Chương 236: Uỷ ban kiểm nghiệm
Chương 236: Uỷ ban kiểm nghiệmChương 236: Uỷ ban kiểm nghiệm
Mặc dù Vương Gia Bình, Phương Phùng Thì trên miệng đưa ra đề nghị gẩy thêm một số hạng mục cho Quách Đạm cam đoan nếu hắn xây dựng xưởng sản xuất thì sẽ không chỉ vì làm một đơn hàng mà nhàn rỗi mấy năm.
Nhưng bọn hắn dù sao cũng không thể hoàn toàn làm chủ việc này, nhất định còn phải trưng cầu ý kiến của Hoàng đế.
Vạn Lịch đương nhiên là đồng ý, cho dù là nhận thầu toàn bộ cũng không sao a.
Bởi vì Vạn Lịch mới thật sự là đại lão bản, chỉ cần Quách Đạm có tỉnh lực thì toàn bộ đều nhận thầu cho Quách Đạm cũng có thể.
Đương nhiên, cũng có không ít đại thần phản đối, bởi vì việc này vô hình tổn thương lợi ích của bọn hắn, Liêu Đông quân bị vật tư còn liên lụy đến rất nhiều lợi ích của hoàng thân quốc thích.
Chỉ là vì vụ án giáp vải của quân Liêu Đông vừa mới phát sinh khiến toàn bộ sự vụ của Liêu Đông đều bị mọi người chú ý, hơn nữa trong lúc này nội các và ngôn quan đều đang thôi động việc này, bọn hắn nào dám lộ ra, dù sao bọn hắn cũng không quá sạch sẽ, một phần vạn bị lôi chuyện cũ, vậy thì vô cùng khủng bố, đói khát Vạn Lịch đã hơn nửa năm không xét nhà.
Trong lòng bọn họ đều oán trách Trịnh Thừa Hiến, tướng ăn của ngươi cũng quá khó coi đi, ngươi tiện tay ba bốn thành là được rồi, ngươi mẹ nó lại tiện tay tám thành, vậy ai chịu nổi, khiến bây giờ tất cả mọi người tổn thất nặng nề.
Trịnh Thừa Hiến lại càng thêm phiền muộn, bởi vì theo tình huống trước mắt, mạng lưới quan hệ và các hạng mục liên quan của Trịnh gia ở Liêu Đông rất có thể đều bị nhận thầu cho Quách Đạm.
Bởi vì mục đích chính của đám ngôn quan Khương Ứng Lân là đả kích Trịnh gia, nguyên nhân căn bản kỳ thật vẫn là vấn đề nền tảng lập quốc, nếu như việc này không dính đến Trịnh Thừa Hiến có lẽ cũng không huyên náo đến tình trạng này.
Thế nhưng Trịnh Thừa Hiến là người mang tội, hắn cũng không thể phản đối, cũng không có mặt mũi đi cầu nữ tế Vạn Lịch.
"Đô đốc, lúc trước không phải ngài nói Quách Đạm sẽ không nhận thầu hạng mục này sao?"
Trịnh Thừa Hiến có chút kích động nhìn về phía Trương Kình,"Bây giờ triều đình chẳng những muốn đem hạng mục này giao cho Quách Đạm, mà hình như còn có ý đem càng nhiều hạng mục mua sắm liên quan đến vải Trương Kình thở dài: "Ai... Ta cũng không ngờ bọn hắn sẽ dùng đua ngựa làm điều kiện để bức bách Quách Đạm đáp ứng, điều này chứng tỏ bọn họ là muốn nhằm vào Trịnh đại phu."
Hắn không ngờ lần này lại có kết quả như vậy, hắn vẫn cho rằng là Phương Phùng Thì, Vương Gia Bình bức bách Quách Đạm đáp ứng.
Trịnh Thừa Hiến nói: "Vậy bây giờ nên làm gì?"
Trương Kình trầm ngâm một chút, không nhanh không chậm nói: "Trịnh đại phu đừng hoảng, nếu muốn vận chuyển giáp vải đến Liêu Đông trước mùa đông sang năm thì Quách Đạm nhất định phải hoàn thành một vạn bộ giáp vải này vào đầu thu, cũng chỉ có nửa năm, trong thời gian này không thể xảy ra nửa điểm sai lầm, bằng không thì không thể hoàn thành đúng hạn, chỉ cần Quách Đạm không thể hoàn thành đúng hạn thì Phương Phùng Thì, Vương Gia Bình cũng không thể nói gì nữa."
Trịnh Thừa Hiến nhíu nhíu mày, nói: "Đô đốc có ý là?"
