Chương 218: Lợi ích đều được cất giấu phía dưới
Chương 218: Lợi ích đều được cất giấu phía dướiChương 218: Lợi ích đều được cất giấu phía dưới
"Nông trường của thần đệ. ... Trẫm ngẫm lại... Đúng, nông trường này của hắn không phải ở bên cạnh Hoàng gia chuồng ngựa của trẫm sao?"
Vạn Lịch đột nhiên nói.
Quách Đạm gật đầu nói: "Đúng vậy. Bệ hạ có trí nhớ rất tốt nha."
Vạn Lịch cười ha ha, trong đầu mập trạch đột nhiên xuất hiện hình ảnh chính mình giục ngựa lao nhanh.
Sinh thời, thật đúng là lần đầu tiên xuất hiện loại xúc động này.
Nghĩ, nghĩ, chạy, chạy, liền chạy đến hội sở của thần đệ nâng ly mấy chén.
Sung sướng! Thảnh thơi!
Trương Thành, Lý Quý đương nhiên không có hứng thú với việc này, nhưng bọn hắn thấy Hoàng đế cũng động tâm, cho nên biết hội sở này nhất định kiếm được rất nhiều tiền.
Hoàng đế có gì chưa từng thấy qua, có thể làm cho Hoàng đế động tâm thật sự không nhiều, nhưng hắn thật đúng là chưa từng thấy qua mỹ nữ của tất cả các phiên quốc xung quanh, nhất là tập trung ở cùng một chỗ, đây thật sự đáng giá đi một lần a!
Một hồi lâu sau, Vạn Lịch đột nhiên chỉ vào góc trên bên phải hỏi: "Nơi này tại sao còn có một trường đua?"
Quách Đạm nói: "Tỉ chức dự định xây một trường đua ở gần Thông Châu."
"Chủ ý này không tệ."
Vạn Lịch liên tục gật đầu.
Tiền trong túi của bách tính Thông Châu cũng không thể bỏ qua a!
"Nơi này là sân chơi chuỷ hoàn* sao?"
(*) Chủy hoàn là tên gọi một trò chơi gần giống golf ở Trung Quốc cổ đại.
Trương Thành đột nhiên chỉ vào một chỗ ở giữa, hỏi.
Trên đồng cỏ trong bức hoạ có mấy người đang vung vẩy khúc côn.
Quách Đạm gật đầu nói: "Nội tướng thật sự là có nhãn lực tốt, nơi này chính sân chuỷ hoàn."
Vạn Lịch lại cau mày nói: "Không đúng rồi! Sân chuỷ hoàn đâu lớn như thế. ngươi vẽ eai rầi sao2" Quách Đạm nói: "Đây là bởi vì ti chức dự định cải tiến trò chơi này một chút, cho nên sân chơi lớn hơn so với trước kia."
Vạn Lịch kinh ngạc nói: "Ngươi còn có bản lãnh này?"
Quách Đạm ngượng ngùng cười nói: "Bệ hạ quá khen!" Trong lòng lại nghĩ, ta đương nhiên không có bản lãnh này, chỉ là... chuỷ hoàn và golf không hề khác nhau, ta rập khuôn sao chép y nguyên là được rồi.
Trước đó không lâu hắn nhìn thấy một đám sĩ phu cầm khúc côn chơi trò chơi gọi là chuỷ hoàn này, nhưng bất kể là gậy đánh bóng lẫn bóng đều cực kỳ giống golf ở đời sau, đều là dùng gậy đưa bóng vào trong lỗ, Quách Đạm thậm chí còn hoài nghỉ, golf chính là từ trò "chuỷ hoàn" này mà diễn biến thành, về phần tại sao truyền sang phương tây, tên mù lịch sử như hắn cũng không rõ lắm.
Chẳng qua sân chơi chuỷ hoàn ở niên đại này tương đối nhỏ, khoảng cách xa nhất để đưa bóng vào lỗ cũng chỉ có năm sáu mươi bước, mà Quách Đạm liền trực tiếp làm một sân chơi một trăm hecta.
Nhưng đối với Vạn Lịch thì sân chơi này cũng quá lớn, hỏi: "Ngươi cũng dự định nhận thầu ra ngoài hay sao?"
Quách Đạm vội nói: "Đây sẽ hoàn toàn thuộc về Đua ngựa của chúng ta"
Vạn Lịch cau mày nói: "Vậy có lãng phí đất đai hay không?"
Quách Đạm nói: "Bệ hạ, tỉ chức dám cam đoan, loại chuỷ hoàn mới này sẽ hấp dẫn rất nhiều người đến chơi, mặc dù chiếm diện tích không nhỏ, nhưng có thể kiếm được rất nhiều lợi nhuận, hơn nữa trong lúc không tổ chức đua ngựa cũng có thể đảm bảo lượng người đến trường đua ngựa, có người đến đây thì việc làm ăn của thương nhân xung quanh mới có thể tốt được. Mặt khác, ngày thường nơi này còn có thể dùng để chăn thả, bởi vì sân chuỷ hoàn này là mua bán kiếm bộn không lỗ, nên tỉ chức mới không có ý định nhận thầu ra ngoài."
