Chương 380: Bình tĩnh, đây chẳng qua là thao tác thông thường
Chương 380: Bình tĩnh, đây chẳng qua là thao tác thông thườngChương 380: Bình tĩnh, đây chẳng qua là thao tác thông thường
Khấu gia.
Khấu Ngâm Sa nằm ở trên giường, thần tình kích động nhìn Từ cô cô đang ngồi bên giường bắt mạch cho nàng.
Ánh mắt cực nóng kia giống hệt ánh mắt fan cuồng nhìn thấy thần tượng.
Sự thật cũng là như thế, Khấu Ngâm Sa mặc dù tôn xưng Từ cô cô là ân sư, nhưng trong nội tâm nàng tình cảm dành cho Từ cô cô càng giống tình cảm dành cho thần tượng nhiều hơn, từ khi gặp Từ cô cô, Khấu Ngâm Sa hoặc nhiều hoặc ít đều có chút bắt chước theo ngôn hành cử chỉ cùng tác phong làm việc của Từ cô cô.
Có thể nói Từ cô cô là một người duy nhất có thể khiến Khấu Ngâm Sa từ một nữ tổng giám đốc lãnh diễm biến thành một tiểu nữ hài.
Điểm này ngay cả Quách Đạm cũng không làm được.
Một lát sau, Từ cô cô buông tay ra, hướng Khấu Thủ Tín đang đứng bên cạnh nói: "Khấu thúc thúc yên tâm, Ngâm Sa và thai nhỉ đều rất tốt."
"Thật sao?"
Khấu Thủ Tín mừng rỡ như điên nói: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt, đa tạ cư sĩ, đa tạ cư sĩ."
Khấu Thủ Tín liên tục chắp tay nói tạ.
Mặc dù Khấu Thủ Tín là trưởng bối, thế nhưng Từ cô cô đến cùng vẫn là thiên kim Bá phủ.
"Khấu thúc thúc khách khí rồi."
Từ cô cô đứng dậy hồi lễ, lại nói: "Khấu thúc thúc, phụ nữ mang thai cũng không thể luôn buồn bực ở trong nhà, tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với phụ nữ mang thai và thai nhi, vẫn nên ra ngoài đi lại hoặc hoạt động một cách thoả đáng, chỉ cần chú ý cẩn thận là được."
"Đúng đúng đúng." Khấu Thủ Tín liên tục gật đầu, sau đó lại hướng Khấu Ngâm Sa nói: "Nữ nhỉ, con có nghe thấy không, cũng không thể luôn nằm trên giường, nên ra ngoài đi dạo một chút."
Khấu Ngâm Sa nghe mà trợn mắt há hốc mồm, không phải phụ thân cấm túc con ở trong phòng sao? Bỗng nhiên con ngươi chuyển động, nói: "Đại tỷ tỷ có thể bồi muội ra ngoài đi dạo một chút không?"
Từ cô cô mỉm cười gât đầu. Khấu Thủ Tín vô ý thức tránh sang bên cạnh, nhường ra một con đường cho hai người, sau đó mới cười ha hả nói: "Làm phiền cư sĩ rồi, Khấu mỗ cảm thấy rất áy náy."
"Khấu thúc thúc nói quá lời."
Từ cô cô gật đầu thi lễ, nói: "Một cái nhấc tay mà thôi, Khấu thúc thúc không cần cảm thấy áy náy."
Khấu Thủ Tín đưa mắt nhìn hai người đi ra cửa, không nhịn được cảm khái nói: "Danh môn khuê tú đúng là danh môn khuê tú, đúng là không giống a."
Mặc dù Khấu Thủ Tín vẫn luôn muốn có một nam hài, thế nhưng trong nội tâm hắn cũng vẫn luôn cảm thấy khiêu ngạo vì Khấu Ngâm Sa, cảm thấy nữ nhi của mình cũng có thể coi là nhân trung long phượng, so với đại đa số tiểu thư khuê các còn mạnh hơn, bất kể là tư sắc, hay là tài hoa.
Thế nhưng nếu so sánh với Từ cô cô thì bất kể là phương diện nào cũng lộ ra chênh lệch rõ ràng.
