Chương 403: Kiếm tiền chính là đơn giản như thế
Chương 403: Kiếm tiền chính là đơn giản như thếChương 403: Kiếm tiền chính là đơn giản như thế
Quách Đạm đi tới văn phòng thì thấy đôi oan gia Chu Phong, Tào Đạt đang ngồi đối diện nhau trên ghế sô pha, cùng nhìn về phía bánh ngọt và rượu ngon miễn phí trên bàn ngẩn người.
Quách Đạm cũng lười dùng lễ nghỉ phiền phức với bọn hắn, cười nói: "Hai vị hình như tới chậm."
Lúc nói chuyện, hắn đi tới trước sô pha ngồi xuống.
Tào Đạt vội vàng khoát tay nói: "Không phải chúng ta tới chậm, chỉ là hôm qua chúng ta đến đúng lúc hiển chất không có ở Nha hành."
"Thật sao?"
"Đừng nói vấn đề này." Chu Phong hướng về phía Tào Đạt vung tay lên, để hắn ngậm miệng, lại hướng về phía Quách Đạm hỏi: "Hiền chất, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Hôm qua chúng ta nghe nói khế ước nhận thầu cũng không phải đơn giản như vậy, ngày hôm nay lại nghe nói, tương lai tư học viện chỉ có thể mở ở ba phủ Khai Phong, Chương Đức, Hoài Khánh."
Tào Đạt nói: "Hiền chất, chẳng lẽ ngươi nhận thầu ba phủ là để dạy học?"
"Đúng aI"
Quách Đạm gật đầu.
mịn
Chu Phong sách một tiếng: "Việc này không buồn cười, không bao lâu nữa, tất cả cổ đông đều sẽ tìm tới cửa."
"Ta không nói đùa."
Quách Đạm nghiêm túc nói: "Ta tính toán như vậy, nhận thầu thì Nha hành liền không tham dự, Nha hành không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, thế nhưng học viện thì ta tặng cho Nha hành xây dựng."
"Xây dựng học viện?"
Tào Đạt bị dọa trực tiếp đứng bật dậy, gương mặt chấn kinh nhìn Quách Đạm.
"Ngồi ngồi ngồi."
Quách Đạm ép một chút tay, nói: "Tào viên ngoại cũng không nhìn một chút chính mình là thân phận gì, làm sao giống như Tiểu An thế?"
Tào Đạt làm sao có thể an ổn ngồi xuống, nói: "Ta nói này hiền chất, chúng ta là thương nhân, xây dựng học viện là chuyện của văn nhân, chúng Quách Đạm nói: "Viên ngoại bây giờ rất thiếu tiền sao?"
Chu Phong xen vào nói: "Chuyện này thì có quan hệ gì với thiếu hay không thiếu tiền, đây cũng không phải là chuyện chúng ta nên làm."
"Đây chính là chuyện chúng ta nên làm."
Quách Đạm nói: "Thương nhân chúng ta làm gì cũng phải xem nhu cầu, nhưng không thể chỉ nhìn vào nhu cầu của người khác, mà không nhìn vào nhu cầu của chính chúng ta, bây giờ chúng ta thiếu tiền sao? Không thiếu. Chúng ta thiếu chính là thanh danh. Những văn nhân kia xây dựng học viện thật sự là vì dạy học trồng người sao? Còn không phải là lòe người để cầu thanh danh sao, bọn hắn cầu được, chẳng lẽ chúng ta không cầu được sao?"
Tào Đạt cùng Chu Phong nhìn nhau một cái.
Chu Phong nói: "Hiền chất, việc này tạm thời không nói, chúng ta nói về khế ước nhận thầu, ta nghe nói có rất nhiều hạn chế, hoàn toàn không giống nhận thầu Vệ Huy phủ."
"Viện ngoại đừng ở chỗ này thăm dò, có chuyện cứ nói thẳng."
Quách Đạm cười một tiếng: "Viên ngoại đơn giản chính là muốn hỏi, ta đột nhiên muốn xây dựng học viện, có phải vì khế ước nhận thầu có rất nhiều hạn chế, trên cơ bản cái gì cũng không thể làm, cho nên kéo Nha hành làm đệm lưng, xây dựng học viện."
Chu Phong vội nói: "Hiền chất, ta tuyệt không có ý tứ này, ngươi thật đúng là hiểu lầm ta."
"Không cần ngượng ngùng."
Quách Đạm cười nói: "Thực tế đây chính là sự thật, nếu bọn hắn không hạn chế ta như thế, ta cũng không nghĩ ra việc xây dựng học viện."
Tào Đạt nghiêng thân thể về phía trước nói: "Nói cách khác, trừ học viện, chúng ta cái gì cũng không thể làm?"
