Chương 220: Đạm Đạm tiết tấu
Chương 220: Đạm Đạm tiết tấuChương 220: Đạm Đạm tiết tấu
Quách Đạm cũng không phải đang lừa dối Chu Phong, chính hắn đã làm như vậy, trong năm nay, hắn làm rất nhiều rất nhiều mua bán, nhưng hắn chưa từng làm một thương vụ nào bằng vốn riêng, ngay cả Nha hành cũng đã chuyển hóa thành hình thức đầu tư cổ phần, biến thành rất nhiều chủ sở hữu.
Nói ví dụ như Tín hành, công việc đều là hắn mang đến, hắn vốn có thể làm riêng, như vậy tất cả tiền kiếm được đều thuộc về hắn, nhưng hắn không làm như vậy, hắn đều tận lực lôi kéo người khác nhập cổ phần, có tiền mọi người cùng kiếm.
Không phải vì hắn đại nhân đại nghĩa, tâm địa thiện lương, mà là bởi vì làm như vậy mới có thể kiếm được càng nhiều.
Bởi vì những mua bán này cũng không phải loại mua bán phi pháp lợi nhuận khủng như ma tuý, từ lúc đầu tư đến lúc có lợi nhuận cần một quá trình.
Nếu như Quách Đạm làm toàn bộ mua bán bằng vốn riêng thì đương nhiên sẽ chiếm hết tất cả lợi nhuận, các ngươi đều cút sang một bên, nhưng như vậy hắn sẽ có một quá trình dài đằng đẵng cơ bản là nhập không đủ xuất, điều này đối với bất kỳ một nhà tư bản nào cũng là trí mạng, bởi vì làm như vậy, nguy hiểm sẽ cao, chỉ cần phạm sai lầm một bước có khả năng cả bàn đều thua, bởi vì không bỏ ra nổi tiền để bổ cứu.
Trái lại, kéo người nhập cổ phần lại có khả năng thần tốc tích lũy đại lượng tư bản, bởi vì hắn là người đứng đầu, còn nhân gia chỉ là nhà đầu tư, toàn bộ tư bản sẽ để hắn sử dụng, có tư bản trong tay, hắn có thể làm được rất nhiều chuyện.
Hắn càng hi vọng Nha hành có thể nhập cổ phần, mục đích là muốn xào cao giá trị của Nha hành, để trong tương lai có thể nuốt vào mấy chục vạn lượng của Vạn Lịch, hợp hai làm một, như vậy mới coi như vạn sự đại cát.
Đương nhiên, toàn bộ Đại Minh bây giờ chỉ có một thương nhân là hắn có suy nghĩ như vậy, những thương nhân như Chu Phong vẫn sẽ tận dụng mọi khả năng để truy cầu quyền sở hữu riêng, đây cũng là sự khác biệt lớn giữa tư tưởng tư bản và tư tưởng tiểu nông.
Nhưng số tiền đầu tư vào Đua ngựa thật sự là quá lớn, những đại phú thương như Chu Phong cũng có chút lực bất tòng tâm, không phải trong tay ai cũng có mấy chục vạn lượng tư bản.
Nhưng mà, các hạng mục trong khu đua ngựa lại rất hấp dẫn. Quách Đạm cũng không chỉ yêu cầu Chu Lập Chi vẽ một bức kết xuất đồ hoạ, mỗi một công trình kiến trúc đều có một bức kết xuất đồ hoạ riêng, đồng thời có nhân sĩ đứng một bên đặc biệt giảng giải.
Một vài bức kết xuất đồ hoạ đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của mọi người đối với tửu lâu, lữ điếm, vân vân.
Bởi vì muốn kiếm tiền của những kẻ giàu có nên Quách Đạm đưa tới các loại phục vụ chất lượng cao ở hậu thế, hơn nữa cũng không phải một cái duy nhất, mà là một hệ thống, một lữ điếm với đầy đủ tiện nghi hỗ trợ vô cùng hoàn thiện, thật sự là ở chỗ này tuyệt đối còn tiện lợi hơn trong nhà, nghe thôi đã muốn đi thử một chút.
"A? Đây là gì? Làm sao đã nhận thầu ra ngoài rồi?"
Tào Đạt đột nhiên nhìn thấy một bức kết xuất đồ hoạ vẽ một toà nhà có đầy rẫy đủ loại hàng hoá, nhưng góc trên bên phải lại có một con dấu - đã bán.
