Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 484 - Chương 483: Trong Ngoài Đều Có Hiền Trợ

Chương 483: Trong ngoài đều có hiền trợ Chương 483: Trong ngoài đều có hiền trợChương 483: Trong ngoài đều có hiền trợ

Sau khi Phương Phùng Thì đánh cược khí tiết tuổi già được Vạn Lịch ân chuẩn, liền lập tức thúc đẩy việc này, bởi vì đối với cách triều đình vận hành lão đã quá quen thuộc, bất kỳ sự tình gì cũng không thể trì hoãn, nhất định phải tốc chiến tốc thắng, một khi trì hoãn thì có khả năng không giải quyết được gì.

Bởi vậy lão lập tức mời Quách Đạm đến Binh bộ ký kết đơn đặt hàng.

Sau khi xem xong đơn đặt hàng, Quách Đạm có vẻ hoang mang nói: "Thượng thư đại nhân, phía sau đơn đặt hàng năm trăm khẩu súng hơi này tuyệt không xác định giá cả, chỉ đưa ra một phạm vi giá cả hợp lý, như vậy ta rất khó xử lý a!"

Phương Phùng Thì tức giận không vui nói: "Ta lấy giá cả triều đình sản xuất súng hơi cho ngươi, ngươi lại không đáp ứng, mà phạm vi giá tiền này dựa trên giá cả các địa phương trình lên, bọn họ cũng muốn kiếm tiền, chỉ cần trong phạm vi này là được."

Quách Đạm cười nói: "Thượng thư đại nhân, liên quan tới tiền vẫn nên nói rõ ràng trước thì tốt hơn, ta cũng không rõ ràng những địa phương này sản xuất như thế nào, ưu khuyết súng hơi bọn họ sản xuất ra sao? Để ta thăm dò rõ ràng rồi chúng ta lại bàn giá cả?"

"Nếu như chờ ngươi thăm dò rõ ràng xong, vậy chuyện này có khả năng sẽ lại thay đổi."

Phương Phùng Thì thở dài, nói: "Quách Đạm, lần này lão phu đánh cược mũ ô sa của chính mình, quan vị này cũng có khả năng bị ném đi, giả sử việc này còn không làm tốt, vậy lão phu thật sự sẽ chết không nhắm mắt. Ngươi cứ tạm tiếp nhận đơn đặt hàng này trước, giả sử lời quá ít tiền, đến lúc đó lão phu sẽ tiếp tế cho ngươi, thế nhưng ngươi nhất định phải làm thật tốt cho lão phu, nếu như không đạt tiêu chuẩn, lão phu chắc chắn sẽ tìm ngươi tính sổ."

Lão thậm chí còn không thương lượng cùng hộ bộ và công bộ nên định ra khế ước như thế nào, lão trực tiếp tăng thêm năm trăm khẩu súng hơi vào đằng sau đơn đặt hàng giáp vải và ủng da, giá tiền cũng không xác định.

Quách Đạm trợn to hai mắt nói: "Thượng thư đại nhân, không nghiêm trọng như vậy chứ."

Phương Phùng Thì nguýt hắn một cái, nói: "Sao một điểm tự mình hiểu lấy ngươi cũng không có?"

nẦuyt Quách Đạm xấu hổ gãi gãi đầu, bây giờ hắn đúng là đã trở thành trọng điểm chiếu cố của các đại thần, trầm ngâm một chút, nói: "Nếu Thượng thư đại nhân đã nói như thế, thảo dân còn tiếp tục từ chối thì có chút không biết điều. Như vậy đi, xem ở mặt mũi của Thượng thư đại nhân, năm trăm khẩu súng hơi này liền định theo giá tiền trong này, thua thiệt liền tính ta, đến cùng cũng chỉ có năm trăm khẩu mà thôi, thế nhưng chỉ giới hạn ở nhóm súng hơi này, nhóm tiếp theo, chúng ta sẽ căn cứ theo tình hình sản xuất thực tế định giá."

"Một lời đã định." Phương Phùng Thì cũng không khách khí.

