Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 248 - Chương 247: Chúng Ta Chỉ Là Cổ Đông Của Nhất Tín Nha Hành

Chương 247: Chúng ta chỉ là cổ đông của Nhất Tín Nha hành Chương 247: Chúng ta chỉ là cổ đông của Nhất Tín Nha hànhChương 247: Chúng ta chỉ là cổ đông của Nhất Tín Nha hành

Đối với một thương phẩm thì mười lượng thật là không rẻ.

Tập họa mới bao nhiêu tiền.

Nhưng những thương nhân đang ngồi đây đều không quan tâm được đến điều này, hàng ngày bọn hắn xem nhiều nhất chính là trương mục, nhưng mà bảng báo cáo tài vụ trước mặt lớn như thế vậy mà bọn hắn hoàn toàn xem không hiểu, từng người đều mở to hai mắt và có vẻ mặt mộng bức.

Đây là thứ đồ gì, tranh vẽ nghệ thuật sao?

Quách Đạm ánh mắt đảo qua, cười nói: "Các vị, quyển sổ ghi chép nhỏ trước mặt các vị chính là trương mục năm ngoái."

Đám người nao nao, cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới chú ý trước mặt mỗi người đều có một quyển sổ ghi chép nhỏ màu lam, bọn hắn lập tức cầm lên xem.

Các bút toán bên trong sổ làm lòng tin của bọn hắn khôi phục trở lại.

Ta còn không có ngốc, xem hiểu trương mục.

Đây mới là trương mục, cái kia của ngươi là cái quỷ gì, còn mười lượng, ngươi thật sự không coi tiền của chúng ta là tiền đi.

Đoạn Trường Tồn hào khí nói: "Hiền chất cho chúng ta xem trương mục là được rồi, cần gì làm cái gì bảng báo cáo tài vụ, bảng báo cáo tài vụ này hoàn toàn xem không hiểu a."

"Chờ một chút, ngươi vừa rồi hình như còn nói, để làm bảng báo cáo này phải bỏ ra mười lượng."

Chu Phong đột nhiên hỏi.

Quách Đạm cười gật gật đầu.

"Ai u! Hiền chất đây thật là trí giả ngàn lo tất có lúc mất, ta thấy việc này thuần túy là lãng phí tiền a!" Chu Phong cúi đầu dậm chân nói.

Tào Đạt chế nhạo nói: "Cũng chỉ mười lượng, không đáng bao nhiêu tiền, mấu chốt bảng báo cáo này không có tác dụng gì, xem trương mục là được rồi."

Quách Đạm cười khổ nói: "Ta thật sự không phải cố ý muốn làm bảng báo cáo tài vụ để lòe các vị, mà là nhất định phải chế tác một bảng báo cáo tài vụ, bằng không, các vị sẽ trách ta." Tần Trang buồn bực nói: "Xin chỉ giáo?"

Quách Đạm cười nói: "Các vị đều là phú thương ở kinh thành cho nên bản sự xem trương mục nhất định là số một số hai, trương mục ngay trước mặc các vị, các vị vừa nhìn vừa nói cho ta, tỷ suất lợi nhuận các khoản đầu tư năm ngoái của Nha hành chúng ta, hay nói cách khác chúng ta kiếm được bao nhiêu lợi nhuận từ việc bán cổ phiếu, chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền hoa hồng từ các khoản buôn bán, chúng ta đoạt được bao nhiêu lợi nhuận từ việc mua đi bán lại những hàng hoá như tơ lụa, đồng thời các khoản chỉ cho nhân lực, kiến thiết, các loại phí tổn là bao nhiêu."

Mọi người một bên nghe, một bên lật xem, lật hết trang này sang trang khác liền bắt đầu đổ mồ hôi, đây thật sự là nhiều lắm, mà không phải cùng một loại nghiệp vụ.

Quách Đạm cười nói: "Các vị có thể trực tiếp lật đến trang cuối cùng, ta đã giúp các vị tính xong."