Thiếu nữ bên cạnh bức hoạ lập tức nói: "Hồi viên ngoại, đây là Đua ngựa siêu thị đã được Khấu gia nhận thầu."
"Siêu thị?"
Một người bên cạnh Tào Đạt kinh ngạc nói.
Người này là thương nhân buôn đồ sứ nổi danh kinh thành, Đoạn Trường Tồn.
Thiếu nữ kia gật đầu nói: "Đúng vậy, bởi vì khu đua ngựa chú trọng dịch vụ chất lượng cao, cho nên những cửa hàng nhỏ như trong chợ ở thành nội sẽ không thể mở ở khu đua ngựa, nhưng thương phẩm trong đó hầu hết lại là nhu yếu phẩm, vì vậy đông chủ thiết kế một siêu thị, trong tương lai một số văn phòng phẩm, quần áo, bát đũa, quà vặt vân vân đều có thể mua được ở siêu thị."
Trên thực tế, tại cổ đại Nha hành ở một mức độ nào đó có thể coi là siêu thị, bởi vì nó cái gì cũng bán, nhưng, Quách Đạm đã thay đổi Khấu gia Nha hành thành hình thức đầu tư cổ phần, nhưng Khấu gia vẫn cất không ít tiền, dù sao cũng phải làm chút chuyện gì đó, Quách Đạm suy nghĩ dứt khoát mở siêu thị chơi đùa, dù sao cũng không cần bao nhiêu tiền, nhưng đây chỉ là siêu thị thứ nhất mà thôi, hắn còn muốn mở chuỗi siêu thị.
"Diệu quá! Diệu quá! Siêu thị này thật đúng là diệu a!"
Tào Đạt nghe xong liên tục tán dương, Mộc Lan đi từ phía đông chợ mua cái này rồi lại sang phía tây chợ mua cái kia, bởi như vậy mà một đi không trở lại.
"Diệu thì có ích lợi gì, Khấu gia đã nhận thầu rồi." Đoạn Trường Tồn Thiếu nữ kia lại nói: "Như đồ sứ của Đoàn viên ngoại, đương nhiên không thể đặt bán ở nơi này, trong siêu thị nhiều người tay tạp, mà đồ sứ của Đoàn viên ngoại lại nổi danh quý báu, khu đua ngựa của chúng ta có một cửa hàng chuyên môn bán đồ sứ quý báu."
Đoạn Trường Tồn nghe vậy vui vẻ cười một tiếng, nói: "Tiểu nương tử thật đúng là biết nói chuyện, cửa hàng đồ sứ ngươi nói ở đâu?"
Thiếu nữ kia giơ tay chỉ hướng bên phải, nói: "Hồi viên ngoại, ở bên kia."
Đoạn Trường Tồn vội vội vàng vàng đi tới. .....
Mà bên kia Quách Đạm vừa mới ngồi xuống, uống một ngụm trà, Trần Bình không thanh không khí bu đến.
"Quách hiền điệt, lần trước thật đúng là cảm tạ ngươi, mặc dù ta chỉ là làm kỳ công trình thứ nhất, nhưng cũng kiếm lời không ít, nhưng có điều còn tiếc nuối là lúc trước ta nghe hiền chất, cũng đem Trần gia mua bán đổi thành hình thức đầu tư cổ phần, Nha hành đầu tư không ít tiền vào nhưng vẫn chưa có chỗ dùng, bây giờ trong tay có một chút tiền nhàn rỗi."
"Viên ngoại xin yên tâm, đây đều là của viên ngoại."
Quách Đạm hời hợt nói.
Trần Bình nghe mà trợn mắt há hốc mồm "Đầu. .. Đều là của ta?"
Quách Đạm cười gật đầu nói: "Đều là của viên ngoại, tất cả công trình ở đây đều cho viên ngoại nhận thầu xây dựng."
"Việc này... Ta... Ngươi... ."
Trần Bình thật muốn khóc vì phấn khích.
Hắn là thương nhân buôn gỗ nổi danh kinh thành nhưng vẫn không nhịn được, hắn vốn cho rằng, chỉ cần Quách Đạm có thể cho hắn nhận thầu năm thành, hắn cũng đã vừa lòng thỏa ý.
Công trình hiện tại so với Quách Đạm yêu cầu lúc trước còn lớn hơn gấp mấy lần, năm thành đã ghê gớm, toàn bộ... .
Còn gọi gì Quách hiền điệt, gọi Quách ba ba cũng không quá lời a!
Thật tình không biết cách đó không xa Chu Phong đang nhìn hắn như có điều suy nghĩ.