Thực ra Quách Đạm cũng muốn nhanh chóng định ra, hắn cũng sợ chậm rãi sẽ sinh biến, hắn nói những lời phía trước chỉ để thử thăm dò Phương Phùng Thì mà thôi.

Hơn nữa hắn biết rõ lần này Phương Phùng Thì hợp tác với hắn sẽ gặp phải nguy hiểm chính trị nhất định, điều này cũng làm hắn ít nhiều thở dài một hơi, bất kể Phương Phùng Thì xuất phát từ nguyên nhân gì, thế nhưng mục đích cuối cùng vẫn là súng hơi, mà không phải hắn.

Hợp tác không phải chính là lợi dụng lẫn nhau sao?

Song phương tại ngày đó ký kết xong xuôi đơn đặt hàng.

Về đến Khấu gia, Quách Đạm đưa đơn đặt hàng cho Khấu Ngâm Sa, có vẻ xin lỗi nói: "Ta có lẽ phải đi xa một chuyến."

Khấu Ngâm Sa nhận đơn đặt hàng, chỉ nhìn qua, sau đó đứng dậy nhẹ nhàng thì lễ.

"Phu nhân làm gì vậy?"

Quách Đạm vội vàng đỡ Khấu Ngâm Sa.

Khấu Ngâm Sa ngẩng đầu lên, nói: "Phu quân vì nhà chúng ta mà chạy ngược chạy xuôi, thiếp thân cảm kích không thôi."

Quách Đạm nói: "Ta cũng là một thành viên trong nhà, đây cũng là vì chính ta, phu nhân không cần nói lời cảm tạ, như vậy không khỏi quá khách khí rồi."

Khấu Ngâm Sa hỏi ngược lại: "Vậy vì sao phu quân lại cảm thấy áy náy?"

"A2"

Quách Đạm sững sờ, chợt cười khổ nói: "Từ sau khi nàng mang thai, ta không thể luôn hầu ở bên cạnh nàng, ta đây."

Khấu Ngâm Sa lắc lắc đầu nói: "Bản thân ta từ khi mang thai liền không thể trợ giúp càng nhiều cho chàng, ta vẫn luôn cảm thấy rất áy náy, khó chịu."

"Ta đầu hàng!"

Quách Đạm xua hai tay, lại nhẹ nhàng ôm Khấu Ngâm Sa vào lòng, cười nói: "Vì để phu nhân có thể ở nhà an tâm dưỡng thai, vi phu cam đoan toàn tâm toàn ý vùi đầu vào công việc."

Khấu Ngâm Sa cười yếu ớt gật đầu.

Nàng thật sự không hi vọng Quách Đạm ngày ngày vây quanh nàng, bởi vì như vậy sẽ khiến nàng cảm giác mình trở thành một người vô dụng, chỉ làm liên lụy người khác, điều này làm nàng khó chịu hơn bất cứ chuyện gì, tính cách nàng vốn rất mạnh mẽ, nàng hi vọng Quách Đạm không cần vì nàng mà bị ảnh hưởng.

Sau khi phu thê hai người thoáng vuốt ve an ủi nhau một phen.

Khấu Ngâm Sa lại cầm lấy đơn đặt hàng kia nhìn kỹ, nói: "Phu quân định xử lý đơn đặt hàng này như thế nào? Tự chúng ta làm, hay là nhận thầu cho thương nhân khác?"

Quách Đạm hỏi ngược lại: "Không biết phu nhân có đề nghị gì?"

Khấu Ngâm Sa nói: "Giáp vải và ủng da thì có thể nhận thầu cho thương nhân khác làm, thế nhưng súng đạn tự mình sản xuất vẫn tốt hơn, dù sao công nghệ sản xuất súng đạn phải cần giữ bí mật."

Quách Đạm thoáng gật đầu, nói: "Ta vẫn hi vọng dùng phương thức nhập cổ phần sản xuất súng hơi, chúng ta cũng không phải thần, không phải mua bán nào cũng có thể tự làm, cho dù có thể, ta cũng không rảnh để tỉ mỉ quản lý một xưởng sản xuất nào đó, vì vậy chọn lựa một người giỏi về nghề này để hợp tác sẽ làm ít công to."

