Chương 2012: Lâm đại sư đã giải thích
“Lần trước tôi nhìn thấy chuối cùng làm vậy, vẫn là chuối màu xanh, cũng phải ngâm qua loại nước này một chút.”
“Trên lầu kia, anh không cần nói nữa, càng nói càng lộ ra chỉ số IQ của anh quá thấp. Chuối vốn chính là khi chưa chín hái xuống, nếu như đã chín rồi thì đến tay anh chẳng khác gì đống kít.”
“Con mẹ nó, lầu trên từ đâu đến vậy, sao lúc trước không đứng ra nói lời này đi mà bây giờ mới xuất hiện vậy?”
“Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, là các anh tự không đọc còn nói tôi là thủy quân bào chữa cho Lâm đại sư, thật là một đám thiểu năng mà.”
“Mọi người đừng để tên họ Lâm kia lừa.”
“Con mẹ nó, bây giờ tôi nên tin lời của ai đây.”
“Nếu như nhất định phải lựa chọn, tôi vẫn chọn tin Lâm đại sư.”
Lúc này, trên mạng cãi nhau túi bụi, đối với bọn họ mà nói chuyện này có chút đùa giỡn với IQ của bọn họ.
Mà đối với những người bình thường không quen thuộc mà nói, bọn họ rất dễ bị video này lừa gạt, từ đó lựa chọn tin tưởng. Bây giờ Lâm đại sư đứng ra giải thích rồi, điều này khiến bọn họ hiểu được vấn đề, trong nháy mắt thì đã hiểu.
Lâm Phàm nhìn những bình luận trên Weibo, cũng chỉ biết thở dài, thấy tình hình hiện tại dường như đã có sự thay đổi tốt. Nếu như để mặc cho chuyện này phát triển đúng thật là không biết đến cuối cùng sẽ trở thành như thế nào.
Điều này sẽ khiến cho người nông dân vất vả trồng hoa quả thiệt hại bao nhiêu về kinh tế, dù sao những thứ này đều là do họ lao động vất vả mới có được.
Trong làng.
Trần Sơn vô cùng lo lắng, chuyện này hắn đã giải thích rất rõ rồi. Thế nhưng không ai tin, nếu như cứ phát triển như này thì biết phải làm sao.
Trần Tiểu Đông cũng rất lo lắng, vô cùng tức giận. Cậu ta không biết rốt cuộc là ai đang ở trên mạng đăng những thứ bậy bạ này. Đây rõ ràng là vu hãm bọn họ, gây nên ảnh hưởng lớn đối với bọn họ.
“Chuyện này phải làm thế nào đây.” Một vài người nông dân trồng cam cũng không biết nên làm như nào mới được.
Cam bọn họ vất vả trồng được, nếu như không bán được thì chỉ có thể hỏng, thành quả vất vả trồng được cứ như vậy mà uổng phí.
Ting ting!
Nhưng vào lúc này, điện thoại của Trần Tiểu Đông vang lên. Khi nhìn thấy số điện thoại lạ gọi đến thì trong lòng cậu ta có chút đắn đo, biết chắc đây có lẽ lại là có người gọi đến chửi mắng bọn họ. Sợ rằng bọn họ có giải thích hay bảo đảm thế nào cũng khó khiến người ta tin tưởng.
Cuối cùng, cậu ta chỉ có thể lựa chọn nghe điện thoại, nhưng khi nghe điện thoại chuyện khiến cậu ta không ngờ tới đã xảy ra.
“Ngại quá, trước đây tôi gửi tin nhắn chửi mắng anh, chuyện này tôi đã biết rồi, là tôi hiểu lầm anh. Vừa hay tôi muốn tặng chút cam cho bạn bè, anh chuyển giúp tôi một ngàn tệ tiền cam nhé, tiền một chút nữa tôi sẽ chuyển cho anh.”
Khi nghe thấy giọng nói trong điện thoại, Trần Tiểu Đông hoàn toàn trợn tròn mắt. Cậu ta không ngờ rằng sẽ có một cuộc điện thoại như vậy, không phải là gọi đến mắng chửi, cũng không phải là gọi làm gì mà là để xin lỗi anh ta.
“Alo, anh có còn đang nghe không vậy?”
Trần Tiểu Đông lập tức trả lời: “Vẫn đang nghe, không sao, không sao, hiểu lầm giải quyết là được rồi, thực sự đây không phải là ngâm formaldehyde gì đó đâu.”
Đầu dây bên kia: “Tôi biết, Lâm đại sư đã giải thích trên Weibo rồi, không ngờ rằng bây giờ lại có người đáng ghét như vậy, vậy mà lại lừa gạt bọn họ.”
Trần Tiểu Đông nghe thấy là Lâm đại sư giúp bọn họ giải thích, ngay lập tức ngơ người thậm chí còn cảm động muốn khóc, anh ta không ngờ rằng Lâm đại sư vậy mà lại quan tâm chuyện của bọn họ.
Dù sao cậu ta không hề quen biết Lâm đại sư, thậm chí từng bởi vì nghe tin đồn của những người khác mà dưới Weibo của Lâm đại sư mắng chửi mấy câu.
Sau khi tắt điện thoại, Trần Tiểu Đông mở Weibo của Lâm đại sư ra xem, khi nhìn thấy những lời nói kia thực sự cảm động đến muốn khóc.
“Cảm ơn ngài, Lâm đại sư.”
Không nói lên lời, chỉ có thể dùng cảm ơn như vậy để cảm kích Lâm đại sư.
Không có nhiều thời gian dư thừa để anh ta nghĩ đến chuyện này, lúc này điện thoại lại điên cuồng kêu lên, hơn nữa cũng có người gửi tin nhắn đến.
Những tin nhắn này đều là người trước đó đã mắng chửi Trần Tiểu Đông gửi đến, bây giờ những người này đều gửi tin đến xin lỗi, điều này khiến Trần Tiểu Đông không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Cha, Lâm đại sư giúp chúng ta giải thích rồi, bây giờ điện thoại gọi đến, lại phải bận rộn rồi đó.” Trần Tiểu Đông nói.
Trần Sơn ngơ ngác, ông ta cũng không ngờ rằng chuyện sẽ thay đổi thành như vậy, trong lòng có chút vui vẻ và biết ơn không nói nên lời.
Phố Vân Lý!
“Nhìn xem, những tin vịt và đồn nhảm kia hoàn toàn đã không tồn tại nữa.” Lâm đại sư cười nói.
Điền Thần Côn: “Đây là công lao của tôi đó, nếu như không phải là tôi, cậu làm sao biết được chứ.”
Lâm Phàm cười: “Thần Côn, công lao này đúng là của ông, nhưng nếu như không phải là tôi đăng Weibo thì lời này của ông cũng không ai biết đến.”
…