Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 262 - Chương 261: Quân Tử Lợi

Chương 261: Quân tử lợi Chương 261: Quân tử lợiChương 261: Quân tử lợi

Không có khả năng!

Nhất định không có khả năng!

Nhất định là đang nằm mơ!

Tranh thủ thời gian véo đùi của mình.

Ai ul

Rất đau a!

Đây không phải đang nằm mơ.

Đạo ý chỉ này của Vạn Lịch trực tiếp làm cho quan viên cả hoàng thành lâm vào hoài nghỉ nhân sinh, mà không chỉ Hộ bộ.

Nhưng Hộ bộ quan viên là lúng túng nhất, bởi vì lúc này có rất nhiều quan viên đều chạy đến Hộ bộ hỏi thăm, các ngươi thật sự phải mất nửa tháng mới tính xong sao? Vì cái gì nhân gia chỉ cần ba ngày đã tính xong.

Hỏi đến mức quan viên Hộ bộ chỉ muốn tìm kẽ đất chui đầu vào.

Bọn hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Nhưng nếu nói là giả thì chính bọn hắn cũng không tin, bởi vì những trương mục này một mực ở trong tay bọn hắn, toàn bộ đều vẫn là ghi chép, chưa hề được thống kê, cho nên không có đáp án để sao chép, Quách Đạm chắc chắn cũng không dám tính toán tuỳ tiện để lừa gạt bọn hắn.

Đây quả thực là một loại đánh mặt giảm chiều không gian a.

Càng thêm muốn mạng chính là đây chính là toán học, vừa vặn là thứ quan văn không am hiểu, toàn bộ triều đình đều rơi vào trạng thái mộng bức, không biết đây là chuyện gì.

Nhưng mà bọn hắn cũng không biết trong thời gian Vạn Lịch đã hạ ý chỉ, Quách Đạm vẫn không nhanh không chậm vẽ bảng báo cáo tài vụ.

Không, hẳn là đang hướng dẫn Khấu Ngâm Sa vẽ.

"Chữ của phu nhân thật sự là đẹp."

Quách Đạm khom người đứng bên cạnh Khấu Ngâm Sa, lắc đầu khen, nhưng tâm đã sớm không còn ở chỗ này, nghiêng mắt nhìn tư thái thon dài thướt tha của Khấu Ngâm Sa, một tay lặng lẽ đưa đến bên hông Khấu Ngâm Sa.

Khấu Ngâm Sa vội vàng nâng bút lên, vỗ nhẹ nhẹ xuống bàn tay tác quái của Quách Đạm, nói: "Đừng động."

"“hÂând đông! Không đông!" Quách Đạm lại vững vàng để tay bên hông Khấu Ngâm Sa.

Khấu Ngâm Sa bất đắc dĩ lườm hắn một cái, nhưng nàng cũng không thoải mái như Quách Đạm, ngày mai phải cầm bảng báo cáo tài vụ đi hoàng thành cho Hoàng đế xem, cho nên không thể phạm sai lầm, nàng hít sâu một hơi, quên đi sự quấy rối của Quách Đạm, ổn định lại tâm thần viết chú giải lên các đồ thị đã vẽ xong.

Quách Đạm mặc dù có cơ bắp ký ức, nhưng chữ của hắn vẫn bình thường, kém xa Khấu Ngâm Sa, hắn chỉ phụ trách vẽ các đồ thị, và quấy rối Khấu đại mỹ nữ, bàn tay chậm rãi di chuyển lên trên, công hướng điểm cao ngất kia.

"A...

Tay Khấu Ngâm Sa đột nhiên run lên một cái vẽ ra một nét thật dài, nàng không khỏi quay đầu lại, vừa sợ vừa giận nhìn Quách Đạm.

Nào biết Quách Đạm càng làm trầm trọng thêm, cực kỳ bá khí cầm lấy bút trong tay của nàng ném ra ngoài.

