Chương 356: Không có tiền? Lại tăng cổ là được
Chương 356: Không có tiền? Lại tăng cổ là đượcChương 356: Không có tiền? Lại tăng cổ là được
Chương 356: Không có tiền? Lại tăng cổ là được
Khó trách hương vị trà hai người pha lại giống nhau như vậy, hoá ra là cùng một sư môn, ta nên sớm nghĩ tới điểm này.
Đối với chuyện Từ cô cô chính là ân sư của Khấu Ngâm Sa, trong lòng Quách Đạm cũng không cảm thấy có quá nhiều ngoài ý muốn, bởi vì căn cứ Khấu Ngâm Sa miêu tả, loại nữ nhân như vậy ở Minh triều vô cùng ít thấy, mà Từ cô cô chính là một người trong số đó.
Chuyện này cũng không thể nói là trùng hợp.
"Phu quân, chàng đang suy nghĩ gì vậy?"
Khấu Ngâm Sa thấy Quách Đạm đột nhiên trầm ngâm không nói, không khỏi hỏi.
"Nha"
Quách Đạm nao nao, cười hỏi: "Nói cách khác, là Từ cô cô đã bỏ đi lo nghĩ trong lòng nàng về những lời đồn đại kia?"
Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Đại tỷ tỷ nói cho ta, phu quân chỉ là một thương nhân, cũng không phải là quan viên, trong tay cũng không bất kỳ quyền lực gì, tuyệt sẽ không khiến bệ hạ nghi ngờ."
Quách Đạm cười khổ nói: "Cùng một lời nói, nhưng nếu là ta nói cho nàng, chỉ sợ nàng cũng sẽ không tin tưởng."
Khấu Ngâm Sa chớp chớp mắt, nàng đột nhiên cũng ý thức được vấn đề này, sự thật đúng là như thế, nếu như là Quách Đạm nói, nàng chắc chắn sẽ không nhẹ nhõm như vậy, bỗng nhiên, ánh mắt nàng lưu chuyển, mím môi cười một tiếng: "Có câu nói hay lắm, người trong cuộc mơ hồ, người ngoài cuộc rõ ràng, nếu phu quân nói ra lời này thì chẳng qua là giải thích, mà đại tỷ tỷ nói ra thì chính là phân tích, càng có sức thuyết phục hơn, phu nhân thấy đúng không?"
"Xem ra đại tỷ tỷ lại dạy nàng không ít nha." Quách Đạm cười ha ha một tiếng, chỉ cảm thấy Khấu Ngâm Sa hôm nay so với trước kia càng thêm đáng yêu, không nhịn được cúi thấp đầu xuống, hôn lên môi nàng, nói "Chúc mừng, chúc mừng."
Khấu Ngâm Sa thẹn thùng cười một tiếng, hơi nâng cánh tay trắng muốt như ngọc ôm lấy cổ Quách Đạm, nói khẽ: "Chuyện này có thể coi như đã hoàn thành một cọc tâm nguyện của ta."
Khó trách lần này trở về nhìn thấy nàng, thấy trên mặt nàng đều mang theo vẻ mỉm cười ai Đáng tiếc không nhải là bởi vì ta cñna mav đối phương là một nữ nhân. Quách Đạm lại hỏi: "Không biết hai người làm thế nào gặp lại?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Là đại tỷ tỷ chủ động tới tìm ta, ta lúc ấy thật sự không ngờ rằng ân sư ta một mực đau khổ tìm kiếm lại chính là cô cô của tiểu Bá gia."
Nói đến đây, nàng nhẹ nhàng "A" một tiếng, hình như nhớ tới điều gì, nhìn Quách Đạm, cười tủm tỉm nói: "Nếu không phải vì phu quân, ta chỉ sợ sớm đã gặp lại đại tỷ tỷ."
"Ây."
Quách Đạm thoáng sững sờ, đột nhiên nhớ ra, đúng, lần trước Từ cô cô tới đây, hẳn là vì tìm phu nhân. Trong lòng nhất thời vạn phần hối hận vì đã nói ra những lời đùa giỡn kia, ngượng ngùng nói: "Đó. .. Đó chẳng qua là một sự hiểu lầm mà thôi."