Mà Khấu Ngâm Sa ra khỏi tiểu viện mới vụng trộm ngoái nhìn lại một cái, sau đó hưng phấn nói: "May mắn đại tỷ tỷ đến, bằng không, muội cũng không biết lúc nào mới có thể ra khỏi phòng, từ sau khi biết muội mang thai, phụ thân càng ngày càng không nói đạo lý, rõ ràng chính là phụ thân không cho muội ra ngoài, lại nói giống như muội không muốn ra ngoài."
"Khấu thúc thúc cũng là vì lo lắng cho muội, sợ muội bị tổn thương, có một phụ thân yêu thương muội như thế, muội nên cảm thấy thỏa mãn, mà không phải phàn nàn." Lúc nói chuyện, trong mắt Từ cô cô lóe lên một tia thương tâm.
"Phụ thân đúng là rất thương muội." Khấu Ngâm Sa vui vẻ cười một tiếng, thân mật kéo tay Từ cô cô, kích động nói: "Muội thật sự không thể tin được, đại tỷ tỷ vậy mà đến Nhất Tín nha hành hỗ trợ, một phương diện muội cảm thấy rất vui vẻ, thế nhưng một phương diện khác lại cảm thấy việc này ủy khuất đại tỷ tỷ."
Từ cô cô mỉm cười nói: "Là ta tự nguyện đến, mà không phải ai bức ta đến, người đều ích kỷ, ta tới đây tự nhiên là bởi vì nơi này có thứ ta cầu, cho nên không có bất kỳ ủy khuất nào cả."
Khấu Ngâm Sa hiếu kỳ nói: "Không biết đại tỷ tỷ cầu cái gì?"
Từ cô cô có chút nhíu mày.
Khấu Ngâm Sa vội nói: "Muội chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, thật ra đại tỷ tỷ có thể đến đã là vinh hạnh của Nha hành chúng ta."
Từ cô cô nhìn nàng một cái, áy náy cười nói: "Ta cũng không phải có ý nghĩ rõ ràng, đợi đến khi nghĩ rõ ràng sẽ nói cho muội."
"Ừm."
Khấu Ngâm Sa cười gật đầu, đột nhiên giống như nhớ tới cái gì, nói: "Đúng lúc bây giờ muội không thể đến Nha hành làm việc, đại tỷ tỷ có thể thay thế chức vị của muội."
Từ cô cô lắc đầu, bất mãn nói: "Xem ra muội đã quên những gì trước kia ta dạy cho muội, muội chính là tổng giám đốc của Nha hành, dính đến rất nhiều chuyện cơ mật, mà ta chỉ vừa mới tới Nha hành, muội làm sao có thể để ta liên quan đến những chuyện này, ta nhớ trước kia ta đã từng dạy muội, bất kể là buôn bán, hay là làm quan, kiêng ky nhất chính là xử trí theo cảm tính, điểm này, phu quân muội còn cân nhắc chu đáo hơn muội nhiều."
Hai má Khấu Ngâm Sa lập tức phiếm hồng, từ trước đến nay nàng vẫn luôn làm rất tốt, rất ít khi xử trí theo cảm tính, nàng cũng không biết vì sao cứ ở trước mặt Từ cô cô, liền quên ở chín tầng mây, liếc nhìn Từ cô cô, nói: "Đại tỷ tỷ chỉ sợ còn phải dạy muội thêm một chút thủ đoạn, bằng không, muội sẽ luôn bị phu quân hạ thấp đi."
Từ cô cô cười khổ nói: "Việc này ta thật sự bất lực, những thủ đoạn buôn bán kia của phu quân muội, chỉ sợ trên đời này cũng khó mà tìm ra thủ đoạn tương tự." Nói xong, nàng đột nhiên cười một tiếng, nói: "Nhưng ta nhớ ta từng dạy muội thuật dùng người, người quản lý chân chính phải hiểu được hồ đồ, không cần biểu hiện khôn khéo hơn thuộc hạ, hồ đồ một cách thỏa đáng sẽ làm muội thu hoạch được rất nhiều."
"Hồ đồ?" Khấu Ngâm Sa đột nhiên ngưng lông mày không nói.
