Chương 2010: Cam đã tẩm thuốc
Lâm Phàm nhìn một chút thì ra là do một người dân trồng cam đăng lên, những quả cam này đều là nông dân mới thu hoạch. Nếu như không bán được người dân cũng sẽ không lấy được tiền.
“Ừm, được, vậy để tôi chia sẻ chút.” Lâm Phàm gật đầu, ngay lập tức chia sẻ, đồng thời trên Weibo để lại bình luận: “Mọi người xem, cần mua thì mua chút nhé.”
Khi Weibo này được đăng tải, những cư dân mạng bình luận.
“Con mẹ nó Lâm đại sư từ khi nào bắt đầu kinh doanh hoa quả vậy?”
“Không cần nói gì nữa, nếu là Lâm đại sư chia sẻ vậy chắc chắn là phải mua ủng hộ một chút rồi.”
Trong một bãi tập trung cam ở nông thôn nào đó, mọi người đều mặt mày ủ rũ.
Đây là cam vất vả trồng được mà lại không bán được.
Mà bên ngoài một nhóm những người nông dân đeo găng tay đang xử lý cam, đặt chúng cùng với nhau đồng thời cũng chọn những quả cam hỏng để riêng ra, chuẩn bị đem về nhà tự ăn.
Nhưng bây giờ người mua cam thực sự là quá ít, hơn nữa cũng không có đường xuất bán, trong khoảng thời gian ngắn không bán được vậy sẽ chúng sẽ hỏng hết.
“Cha, cứ tiếp tục như vậy cũng không được, nhất định phải nghĩ ra cách mới được.” Một người thanh niên trẻ tuổi nói, sau khi anh ta tốt nghiệp đại học đã quay về trồng cam.
Với chuyên ngành đã học được, giúp đỡ bà con quê hương làm giàu.
Nhưng bây giờ cam trồng được lại không bán được, thực sự là sốt ruột.
Trần Sơn ngồi ở đó có chút buồn rầu: “Cha biết, nhưng đi đâu tìm đường đây.”
Ting ting!
Đúng vào lúc này con trai của Trần Sơn, Trần Tiểu Đông nghe điện thoại: “Xin chào, xin hỏi ai vậy ạ.”
“Anh ở đây có bán cam à, bán cho tôi một trăm nghìn, được không?” Người ở đầu dây điện thoại bên kia nói.
Trần Tiểu Đông sững sờ, không quá hiểu đây là tình huống gì, nhưng vẫn gật đầu: “Được, được, không có vấn đề gì, hôm nay tôi sẽ gửi qua đó.”
“Vậy được, tôi kết bạn Wechat với anh, tôi chuyển tiền trước cho anh.”
Sau khi nói xong thì tắt điện thoại.
Trần Tiểu Đông thấy đối phương chuyển tiền đến lập tức sững sờ: “Cha, có người mua rồi.”
Trần Sơn: “Haizz, một người mua cũng như muối bỏ biển.”
Vừa dứt lời.
Điện thoại của Trần Tiểu Đông lại kêu.
“Bán cam đúng không? Bán cho tôi hai trăm nghìn, số điện thoại là số Wechat chứ?”
“Đúng vậy.”
“Vậy được, tôi kết bạn với anh rồi, cũng chuyển tiền cho anh rồi đó.”
Vẫn chưa đợi Trần Tiểu Đông mở lời, đối phương đã tắt máy.
“Cha, lại có người mua rồi.”
Trần Sơn vừa định nói, cũng mới chỉ có hai người, thì điện thoại lại kêu lên.
“Alo, bán cam à.”
…
Hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác, Trần Tiểu Đông bận tối mắt tối mũi không thể dừng lại.
“Đợi đã xin hỏi một chút, sao các anh lại biết chỗ tôi bán cam vậy?” Trần Tiểu Đông lập tức hỏi, anh ta nhất định phải biết rốt cuộc là có chuyện gì.
“Lâm đại sư chia sẻ tin này, chúng tôi giúp Lâm đại sư đến đây mua một chút.”
Sau khi tắt máy, Trần Tiểu Đông chìm vào nghi ngoặc.
“Lâm đại sư?”
Nhưng ngay sau đó anh ta dường như nghĩ tới điều gì đó, sau đó vui vẻ nói: “Cha, Lâm đại sư tuyên truyền giúp cho chúng ta rồi.”
“Con trai, Lâm đại sư là ai vậy?” Trần Sơn đã bị hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác làm cho kinh hãi, không biết đây là có chuyện gì.
“Cha, chính là Lâm đại sư nhận được giải thưởng kia đó, là người cha nói có năng lực đặc biệt, lợi hại nhất đó.” Trần Tiểu Đông hưng phấn nói, anh ta không ngờ rằng Lâm đại sư vậy mà lại sẽ chia sẻ bài viết cho anh ta.
Sau đó vừa nghe điện thoại vừa lấy một điện thoại khác mở Weibo xem, vừa thấy đã sợ ngây người, không ngờ rằng Lâm đại sư thực sự chia sẻ.l bài đăng của mình.
Số người theo dõi Weibo của Lâm đại sư thật nhiều, fan hâm mộ cũng đông đảo. Nhiều đến mức có chút dọa người, hơn nữa sức ảnh hưởng cũng vô cùng lợi hại.
Anh ta thực sự rất cảm ơn Lâm đại sư, nhưng cũng không biết phải cảm ơn như nào, chỉ có thể bình luận bên dưới Weibo của Lâm đại sư.
“Cảm ơn Lâm đại sư, cảm ơn Lâm đại sư.”
Phố Vân Lý!
Lâm Phàm lướt Weibo khi nhìn thấy bình luận này, nở nụ cười sau đó trả lời: “Không cần cảm ơn.”
“U Lan, xem ra chuyện tôi chia sẻ này cũng không tệ ha, người ta tìm đến tận nơi cảm ơn rồi này.” Lâm Phàm cười nói.
Ngô U Lan cũng rất vui vẻ: “Đương nhiên rồi, Weibo của anh Lâm có rất nhiều người theo dõi, hơn nữa mọi người nhất định sẽ giúp đỡ.”
“Thật ra người có công to nhất là cô, nếu như không phải là do cô thì tôi sao biết được chuyện này.” Lâm Phàm cười nói.
Những chuyện này đối với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, nhưng đối với người khác mà nói liên quan đến tất cả, dù sao cũng chính là có thể giúp thì giúp.
Ngày hôm sau!
Phố Vân Lý, Lâm Phàm đang chơi điện thoại thì nhìn thấy một đoạn video, khi đoạn video này xuất hiện thu hút rất nhiều người chia sẻ và bình luận.
Hắn không biết đây là video gì, nhưng tiêu đề khiến người ta cảm thấy có gì đó sai sai.
‘Cam các anh ăn đều là ngâm qua thuốc rồi đó.’