"Ngươi đang nhìn gì vậy?"
Kẻ thù cũ Tào Đạt lại đi tới.
Chu Phong hất nhẹ đầu nói: "Xem ra Trần Bình lại có thể kiếm một món hời a!" sao, ngươi đừng quên Nha hành cũng có nhập cổ."
"Ta cũng không quên." Chu Phong than khổ nói: "Nhưng người kiếm được nhiều nhất vẫn là Trần Bình a."
Tào Đạt lại nói: "Đó chính là mua bán của hắn, vậy không phải đương nhiên."
Chu Phong nói: "Đúng như ngươi nói, ngươi và ta đều có nhập cổ phần Nha hành, hắn chẳng khác gì đang cầm tiền của chúng ta đi kiếm đồng tiền lớn, sau đó lại phân ít tiền lãi cho chúng ta, nếu như không có chúng ta nhập cổ phần Nha hành, hắn cũng thầu không nổi công trình lớn như thế này."
Tào Đạt thoáng sững sờ, nói: "Viên ngoại có ý, chúng ta cũng để Nha hành nhập cổ phần?"
Chu Phong gật đầu, nói: "Ta càng nghĩ càng cảm thấy, để Nha hành nhập cổ phần lợi nhiều hơn hại, tiền này đặt ở Nha hành, chúng ta không cầm, nhân gia cũng sẽ cầm, nhân gia cầm tiền của chúng ta đoạt được lợi nhuận, đương nhiên hắn chiếm được đại bộ phận, chúng ta mỗi người phân chia ra còn được bao nhiêu, hơn nữa nếu Nha hành nhập cổ phần, một khi xảy ra vấn đề, cũng có địa phương trảo tiền, dù sao nếu thua thiệt thì mọi người cùng thua thiệt a!"
Tào Đạt gật đầu, nói: "Nói có lý, nhưng làm sao chia cổ, chúng ta nhưng phải tỉ mỉ cân nhắc.".....
"Lão gia, đây là lữ điếm, không phải tiệm tơ lụa, chúng ta đứng ở đây nhìn cái gì?"
Lão bộc bên người Tần Trang nghỉ hoặc nói.
Tần Trang nao nao, liếc mắt nhìn hắn, sau đó rời xa đám người đi đến bãi cỏ phía bên ngoài hành lang.
Lão bộc kia cũng vội vàng đi theo.
"Ngươi nói xem lữ điếm này phải cần bao nhiêu tơ lụa để làm đệm chăn?" Tần Trang hỏi.
Lão bộc kia lập tức sững sờ.
Tần Trang híp híp mắt, lóe ra ánh sáng tham lam: "Nếu như tơ lụa cần dùng trong khu đua ngựa đều mua của chúng ta thì sẽ là một vụ mua bán rất lớn a!"...
Sau khi đại hội chiêu thương kết thúc, Nha hành lập tức trở nên kín người hết chỗ.
Những thương nhân này cũng đều đã minh bạch đạo lý tiền này là của Nha hành nhập cổ phần mua bán của chính mình, nếu như Nha hành nhập cổ phần thì sẽ liên lụy đến lợi ích của tất cả mọi người, muốn chết thì cùng chết, muốn kiếm thì cùng kiếm, dù sao, có thể hạ nguy hiểm xuống thấp nhất.
"Các vị, các vị, ta cũng muốn thỏa mãn tất cả yêu cầu nhập cổ phần của các vị, nhưng cùng một lúc nhập cổ phần của tất cả các vị thì chỉ sợ Nha hành gánh vác không nổi, trước mắt ta còn không biết Nha hành có bao nhiêu tiền, nhưng căn cứ theo nhu cầu của các vị mà tính thì cho dù Nha hành có thể làm được nhưng có khả năng trong sổ sách không còn thừa một văn tiền, các vị đều là thương nhân, chắc chắn cũng biết, buôn bán mà không có tiền quay vòng thì vô cùng nguy hiểm."
Quách Đạm sắc mặt ngưng trọng nói.
"Nha hành có thể chọn ưu tú nhập cổ, tửu lâu của ta khẳng định kiếm tiền." Chu Phong lập tức nói.
Tào Đạt lập tức phản bác: "Thật sự là lẽ nào lại như vậy, chẳng lẽ tửu lâu của ta sẽ thua thiệt tiền hay sao?"