Từ cô cô hỏi: "Muội đang suy nghĩ gì?"
Khấu Ngâm Sa rất là uể oải nói: "Muội nghĩ trên phương diện này, phu quân cũng làm tốt hơn muội."
Rất nhanh, đám cổ đông Chu Phong liền bị móc sạch, ngay cả cặn bạc cũng không còn dư lại.
Mà nhân viên Nha hành thì tự nhiên vô cùng vui vẻ, ngày khai xuân đầu tiên còn chưa làm được việc gì đã thu được bạc, phải biết rằng mấy người Chu Phong ra ngoài sẽ không mang tiền đồng, đồng thời nhân viên Nha hành cũng dần dần ý thức được, Nha hành không chỉ có một lão bản.
Nhìn từ điểm này thì số tiền này tiêu rất đáng.
Chỉ là... Không biết sau khi tiểu nhị của Kim Ngọc lâu, Túy Tiêu lâu biết tin tức này sẽ có cảm tưởng thế nào.
Sau khi tiêu sạch tiền, các cổ đông an vị ở hàng lang bên cạnh phòng họp uống trà, ăn một chút bánh ngọt mỹ vị. Thế nhưng các cổ đông cũng không phải tới đây để uống trà, hôm nay bọn họ là vì tiền trang mà đến.
"Hiền chất, không biết tiền trang khi nào mở cửa? Ta thấy thời gian cũng không còn sớm." Chu Phong không quan tâm nói chuyện phiếm, hướng Quách Đạm hỏi.
Quách Đạm sửng sốt một chút, chợt nói: "Tiển trang đã mở cửa từ sáng sớm."
"Vậy, vậy vì sao ngươi không mang chúng ta qua đó?" Chu Phong kinh ngạc nói.
Các cổ đông còn lại cũng nhao nhao hiếu kì nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm cười khổ nói: "Chẳng lẽ Chu viên ngoại hi vọng trong lúc gửi ngân bị một đám người đứng vây xem sao?"
Chu Phong nghe vậy, không khỏi bừng tỉnh đại ngộ.
Tào Đạt đột nhiên nói: "Thế nhưng hiền chất cũng nên cử hành một chút nghỉ thức khai trương, như vậy mới có thể hấp dẫn khách hàng đến đây, ngươi khiếm tốn như vậy, ai biết tiền trang mở cửa hay không."
"Bây giờ chỉ sợ ngay cả ăn mày bên đường đều biết bên trong Nha hành mở một tiền trang đi."
Quách Đạm cười ha ha, lại nói: "Mặt khác, tiền trang khác biệt với những mua bán khác, nó chẳng qua chỉ phục vụ một số thương muốn đi Vệ Huy phủ buôn bán mà thôi, vì vậy không cần làm quá nhiều tuyên truyền, người hữu tâm tự nhiên sẽ đi nghe ngóng."
Thời gian trước những lời đồn đại kia truyền đi xôn xao, chính Quách Đạm còn tìm người đổ thêm dầu vào lửa, mục đích chính là vì tuyên truyền tiền trang, bây giờ đừng nói kinh sư, thậm chí toàn bộ kinh kỳ đều biết rất kỹ càng.
Nhưng cũng bởi vì tiền trang công năng có hạn, chỉ phục vụ cho một quần thể nhỏ nên quyền riêng tư tất nhiên sẽ cực kì yếu, chỉ cần có người đến tiền trang, không phải là mua bán cổ phần thì khẳng định là đầu tư Vệ Huy phủ, ngoài ra cũng không có công năng khác, nếu như còn bị một đám người đứng vây xem, vậy ai còn dám đến.
Quách Đạm lại tiếp tục nói: "Các vị không cần lo lắng, chúng ta ngồi ở đây chờ tin tức là được, lát nữa sẽ có người đến báo cáo cho chúng ta tình hình của tiền trang."
"Hiền chất!"
Đột nhiên nghe thấy có tiếng người gọi. Nghĩa đang đi về phía này.
Chu Phong khẽ nói: "Hắn đến đây làm gì, hắn cũng không phải cổ đông của Nha hành."
Quách Đạm cười nói: "Lập tức sẽ là."