Quách Đạm gật đầu nói: "Có thể đến chợ của Khai Phong phủ mở tửu lâu nhỏ, các vị có hứng thú sao?"
Bọn hắn làm sao có thể có hứng thú.
Đừng nói Khai Phong phủ, Chu Phong hiện tại cũng không rảnh đi chỉ nhánh ở Nam Kinh, một lòng chỉ muốn nhìn chằm chằm tửu lâu ở Vệ Huy phủ, nếu không phải xảy ra việc này, hắn có lẽ đã đi Vệ Huy phủ rồi.
Chu Phong tê liệt trên ghế, nói: "Lúc này thật đúng là xong."
Quách Đạm nói: "Viên ngoại mắc bệnh nan y sao?"
"Dhị! Phi nhị nhị!" Chu Phong trừng Quách Đạm một cái, lại nói: "Mấy trăm vạn lượng thuế, ngay cả mua bán cũng không thể làm, hiền chất, đến lúc đó ngươi lấy cái gì nộp cho triều đình?"
"Học viện a!"
Quách Đạm nói: "Ta vừa rồi đã nói, nếu không phải bọn hắn đưa ra nhiều điều kiện hạn chế như vậy, ta còn không nghĩ tới việc mở học viện, mà không phải nói là bị ép bất đắc dĩ."
"Như vậy thì có khác gì nhau?"
Tào Đạt buồn bực nói.
"Như vậy mà không có gì khác nhau?"
Quách Đạm trợn trắng mắt, nghĩ thầm, không học thức thật đáng sợ.
Chu Phong nói: "Cho dù khác nhau rất nhiều, học viện cũng không kiếm được tiền a! Nhắc tới học viện, ta cũng nhìn thấy nhiều, cho dù có kiếm tiền, một năm cũng chỉ kiếm được mấy đồng tiền đủ để đến Kim Ngọc lâu của ta ăn một bữa cơm mà thôi."
"Các vị đừng không tin." Quách Đạm khẽ nói: "Hiện tại ta liền chứng minh cho hai vị xem, học viện rốt cuộc có bao nhiêu kiếm tiền."
"Hiện tại liền có thể chứng minh?"
Chu Phong, Tào Đạt tranh thủ thời gian mở to hai mắt, mắt cũng không chớp nhìn Quách Đạm.
Quách Đạm không nhanh không chậm rót cho mình một chén rượu, dựa ra phía sau một chút, há to miệng, đột nhiên nhìn về phía Chu Phong, nói: "Đúng rồi! Nghe nói viên ngoại phái đại công tử đi chỉ nhánh ở Nam Kinh."
Chu Phong sửng sốt một chút, đần độn gật đầu.
"Đại công tử của viên ngoại năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Hai mươi lăm."
"Không nhỏ a!"
Quách Đạm thở dài: "Nếu tuổi nhỏ hơn một chút, ta còn dự định để hắn đến học viện đọc sách."
Chu Phong khẽ nói: "Nếu hắn có thể đọc được sách, ta cũng sẽ không để hắn làm mua bán."
Thương nhân đương nhiên hi vọng con cái của mình có thể vào triều làm quan, câu nói kia nói thế nào, phía trên có người thì làm chuyện gì cũng dễ dàng a! "Ta lừa gạt ngươi làm gì."
"Vậy thật là đáng tiếc." Quách Đạm thở dài.
Chu Phong kinh ngạc nói: "Đáng tiếc cái gì?"
Tào Đạt bị gạt sang một bên, buồn bực chết, làm sao lại trò chuyện sang việc nhà, đang muốn mở miệng, chợt nghe Quách Đạm thở dài: "Ta còn dự định thu hắn làm đồ đệ."
Hai lỗ tai của hắn lập tức dựng thẳng lên, trong đầu chỉ còn một câu, người gặp có phần.
Chu Phong kích động nói: "Hiền chất, ngươi. .. Ngươi nói thật?"
"Thật."
Quách Đạm gật đầu, nói: "Ta dự định tập kết những phép tính ta tự nghĩ ra viết thành sách giáo khoa, sau đó mang tới học viện ở Khai Phong phủ, xem như một chương trình học."
Chu Phong vội nói: "Nếu thật sự như vậy, ta nhất định sẽ cho nhỉ tử của ta đến đó học, ba nhi tử của ta đều đi."
Tào Đạt nói: "Người gặp có phần, ta cũng có hai nhi tử."
Quách Đạm tại giới kinh doanh, thật sự là không có người nào không phục, xưng là thương thánh cũng không quá lời, nam nhân này liền có thể nhận thầu một châu phủ, nếu hắn muốn thu đồ đệ vậy nhất định phải đi.
Quách Đạm cười nói: "Thế nhưng rất đắt a, học phí một năm ít nhất cũng là năm mươi lượng bạc."