Đám người nghe vậy, liền tranh thủ thời gian lật đến trang cuối cùng.

"Ngươi đã tính xong hết rồi, vì sao còn muốn hỏi chúng ta?"

"Hay là sợ chúng ta không biết chữ?"

"Dĩ nhiên không phải."

Quách Đạm lắc đầu, lại hỏi: "Các vị, ta đều đã tính toán rõ ràng cho các vị, các vị có thể căn cứ theo trương mục này hiểu tình hình kinh doanh chung của Nha hành chúng ta không? Chúng ta có bao nhiêu nghiệp vụ, mỗi nghiệp vụ chiếm tỷ trọng bao nhiêu? Hoặc là nói, Nha hành chúng ta cùng những Nha hành khác có chỗ nào khác biệt? Hay là nói, ấn tượng của các vị đối với hoạt động kinh doanh của Nha hành là gì?"

Những câu hỏi này lại làm cho tất cả mọi người bối rối.

Ấn tượng?

Mọi người lại nhìn xuống trương mục, chỉ biết là đầu tư bao nhiêu tiền, đã kiếm được bao nhiêu tiền, muốn nói về ấn tượng sao?

Thật không có.

"Mọi người hãy nhìn bảng báo cáo tài vụ này."

Quách Đạm cầm lấy trường côn, đầu tiên là chỉ vào biểu đồ hình tròn ở phía bên trái "Đây là tình hình kinh doanh trong nửa năm đầu của Nha hành chúng ta, trong đó lợi nhuận từ mua đi bán lại hàng hóa chiếm bốn thành sáu (46%) tổng lợi nhuận, doanh thu từ các dịch vụ thẩm định ở Nha hành chiếm ba thành bảy (37%), còn một thành bảy (17%) là tiền hoa hồng khi thương lượng mua bán, ta đã điều tra qua, đại đa số Nha hành khác cũng đầu có tình hình kinh doanh †tnda †Ư như thế nàv li nhuân chỉ vếu là từ chênh lệch giá khi mua đi bán lại hàng hóa, thứ hai là dịch vụ, cuối cùng mới là tiền hoa hồng."

Nói đến đây, hắn lại chỉ vào biểu đồ hình tròn ở bên phải,"Đây là tình hình kinh doanh của Nha hành sau khi chuyển sang hình thức đầu tư cổ phần, trong đó lợi nhuận của hoạt động mua đi bán lại hàng hoá chiếm không đến một thành, chỉ có tám phần (8%), mà doanh thu từ các dịch vụ thẩm định càng giảm đến mức không đáng kể có thể bỏ qua không tính, còn chưa tới một điểm (0,1%). Mà tiền hoa hồng chiếm bảy thành sáu (76%), hoạt động đầu tư chiếm gần hai thành ba (23%), đây chính là chỗ khác biệt của Nhất Tín nha hành với tất cả Nha hành khác."

Nói kiểu này, mọi người lập tức hiểu được, hai mắt nhìn chằm chằm bảng báo cáo tài vụ bắt đầu tỏa sáng, giống như phát hiện bảo tàng.

Quách Đạm lại tiếp tục nói: "Bây giờ hãy nhìn tình hình chỉ tiêu, trước kia Nha hành chỉ tiêu chủ yếu là để mua hàng hóa, thứ hai là thuế, sau đó là tiền lương, cuối cùng là chỉ phí bút mực giấy nghiên. Mà tình hình chỉ tiêu của Nha hành bây giờ chủ yếu nhất là đầu tư, thứ hai là chỉ phí xây dựng Nha hành mới, nhưng đây chỉ là một trường hợp riêng, có thể để qua một bên, tiếp theo hẳn là tiền lương, cuối cùng mới là thuế, chỉ phí mua hàng hóa cùng bút mực giấy nghiên đều đã đến trình độ có thể bỏ qua. Không quản là lợi nhuận, hay là chỉ phí đều đã phát sinh biến hóa có tính quyết định.