Hai người bọn họ dự định đem tửu lâu ở khu đua ngựa làm thành một mua bán đơn độc, chính là không thuộc về Kim Ngọc lâu hoặc Túy Tiêu lâu, như vậy, bọn hắn liền có thể bảo tồn mua bán của chính mình, nhưng cùng lúc, bọn hắn phải đầu tư vàng ròng bạc trắng, nói đơn giản là ngươi muốn cầm bao nhiêu cổ thì phải đầu tư bấy nhiêu tiền.
Trước đó Trần Bình chính là dùng Trần gia tài sản làm cổ phần.
Chu Phong nói: "Ta khi nào nói tửu lâu của ngươi sẽ thua thiệt tiền "
"Vẫn là để Quách hiền điệt ước định đi." Trần Bình đứng nói chuyện không đau lưng, dù sao tiền hắn cần đã tới tay.
Quách Đạm cười khổ nói: "Nếu là mua bán khác, ta có thể làm ước định, nhưng vấn đề, các vị yêu cầu nhập cổ phần trên cơ bản đều cùng khu đua ngựa có quan hệ, mà khu đua ngựa lại là mua bán của cá nhân ta, trong mắt của ta, đều sẽ kiếm tiền nên vô pháp ước định nha."
"Vậy liền căn cứ theo cổ phần giơ tay biểu quyết." Chu Phong nói.
"Các ngươi làm như vậy là muốn lấy lớn hiếp nhỏ sao?"
"Sao lại nói là lấy lớn hiếp nhỏ, khế ước chính là viết như thế.".....
"Được rồi, được rồi, ta có một kế sách, các vị nghe một chút xem có phù hợp hay không." Quách Đạm ép ta một chút nói.
Mọi người lập tức nhìn về phía Quách Đạm.
Quách Đạm nói:"Mấy ngày trước ta đã nhìn qua sổ sách của Nha hành, sẽ đưa cho mọi người nhìn, trong nửa cuối năm nay, Nha hành thuần thu nhập chắc sẽ khoảng trên dưới năm vạn lượng."
"Nhiều như vậy?"
Mọi người vì thế mà kinh ngạc.
Quách Đạm cười gật đầu, nói: "Bởi vì trong nửa năm qua, nghiệp vụ cũ liền chưa từng đứt đoạn mà lại tiếp thêm rất nhiều nghiệp vụ mới, như Nha hành nhận thầu việc từ thiện của Đua ngựa, một số nghiệp vụ của trường đua ngựa lâm thời và xây dựng trường đua ngựa mới cũng đều là Nha hành làm, Ngũ Điều Thương cổ phần cùng Ngũ Điều Thương nghiệp vụ, còn có vận doanh Hưng An bá tửu trang, công trình của Trần viên ngoại, thời gian trước, thương nhân Tô Hàng ủy thác Nha hành tiêu thụ tơ lụa, thương nhân buôn vật liệu gỗ kinh thành ủy thác chúng ta tiêu thụ vật liệu gỗ, toàn bộ những nghiệp vụ này đều kiếm tiền."
Bởi vì tiền thao túng tơ lụa và vật liệu gỗ đều là của Vạn Lịch, việc này cũng không thể bạo lộ ra ngoài, cho nên tài chính và hàng hóa đều đi lòng vòng qua Nha hành.
Các cổ đông nghe mà trợn mắt há hốc mồm, nói cách khác mua bán kiếm lợi nhiều nhất trong nửa năm qua đều có quan hệ với Nha hành.
Quách Đạm lại nói: "Lúc trước thời điểm chúng ta bắt đầu hình thức đầu tư cổ phần, mỗi cổ một lượng bạc, trong sổ sách có mười vạn cổ, bây giờ lợi nhuận là năm vạn lượng, nếu như đem lợi nhuận dung nhập vào cổ phần để tính thì hiện tại mỗi cổ biến thành một lượng năm. Mà bây giờ lại có nhiều hạng mục đầu tư tốt như vậy, một khi những hạng mục này đều hoàn thành, thì ta cho rằng giá trị mỗi cổ có thể đạt tới ít nhất ba lượng."
Gấp ba lần lợi nhuận.
Mọi người hút một ngụm hơi lạnh, vì sao lúc trước không đầu tư nhiều hơn một chút.
Không ít người hối hận phát điên.
Quách Đạm vừa tiếp tục nói: "Nhưng vấn đề là bây giờ chúng ta thiếu tiền, vô pháp thỏa mãn nhiều hạng mục tốt như vậy, biện pháp của ta chính là dùng mỗi cổ hai lượng, tăng phát hai vạn cổ phần để huy động bốn vạn lượng tài chính."