Chương 143: Đều là bị buộc
Chương 143: Đều là bị buộcChương 143: Đều là bị buộc
Thân phủ.
"Khác nhỉ trở về."
Thân Thì Hành vừa ra đến đại sảnh thì đúng lúc nhìn thấy nữ tế Tào Khác trở về, sau lưng còn có hai hạ nhân đi theo.
"Tiểu tế gặp qua nhạc phụ đại nhân."
Tào Khác tiến lên một bước thi lễ.
Thân Thì Hành gật đầu, lại liếc mắt nhìn hai hạ nhân phía sau, thấy bọn họ đều đang bưng những hộp quà lớn nhỏ nhìn vô cùng tinh mỹ, liền hỏi: "Hôm nay không phải ngày lễ, cũng không phải sinh thần của Thanh nhỉ, sao hiển tế mua nhiều đồ như thế?"
"Nhạc phụ đại nhân quên rồi sao, ngày mai chính là tết Thất Tịch."
"Tết Thất Tịch?"
Thân Thì Hành sửng sốt một chút, nói: "Ngày mai chúng ta đi lên miếu cúng bái thần linh, hương hỏa lần này hẳn đã sớm chuẩn bị xong, việc này vẫn cần hiền tế phải tự mình đi mua sao?"
Tào Khác cười khổ nói: "Nhạc phụ đại nhân, ngài chẳng lẽ không xem qua những tập họa kia sao?"
"Tập họa? A, để lão phu nhớ lại, nhớ lại." Thân Thì Hành bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, lại chỉ vào những hộp quà kia,"Những thứ này hẳn là. ...
Tào Khác gật đầu nói: "Những thứ này là một chút đồ trang sức tiểu tế mua từ tiệm châu báu của Vương gia, tiểu tế còn giúp nhạc phụ đại nhân chuẩn bị một phần."
Thân Thì Hành khoát khoát tay, cười nói: "Ngươi mua cho Thanh nhỉ là được rồi, ta và nhạc mẫu của ngươi đều đã là lão phu lão thê, những thứ này thì miễn đi."
Tào Khác nói: "Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế nghe nói rất nhiều thúc thúc bá bá đều mua, nếu như nhạc phụ đại nhân không mua, ngày mai lúc trên miếu gặp nhau, chỉ sợ. .. ."
Thân Thì Hành trong lòng hơi hồi hộp một chút.
Thật là nguy hiểm al
May mắn có con rể cơ linh, bằng không, ngày mai coi như lúng túng.
Bình thường nữ nhân không ra khỏi cửa, nhưng ngày lễ tết sẽ lên miếu thắp hương, đây đều là việc của nữ nhân, đến lúc đó khẳng định sẽ gặp các không tốt qua.
Đề tài này cũng không thể tiếp tục, Thân Thì Hành lại nói: "Nghe nói đây đều là do tiểu tử Quách Đạm làm ra sao?"
Tào Khác gật đầu, nói: "Hắn chẳng những cải biến toàn bộ tết Thất Tịch làm tất cả thương nhân đều thâm thụ kỳ ích, hơn nữa còn ảnh hưởng đến từng nhà, thậm chí từng người, loại thủ đoạn này của hắn, thật đúng là chưa từng nhìn thấy."
Tào Khác đã sớm nhìn ra mờ ám trong đó, nhưng hắn cũng không có cách nào tránh thoát, chỉ có thể đàng hoàng bỏ tiền.
Dĩ vãng tết Thất Tịch, những chỉ tiêu này đều không có, cho dù năm nay muốn náo nhiệt hơn một chút thì cũng có thể, nhưng bây giờ lại trở thành không bỏ tiền thì không được, đến phủ Tể tướng còn tránh không được, huống chỉ là những phủ khác, có thể nói là Quách Đạm đang điều khiển túi tiền của từng nhà.
"Người này xác thực không đơn giản a!" Thân Thì Hành gật đầu, nói: "Hắn còn nhờ vào việc này giúp bệ hạ một đại ân, tương lai những chuyện có quan hệ với người này vẫn phải chú ý cẩn thận mới được a."
Thân Thì Hành cho rằng đây là Quách Đạm cùng Vạn Lịch đang đánh phối hợp, đồng thời sự phối hợp này còn đánh cực kỳ tinh diệu.
Vốn dĩ trong chuyện này có rất ít văn võ bá quan ủng hộ Vạn Lịch bởi vì không có người nào dám phản đối Nho gia lễ giáo, trưởng ấu có thứ tự đây là điều không thể phá hư, cho dù là Thân Thì Hành cùng đám ngôn quan Khương Ứng Lân có giao đấu đến đâu, nhưng trong việc này, Thân Thì Hành cũng không dám trắng trợn ủng hộ Vạn Lịch, lễ giáo giống như là tường đồng vách sắt không có cách nào đột phá.