Khấu Ngâm Sa cười nói: "Phu quân không cần khẩn trương, đại tỷ tỷ cũng nói với ta, chuyện này không có quan hệ gì với phu quân, chỉ là một sự hiểu lầm."
Không có quan hệ gì với ta? Quách Đạm hiếu kỳ nói: "Từ cô cô nói với nàng thế nào?"
Khấu Ngâm Sa cười yếu ớt nói: "Là đại tỷ tỷ nghe nói ta gả cho một đồng sinh, lại thêm truyền ngôn bên ngoài lúc ấy, trong nội tâm nàng vì ta cảm thấy không đáng, cho nên liền tới đây, muốn biết phu quân đến cùng có phải vô năng như những truyền ngôn kia hay không, mà phu quân lại trước mặt nàng giả ngây giả dại, nàng nhất thời không nhịn được, mới nổi giận với phu quân."
Thật không hổ là Từ cô cô, nói dối cũng nói đến mức hoàn mỹ vô khuyết, ta suýt chút nữa cũng tin, nhưng bởi vậy cũng chứng tỏ nàng không có bất kỳ tình cảm nam nữ gì với ta, nên mới không hề nhờ vào chuyện đó châm ngòi ly gián tình cảm của phu thê chúng ta. Quách Đạm cười ha hả, nói: "Chỗ nào, chỗ nào, chuyện này cũng trách ta, ta lúc ấy diễn xác thực quá tốt, ngay cả Từ cô cô cũng bị ta giấu diếm được."
Nhưng mà không nên tiếp tục trò chuyện đề tài này, dù là lời nói dối hoàn mỹ đến mức nào, cũng chịu không nổi soi mói, Quách Đạm đột nhiên nâng hông lên, nói: "Phu nhân đã nghỉ ngơi tốt chưa?"
Khấu Ngâm Sa sửng sốt một chút, nghỉ hoặc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm hắc hắc nói: "Hiệp hai nên bắt đầu rồi."
Một đêm phóng thích này, mặc dù tiêu hao thể lực, nhưng lại khiến tỉnh thần Quách Đạm trở nên vô cùng nhẹ nhõm, không có một chút cảm vòng, sau khi tắm rửa lại cùng Khấu Ngâm Sa đi tới tiền sảnh, bồi Khấu Thủ Tín cùng ăn điểm tâm.
"Hiền tế hôm qua nghỉ ngơi được chứ?"
Khấu Thủ Tín thấy Quách Đạm tỉnh thần sáng láng, không nhịn được hỏi.
Quách Đạm vội nói: "Đa tạ nhạc phụ đại nhân quan tâm, tiểu tế nghỉ ngơi rất không tệ."
Khấu Thủ Tín thoáng nhíu mày, ra vẻ cười nói: "Hiền tế hôm qua vừa trở về nên còn mệt mỏi, sớm nghỉ ngơi một chút cũng đúng."
A? Trong lời nói có chuyện a! Quách Đạm đột nhiên phản ứng lại, ha ha nói: "Nhạc phụ đại nhân nói đúng, ở Vệ Huy phủ tiểu tế đều làm việc đến canh năm mới ngủ, hôm qua canh bốn đã ngủ, thật đúng là ngủ sớm."
Canh bốn?
Khấu Thủ Tín suy nghĩ một chút, phu thê các ngươi ăn xong cơm tối liền trở về phòng, thời gian dài như vậy, các ngươi còn làm gì?
Khấu Ngâm Sa cũng đột nhiên phản ứng lại, mắng: "Nói mò gì vậy, rõ ràng là canh ba đã ngủ."
Khấu Thủ Tín nhìn nữ nhi đang thẹn thùng, lập tức hiểu ra, lập tức chuyển buồn thành vui, ha ha nói: "Canh ba cũng không tính là sớm, không tính là sớm, hiền tế phải chú ý thân thể nhiều hơn, đợi chút nữa ta sai người hầm thuốc bổ cho hiền tế bồi bổ thân thể."
Gương mặt xinh đẹp của Khấu Ngâm Sa trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, thật sự càng tô càng đen a!
Quách Đạm cười nói: "Tiểu tế thân thể rất tốt, không cần bổ."