Mọi người lập tức có vẻ kinh ngạc nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm mỉm cười, sau đó hướng Trần Phương Viên chắp tay nói: "Trần thúc thúc, đến thật sớm a!"
"Ta đã đợi một ngày này từ rất lâu, đêm qua ta còn không ngủ được."
Trần Phương Viên tinh thần sáng láng nói.
Khấu Nghĩa tiến lên thi lễ, nói: "Cô gia, thủ tục chuyển nhượng đều đã làm xong ở tiền trang, chỉ thiếu chữ ký của ngài."
Nói xong, hắn đưa một phần khế ước cổ phần cho Quách Đạm.
Chu Phong hỏi vội: "Hiền chất, ngươi. .. Các ngươi làm gì vậy?"
Quách Đạm hời hợt nói: "Ta dự định bán một ngàn tám trăm cổ cho Trần thúc thúc."
"Cái gì?"
Chúng cổ đông không khỏi quá sợ hãi.
Khấu gia vẫn luôn chiếm 51% cổ phần của Nha hành, dụng ý ai cũng biết, chính là duy trì thân phận đại cổ đông của Khấu gia, đột nhiên muốn bán ra cổ phần cho Trần Phương Viên, làm tất cả mọi người giật nảy cả mình.
Quách Đạm giải thích nói: "Các vị cũng đều biết quan hệ của Trần thúc thúc và Khấu gia chúng ta, lúc trước Trần thúc thúc vì hợp tác với chúng ta xây dựng Tín hành mà bị ép từ bỏ đợt thứ nhất đầu tư vào Nha hành, đối với chuyện này nhạc phụ đại nhân của ta vẫn luôn cảm thấy rất áy náy, vì vậy lần này dự định lấy giá hai lượng sáu mỗi cổ, đại khái khoảng một phần trăm cổ phần của Nha hành bán cho Trần thúc thúc."
"Giá tiền này cũng quá thấp rồi." Chu Phong kinh hô một tiếng, lại nói: "Bây giờ cổ phần của Nha hành đã có giá ba lượng ba."
Trần Phương Viên khẽ nói: "Nhân gia nguyện ý bán cho ta, ngươi quản được sao."
Chu Phong nói: "Ta là cổ đông của Nha hành, hỏi một chút cũng không được sao."
"Đương nhiên được."
Quách Đạm cười gật đầu nói: "Ta ở đây cùng Trần thúc thúc hoàn nguyên nhân vừa rồi ta cũng đã nói, nếu như lúc trước Trần thúc thúc không phải vì hợp tác với chúng ta mở Tín hành thì Trần thúc thúc sẽ lấy được giá tiền thấp hơn nhập cổ phần Nha hành."
Đám người nghe xong cũng không tiện nói gì nữa, dù sao cổ phần cũng là của Khấu gia, bây giờ cổ phần lại có thể tự do mua bán.
Thế là, Trần Phương Viên cùng Quách Đạm ở ngay trước mắt các cổ đông, hoàn thành khế ước chuyển nhượng cổ phần.
Kỳ thật Quách Đạm chính là muốn làm gương cho bọn họ, để bọn họ biết cổ phần chính là thương phẩm, nếu như rất cần tiền có thể bán một chút cổ phần ra ngoài, nếu có tiền nhàn rỗi cũng có thể mua một chút cổ phần.
Vừa mới ký kết xong, Tiểu An đột nhiên chạy tới, thở gấp nói: "Cô gia, gửi ngân vào tiền trang đã đột phá hai vạn lượng."
"Cái gì?"
Các cổ đông nghe vậy, không khỏi đứng bật dậy.
"Các vị cứ bình tĩnh, đây chẳng qua là thao tác thông thường."
Quách Đạm bình tĩnh cười một tiếng, lại hướng Tiểu An nói: "Ta không phải căn dặn ngươi gửi ngân đạt một vạn lượng thì đến thông báo sao? Ngươi có phải lại lười biếng không?"
Tiểu An lập tức có vẻ ủy khuất nói: "Cô gia, việc này không thể trách tiểu nhân, nhóm người đầu tiên đến làm thủ tục đã đột phá hai vạn lượng."