"Năm mươi lượng mà thôi, thật sự là quá giá trị, chỉ cần hiền chất chịu dạy." Chu Phong lơ đễnh phất phất tay.
Quách Đạm cười nói: "Thật hay giả?"
Tào Đạt cướp lời nói: "Chỉ cần hiền chất gật đầu, hiện tại ta có thể phái người về lấy tiền."
Chu Phong cũng gật đầu mạnh.
Quách Đạm đột nhiên xòe hai tay ra.
Chu Phong, Tào Đạt không khỏi nhìn nhau một cái.
"Hiền chất, ngươi đang trêu đùa chúng ta sao?" Chu Phong hỏi.
"Làm sao có thể."
Quách Đạm cười nói: "Hai vị thấy rồi đấy, học viện của ta còn chưa mở đã kiếm được hai trăm năm mươi lượng."
w mở học viện dạy người kiếm tiền như thế nào?"
"Không cần nói thô tục như thế."
Quách Đạm nói: "Ta dạy người quản lý tài sản như thế nào, địa chủ và thương nhân như hai vị đều có nhu cầu quản lý tài sản, ai cũng không muốn con cái của mình đem gia nghiệp chính mình tân tân khổ khổ mới gây dựng lên cho bại, thiên hạ này có bao nhiêu địa chủ, có bao nhiêu thương nhân? Tính bình quân một địa chủ có hai con, cũng chính là một trăm lượng. Một trăm người chính là một vạn lượng, một ngàn người chính là mười vạn lượng, ta dự định xây một đại học viện tuyển nhận vạn học viên."
"Vạn... Vạn, vậy không phải là trăm vạn lượng." Chu Phong run giọng nói.
"Trả lời chính xác!"
Quách Đạm cười tủm tỉm nói: "Học viện kiếm tiền a?"
"Kiếm. .. Kiếm."
Chu Phong đần độn gật đầu.
Bọn hắn thật đúng là không còn nghi ngờ, nếu Quách Đạm muốn truyền bản sự, vậy người đến học nhất định không ít, chính bọn hắn cũng muốn đi học.
Quách Đạm ho nhẹ một tiếng, đột nhiên hỏi: "Các vị có nữ nhỉ không?"
"Đương nhiên là có, sao có thể chỉ có nhỉ tử."
"Có câu nói nói thế nào, nữ nhân không tài chính là đức, mà bản sự của thương nhân chúng ta trong mắt thánh nhân chính là thứ hạ cửu lưu, cho dù theo góc độ thuần kỹ thuật để nói thì lòng dạ đàn bà vốn rất tinh tế, tính sổ sách khôn khéo hơn nam nhân, đây sẽ rất thích hợp cho nữ nhân học, ta còn có dự định mở một học viện cho nữ tử, không biết hai vị có hứng thú hay không?"
Chu Phong, Tào Đạt vẫn còn đắm chìm trong trăm vạn lượng lợi nhuận, ngơ ngác gật đầu.
"Đúng, hai vị có mấy nữ nhi?"
"Hai"
"Một."
"Năm cộng ba là tám, tám nhân năm mươi bằng bốn trăm, hai vị xem, chỉ riêng lần này đã kiếm bốn trăm lượng."
Là thế này phải không?
Hai lão hồ ly Chu Phong và Tào Đạt vào giờ phút này lại có chút cảm Bọn hắn luôn luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.
Chu Phong nói: "Hiền chất, tiền này... !"
Quách Đạm lập tức nói: "Tiền này mặc dù không nhiều, nhưng lại có ý nghĩa phi phàm, bởi vì tiền này kiếm từ trong tay hai thương nhân thông minh tháo vát, đa mưu túc trí, kiến thức rộng rãi, ngay cả loại tỉnh anh đại trí nhược ngu này đều nguyện ý đem con cái đưa đến học viện của ta, huống chỉ là những người khác. Hai vị nói có đúng hay không?"
"Vậy cũng đúng."
Chu Phong cảm giác có lý có cứ, không nhịn được gật đầu.
Đệ nhất khoản buôn bán của học viện cứ như vậy làm xong rồi.
Sau khi Chu Phong, Tào Đạt rời đi, Quách Đạm lập tức gọi Khấu Nghĩa tiến vào, nói "Quản gia, ngươi lập tức thả ra tin tức, nói Nha hành chúng ta muốn tại ngành giáo dục đại triển thân thủ, xây dựng một toà học viện, tương lai chúng ta sẽ đầu tư một vạn lượng để xây dựng học viện, hơn nữa không bao lâu sau, học viện của chúng ta sẽ trở thành tư học viện đệ nhất Đại Minh."