"Cần bổ, cần bổ, thân thể tốt, lại bồi bổ, thân thể liền càng tốt hơn." Khấu Thủ Tín cười ha ha, lại nói: "Nhưng mà hiền tế nha, sau này có chuyện phải chạy đi xa, hiển tế nên tận lực an bài người khác đi làm, ngươi lưu ở kinh sư là được, rất nhiều chuyện phải chú ý kiên trì bền bỉ."
MẠ2"
Quách Đạm ngượng ngùng gật đầu, nói: "Đúng, tiểu tế đã hiểu." Nghĩ thầm, xem ra lúc này Khấu Thủ Tín thật sự rất lo lắng.
Khấu Thủ Tín xác thực rất lo lắng, trước kia phu thê hai người còn chưa cùng phòng, hắn còn không nóng vội như vậy, thế nhưng hiện tại phu thê hai người đã chung phòng sắp một năm mà còn chưa có động tĩnh, trong nội tâm hắn có thể không lo lắng sao?
Sau khi ăn xong điểm tâm, phu thê hai người chính là chật vật mà lại nhìn nhau, không khỏi đều nở nụ cười.
Quách Đạm ngồi xuống, mang theo một tia thương tiếc nhìn Khấu Ngâm Sa, nói: "Phu nhân, thời điểm ta không ở nhà, nàng phải nhận bao lớn áp lực a."
"Chàng còn không biết xấu hổ mà nói."
Khấu Ngâm Sa tức giận nguýt hắn một cái, lại nói: "Lúc chàng không ở nhà, phụ thân căn bản không như thế này, chính là chàng ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, phụ thân mới như vậy."
"Oa! Phu nhân, nàng phải nói đạo lý chứ, hôm qua ta vừa mới trở về, nhạc phụ đại nhân liền bảo ta học tập tiểu Bá gia, nếu ta lại không cố gắng một chút, nhạc phụ đại nhân có lẽ sẽ mời tiểu Bá gia tới đây lâm sàng chỉ đạo, chỉ nghĩ thôi đã thấy khủng bố a."
Khấu Ngâm Sa xì một tiếng khinh miệt: "Lại nói hươu nói vượn."
Quách Đạm cười hắc hắc, lại hỏi: "Tình hình Nha hành thế nào?"
Khấu Ngâm Sa lập tức biến thành nhân vật tổng giám đốc, thần sắc nghiêm túc nói: "Vấn đề của Nha hành vẫn giống như trước khi chàng đi, tài chính tương đối eo hẹp, cũng may có tết Thất Tịch, Nha hành kiếm được không ít, tạm thời còn có thể miễn cưỡng chống đỡ được, thế nhưng đây cũng không phải là vấn đề chủ yếu, trước mắt còn có một vấn đề quan trọng hơn, mắt thấy năm hết tết đến, đến lúc đó các cổ đông sẽ yêu cầu chia cổ tức, chúng ta căn bản không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy."
Năm ngoái không chia cổ tức, cho nên năm nay phải chia cổ tức cho các cổ đông, thế nhưng Nha hành căn bản không bỏ ra nổi, tiền thưởng cuối năm phát cho nhân viên còn quá sức.
Quách Đạm nói: "Cho nên chúng ta nhất định phải đánh đòn phủ đầu."
"Đánh đòn phủ đầu?" Khấu Ngâm Sa nghỉ hoặc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm gật gật đầu, nói: "Tăng cổ, chia cổ tức dưới dạng cổ phần tăng phát cho các cổ đông."
"Lại tăng cổ?"
Khấu Ngâm Sa hoảng sợ nói.
Quách Đạm ừ một tiếng: "Thế nhưng lần này cùng lần trước khác biệt, lần trước chúng ta để các cổ đông bỏ tiền mua lại cổ phần tăng phát, mà lần này chúng ta trực tiếp phát cho các cổ đông mà không cần cổ đông bỏ tiền mua lại nhưng tỉ lệ cổ phần mọi người nắm giữ sẽ không thay đổi."