Nhưng mà, bây giờ một chút động tác trong dân gian lại ảnh hưởng đến triều đình.
Bởi vì bây giờ tiếng nói trong dân gian đều là về tình yêu, nếu nhìn từ góc độ tình yêu thì Vạn Lịch như thế nào cũng có lý, bởi vì tình yêu là một loại ý thức chủ quan, yêu và không yêu do Vạn Lịch định đoạt, lễ giáo có thể hạn chế hôn nhân, nhưng vô pháp hạn chế tình yêu.
Vì vậy theo Thân Thì Hành, Quách Đạm bây giờ không phải là một thương nhân, hắn là người của hoàng đế, hắn làm chuyện gì cũng có khả năng móc nối với chính trị, cho nên đương nhiên phải thận trọng đối đãi.
Lại không biết rằng Quách Đạm thật sự chỉ là một thương nhân, hắn còn không có giác ngộ cao như vậy, hắn chỉ muốn kiếm tiền mà thôi... .
Hôm nay chính là ngày ngay trước đêm Thất Tịch, cũng là ngày bội hợp tác với sắc phong đại điển đều đã bị chen bể.
Tần gia tơ lụa trang.
"Ơ! Từ Xuân cũng ở đây a!"
Quách Đạm từ trên xe ngựa đi xuống vừa vặn trông thấy Từ Xuân.
Từ Xuân vội vàng thi lễ, lại nói: "Ta tới đây cầm lễ vật giúp thiếu gia nhà ta."
"Lễ vật?"
Quách Đạm liếc mắt nhìn cỗ xe lừa bên cạnh Từ Xuân, chậc chậc nói: "Y phục mà thôi, đáng giá lấy xe đến trở sao?"
Từ Xuân cười nói: "Không có cách nào, tình nhân của thiếu gia nhà ta tương đối nhiều."
Vừa dứt lời, liền nghe được một thanh âm phách lối,"Một xe mà thôi, vậy cũng coi là nhiều? Thật sự là không biết tự lượng sức mình."
Chỉ thấy một nam nhân ăn mặc như kẻ nhàn rỗi, một mặt khinh thường nhìn Từ Xuân, chỉ vào hai chiếc xe ngựa sau lưng hắn, nói: "Ta còn phải đến lần thứ hai đây."
Lúc nói chuyện, hắn lại gặp được một quản gia cầm một hộp quà từ trong tiệm đi ra, vì vậy nói: "Trần Tứ ca, thiếu gia nhà ngươi cũng chỉ mua một bộ thôi sao? Vậy cũng không khỏi quá keo kiệt đi."
Quản gia kia thở dài: "Ba xe đằng sau kia đều đã không nhét được, một bộ này chỉ có thể để ta cầm a."
Người nhàn rỗi kia lập tức ngây ra như phỗng.
Thật sự là một người so một người lại ngưu a!
Trong mắt Quách Đạm lóe lên một vòng ý cười, lại liếc mắt khen ngợi Từ Xuân, sau đó đi vào trong tiệm.
Kỳ thật đây hết thảy đều là do Quách Đạm ở phía sau thao túng, trước đó hắn cố ý để Từ Kế Vinh, Quan Tiểu Kiệt đi chế tạo phong trào ganh đua so sánh này, để bọn hắn đi khắp nơi khoe khoang, tình nhân của mình nhiều như thế nào, muốn mua bao nhiêu lễ vật.
Chỉ đơn giản thế thôi nhưng là rất khó lường a, bây giờ lòng hư vinh của những công tử ca này là phi thường nặng, tranh giành nữ nhân vẫn luôn là chủ lưu văn hóa của công tử đảng bọn hắn, chuyện này là không thể thua, sau đó. .. Sau đó bọn hắn bắt đầu dùng xe tới tính, ý nghĩa của lễ tình nhân lần này liền biến thành so ai có càng nhiều tình nhân hơn.
Đoạn thời gian ngắn ngủi này, mức tiêu thụ tăng lên theo kiểu bậc thang hướng lên: nhi thizờÈng khủng hế. Tần Trang là một phú thương lớn như thế, hôm qua đến hôm nay đều giống như nằm mơ mà cười tỉnh, hắn thật sự không ngờ rằng sắc phong đại điển sẽ mang đến lợi nhuận phong phú như thế, hắn vốn dĩ tưởng rằng muốn thu hồi vốn thì ít nhất cũng phải mất một năm, nhưng không ngờ lập tức đã có lợi nhuận, mấu chốt sang năm còn có tết Thất Tịch.
Cho nên, khi hắn nhìn thấy Quách Đạm tới thì tự mình nghênh tiếp Quách Đạm đến hậu viện.
"Thủ đoạn của hiền chất thật đúng là cực kì lợi hại, lão hủ thật sự là phục sát đất a."