Khấu Nghĩa ngẩn người, hảo tâm nhắc nhở: "Cô gia, cho dù ngài thật sự muốn xây dựng học viện, cũng nên điệu thấp một chút, nếu nói như thế sẽ trêu chọc không ít thị phi."
"Ngươi hiểu cái gì, ta làm như vậy là ném ngọc dẫn gạch."
Quách Đạm thoáng nhíu mày, nói: "Bằng vào lực lượng của một mình chúng ta vẫn khó mà chống đỡ được ba phủ, ta chọc giận tất cả thiên hạ thân sĩ chính là muốn bọn hắn đến đầu tư, sau đó tại lĩnh vực bọn hắn am hiểu nhất, chơi ngã toàn bộ, trên đời này còn có chuyện gì so với chuyện này càng thống khổ hơn. Đi thôi, đi thôi, đừng để người khác nắm được cán là được."
"Nắm được cán gì?" Khấu Nghĩa kinh ngạc nói.
Quách Đạm cả giận nói: "Ngươi thế nào càng sống càng thụt lùi, đương nhiên là không thể để người khác có chứng cứ chứng minh, lời này do chúng ta truyền đi, chỉ cần không có chứng cứ, bọn hắn liền cắn không chết được ta."
". Vâng."
Khấu Nghĩa chân trước vừa đi, Từ cô cô chân sau liền vào đến văn phòng.
Quách Đạm cười nói: "Oa! Cư sĩ, đến sớm như vậy a."
Lúc này đã là buổi chiều. sắc cười nói: "Ta vừa rồi ở bên ngoài nghe nói ngươi muốn xây dựng học viện, tưởng rằng đó chỉ là lời đồn bịa đặt, thế là thuận đường nghe ngóng, cho nên mới tới chậm."
Ngươi thật đúng là có thể tán gẫu. Quách Đạm ha ha nói: "Vậy khẳng định là lời đồn bịa đặt, ta còn chưa thả ra tin tức này."
Từ cô cô ồ một tiếng: "Nói cách khác ngươi thật sự có dự định xây dựng học viện?"
Quách Đạm gật đầu, thu hồi ý cười, đưa tay nói: "Cư sĩ mời ngồi, ta đang định thương lượng cùng cư sĩ việc này."
Từ cô cô ngồi xuống.
Quách Đạm thở dài nói: "Qua chiến dịch này, ta đã rút ra kinh nghiệm xương máu, bởi vì chuyện này khiến ta cuối cùng đã nhìn thấy điểm yếu duy nhất của chính mình."
Từ cô cô hiếu kỳ nói: "Điểm yếu gì?"
"Chính là quá mức điệu thấp." Quách Đạm thở dài.
Từ cô cô không phản bác được.
"Ta nghiêm túc."
Quách Đạm nói: "Vì thế ta đã phái người đi điều tra, vì sao có nhiều người như vậy thống hận ta, ngay cả một người lên tiếng thay ta cũng không có, cũng là vì ta quá vô danh. Ta rất nghiêm túc phân tích, những văn nhân kia vì sao được nhiều người ủng hộ như vậy, cũng là vì bọn hắn thường xuyên trương dương, ngoài miệng có thể thổi, còn suốt ngày ra ngoài tản bộ khắp nơi để mọi người quen mặt, sau đó động một chút lại cùng người khác tranh luận, dẫn ra chủ đề, hoặc là chế tạo bê bối, danh khí càng lớn, người ủng hộ sẽ càng nhiều."
Từ cô cô đột nhiên cắt ngang lời hắn nói "Ngươi có phải đang chỉ cây dâu mắng cây hòe?"
Quách Đạm kinh ngạc nói: "Cây dâu là ai? Cây hoè lại là ai?"
Từ cô cô mỉm cười nói: "Ngươi nói tiếp đi."
"Ta suốt ngày chỉ biết kiếm tiền, việc này làm sao khiến người ưa thích."
Quách Đạm nói: "Vì vậy ta dự định đầu tư một vạn lượng xây dựng học viện, hấp dẫn thiên hạ văn nhân tới đó, sau đó mỗi ngày cùng bọn hắn khoác lác hoặc là tranh luận, mặc kệ bọn hắn nói cái gì, ta đều phản đối, chế tạo chủ đề khiến chính mình nổi danh, kể từ đó, bọn hắn liền sẽ không còn toàn bộ nhằm vào ta. Cư sĩ cho rằng kế này như thế nào?" thương cũng dùng tiền bác thiện danh, chuyện này cũng không hiếm lạ, chỉ là từ xưa tới nay chưa từng có ai nguyện ý tốn tiền nhiều như vậy."
Quách Đạm híp híp mắt: "Đây chẳng qua là vì bọn hắn nghèo."
"Nói có lý."