Không đợi Khấu Ngâm Sa phản ứng, hắn đã hôn lên, đồng thời dùng hai tay ôm nàng lên cao.

"Ngô ngô ngô!"

Khấu Ngâm Sa ra sức giằng co.

"Đừng nhúc nhích, cẩn thận bên ngoài nghe thấy."

"Vậy chàng còn không buông tay." Khấu Ngâm Sa mặt mũi đỏ bừng trừng mắt Quách Đạm.

Quách Đạm ha ha cười nói: "Ta lại không sợ bên ngoài nghe thấy."

"Nhỏ giọng một chút." Khấu Ngâm Sa nổi giận nói: "Chàng. .. chàng vô Sỉ..."

Quách Đạm nói: "Vô sỉ gì chứ, đây là quân tử lợi."

"Phi!"

"Nàng nói xem ba năm trước ta còn chưa đủ quân tử hay sao? Bây giờ chỉ lấy chút lợi tức thôi, đây không phải quân tử lợi thì là gì?"

Như vậy cũng được.

Trong lúc còn đang ngây người, Quách Đạm đã ôm nàng vào phòng ngủ.

Người này từ trước đến nay tương đối thích tình cảm mãnh liệt, dù có làm chuyện gì cũng không thích cuộc sống hôn nhân quy củ và bình đạm.

Khấu Ngâm Sa đã có hiểu biết đối với tính cách này của hắn, lần đầu Sau đó.

Khấu Ngâm Sa đang nằm trong ngực Quách Đạm vuốt ve an ủi, đột nhiên nhớ tới bảng báo cáo tài vụ còn chưa làm xong, vội vàng ngồi dậy, chỉ thấy chăn lụa thuận theo tư thế của nàng rơi xuống làm lộ ra làn da bóng loáng tỉnh tế, trong ánh sáng mờ tối, hai điểm phấn hồng kia trêu Quách Đạm một trận kích động, suýt chút nữa lại ấn nàng xuống dưới.

Nhưng Khấu Ngâm Sa hoàn toàn không quan tâm, nàng nhanh chóng mặc y phục, thoáng sửa sang lại tóc, vội vã đi ra ngoài.

Quách Đạm lại không nhanh không chậm phủ thêm áo khoác, đi ra ngoài.

Đi ra bên ngoài thì thấy Khấu Ngâm Sa ngơ ngác đứng trước bảng báo cáo tài vụ.

Hắn đi tới, nói: "Làm sao vậy?"

Khấu Ngâm Sa bỗng nhiên xoay đầu lại, trong đôi mắt phượng bắn ra phẫn nộ.

"Đều tại chàng! Đầu tại chàng!"

Nói xong, nàng quả thực không nhịn được, giơ lên nắm đấm nhỏ.

"Ai u! Ai u! Đau a! Nàng không phải đang làm nũng đấy chứ!" Quách Đạm dùng hai tay che ngực, nghiêng người tránh thoát.

"Chàng nhìn, chính chàng nhìn đi, như vậy . .. như vậy làm sao có thể bàn giao với bệ hạ."

Khấu Ngâm Sa ngón tay chỉ vào bảng báo cáo tài vụ, hốc mắt có chút hồng hồng.

Quách Đạm liếc mắt, thấy nét bút vừa rồi đã trực tiếp vạch lên hình vẽ đồ thị, đôi mắt đột nhiên chuyển động, thở dài nói: "Không nói gạt nàng, kỳ thật đây đều do ta cố ý gây nên."

Khấu Ngâm Sa mờ mịt nhìn hắn.

Quách Đạm tỏ vẻ áy náy nói: "Ta không phải có ý giấu nàng, ta chỉ sợ nàng lo lắng."

Khấu Ngâm Sa vội vàng hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

Quách Đạm thở dài: "Kỳ thật toàn bộ chuyện này không khác gì lúc trước nàng trêu đùa ta, ta lại không để ý đến phương thức ghi sổ lạc hậu mà Hộ bộ đang sử dụng, vì vậy lúc bệ hạ hỏi ta khi nào có thể làm xong, ta nói ba ngày là đủ.