Trương Kình cười nói: "Phương Phùng Thì, Vương Gia Bình làm như thế đã đắc tội không ít người, mà không chỉ một mình Trịnh đại phu."
Sau khi được Vạn Lịch cho phép, nói cách khác Quách Đạm được bảo đảm lợi ích, triều đình lập tức chính thức khởi động đàm phán với Quách Đạm.
Vạn Lịch trực tiếp lệnh Vương Gia Bình, Phương Phùng Thì, Trương Thành đến đàm luận với Quách Đạm, lại cho Khương Ứng Lân, Lý Thực tùy hành.
Trong đó chỉ có Trương Thành là đại biểu hắn.
Làm như vậy chính là để tránh hiểm nghỉ.
Mà đây cũng vừa vặn là nguyên nhân hắn thích hợp tác với Quách Đạm, hai người bọn họ đánh phối hợp không cần giở âm mưu quỷ kế gì, Vạn Lịch cũng không cần gánh chịu quá nhiều trách nhiệm, bởi đi theo con đường đàm phán thương nghiệp kiếm được tiền cũng là tiền hợp pháp.
So với dọa dẫm quan viên, hoặc tăng thuế của bách tính thì nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nhưng mấu chốt song phương đàm phán cũng không phải giá cả, triều đình cho giá cả chính là cố định không có dư thừa không gian để đàm phán, nếu Quách Đạm muốn tăng giá thì khẳng định sẽ có rất nhiều quan viên sẽ nhờ vào đó làm lý do phản đối việc này, bởi bọn hắn vốn cũng không muốn đem những hạng mục này nhận thầu cho Quách Đạm.
Giá tiền so với giá thị trường thấp hơn không ít, dù sao các hạng mục mua sắm của triều đình được miễn thuế, bù lại thì vẫn có lãi. Nhưng nếu không có khả năng co giãn, chút tiền này không thể thỏa mãn được khẩu vị của mọi người, từ đó làm cho quy định tiêu chuẩn cho phép thắng thầu của triều đình trên cơ bản là không dùng được, từ binh khí đến khôi giáp liền không có chuyện không trộm công giảm liệu, chỉ là vấn đề bao nhiêu.
Đàm phán mấu chốt ở chỗ kiểm nghiệm hợp cách.
Quách Đạm không có dự định ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, hắn không quan tâm đến chút lợi nhuận này, hắn chính là sợ bị người khác vu oan giá họa, bởi đây không phải lĩnh vực hắn am hiểu, phương châm nhất quán của hắn chính là đưa sự tình vào trong BgM của chính mình, chúng ta không chơi trong quan trường, chúng ta chỉ thương nói thương.
Bởi vậy, hắn đưa ra đề nghị thành lập một uỷ ban chuyên môn kiểm tra chất lượng.
"Thành lập uỷ ban chuyên môn kiểm tra chất lượng?"
Phương Phùng Thì hoang mang nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm gật đầu, nói: "Đúng vậy, uỷ ban có nghĩa là một nhóm nhân sự chuyên môn được bổ nhiệm đặc biệt. Thảo dân đề nghị chọn lựa từ dân gian một nhóm nhân sĩ chuyên nghiệp để thành lập một uỷ ban kiểm tra chất lượng."
Vương Gia Bình nói: "Triều đình vẫn luôn có bộ phận chuyên môn kiểm tra."
Quách Đạm cười nói: "Nếu như mỗi lần đều do đại nhân tự mình kiểm nghiệm, vậy thảo dân có thể thả một vạn cái tâm."
Ngụ ý, trừ ngươi ra, ta không tin người khác, ta sợ bị hố.
Vương Gia Bình nghe vậy, cũng không biết nên vui hay buồn.
Hoàng Đại Hiệu nói: "Ngươi chính là không tin triều đình."
"Dĩ nhiên không phải." Quách Đạm lắc đầu, vừa tiếp tục nói: "Thảo dân cả gan nói một câu, thảo dân cảm thấy chế độ kiểm nghiệm của triều đình có vấn đề rất lớn, bởi vì những việc này đều do quan viên triều đình chủ đạo, thế nhưng tuyệt đại đa số quan viên không hiểu những thứ này, đây cũng không phải chính trị, đây là kỹ thuật thuần tuý nên đương nhiên phải có nhân sĩ chuyên nghiệp đến kiểm nghiệm, nói ví dụ như công tượng sản xuất giáp vải, ví dụ như cò mồi chuyên môn giám định giáp vải, từ quan viên đến phán định quả thật là lẫn lộn đầu đuôi a."