Tần Trang từ đáy lòng nói ra.
Một tết Thất Tịch không có ý nghĩa, kết quả lại trở nên náo nhiệt hơn cả tết nguyên đán, kiếm được nhiều tiền hơn rất nhiều.
Bọn gia hỏa này luôn luôn nghĩ đến việc hủy hoại ta, tiền thì các ngươi kiếm, còn cái gì nước bẩn cũng đều dội lên người của ta, lần trước lão tử bị mắng là dâm côn, nói không chừng lần này sẽ lại mắng ta là nam nhân cặn bã. Quách Đạm rất là bất mãn sách một tiếng: "Thủ đoạn gì, làm sao ta lại nghe không rõ, sinh ý của viên ngoại tốt không có bao nhiêu quan hệ với ta, đây chủ yếu là bởi vì nam nhân Đại Minh trọng tình, trọng nghĩa, trọng tín, chẳng phải cổ nhân có câu thiên kim dễ kiếm, tri kỷ khó cầu a."
Tần Trang lập tức phản ứng lại, nói liên tục: "Là ta nói sai, nói sai, hiển chất đừng trách, ha ha."
Cười rất là xấu hổ a.
Những nhân sĩ đã kết hôn đánh xe ngựa đến đây, một loại kiểu dáng mua ba bộ, đây mẹ nó gọi là trọng tình sao?
Lúc này, bốn hạ nhân bước vào, hai tay bưng lấy hai hộp quà tinh mỹ, những hộp quà này đều là do thương nhân buôn gỗ Trần Bình sản xuất ra, cực kỳ tinh xảo và xinh đẹp, giá tiền không hề rẻ, nhưng bây giờ tập tục xa hoa lãng phí đang lan tràn, ai còn quan tâm đến giá tiền.
"Hiền chất, đây là chế phục hiền chất đặt trước."
"Chờ một chút?"
Quách Đạm đứng dậy, nói: "Nếu như ta không nhớ lầm, thì ta chỉ mua một bộ y phục tình lữ mà thôi, viên ngoại làm sao lại mang cho ta bốn bộ."
"Đây là một chút tâm ý của Tần thúc thúc, cũng nên thế." Tần Trang cười ha hả nói.
Quách Đạm tức giận liếc hắn một cái, nói: "Đây là tâm ý sao? Ta làm sao cảm giác đây là một cái hố a!" định có không ít thiếu nữ cảm mến, thúc thúc cũng là người từng trải a."
Quách Đạm thở dài: "Lời này của viên ngoại xác thực là không sai, tài hoa ta còn có thể phủ nhận, nhưng tướng mạo này, ta thật sự khó mà phủ nhận, dù sao người người đều nhìn ở trong mắt. Ngàn vạn thiếu nữ trao trái tim thuần khiết cho ta nhưng chưa chắc ta cũng phải vì các nàng mà đáp lại, loại chuyện tình cảm này liền giống như buôn bán, coi trọng chính là ngươi tình ta nguyện, không thể miễn cưỡng được."
"Vậy hiển chất cũng có thể nhận trước, chúng ta buôn bán coi trọng chính là phòng ngừa chu đáo, lo trước khỏi hoạ."
Hắc! Lão nhân này còn tranh luận với ta. Quách Đạm phiền muộn, lười nhác cùng hắn nói mò: "Được rồi, viên ngoại mau mau đưa cho ta bộ ta đã đặt."
"Hiền chất thật sự không cần sao?"
Tần Trang tựa hồ có chút không cam tâm, bây giờ hắn rất hi vọng có thể tạo mối quan hệ với Quách Đạm.
Quách Đạm chỉ nhìn hắn.
Tần Trang tranh thủ thời gian chỉ vào người bên trái nói: "Đây chính là bộ mà hiền chất đã đặt."
Quách Đạm liền cầm đi, ra đến cửa, trong lòng vẫn tức giận bất bình, lão đầu này thật sự là hỏng, ta đào hố cho người khác nhảy, hắn còn muốn đẩy ta vào bên trong, nhưng mà, hắn cũng quá coi thường ta, ta sẽ không ngốc như vậy, một lần tìm mấy nữ nhân, vừa tổn hại sức khỏe vừa hao tổn tiền tài, không có ích chút nào, ta tối đa một năm đổi một người, cả tâm và thận đều được thư giãn thích ý a....
Khấu gia.
"Phu quân làm gì vậy?"
Khấu Ngâm Sa nhìn một đống hộp quà trong phòng hỏi.
Quách Đạm xoa xoa trán, than thở nói: "Còn có thể làm gì, ngày mai chúng ta mặc vào những y phục này rồi cùng nhau đi Kim Ngọc lâu chơi tết Thất Tịch."