Khấu Ngâm Sa có chút không hiểu lắm, nói: "Làm như vậy có ý nghĩa gì, bọn họ sẽ đáp ứng sao?" Quách Đạm cười nói: "Chúng ta đang thiếu tài chính để vận hành, bọn họ cũng đang thiếu, mấy người Chu Phong, Tần Trang đầu đang điên cuồng mở rộng quy mô, ta tính ra tài chính trong tay bọn họ cũng không còn nhiều, mà Vệ Huy phủ giàu có phồn vinh, tương lai một mảnh tốt đẹp, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, bọn họ đều cần tiền để quay vòng."
Khấu Ngâm Sa nói: "Nếu như vậy, bọn họ hẳn nên yêu cầu chúng ta chia cổ tức mà không phải cổ phần?"
Quách Đạm ha ha nói: "Chia cổ tức có thể được bao nhiêu tiền, đem cổ phần tăng phát bán đi đoạt được tiền phải nhiều hơn cổ tức rất nhiều a!"
Khấu Ngâm Sa nói: "Nhưng nếu như bán đi số cổ phần tăng phát, thì tỉ lệ cổ phần bọn họ nắm giữ liền sẽ giảm xuống."
Quách Đạm nhún nhún vai nói: "Thế nhưng trong tình huống giá cổ phiếu không đổi, tạm thời bọn họ tuyệt không lỗ tiền."
Khấu Ngâm Sa vẫn lắc đầu nói: "Thế nhưng sau này cổ tức bọn họ được chia sẽ ít đi, đây chẳng qua là cầm tiền trong tương lai đến bổ sung chỗ trống hiện tại."
Nói trắng ra vẫn là pha loãng cổ quyền trong tay mọi người.
Quách Đạm giải thích nói: "Nhưng trong tương lai Nha hành chúng ta sẽ không chỉ có ngần ấy nghiệp vụ, cho nên cổ tức được chia trong tương lai sẽ nhiều hơn hiện tại rất nhiều, giá cổ phiếu sẽ còn tiếp tục tăng lên, nếu như bọn hắn xem trọng triển vọng của chúng ta, bọn hắn có thể lựa chọn không bán, quyền lựa chọn ở trong tay bọn họ."
Khấu Ngâm Sa vẫn còn có chút khó có thể lý giải, nàng cảm thấy chuyện này không khác gì lừa tiền, nói: "Thế nhưng tăng cổ cũng phải có lý do, cổ phần nói tăng liền tăng, là bao nhiêu đều do chúng ta định đoạt, chuyện này không khỏi quá bất khả tư nghị."
"Chính là bá đạo như vậy."
Quách Đạm ha ha cười nói: "Nha hành hiện tại mặc dù không có tiền, thế nhưng từ nghiệp vụ hiện tại cho đến triển vọng kinh doanh trong tương lai đều vô cùng tốt, quân bị của quân Liêu Đông, đầu tư ở Vệ Huy phủ, Ngũ Điều Thương, và khu đua ngựa mới, những nghiệp vụ này đều có triển vọng vô cùng tốt, đến khi đó ta sẽ đem triển vọng của những nghiệp vụ này làm thành một bảng báo cáo tài vụ để mọi người biết rõ giá cổ phiếu của Nha hành chúng ta không chỉ đáng ngần ấy."
Khấu Ngâm Sa hơi chút trầm ngâm, nói: "Vậy chúng ta có bán hay không?" ba phần trăm cổ phần trong tay chúng ta."
"Như vậy cũng chính là tay trái bán sang tay phải?"
"Ừm."
"Vì sao muốn làm như thế?"
Quách Đạm gật đầu, nói: "Ta chỉ muốn là gương cho mọi người, ta hi vọng bọn họ đều bán đi một phần cổ phần để hấp dẫn càng nhiều người đầu tư vào Nha hành, thế nhưng chúng ta nhất định phải giữ lại đủ cổ phần để bảo đảm tương lai chúng ta có thể sát nhập mua bán của bệ hạ."
Khấu Ngâm Sa nói: "Thế nhưng làm như vậy, chỉ có thể giải quyết vấn đề tài chính cho các cổ đông, mà không thể giải quyết vấn đề khan hiếm tài chính của Nha hành."
Quách Đạm cười nói: "Vấn đề của Nha hành ta đã có biện pháp giải quyết."
"Giải quyết như thế nào?"
"Nha hành sẽ hợp tác cùng bệ hạ mở một tiền trang."