Trương Thành cười nói: "Quách Đạm, ngươi khó tránh có chút nói quá sự thật, trò chuỷ hoàn này đâu có hấp dẫn như thế."
Quách Đạm nói: "Nội tướng, chuỷ hoàn này của ta có cải tiến nha."
"Chỉ vì sân chơi lớn hơn sao?"
"Lỗ cũng nhiều hơn."
"Lỗ nhiều hơn thì có thể chơi rất hay sao?"
"Đúng vậy, lỗ nhiều hơn nên cách chơi cũng nhiều hơn."
Quách Đạm vô cùng khẳng định gật đầu. tay Quách Đạm, không phải cũng trở nên cực kỳ hấp dẫn người sao."
Trương Thành sửng sốt một chút, chợt nịnh nọt nói: "Đúng nha, bệ hạ thánh minh."
Quách Đạm đột nhiên lại chỉ hướng phía bắc nói: "Bệ hạ, ti chức dự định kiến tạo ở đây một chợ ngựa."
"Chợ ngựa?"
Vạn Lịch hơi sững sờ.
Quách Đạm gật đầu nói: "Bởi vì ti chức ở Bắc trấn phủ ti chuyên môn quản lý khu phố sạch sẽ, tỉ chức cảm thấy chợ ngựa ở thành nội chẳng những nhỏ hẹp, hơn nữa cực kỳ dơ dáy bẩn thỉu, bách tính sinh sống xung quanh đều phải chịu đựng nó, tỉ chức dự định vì triều đình kiến tạo ở đây một chợ ngựa mới chuyên môn cung cấp thương nhân buôn bán súc vật."
Vạn Lịch ừ một tiếng: "Nói có lý, trẫm đặc cách ngươi kiến tạo ở đây một chợ ngựa, nhưng chợ ngựa ở thành nội tạm thời vẫn mở, để tránh phức tạp."
Tại vùng ngoại ô mở một chợ ngựa mới thì cũng không quan trọng, chỉ cần có sự quản lý của triều đình là được, nhưng nếu như đóng cửa chợ ngựa ở thành nội thì đại thần trong triều khẳng định sẽ phản đối, bọn hắn cũng sẽ không quan tâm nhiều như vậy, bọn hắn sẽ chỉ cho rằng Vạn Lịch lại cung cấp tiện lợi cho Quách Đạm.
"Đa tạ bệ hạ ân chuẩn." Quách Đạm hành lễ nói, nghĩ thầm, chợ ngựa này của ta vừa mở, chợ ngựa cũ mà không đóng cửa liền có quỷ.
Vạn Lịch đột nhiên hỏi: "Tiền thuê trong này nhất định không rẻ đi."
Đây là vấn đề hắn quan tâm nhất.
Quách Đạm nói: "Ti chức tính toán miễn tiền thuê ba năm đầu."
"Miễn tiền thuê?"
Vạn Lịch kinh hô một tiếng, phồng lên hai mắt trừng Quách Đạm.
Quách Đạm vội nói: "Bệ hạ, tỉ chức đã suy tính cẩn thận, thương nhân muốn nhận thầu những công trình này thì phải đầu tư rất nhiều tiền vào nó, tình hình tài chính của bọn họ chắc chắc sẽ khá căng thẳng, nếu như tiền thuê thu quá đắt, thì chỉ sợ bọn họ nhất thời khó mà gánh vác, điều này sẽ làm bọn họ chùn bước, bởi vì bọn họ cũng không thể chắc chắc đầu tư vào đây rốt cuộc có thể kiếm bao nhiêu tiền, nhưng nếu tiền thuê quá rẻ thì lại sẽ làm Đua ngựa hạ giá, vì vậy ti chức mới dự định miễn tiền thuê ba năm đầu, vừa lộ ra Đua ngựa đại khí, lại có thể hấp dẫn càng nhiều người ném tiền vào đây. tiền thuê này trở về."
"Phương diện nào?"
Vạn Lịch hỏi vội.
Quách Đạm hắc hắc nói: "Mong rằng bệ hạ có thể cho phép tỉ chức trước thừa nước đục thả câu."
Vạn Lịch liếc nhìn Quách Đạm, gật đầu cười nói: "Trẫm cho phép ngươi trước thừa nước đục thả câu." Ở phương diện này, hắn vẫn rất có lòng tin với Quách Đạm.