Lý Thực nói: "Ý của ngươi là triều đình cái gì cũng đều không quản, đạt tiêu chuẩn hay không là do các ngươi định đoạt, vậy làm sao có thể được."
Ouách Đam hỏi: "Lý đai nhân nếu như để ngoài kiểm nahiêm thì naài lấy cái gì để phán đoán đạt tiêu chuẩn hay không? Không quản ngài nói gì, miệng ta mặc dù không dám nói, nhưng trong lòng ta khẳng định không phục, ngài một không có kinh nghiệm, hai không có kỹ thuật, ngay cả bông tốt hay xấu ngài cũng không nhìn ra."
Không dám nói, ngươi còn nói nhiều như vậy.
Lý Thực hờn nói: "Ta không hiểu, nhưng trong quan thự có rất nhiều người hiểu, quan viên cũng an bài những nhân sĩ chuyên nghiệp như ngươi nói đến kiểm tra, mà không phải quan viên tự mình kiểm tra."
Quách Đạm hỏi ngược lại: "Dám hỏi một câu, cuối cùng đạt tiêu chuẩn hay không, là ai định đoạt?"
Lý Thực nói: "Đương nhiên là quan viên, điều này có vấn đề gì sao?"
Quách Đạm cười nói: "Đây cũng về đến vấn đề vừa nói, người trong quan thự phải chịu trách nhiệm với cấp trên của chính mình, nếu quan viên nói không đạt tiêu chuẩn, đạt tiêu chuẩn cũng biến thành không đạt, nếu quan viên nói đạt, không đạt cũng biến thành đạt. Không nói đâu xa, nói ngay vụ án giáp vải vừa rồi, giáp vải đều đã làm thành áo ngủ, quan phủ nhiều nhân tài kỹ thuật như vậy mà đều không phát hiện, chẳng lẽ triều đình ngay cả thước đo tiêu chuẩn cũng không có sao? Thử hỏi loại kiểm nghiệm như thế, ngài để ta làm sao có thể yên tâm."
Những lời này đỗi các đại thần đang ngồi đây không một ai lên tiếng.
Chỉ có thể ở trong lòng điên cuồng nguyền rủa Trịnh Thừa Hiến khiến mặt mũi tất cả mọi người mất hết.
Giáp vải làm thành áo ngủ, mù lòa sờ một cái liền biết, vậy mà có thể đưa đến tiền tuyến, loại cẩu thí kiểm nghiệm như vậy, ngươi còn có ý tứ kêu gào.
Nhưng Phương Phùng Thì lại rất vui vẻ, hắn đã cảm thấy bất mãn với việc này từ lâu, hắn làm Binh bộ Thượng thư nên đương nhiên biết rõ chỗ hắc ám cùng tệ nạn ở trong đó, việc này làm hắn cảm thấy cực kỳ buồn nôn, các tướng sĩ dùng tính mệnh bảo vệ quốc gia, vậy mà các ngươi còn muốn kiếm tiền từ trên người bọn họ, mà số tiền tiện tay này ảnh hưởng đến tính mệnh của binh sĩ, giáp vải là để bảo vệ binh sĩ, các ngươi làm giáp vải mỏng đi một điểm, các binh sĩ nguy hiểm liền tăng thêm một chút.
Nhưng hắn cũng chỉ có thể phàn nàn vài câu ở trong lòng, bất lực cải biến hiện trạng, bởi vì hắn chỉ cần chỉ ra vấn đề thì sẽ liên luy đến rất nhiều quan viên.
Phương Phùng Thì hỏi: "Chẳng lẽ uỷ ban này của ngươi sẽ không xuất hiện loại vấn đề này sao?" không dám hứa chắc chắn rằng làm như vậy nhất định không có lỗ thủng, nhưng thảo dân chỉ cầu hai chữ công bằng."
Phương Phùng Thì thoáng gật đầu, hỏi: "Vậy ngươi nói rõ chỉ tiết cho ta nghe một chút."
"Vâng ."
Quách Đạm chắp tay thi lễ, nói: "Điều đầu tiên phải bảo đảm chính là uỷ ban kiểm tra chất lượng nhất định phải độc lập bên ngoài quan phủ, tuyệt không thể để quan viên chủ quản, thậm chí cũng không thể an bài người dẫn đầu, bọn hắn bình thường vẫn làm công việc của chính mình, nếu có yêu cầu, bọn hắn mới tới kiểm nghiệm.