Hơn nữa từ trên số liệu, chúng ta có thể nhìn thấy một điểm mấu chốt, trong năm tới doanh thu của chúng ta sẽ xuất hiện biến hóa như thế nào, bây giờ doanh thu chủ yếu của chúng ta là tới từ tiền hoa hồng, như vậy chỉ tiêu lớn nhất chính là tiền lương, nhưng chỉ tiêu lớn nhất của chúng ta lại là đầu tư. Điều này nói rõ rằng trong hai năm tới, thu nhập chủ yếu của chúng ta sẽ tới từ đầu tư, mà không phải tiền hoa hồng, đương nhiên tiền hoa hồng cũng sẽ tăng trưởng, nhưng tỷ trọng sẽ không chiếm nhiều như vậy nữa."

"Diệu quá! Diệu quá!"

Chu Phong đột nhiên kích động,"Bảng báo cáo tài vụ này thật sự là diệu a!"

"Hiền chất nói kiểu này, ta hoàn toàn hiểu được, đồng thời có một ấn tượng cụ thể về Nha hành của chúng ta, mặt khác, ta giống như cũng có thể nhìn ra một chút đường đi nước bước, biết rõ năm nay so với năm ngoái sẽ xuất hiện biến hóa như thế nào. Ha ha!"

Mọi người không khỏi vỗ án tán dương, đồng thời ánh mắt đều không cách nào rời khỏi bảng báo cáo tài vụ. sao chúng ta phải trả nhiều tiền như vậy để làm bảng báo cáo tài vụ, nguyên nhân rất đơn giản là vì các vị đều không tham dự vào quá trình vận hành của Nha hành, nếu như chỉ có người một nhà của ta thì ta không cần bảng báo cáo tài vụ, ta chỉ cần xem trương mục là được rồi, nhưng bây giờ có nhiều cổ đông như vậy, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp để trong thời gian ngắn nhất các vị hiểu rõ về tình trạng chung và biến hoá của Nha hành trong tương lai.

Đương nhiên, trương mục vẫn là quan trọng nhất, nó không thể làm giả, làm giả là hành vi phạm pháp, nhưng nếu như chỉ cho các vị một bản trương mục hay từng nhóm văn tự thì ấn tượng duy nhất của các vị về Nha hành chính là kiếm được bao nhiêu tiền, đừng nói là hiểu rõ hoạt động kinh doanh của Nha hành, ngay cả ấn tượng cơ bản nhất cũng không có. Bây giờ mọi người chỉ cần ghi nhớ đại khái bảng báo cáo tài vụ là được rồi."

Mọi người liên tiếp gật đầu, biểu thị hoàn toàn đồng ý.

Một nén hương trước, Nha hành đối với bọn hắn là một mảnh sương mù, mặc dù bọn hắn cũng đều biết Nha hành có nghiệp vụ gì, nhưng không hề có ấn tượng cho nên không nói được điều gì.

Nhưng bây giờ, mỗi cổ đông giống như đều hiểu rõ vô cùng Nha hành, giống như chính bản thân đã được trải nghiệm.

Tần Trang rất động tâm hỏi: "Ý của hiền chất là chỉ có hình thức đầu tư cổ phần như Nha hành mới cần bảng báo cáo tài vụ, còn mua bán như của chúng ta thì không cần ư2"

Quách Đạm cười nói: "Dĩ nhiên không phải, các vị đương nhiên cũng đều có thể làm, như vậy có thể lý giải sâu sắc hơn về mua bán của mình, có thể căn cứ vào bảng báo cáo tài vụ để điều chỉnh thu chỉ, điều kiện tiên quyết là các vị nguyện ý tiêu mười lượng bạc."

Chu Phong nói: "Mười lượng có hơi đắt, tập họa thế nhưng mới có một hai lượng."