Thật ra cũng không phải do Quách Đạm muốn giả vờ thần bí, mà loại vô hình lợi ích này rất khó giải thích với những người ngoài nghề như bọn hắn, chỉ có sau khi phát sinh, bọn hắn mới có thể minh bạch.
Đột nhiên, Quách Đạm lại giống như nghĩ tới cái gì, thế là lại hướng Vạn Lịch nói: "Bệ hạ, có chuyện, ti chức muốn thân thỉnh bệ hạ."
Vạn Lịch nói: "Chuyện gì?"
Quách Đạm nói: "Căn cứ theo lợi nhuận kỳ đua ngựa vừa rồi đoạt được, chúng ta phải xuất ra tám ngàn lượng làm từ thiện."
"Tám ngàn lượng?" Vạn Lịch khóe miệng không tự giác kéo ra.
"Đúng thế."
Quách Đạm nói: "Số tiền này cũng không ít, vì vậy ti chức dự định, tại Đông Giao kiến tạo một số phòng ốc cho lưu dân mang nhà mang người ở lại, tỉ chức đã chọn được một khối đất hoang vô dụng nhưng căn cứ theo chế độ thì việc này còn cần triều đình cho phép, chúng ta mới có thể xây dựng"
Đất hoang là nơi vô chủ nhưng nhất định phải được triều đình phê chuẩn, trừ phi có quan chức đủ cao thì mới có thể trực tiếp sát nhập, thôn tính.
Mặc dù có chút khó chịu, nhưng Vạn Lịch cũng biết, nếu không làm từ thiện thì đua ngựa có khả năng không tổ chức được, dù sao tên gọi đầy đủ của nó là "Đại Minh đua ngựa từ thiện" phải lấy tiền ra ngăn chặn thong thả miệng lưỡi của mọi người, hướng Trương Thành nói: "Nội thần, việc này ngươi giúp hắn giải quyết đi."
Trương Thành gật đầu nói: "Vi thần tuân mệnh."....
"Phu quân trở về!"
Khấu Ngâm Sa thấy Quách Đạm trở về, đứng dậy, vừa giúp Quách Đạm ngâm trà, vừa nói: "Bệ hạ nói thế nào?"
Ouách Đam ầ môêt tiếng: "Bê ha nghe nói không cần hả tiền thì khôêna nói gì."
Khấu Ngâm Sa sững sờ, chợt lườm hắn một cái,"Thật không biết chàng chừng nào thì có thể từ bỏ thói quen lắm miệng này."
Sau đó chuyển cho hắn một chén trà nóng.
Quách Đạm tiếp nhận trà nóng, thuận tay ôm nàng, lại thần tốc hôn lên miệng nàng, hì hì cười nói: "Lắm miệng không?"
Khấu Ngâm Sa tranh thủ thời gian tránh thoát, đỏ mặt nói: "Đây chính là Nha hành."
Quách Đạm ngẩn người, chậm rãi ngồi xuống, thở dài: "Lúc đầu thật sự nên xây xong Nha hành rồi mới xây tiếp trường đua ngựa, bây giờ kéo dài sang mùa đông, tiến độ lại càng chậm hơn, thất sách, thất sách."
Khấu Ngâm Sa vô ý thức nói: "Vì sao?"
Quách Đạm hắc hắc nói: "Bởi vì bên trong văn phòng mới của Nha hành có một phòng ngủ nhỏ."
Khấu Ngâm Sa ngẩn người, mặt mũi chợt đỏ bừng, mắng: "Chàng. . Chàng đừng mơ."
Quách Đạm ha ha cười không ngừng.
Tiếng cười này làm trong lòng Khấu Ngâm Sa sợ hãi, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác: "Đúng rồi! Liên quan tới chuyện xây nhà ở cho lưu dân, chàng có nói với bệ hạ không?"
"Việc này ngược lại phải phế đi một phen môi lưỡi, dù sao việc này khiến bệ hạ phải bỏ tiền." Lời vừa ra khỏi miệng, Khấu Ngâm Sa lại nguýt hắn một cái, hắn vội vàng đổi đề tài nói: "Cũng may bệ hạ hiểu rõ đại nghĩa, cuối cùng vẫn đáp ứng, chỉ là việc này phải nhanh chóng hoàn thành, trễ một ngày rất có thể lại bị mắng."
Khấu Ngâm Sa gật đầu, lại nói: "Nhưng phu quân, ta vẫn luôn cảm thấy làm từ thiện theo cách này cũng không phải kế lâu dài, cổ nhân có câu, cho người cá không bằng dạy người câu cá."
Quách Đạm cười nói: "Phu nhân nói có lý, nhưng chuyện này không cần chúng ta phí sức, chờ mùa xuân sang năm, ta cam đoan lưu dân ngoài thành sẽ đại quy mô giảm bớt."