Thứ hai, bọn hắn nhất định phải là nhân sĩ chuyên nghiệp, muốn trở thành uỷ viên phải được song phương đồng ý, lại không có bất kỳ tiền án tiền sự, và vấn đề đạo đức nào.
Cuối cùng, mỗi lần kiểm tra phải loại trừ những người có liên quan đến hàng hóa được kiểm tra, sau khi loại trừ, các thành viên ủy ban sẽ được chọn ngẫu nhiên để tham gia kiểm tra."
Dù sao mục tiêu của Quách Đạm phi thường minh xác, nếu quan phủ muốn cái gì cũng can thiệp, vậy ta liền không làm, quan chữ hai cửa, ta chơi không lại các ngươi.
Phương Phùng Thì thoáng gật đầu, lại hướng Vương Gia Bình cùng Trương Thành hỏi: "Nội tướng, Vương đại học sĩ, hai vị nghĩ sao?"
Trương Thành ha ha nói: "Các vị quyết định là được rồi, ta cũng không hiểu những thứ này."
Hắn rất giảo hoạt, hắn mặc dù khuynh hướng Quách Đạm, nhưng hắn cũng sẽ không đắc tội Hoàng quý phi.
Vương Gia Bình trầm ngâm một chút, nói: "Ngươi nói mặc dù có đạo lý, nhưng triều đình với tư cách người mua, đạt tiêu chuẩn hay không đều do những uỷ viên này phán định, điều này chỉ sợ cũng không thích hợp."
Quách Đạm nói: "Đại nhân nói phải, chỉ cần là người tham gia thì có khả năng xuất hiện sơ sẩy, vì vậy quá trình mới là quan trọng nhất, đầu tiên chúng ta phải xây dựng một bộ quá trình kiểm nghiệm khiến song phương đều tin phục, trong đó bao gồm cả công cụ kiểm nghiệm, đến khi đó song phương đều sẽ phái người dựa theo quá trình giám sát, như vậy liền có thể bảo đảm lợi ích của song phương."
Vương Gia Bình gật đầu.
Quách Đạm lại nói: "Liên quan tới quá trình, còn có một điều thảo dân nhất định phải bổ sung, một vạn bộ giáp vải cũng không phải là nhiều, cố nếu là mười vạn bộ, cũng kiểm tra từng bộ thì sẽ rất tốn thời gian, hơn nữa, trong thực tế cũng khó mà làm được, vì vậy thảo dân đề nghị lấy mẫu kiểm nghiệm, nghĩa là chọn ngẫu nhiên một tỉ lệ hàng hóa nhất định tiến hành kiểm nghiệm."
"Liên quan tới việc lấy mẫu kiểm nghiệm, triều đình từ trước đến nay cũng đều làm như vậy." Phương Phùng Thì nói.
Quách Đạm nói: "Nhưng việc lấy mẫu của triều đình chưa được tiêu chuẩn hóa, mà thảo dân yêu cầu nhất định phải làm việc theo cách thức đã được tiêu chuẩn hóa, mọi việc đều phải làm theo quy củ, như vậy cho dù có xảy ra sai lầm, song phương cũng sẽ không có lời oán giận."
Khương Ứng Lân gật đầu nói: "Nên như thế a!"
Người đọc sách như bọn hắn chính là ưa thích quy củ, hơn nữa Quách Đạm là bên bị kiểm nghiệm, hắn còn nguyện ý làm kiểm nghiệm nghiêm khắc như thế, mấy ngôn quan Khương Ứng Lân chẳng những không còn lời nào để nói, mà lại cực kỳ tán thành, bởi vì quyền lực của Ngôn quan Ngự sử ở chỗ tố giác, đốc tra, mà người chân chính thực thi nó vẫn là các bộ phận cụ thể.
Làm như vậy sẽ tăng lên quyền lực giám sát, đồng thời hạn chế quyền lực của bộ phận thực thi, bọn hắn đương nhiên là nguyện ý.
Phương Phùng Thì và Vương Gia Bình nhìn nhau trao đổi, tất cả mọi người đều không nói gì.
Trương Thành đều nhìn ở trong mắt, trong lòng rất rõ ràng, nếu như một bộ kiểm nghiệm quá trình này có hiệu quả, vậy nó khẳng định sẽ được đại lực thôi động.
Như vậy, chính là mong muốn của Quách Đạm.
Quách Đạm chính là hi vọng xây dựng một quá trình kiểm tra tiêu chuẩn nghiêm khắc và minh bạch, bằng cách này, hoàng thân quốc thích muốn tiện tay chất béo từ đó sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với trước kia, tốt nhất là tất cả đều nhận thầu cho hắn.