Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 2017 - Chương 2017 - Đến Ngày Tranh Tài

Chương 2017 - Đến ngày tranh tài
Chương 2017 - Đến ngày tranh tài

Chương 2017: Đến ngày tranh tài

Sau khi đến khách sạn.

Triệu Chung Dương ngay lập tức nghĩ cách lên mạng, sau đó mở livestream lập tức có rất nhiều cư dân mạng tràn vào.

“Ôi trời, con mẹ nó, anh Dương đây là đâu vậy?”

“Anh Dương được đấy, nhìn phong cách của căn phòng này, hình như cũng rất được đấy nha.”

“Nhưng có gì đó sai sai, trời bên ngoài hình như vẫn còn chưa sáng.”

Triệu Chung Dương cười nói: “Các anh em, bây giờ tôi đã ở Mỹ rồi, nhìn xem người bên cạnh tôi là ai đây.”

Khi ống kính quay lại, những cư dân mạng ngỡ ngàng không ngờ rằng lại là Lâm đại sư.

“Mẹ nó, anh Dương thuê phòng với Lâm đại sư rồi, không phải anh Dương bán mông rồi đấy chứ?”

“Đây là tin tức lớn, đừng nói gì nữa tặng quà đi đã.”

Triệu Chung Dương nhìn bình luận trên màn hình nhất thời cạn lời: “Các anh em, các anh đang nghĩ cái gì vậy, cái gì mà bán mông hay không bán mông chứ. Bây giờ tôi đang ở Mỹ cùng bọn Lâm đại sư, lần này đến đây là để cổ vũ cho Ngô Hoán Nguyệt, các anh em phải nhớ kỹ ngày thi đấu tôi sẽ livestream đó.”

“Xuất sắc...”

“Ngầu thật, tôi nhất định phải xem.”

“Đợi đã, có gì đó sai sai, khi anh Dương livestream, chúng tôi ở đây nói không chừng đã là rạng sáng rồi. Con mẹ nó, mọi người đều không thể ngủ, phải xem livestream hay sao.”

“Đương nhiên rồi, ngủ có ý nghĩa gì chứ, đương nhiên là livestream có ý nghĩa hơn rồi.”

Triệu Chung Dương cầm điện thoại di động nói: “Các anh em, tôi sẽ nói cho mọi người tình huống mới nhất, nếu như trong nước thực sự là rạng sáng vậy ban ngày xem là được rồi. Lần này tôi có đem đồ nghề đến đây, tuyệt đối sẽ làm cho chất lượng hình ảnh cao nhất, nhìn xem, những thứ này là gì...”

Ống kính quay sang mấy cái túi lớn trên mặt đất.

“Xuất sắc...Anh Dương đúng là có chuẩn bị đó nha!”

“Ha ha ha, lần này tôi chắc chắn xem livestream, có ai xem cùng tôi không?”

“Chắc chắn là cùng xem rồi.”

Lâm Phàm nhìn Triệu Chung Dương livestream vui vẻ như vậy cũng không làm phiền, mà đi sang phòng khác.

Ở nước ngoài, Ngô Hoán Nguyệt ngược lại không cần giống ở trong nước, cần bao bọc kỹ bản thân, ở đây thực sự không nhiều người nhận ra cô.

“Hoán Nguyệt, có phải là có chút căng thẳng rồi không?” Lâm Phàm nhìn Ngô Hoán Nguyệt một mình ngồi ở đó, hình như là rất căng thẳng.

Ngô Hoán Nguyệt gật đầu: “Vâng, có chút.”

Lâm Phàm xoa đầu Ngô Hoán Nguyệt: “Không cần quá căng thẳng, cho dù là lên sân khấu thì cũng coi như là thi đấu trong nước là được.”

“Vâng.” Ngô Hoán Nguyệt hít sâu một hơi: “Em sẽ điều chỉnh trạng thái tốt.”

Dương Thiến bên cạnh cũng cười cười, ai nói minh tinh sẽ không căng thẳng. Cô biết Hoán Nguyệt ở trong nước cũng mở không ít liveshow. Thế nhưng bây giờ đến đây tham gia thi đấu, vậy mà lại căng thẳng, chuyện này khiến cô ta có chút buồn cười.

“Được rồi, Hoán Nguyệt, hít một hơi sâu sẽ tốt hơn.” Dương Thiến mím môi, nhịn cười.

“Chị Thiến, chị đang cười em sao.” Ngô Hoán Nguyệt nói.

“Không có, tuyệt đối không có.” Dương Thiến lập tức xua tay, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giấu được, sau đó phụt bật cười một tiếng: “Thật ra em đã tổ chức nhiều buổi biểu diễn như vậy rồi, mà sao bây giờ lại căng thẳng. Nếu như để cho fan hâm mộ của em biết, thì chắc chắn cũng cười chết mất.”

Rất nhanh, ngày cuối cùng cuộc thi cũng đến.

Ngô Hoán Nguyệt thân là ca sĩ hàng đầu trong nước tham gia thi đấu chắc chắn sẽ nhận được sự quan tâm, nhưng lần này bởi vì là ở nước ngoài vậy nên ngược lại không có fan hâm mộ nào.

Mà một số minh tinh còn lại ở nước ngoài, dưới sự bảo vệ của vệ sĩ vội vàng bước vào sân.

“Lâm đại sư...”

Từ đằng xa nghe thấy giọng nói quen thuộc.

Lâm đại sư quay đầu hoàn toàn không ngờ rằng những phóng viên lại đến đây.

“Sao các anh đến đây?” Hắn có chút không dám tin, đây đều là người quen, những phóng viên của Thượng Hải.

“Chắc chắn là đến rồi, Lâm đại sư cũng ở đây mà. Chúng tôi vì tin tức cũng phải chạy suốt đêm đến đây, may mắn là tới kịp rồi.” Một phóng viên cười nói.

“Là đến livestream sao?” Lâm Phàm hỏi.

Phóng viên lắc đầu: “Không phải, là đến phỏng vấn, chúng tôi không vào bên trong được, ban tổ chức không mời chúng tôi.”

Lâm Phàm cười nói: “Vậy được, phỏng vấn tốt một chút nha. Hoán Nguyệt qua đây trả lời chút câu hỏi của phóng viên đi, bọn họ chạy đến đây cũng vất vả rồi.”

Phía xa.

Kim Xán nhìn thấy Ngô Hoán Nguyệt có phóng viên phỏng vấn cũng có chút không vui.

“Những phóng biên kia chẳng lẽ không phát hiện ra chúng ta sao?” Chương tổng bất mãn nói.

Trịnh Á nhìn thoáng qua cũng không để trong lòng: “Phóng viên nhỏ mà thôi, có lẽ là tự dùng tiền mời tới chúng ta không cần để ý, đợi chút nữa thi đấu, phải phát huy cho thật tốt.”

“Ừm.” Kim Xán gật đầu làm tốt công tác chuẩn bị.

Lúc này, các phòng viên bắt đầu phỏng vấn Ngô Hoán Nguyệt.

Không hỏi những vấn đề vớ vẩn, mà hỏi những vấn đề tương đối bình thường, đồng thời cũng là cổ vũ thêm cho Ngô Hoán Nguyệt.

Dù sao, quan hệ của bọn họ với Lâm đại sư tốt như vậy, đương nhiên là cũng chiếu cố một chút cho Ngô Hoán Nguyệt rồi.

Bình Luận (0)
Comment