Khấu Ngâm Sa nghỉ hoặc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm cười nói: "Công trình xây dựng trường đua ngựa lớn như vậy, bằng vào chút người của Trần Bình có thể đủ sao?"
Khấu Ngâm Sa bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Vẫn là phu quân có tầm nhìn xa." "Không phải ta có tầm nhìn xa, mà ngay lúc quy hoạch công trình lớn này tự nhiên sẽ nghĩ đến chuyện từ nơi nào nhận người." Quách Đạm lắc đầu, lại nói: "Nhưng phu nhân, công trình lớn như vậy cũng phải cần đầu tư không ít tiền, hơn nữa trong này cũng không phải hoàn toàn không có nguy hiểm, lúc này chính là cơ hội rất tốt cho Nha hành nhập cổ phần a!"
Khấu Ngâm Sa mắt đẹp mở một cái, thì ra nơi này còn cất giấu một tay al.....
Lần trước là đưa áo đưa chăn, lần này Quách Đạm càng thêm đại khí, trực tiếp mua đất xây nhà cho những lưu dân mang nhà mang người ở lại, từ thiện cũng phải duy trì và phát triển, không thể dậm chân tại chỗ.
Đương nhiên, điều này chủ yếu là bởi vì bất động sản ở Đại Minh phát triển rất không tốt, ở đất kinh thành này, người người đều có thể xây được nhà ở, thật sự là không có thiên lý, vì vậy Quách Đạm muốn xây nhà tặng cho lưu dân cũng không tổn thương đến lợi ích của bất kỳ ai.
Đại thần trong triều thấy Quách Đạm trình ra dự toán, chỉ ra bao nhiêu tiền xây bao nhiêu phòng ốc đủ cho bao nhiêu người lại, bọn họ muốn chọn xương trong trứng gà cũng không có cách nào ra tay.
Không ít đại thần chính trực cảm thấy Quách Đạm vẫn có chỗ đáng giá thưởng thức, dù sao hắn cũng thật sự bỏ ra vàng ròng bạc trắng làm từ thiện, lại dùng vào chỗ thiết thực, thế là cực kỳ sảng khoái phê chuẩn khối đất hoang Quách Đạm vừa ý cho hắn.
Vừa được phê chuẩn, Nha hành lập tức sắp xếp người khởi công, bởi vì xây cho lưu dân ở lại, nên cũng không cần đoàn đội chuyên nghiệp nào, những lưu dân này có thể tự mình xây được, Nha hành phụ trách bỏ tiền và quy hoạch.
Nhưng Khấu Ngâm Sa nói rất đúng, cho người cá không bằng dạy người câu cá, còn phải sáng tạo cơ hội nghề nghiệp cho bọn họ.
Mà trước mắt có một cơ hội tuyệt hảo.
Hôm nay, Ngũ Điều Thương lại trở nên cực kỳ náo nhiệt, nhưng người tới đây lần này không có bất kỳ ai là văn nhân, nhã sĩ, mà là một đám thương nhân tục không chịu được, bọn hắn đều vì trường đua ngựa mà tới.
Thời điểm bọn hắn vừa đi vào Ngũ Điều Thương thì lập tức liền bị một bức họa cực lớn dài hơn hai trượng được đặt ở chính giữa hấp dẫn.
Đây chính là bức 'trường đua ngựa kết xuất đồ họa'.
Đại nhân vật chóp bu như Vạn Lịch, Trương Thành còn bị chấn động, huống chỉ là những thương nhân như bọn hắn, từng người đều cảm thấy choáng váng, đây là muốn xây dựng trường đua ngựa hay là xây một thành Trước bức họa có một thiếu nữ dáng vẻ ngọt ngào cầm một cây gậy gỗ nhỏ dài cẩn thận giới thiệu cho mọi người.
Dù là chuyên viên khách quý Nguyên Kiều, Trần Tuệ, hay là thiếu nữ tên Điền Điểm này, tất cả bọn họ đều được Ngũ Điều Thương huấn luyện ra, trước kia các nàng đều là nha hoàn ở nơi này, chính Quách Đạm đã phân phó nhóm người mẫu đầu tiên chuyên môn huấn luyện lễ nghi cho các nàng.
Mọi người nghe cũng như sỉ như say, quả thật là quy hoạch còn tốt hơn thành nội a!
Nhưng khi bọn hắn nghe được phải bỏ ra hai vạn lượng đầu tư một lữ điếm, từng người đều quay đầu nhìn về phía Quách Đạm.
Ngươi mau tranh thủ thời gian đổi người, tiểu nữ oa này ngay cả con số cũng đều nhớ lầm, nhan trị có thể là chính nghĩa, nhưng tiền tài tuyệt đối thắng nhan trị.
Quách Đạm cười nói: "Các vị, nàng nói không sai, muốn nhận thầu lữ điếm này, ít nhất phải bỏ ra hai vạn lượng."