"Ta... Ta không đi" nàng vừa nói xong, lại cảm thấy lời này giống như không ổn, thấp thỏm liếc nhìn Quách Đạm, lại giải thích nói: "Trước đó phu quân cũng không nói với ta việc này, ngày mai ta còn có việc muốn làm."
Tính cách nàng lãnh đạm, xưa nay chưa bao giờ hứng thú với việc chơi tết hay những thứ tương tự, thời điểm nàng chủ trì Nha hành, Khấu gia thật sự là mười năm như một, ngày lễ tết cùng ngày thường cũng không khác biêt lắm. v nhuc eñna đầu mắc cho đến khi chúng eắn nhải vá sở thích của nàng là xem sách và viết chữ.
"Ngày mai nàng có việc bận, ta chẳng lẽ rất thanh nhàn sao, ta so với nàng còn không muốn đi, đã là lão phu lão thê rồi còn tham dự loại lễ này thì cũng quá lúng túng." Quách Đạm tức giận nói.
Lời nói này làm Khấu Ngâm Sa có chút trở tay không kịp, kinh ngạc nói: "Vậy tại sao... ?"
"Đương nhiên đều là bị buộc nha!" Quách Đạm hừ một tiếng,"Với chút tiền xài vặt nàng cho ta thì cái hộp quà thôi cũng mua không nổi, những thứ này đều là bọn hắn chết sống muốn tặng cho ta, ta cự tuyệt rất nhiều ngày nhưng không được, bất đắc dĩ mới phải nhận lấy."
Khấu Ngâm Sa càng nghe càng hồ đồ, nói: "Đây là vì sao?"
Quách Đạm thở dài: "Còn có thể vì sao, tết Thất Tịch này là do Nha hành chúng ta chủ đạo, nếu như chúng ta không mặc những đồ chơi này xuất môn đi dạo một chút, làm sao thuyết phục được người khác. Nếu chúng ta không đi ra ngoài chơi một chút, chỉ sợ, hừ, Liễu gia lại sẽ tung tin đồn nhảm, nói chúng ta cố ý làm ra những đồ chơi này để lừa gạt tiền bởi chính chúng ta còn không trải nghiệm qua."
Khấu Ngâm Sa nghe xong, không khỏi lại liếc mắt nhìn những hộp quà kia, hai đầu lông mày lộ ra vẻ do dự.
Quách Đạm lại nói: "Nếu như phu nhân thực sự không muốn, ta ngược lại có một biện pháp có thể giúp phu phụ chúng ta tránh thoát việc này, dù Sao ta cũng rất không muốn đi."
Khấu Ngâm Sa hỏi vội: "Biện pháp gì?"
Quách Đạm nói: "Ta đi Xuân Mãn lâu mời mấy thiếu phụ tuổi lớn một chút tới đây bồi tiếp nhạc phụ đại nhân xuất môn đi dạo vài vòng, cũng coi như đại diện Nha hành chúng ta cho mọi người một cái công đạo nha."
"Phu quân sao có thể giày xéo phụ thân như vậy!"
Khấu Ngâm Sa nguýt hắn một cái, lại nói: "Vẫn để quản gia đi thôi."
Nha... Hóa ra nàng đang bất mãn đối với nhân tuyển? Mà không phải bất mãn với biện pháp.
"Quản gia?"
Quách Đạm tức giận buồn cười nói: "Quản gia có thể đại diện cho Nha hành sao? Cho dù có thể, nhưng với bộ dáng kia của hắn mà đi lòng vòng bên ngoài thì ngoại nhân nhất định sẽ cho rằng Nha hành chúng ta không có soái ca, có khi làm nhục danh dự của Nha hành, chuyện này sao có thể chấp nhận được. Quên đi, quên đi, chúng ta chỉ cần giả bộ mất trí nhớ tạm thời không nhớ rõ chuvên này" "Như vậy có thể được không?"
"Da mặt dày một chút là sẽ không có chuyện gì, dù sao tối đa cũng chỉ là bị mắng thêm một lần nữa, lần trước không phải chúng ta cũng gắng gượng qua rồi sao."
Khấu Ngâm Sa vừa nghĩ tới lần trước, không khỏi sợ mất mật, trong cuộc đời nàng cũng chỉ có một lần kia, bị người chặn ở cửa ra vào mà mắng, giống như ác mộng vậy, nàng cũng không muốn lại phải trải qua một lần nữa, hơn nữa tại thương nói thương, lo lắng của Quách Đạm không phải là không có đạo lý, đây đều là do bọn hắn chủ đạo, kết quả chính bọn hắn lại không tham dự, điều này quả thật là khó mà làm người khác tin phục, nói: "Vậy chúng ta ngày mai liền đi một chuyến."
Theo góc độ của thương nhân đi làm việc này, nàng còn có thể tiếp nhận.
Quách Đạm bất đắc dĩ thở dài: "Lời ít tiền thật đúng là không dễ dàng a"