Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1991 - Chương 1991 - Hacker Lâm Đại Sư Lại Ra Tay

Chương 1991 - Hacker Lâm đại sư lại ra tay
Chương 1991 - Hacker Lâm đại sư lại ra tay

Chương 1991: Hacker Lâm đại sư lại ra tay

Ngồi trước máy tính.

Lâm Phàm duỗi mười ngón tay ra. Đã lâu hắn không chạm vào, nghĩ lại hình như đã qua một thời gian rất dài rồi.

Lưu Hiểu Thiên ngồi một bên, nhìn chằm chằm Lâm Phàm.

“Cục trưởng Lưu, lúc nào anh cũng nhìn chằm chằm tôi làm gì vậy?” Lâm Phàm kinh ngạc nhìn, sau đó nhỏ giọng nói: "Không phải anh sợ tôi làm bậy đấy chứ?”

Lưu Hiểu Thiên vội vàng xua tay: "Không có, tuyệt đối không có chuyện đó. Tôi rất tin tưởng Lâm đại sư mà, chắc chắn Lâm đại sư sẽ không dùng máy tính làm chuyện khác, chúng ta chỉ cần tìm được những tên đáng ghét này là được, đúng không?"

“Đúng vậy."

Lâm Phàm nghiêm túc gật đầu. Hắn không ngờ rằng Lưu Hiểu Thiên vẫn lo lắng chuyện này. Hắn rất muốn nói đây hoàn toàn là một lo lắng không cần thiết.

Mình là người có liêm sỉ, nói không chạm vào máy tính thì tuyệt đối sẽ không chạm vào máy tính.

Chẳng qua tình huống lúc này là tình huống đặc thù, hắn cũng không thể nhìn những bông hoa của tổ quốc cứ thế bị người ta chà đạp.

Mặc dù hắn cũng không quen biết gì những đóa hoa của tổ quốc này. Nhưng để cho những đóa hoa này trưởng thành một cách khỏe mạnh, hắn vẫn sẵn sàng làm người bảo vệ hoa.

"Cục trưởng Lưu, nhìn kỹ đây, bổn đại sư là người có nguyên tắc đó nha."

Đúng lúc này, mười ngón tay lâm phàm bắt đầu gõ. Bàn phím lạch cạch rung động. Trong mắt Lưu Hiểu Thiên, những ngón tay kia đều mẹ nó biến thành tàn ảnh.

"Lâm đại sư, chậm một chút, chậm một chút, tôi nhìn hoa cả mắt rồi." Lưu Hiểu Thiên choáng váng rồi. Ngón tay này nhanh như vậy cũng không sợ chuột rút à, cứ gõ lạch cạch khiến người ta nhìn không rõ.

Thế nhưng Lâm Phàm đã toàn tâm toàn ý tập trung vào trong đó nên dừng lại là không có khả năng. Chỉ có như vậy mới có thể bộc lộ ra bản lĩnh chân chính của bản thân.

Phải gõ bàn phím như vậy, dùng tốc độ nhanh nhất để tìm được đối phương.

Bảo vệ những bông hoa của tổ quốc là trách nhiệm của mọi người.

Lưu Hiểu Thiên thấy biểu tình của Lâm đại sư có hơi nghiêm túc nên chỉ ngồi ở bên cạnh, không lên tiếng. Ánh mắt anh ta vẫn nhìn chằm chằm màn hình máy tính. Tuy nhiên cho dù có nhìn chằm chằm thì cũng chẳng hiểu nổi đây là đang làm cái gì.

QQ lập tức bị sập.

Vốn dĩ các kỹ thuật viên của công ty chat đang kiểm tra thì đột nhiên họ tìm thấy một vấn đề. Có người dùng thủ đoạn tuyệt đối táo bạo xâm nhập vào hệ thống của bọn họ.

Đối với Lâm Phàm mà nói, việc che giấu gì đó hoàn toàn không cần thiết, nhất định phải dùng thủ đoạn táo bạo nhất để xâm nhập.

"Mẹ kiếp! Không xong rồi, có ai đó đã xâm nhập vào trang quản trị của chúng ta.”

Một nhân viên kỹ thuật cũng đang lạch cạch gõ bàn phím nhưng không đủ. Thế tấn công của đối phương quá mạnh, khiến bọn họ sợ đến tè cả ra quần.

Nhân viên kỹ thuật đang ăn cơm nghe thấy vậy thì nhất thời sợ ngây người, con mẹ nó ai dám làm càn như thế chứ.

Anh ta nhanh chóng buông thức ăn trong tay xuống, vội vàng chạy tới. Nếu như thật sự xảy ra chuyện thì bọn họ rất có thể sẽ phải cuốn gói ra đi.

Chỉ là khi tất cả mọi người đều đăg nhập vào đó thì chuyện kinh khủng xảy ra với bọn họ. Đối phương căn bản không để ý đến bọn họ, cho dù bọn họ ngăn cản thì nhiều nhất chỉ mất một giây, đối phương đã đánh cho họ ôm đầu chạy trốn, không có chút rắm nào dùng được.

"Làm sao có thể thế được, từ bao giờ mà trong nước lại có cao thủ như vậy?"

"Đúng vậy, tổ trưởng của chúng ta đã từng tham gia giải đấu quốc tế, hơn nữa còn đạt được vị trí thứ nhất. Tuy kỹ thuật đánh chặn không thể nói là đứng đầu thế giới nhưng cũng thuộc top 10 đấy."

Nhân viên kỹ thuật của công ty nhìn thấy tình hình này đều choáng váng.

Lúc này, tổ trưởng kỹ thuật trực tiếp dừng động tác trong tay: "Đừng làm nữa, dừng lại đi.”

“Làm sao vậy?”

"Đúng vậy! Tuy rằng đối phương rất lợi hại nhưng chúng ta cũng không thể nhìn đối phương cứ thẳng tay xâm nhập vào được. Nếu xảy ra vấn đề, chúng ta sẽ chịu không nổi đâu."

Tổ trưởng lấy ra một điếu thuốc, yên lặng châm lên: "Kẻ tấn công này đang ở cục cảnh sát Thượng Hải thì còn làm cái gì nữa? Theo tôi thấy, cả thế giới chỉ có một người có thể làm đến mức tôi không kịp trở tay mà thôi."

“Ai?"

Mọi người nghe nói, nhất thời sửng sốt.

Tổ trưởng hít một hơi thuốc lá nói: "Lâm đại sư.”

“Mẹ kiếp, không thể nào! không phải Lâm đại sư bị quốc gia hạn chế dùng máy tính hay sao? Sao hắn vẫn được dùng vậy?”

“Đúng vậy. Tôi biết tình huống lúc ấy. Lâm đại sư rất lợi hại, thẳng ta xâm nhập. Dù là bất kì loại phòng ngự nào đi nữa, ở trước mặt hắn đều giống như giấy dán, không có bất kì một cách gì chống lại."

Tổ trưởng: "Đây là ở cục cảnh sát, vậy thì chắc chắn là đang điều tra gì đó. Tất cả đều dừng lại đi, không làm nữa. Với cả lần này Lâm đại sư chỉ là đang truy tìm một địa chỉ IP.”

Anh ta chỉ ngăn cản một chút nhưng cho dù là hết sức từ khi bú mẹ đến giờ cũng chẳng làm gì được. Vẫn nên buông tay là được rồi.

Bình Luận (0)
Comment