Nhưng mà về sau ta mới biết, Hộ bộ muốn tính xong những trương mu này thì ít nhất nhải mất na thána. nếu như chúng †a chẳng những tính nhanh hơn nữa còn chế tác bảng báo cáo tài vụ tỉnh mỹ, thì chỉ sợ quan viên Hộ bộ đều phải treo cổ tự sát, đây chính là liên quan đến nhân mạng nha, vì vậy ta vừa rồi mới cố ý quấy rối nàng, thậm chí không tiếc bán thân thể, nhưng hình như cường độ quấy rầy còn chưa đủ. .. Ai u!"

Quách Đạm đột nhiên nhấc chân phải lên, một chân nhảy lò cò, nói "Phu nhân, ta nói đều là sự thật nha."

Khấu Ngâm Sa chỉ hung hăng nhìn hắn chằm chằm.

Quỷ mới tin chàng.

Thái độ của nàng trong công việc luôn luôn cẩn thận và tỉ mỉ, sự điên cuồng như vừa rồi chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời của nàng, nàng rất hối hận, nói: "Không được, phải vẽ lại một lần nữa."

"Vẽ lại một lần nữa?"

Quách Đạm hút một ngụm hơi lạnh, hoảng hốt nói: "Phu nhân, đừng xúc động, xúc động là ma quỷ, viết ngoáy một chút cũng không sao."

Khấu Ngâm Sa kiên quyết nói: "Nhất định phải vẽ lại một lần nữa."

Quách Đạm cắn môi, điểm đạm đáng yêu nhìn Khấu Ngâm Sa.

Nhưng mà không có trứng dùng.

Nếu như Tống Huân biết Quách Đạm vẫn còn ở đây làm những chuyện này, có lẽ thật sự sẽ treo cổ tự sát......

Triều hội cũng chia thành mấy loại, một loại gọi là đại triều hội, chính là toàn bộ cả triều văn võ, hoàng thân quốc thích đều phải tham gia, lần trước chính là đại triều hội, ngọ triều thì chỉ có một số đại thần quan trọng cùng ngôn quan tham dự, chủ yếu là đàm luận chính vụ.

Hơn nữa ngọ triều được cử hành bên trong Hoàng Cực điện.

Hôm nay mở chính là ngọ triều.

Thời điểm Quách Đạm mang theo hai mắt quầng thâm đi vào đại điện, đám đại thần nhao nhao kinh ngạc nhìn hắn.

Nam nhân này thật sự xuất hiện.

Sau khi Quách Đạm hành lễ xong, Vạn Lịch hỏi: "Quách Đạm, ngươi không phải nói năm ngày mới có thể hoàn thành sao, làm sao ba ngày đã làm xong?"

Quách Đạm nói: "Hồi bệ hạ, thảo dân cũng không biết vì sao, chỉ cần nghĩ đến có thể vì bệ hạ phân ưu liên giống như có thần trợ công, mất ăn mất ngủ, toàn tâm toàn ý tập trung làm việc, trong lúc lơ đãng, ba ngày đã hoàn thành." kêu một tiếng cảm động, đây mới là thần tử trong suy nghĩ của trẫm, không cần tiền lại có thể làm chính mình mệt chết, không khỏi nói: "Thật sự là vất vả cho ngươi."

Lại không biết rằng đây đều là do dâm uy của Khấu Ngâm Sa bức bách, phu thê hai người thâu đêm suốt sáng mới gấp gáp chế tạo ra một bảng báo cáo tài vụ mới.

"Bệ hạ đối với thảo dân long ân sâu nặng, chỉ là một bảng báo cáo tài vụ, thật sự là khó báo được một phần vạn."

"Ngươi thực sự là...