Quách Đạm cười nói: "Đây là do ta nghĩ ra, tùy tiện vẽ tranh thì có lẽ một văn liền có thể giải quyết, nhưng muốn làm đẹp và chính xác thì nhất định phải tốn cực kỳ nhiều tiền, Ngũ Điều Thương phải vẽ rất nhiều ngày mới hoàn thành, chỉ riêng màu vẽ cũng không biết phải dùng bao nhiêu, mười lượng thật sự là không đắt."

Bây giờ để làm loại biểu đồ có hàm lượng kỹ thuật như thế này là một việc vô cùng phiền phức, Quách Đạm còn phải giúp một chút bận bịu giải quyết những vấn đề liên quan tới lý thuyết kỹ thuật, còn về kỹ thuật vẽ tranh hắn không thể nào hỗ trợ, kỳ thật hắn có thể vẽ được, nhưng hắn nhất định phải bồi dưỡng nhân sĩ chuyên nghiệp ở phương diện này, hắn khác làm.

Bất kỳ nhà đầu tư nào cũng sẽ không nguyện ý tiêu tốn thời gian vào việc tiết kiệm giấy vệ sinh, bởi vì cùng một thời gian giống nhau, họ có thể kiếm được khoản tiền đủ để mua giấy vệ sinh dùng mười đời cũng không dùng hết.

Đoạn Trường Tồn nói: "Mười lượng thì mười lượng, chúng ta cũng không phải trả không nổi."

Quách Đạm nói: "Viên ngoại nếu muốn làm thì có lẽ không cần đến mười lượng, dù sao mua bán của viên ngoại cũng không cần vẽ nhiều như vậy."

Đoạn Trường Tồn khó chịu nói: "Ta nguyện ý trả mười lượng, chẳng lẽ còn không được sao?"

Quách Đạm cười nói: "Các vị, đơn hàng siêu giá trị này của Ngũ Điều Thương, ta thế nhưng có không ít khổ lao, ta cũng nên được chút tiền thưởng chứ."

"Ha ha... ."

Đám người lập tức cười ha hả.

Sau đó, Quách Đạm lại căn cứ bảng báo cáo tài vụ giảng giải cho bọn hắn về biến hóa cụ thể, và xu thể tương lai của Nha hành.

Xu thế chính là đầu tư cùng nghiệp vụ môi giới, mà nghiệp vụ môi giới chủ yếu cũng chính là giúp thương nhân vận doanh, các dịch vụ thẩm định giá đã hủy bỏ, cò mồi đều trở thành nhân viên kỹ thuật, buôn đi bán lại cũng không làm.

Mà chỉ tiêu chủ yếu khẳng định cũng là đầu tư, thứ hai chính là tiền lương và hoa hồng của nhân viên.

Theo chỉ tiêu liền có thể nhìn ra cơ sở của Nha hành là nhân tài, không quản là đầu tư hay là giúp thương nhân vận doanh, đây đều là những công việc cần nhân tài làm.

Lợi nhuận đương nhiên cũng tới từ hai hoạt động này, Quách Đạm dự toán lợi nhuận năm nay sẽ có bốn đến năm thành tới từ đầu tư, tiền hoa hồng cũng tương tự chiếm bốn đến năm thành, nhưng là năm sau nữa tỷ trọng lợi nhuận của đầu tư nhất định sẽ cao hơn tiền hoa hồng, có khả năng chiếm đến bảy thành.

Căn cứ theo lợi nhuận thì giá cổ phiếu năm tới chí ít đạt đến hơn ba mươi vạn lượng.

Mọi người nghe như sỉ như say. Tương đương nhận được nhiều gấp đôi, bọn hắn sẽ nhận được một phần cổ tức, nhưng cho dù phân chia cổ tức, giá cổ phiếu vẫn có giá trị như vậy.

Đương nhiên, năm nay không chia cổ tức, lúc nhập cổ phần đã nói rất rõ ràng.

Sau khi hội nghị kết thúc, người người đều bành trướng, cảm giác như mình là một đại nhân vật, ai cũng có thể xem thường, các ngươi ở đẳng cấp gì, mua bán của các ngươi cần bảng báo cáo tài vụ sao?

