vô trách nhiệm rồi.”
Bí thư Trần sững sờ, không hiểu gì cả nói: “Sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
Bọn họ rất coi trọng chuyện chân tay hoàn mỹ, tuyệt đối không để xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Bây giờ Lâm đại sư trực tiếp gọi đến và nói những lời này thì quả thực không đúng lắm.
Lâm Phàm: “Bí thư Trần, những linh kiện nhỏ của chân tay giả hoàn mỹ đều giao cho các ông, người phụ trách cũng là người của ông. Nhưng bây giờ thì sao, linh kiện này đã phù hợp chưa? Tôi đã kiểm tra mười bộ phận của chân tay giả hoàn mỹ, ba bộ có linh kiện bên trong gặp vấn đề. Tôi cũng không phải nói là không thể không xảy ra vấn đề, nhưng tỉ lệ này cũng cao quá rồi đó?”
“Nếu Bí thư Trần không có lòng hợp tác thì thực sự không cần miễn cưỡng, tôi có thể tự mình làm được.”
Vẻ mặt Bí thư Trần trở nên nghiêm túc: “Lâm đại sư, cậu chờ chút, bây giờ tôi sẽ đến ngay.”