Vạn Lịch chỉ chỉ Quách Đạm, cũng không biết nói như thế nào nữa, chỉ có thể làm lá xanh phụ trợ, kết quả, hắn lại dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn nhìn đại thần đang đứng hai bên, tựa như hỏi các ngươi có thấy hổ thẹn hay không, nói: "Mau treo bảng báo cáo tài vụ lên, còn trương mục đã tính xong thì trước hết đưa cho Hộ bộ thượng thư xem đi."

"Tuân mệnh!"

Lập tức liền có mấy thái giám đi tới, một thái giám đem trương mục đưa cho Tống Huân, hai thái giám còn lại đem bảng báo cáo tài vụ treo lên bình phong phía trên bậc thang.

Tống Huân cầm trương mục, vội vàng mở ra xem, hắn vẫn luôn không tin, Quách Đạm có thể tính xong trong ba ngày.

Nhưng nhìn kết quả, hắn lập tức choáng váng.

Phương Phùng Thì hỏi: "Thế nào?"

Tống Huân nao nao, lại không để ý tới hắn, không để ý lễ nghi hướng Quách Đạm hỏi: "Quách Đạm, ngươi. .. Ngươi làm sao làm được?"

Lời này vừa nói ra, đám đại thần vì thế mà kinh ngạc.

Vương Tích Tước không khỏi hỏi: "Tống Thượng thư, ngài không phải nói Hộ bộ còn chưa tính ra kết quả sao? Ngài làm sao biết hắn tính có đúng hay không?"

Tống Huân giải thích nói: "Hộ bộ mặc dù chưa tính ra kết quả, nhưng nếu không có tình huống đặc biệt, mỗi tháng thu chỉ của kinh thành đều không khác nhau lắm, kết quả của hắn coi như trong phạm vị bình thường."

Đám đại thần nghe vậy đều kinh ngạc nhìn Quách Đạm.

Hộ bộ phải mất thời gian nửa tháng mới hoàn thành, ngươi chỉ cần ba ngày đã hoàn thành, hơn nữa còn bao gồm cả việc chế tác bảng báo cáo tài vụ, đừng nói là mắt quầng thâm, cho dù đem hai mắt lộng mù, quan viên Hộ bộ cũng làm không được nha. Thân Thì Hành nặng lông mày nói: "Ngươi cười chuyện gì, ngược lại mau nói, ngươi rốt cục như thế nào mà làm được."

Quách Đạm nói: "Nguyên nhân chủ yếu, là bởi vì... Bởi vì... ."

Vạn Lịch cũng không kiên nhẫn được nữa, nói: "Ngươi không cần phải sợ, có lời gì cứ việc nói là được."

"Tuân mệnh."

Quách Đạm chắp tay thi lễ, nói: "Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì tiền, thảo dân là một thương nhân, tới tới lui lui cũng chỉ có một chiêu này."

"Không có khả năng."

Tống Huân lập tức lắc đầu nói: "Quy mô phòng thu chi Nha hành của ngươi, ta cũng đã nghe qua, nhưng cũng không thể hoàn thành trong vòng ba ngày."

Quách Đạm nói: "Hồi đại nhân, thảo dân nói tiền ở đây là chỉ đầu tư, mà không phải mời rất nhiều người đến tính, từ khi thảo dân chưởng quản Nha hành đến nay, thù lao của nhân viên phòng thu chỉ Nha hành cao hơn các nha hành khác ít nhất là ba lần trở lên, nếu như tính thêm tiền thưởng thì có thể gấp mười bổng lộc của quan lại nhỏ trong Hộ bộ, đây vẫn chỉ là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân nữa chính là đầu tư vào việc nghiên cứu phát minh, hay nói cách khác là chuyên môn nghiên cứu phương pháp thống kê tốt hơn, Nha hành có thể tính xong trong ba ngày là bởi vì chúng ta đã sớm nghiên cứu ra một loại phương thức ghi sổ hoàn toàn mới."