Bản trương mục nhỏ của các ngươi trông mới khó coi làm sao.

Trương mục của các ngươi có đơn vị là gì?

Lượng? Ngàn lượng?

Thật có lỗi, Nhất Tín nha hành của chúng ta đều cất bước từ vạn lượng.

Nhất Tín nha hành chỉ riêng viết khế ước đã có mấy phòng ban, người hầu ở phòng thu chỉ còn nhiều hơn nhân viên phòng thu chỉ của các ngươi, phòng họp còn lớn hơn đại sảnh nhà các ngươi nhiều lắm.

Kim Ngọc lâu đông chủ?

Túy Tiêu lâu đông chủ?

Tất cả đều là rắm chó?

Chúng ta bây giờ chỉ có một thân phận chính là cổ đông của Nhất Tín nha hành.

Bọn hắn thổi phồng lẫn nhau ra khỏi phòng họp, mặc dù không chia cổ tức, nhưng một bữa tiệc ăn mừng thì không thể thiếu.

Quách Đạm lại dẫn bọn hắn đi đến nhà ăn, phong cách trang hoàng trong nhà ăn thực tình cũng không thể kém hơn tửu lâu, chỉ là món ăn thì không bằng các đại tửu lâu.

Chu Phong con ngươi chuyển động, nói: "Hiền chất, kỳ thật nếu muốn chúc mừng thì có thể đặt trước yến hội ở Kim Ngọc lâu của ta, tội gì ăn ở đây."

Tào Đạt khẽ nói: "Vì sao không đi Túy Tiêu lâu của ta? Khách hàng của Kim Ngọc lâu đều là quan to hiển quý, chúng ta đi đến đó không thích hợp, Túy Tiêu lâu của ta thích hợp hơn."

Quách Đạm vội nói: "Hai vị đừng tranh, ta cũng muốn đi nhưng vấn đề là hai vị không mở cửa a!"

Tào Đạt vội nói: "Yên tâm, sang năm ta nhất định sẽ mở cửa, Nha hành kiếm nhiều tiền như vâv mà nhi tất vẫn còn làm viêc. chúng †a kiếm mât điểm tiền còn đóng cửa nghỉ ngơi, nghĩ lại đều thấy hổ thẹn a!"

Quách Đạm ngượng ngùng nói: "Sang năm chúng ta sẽ nghỉ, năm nay chỉ là trường hợp đặc biệt mà thôi."

Tào Đạt lập tức lộ ra biểu lộ bị vứt bỏ.

Quách Đạm lại xoay chuyển, nói: "Nhưng ta dự định đem nhà ăn nhận thầu ra ngoài, Nha hành chúng ta cũng không xử lí ngành ẩm thực, thức ăn hôm nay đều chỉ do hai đầu bếp nhà ta và học đồ chuẩn bị, nếu các vị có hứng thú...."

Chu Phong kích động trực tiếp nhảy lên"Đây đương nhiên là cho ta nhận thầu aI"

"Lẽ nào lại như vậy, dựa vào cái gì cho ngươi nhận thầu." Tào Đạt phồng lên hai mắt nói.

Lại có một nam nhân trung niên béo nục béo nịch đứng ra, ngẩng đầu mập lên, tức giận bất bình nói: "Chu huynh, Tào huynh, ta thật sự nhẫn đủ rồi, hai người có đem Chu Ký của ta để vào mắt."

Quách Đạm cười nói: "Các vị đừng vội, ta không nói chỉ cho một nhà nhận thầu, dù sao nhân viên Nha hành đều là nhân tài, hơn nữa người tới đây không phải là quan to hiển quý thì cũng là đại phú thương, cho nên nhà ăn nhất định phải phong phú, nhiều nhà nhận thầu thì khẩu vị mới có thể càng thêm phong phú, mọi người cũng có lựa chọn nhiều hơn."
Bình Luận (0)
Comment