Chương 1994: Đánh thì phải đánh
"Cục trưởng Lưu, tôi về trước. Cô bé này, anh thông báo cho phụ huynh đưa nó về. Nhớ kỹ, đừng để cha mẹ đánh con, có việc gì cũng phải nói chuyện thật tốt. Đêm nay các anh cứ tăng ca đi, việc này rất quan trọng." Lâm Phàm nói.
Lưu Hiểu Thiên gật đầu, "Ừm, yên tâm đi. Chuyện này khẳng định phải giải quyết thật tốt.”
Lâm Phàm đã làm hết những chuyện có thể làm được. Những chuyện khác còn lại là của bọn người Lưu Hiểu Thiên.
Bởi vì chuyện này nên Lâm Phàm mở QQ ra, chú ý một chút đến trạng thái của những cậu bé trong QQ.
Cái này không nhìn không biết, vừa nhìn đã thấy rất ghê gớm.
Một cô bé 2k5 viết vài câu trên mạng xã hội mà khiến cho Lâm Phàm nhìn thấy lại có cảm giác rất đau đớn.
Cứ như vậy mà hắn thành một người trưởng thành rồi?
Mà cô bé kia đăng ảnh trên mạng xã hội cũng đủ khiến người giật mình.
Trong ảnh, một cô bé đứng đó với một điếu thuốc trong tay.
"Giới thiệu một chút, đây là em gái tôi, cũng là thế hệ GenZ, sinh năm 2k5. Trước mặt 2k5 chúng tôi, các anh 2k không có gì đáng nói cả, biết chưa?
Sau đó hắn tiếp tục nhìn xuống dưới, lại có một người còn mạnh bạo hơn.
"Ngày kia tôi sẽ đổi bạn trai, các anh 2k hâm mộ không? Chúng tôi 2k5 chính là tự do như vậy đấy, chỉ vài phút sẽ quật ngã đám 2k các anh. Chúng tôi 2k5 còn nhiều tiền hơn đám 2k bọn anh. Sau khi đám 2k bọn anh già, chúng tôi sẽ là vua.”
Trước khi đi ngủ mà nhìn những thứ này, hắn nhất thời có loại cảm giác nói không nên lời.
Xem ra, thời đại đang tiến bộ, đám sinh năm 90 này của hắn đã lỗi thời. Hắn không khỏi có một loại cảm giác bi thương.
Mà phía dưới còn có một bình luận, đồng thời còn có ảnh chụp còn làm cho hắn bất đắc dĩ hơn nữa. Hắn cảm thấy nếu như không làm chút gì đó thì đời này e rằng hắn thật sự già rồi.
“Con chó Tình Chiến, con chó Huyết Anh, con chó Hắc Giới. 2k5 là tổ tông của bọn mày, không phục thì đánh bất cứ lúc nào, chồng tao Hổ Ca cũng sẵn sàng đánh cho chúng mày vừa lăn vừa xin tha.”
Đồng thời phía dưới còn có hai bức ảnh, một cậu bé mặt phì mập mạp, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh chụp ảnh tự sướng.
Lâm Phàm không nói gì, chỉ yên lặng chụp lại màn hình bức ảnh và đống chữ này lại.
Nếu còn không làm chút gì đó thì hắn thực sự già quá rồi.
Mở Weibo ra.
Nhìn một chút độ chú ý của fan ở Weibo. Chỉ cần chơi Weibo thì đa số đều sẽ theo dõi hắn.
“Này cha mẹ của những đứa bé. Hãy lấy đòn roi của mình ra nào. Thật sự tôi rất tán đồng cách giáo dục bằng đòn roi của mọi người. Có thể đánh thì phải đánh, nếu không về sau thật sự sẽ không có cơ hội. Đây là điều duy nhất mà một người sinh năm 9x như tôi làm được.”
Sau khi phát ra Weibo này, hắn lập tức đi ngủ. Còn về tình huống bên ngoài kia thì chẳng có cái gì liên quan đến hắn cả.
Buổi tối, trăm nhà nghìn cửa đều đang ăn cơm tối.
Trương Tiểu Hổ đang ăn cơm, sau đó vô cùng cẩn thận mà nhìn cha mình trước mặt.
“Thi khảo sát lần này còn được, ít nhất là đủ tiêu chuẩn.” Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi gật đầu. Anh ta kết hôn sớm, sinh con cũng sớm, Bây giờ anh ta mới có 34 tuổi, mà con trai cũng đã mười ba tuổi.
“Cha, cái này thì chắc chắn rồi, con khẳng định có thể đạt tiêu chuẩn.” Trương Tiểu Hổ nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần qua ải là được. Thằng bé thật sự sợ đòn roi của cha mình, cái đó không phải chỉ chưng cho đẹp. Mỗi lần nhìn thấy nó, thằng bé đều bị dọa đến mức cẳng chân run lên.
Lúc này, người đàn ông đang xem Weibo. Việc hằng ngày anh ta thích nhất đó là xem Weibo của Lâm đại sư.
Anh ta không có bất cứ hứng thú gì với đám minh tinh. Nhưng lại thật sự có hứng thú với Lâm đại sư, hoàn toàn chính là một fan não tàn.
Đối với lời nói của Lâm đại sư, anh ta đều vô cùng tin tưởng không nghi ngờ. Thậm chí có thể nói, việc này có ích rất lớn đến giá trị nhân sinh của anh ta. Đúng lúc này, người đàn ông nhìn đến Weibo mới nhất của Lâm đại sư. Thật sự anh ta cũng có chút tò mò, sau đó gật đầu theo.
“Hừm, kỳ lạ. Sao Lâm đại sư lại đăng Weibo này nhỉ?”
Tuy rằng nghi ngờ nhưng anh ta vẫn kéo lên xem. Đằng trước thì cũng không có gì mấy, đứa bé gái bên trên anh ta cũng chẳng quen biết gì, chỉ cảm thấy thật kỳ cục. Tuổi còn nhỏ nhưng lại có tư tưởng như thế thì thật là không tốt.
Nhưng sau khi nhìn đến nội dung bên dưới ảnh chụp, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.
“Trương Tiểu Hổ…” Giọng của người đàn ông trầm thấp, tức giận như bạo phát ra càng khủng khiếp hơn,
“Cha, làm sao vậy?” Trương Tiểu Hổ nhìn thấy sắc mặt cha mình không thích hợp, bị dọa đến run rẩy, dự cảm có điều không lành chuẩn bị xảy ra.
“Được lắm, mày nhìn xem đây là cái gì? Đây có phải mày không?” Người đàn ông lập tức đưa điện thoại đến trước mặt con trai.