"Thì ra là thế."

Tống Huân bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời lại lâm vào trong trầm tư.

Vương Tích Tước nói: "Nếu ngươi đã có được phương pháp ghi sổ tinh diệu như thế, vì sao không sớm lấy ra hiến cho triều đình."

HẠ2"

Quách Đạm kinh ngạc nhìn Vương Tích Tước, nói: "Đại nhân... thảo dân phải bỏ ra rất nhiều rất nhiều tiền mới nghiên cứu ra, chính là bản lĩnh giữ nhà của Nha hành chúng ta cho nên không truyền ra ngoài."

Hắn thật sự không muốn lấy ra hiến cho triều đình, bởi vì không có ý nghĩa gì cả, triều đình cũng không thích nghiên cứu những thứ này, ngược lại, nếu như triều đình sẵn sàng bỏ tiền để nghiên cứu phát minh, đồng thời bồi dưỡng nhân tài ở phương diện này, như vậy Quách Đạm sẽ nguyện ý hiến cho triều đình, dù sao triều đình vẫn có tài lực hùng hậu, triều đình nếu nguyện ý dùng tiền thì không một cá nhân nào có thể so sánh, hơn nữa nếu triều đình nghiên cứu ra cũng sẽ phản hồi đến thương nhân, đây là Vương Tích Tước không ngờ Quách Đạm sẽ cự tuyệt trực tiếp như vậy, không khỏi có chút khó chịu.

Triều đình hỏi ngươi chính là để mắt đến ngươi, vậy mà ngươi dám cự tuyệt, thật sự là lẽ nào lại như vậy.

Vạn Lịch đột nhiên nói: "Một Nha hành nhỏ còn có thể sáng tạo ra phương pháp ghi sổ kinh người như thế, vậy mà Hộ bộ lớn như vậy lại không có một chút thành tích nào ở phương diện này, đây là vì sao?"

Tống Huân chắp tay thi lễ nói: "Hồi bệ hạ, đây là bởi vì triều ta không coi trọng toán thuật, khoa cử cũng không thi toán thuật, mặt khác, như Quách Đạm vừa rồi nói, thù lao phòng thu chỉ của hắn gấp mười lần Hộ bộ."

Hắn vừa rồi đang suy nghĩ vấn đề này.

Vạn Lịch thoáng gật đầu, lại hỏi: "Vậy có nên tăng thêm một khoa toán thuật trong khoa cử hay không?"

Quần thần chấn kinh, khoa cử chính là đại sự hạng nhất của quốc gia, ngài sao có thể nói nhẹ nhàng linh hoạt như vậy, hôn quân cũng chỉ như thế mà thôi!

Lập tức có một vị đại học sĩ đứng ra nói: "Bệ hạ, tuyệt đối không thể làm như thế. Đạo trị quốc còn cần Nho gia kinh điển, toán thuật chỉ là bàng môn tà đạo, đối với thương nhân thì mười phần trọng yếu, nhưng đối với triều đình thì có tác dụng không lớn, nếu như khoa cử tăng thêm một khoa toán thuật thì sẽ khiến nhân tài xói mòn."

"Khanh gia nói có lý, nếu là bàng môn tà đạo, lại có tác dụng không lớn đối với triều đình thì tội gì buộc Quách Đạm giao ra phương pháp ghi sổ mới, tránh làm trò cười cho người trong thiên hạ, hỏng mặt mũi của triều đình." Vạn Lịch hời hợt nói.

Đám đại thần lập tức sững sờ.

Quách Đạm khóe miệng co quắp mấy lần, thầm nghĩ, luận sáo lộ, lão tử chỉ phục Vạn Lịch ngươi.

Vương Tích Tước chỉ có thể buồn bực lui về.

Vạn Lịch lại hướng Quách Đạm cười nói: "Quách Đạm, nhanh phân tích cho trẫm bảng báo cáo tài vụ đi."
Bình Luận (0)
Comment