Khấu Ngâm Sa nói: "Thế nhưng triều đình sẽ đáp ứng sao?"

Quách Đạm nói: "Đến lúc đó bệ hạ sẽ phái thái giám của Ngự Mã Giám đi giám sát việc này, trước đó ta cũng sẽ nói rõ tất cả với đối phương, đồng thời ký kết một hệ liệt hiệp nghị bảo mật, ta tin tưởng thương nhân sẽ thoả hiệp với tiền tài."

Khấu Ngâm Sa nhẹ nhàng gật đầu.

Quách Đạm thật đúng là không có công phu để nhìn chằm chằm bất cứ xưởng sản xuất nào, toàn bộ kế hoạch hải ngoại đã nâng lên chương trình hội nghị, đây chính là hoạch định một đại kế, hắn cần chuẩn bị rất nhiều phương diện, mà súng đạn chỉ là một trong số đó mà thôi, trước mắt mà nói, còn không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là tìm hiểu rõ ràng tình huống của hải ngoại.

Viêc nàv cần Cẩm VY Vâ_. Mà bên phía Đồng Lạp cũng đã hạ lệnh phái tất cả Cẩm Y Vệ hắn vừa thu nhận tiến ra hải ngoại.

Đây là một đạo mật lệnh, thế nhưng ngay một canh giờ sau, Đông xưởng đã biết được.

Tại kinh sư mà muốn giấu diếm Đông xưởng thì xác thực không có khả năng.

"Hải ngoại?"

Trương Kình trừng mắt nhìn, lại hỏi thái giám thông truyền: "Toàn bộ đều phái ra hải ngoại?"

"Đúng thế."

Thái giám kia nói: "Hơn nữa Đồng Lạp còn ám chỉ những người kia, các vùng duyên hải không hề bị Đông xưởng khống chế."

Trương Kình cười nói: "Nếu như bọn hắn nguyện ý đến nơi hung hiểm như hải ngoại thì để bọn hắn đi thôi."

Thái giám kia nói: "Đốc công, người của chúng ta thế nhưng không muốn qua bên kia."

Trương Kình nhíu mày, đột nhiên hít một hơi nói: "Ngươi nói cho bọn hắn trong này có thể cất giấu mờ ám gì hay không, hay là để cố ý hù dọa người, mục đích chính là để phòng chúng ta."

Thái giám kia gật đầu nói: "Nô tài thấy thật có khả năng này."

"Để ta suy nghĩ một chút."

Trương Kình suy tư hồi lâu, nói: "Ngươi nói cho bọn hắn, để bọn hắn cứ đi trước, đợi đến khi đến cạnh biển, nếu như thật sự yêu cầu bọn hắn đều ra biển, thì để cho bọn hắn trở về, nhưng bọn hắn phải nhìn chằm chằm, những người khác có phải đều ra biển hay không, sau khi trở về ta sẽ thăng quan cho bọn hắn."

"Nô tài tuân mệnh."

Trong một tiểu viện ở thành Đông.

Chỉ thấy Từ cô cô đang ngồi bên giường bắt mạch cho một thiếu phụ cũng chạc tuổi nàng đang nằm trên giường.

Mà bên cạnh giường còn có một nam nhân khoảng hơn ba mươi tuổi, thân hình gầy gò đang đứng.

Người này họ Triệu, tên Sĩ Trinh, hiện đang ở Hồng Lư tự đảm nhiệm chủ bộ.

Chờ một lúc, Từ cô cô thả tay xuống, cười nói: "Triệu chủ bộ yên tâm, sẽ khai mấy ngày thuốc cho tôn phu nhân điều trị thân thể, rất nhanh có thể khôi phục lại bình thường."

Triệu Sĩ Trinh nghe vậy, không khỏi đại hỉ, liên tục chắp tay nói: "Đa tạ cư sĩ, đa tạ cư sĩ."

"Không cần."

Từ cô cô hơi gật đầu.

Hai người đi tới gian ngoài, Triệu Sĩ Trinh hỏi: "Không biết thuốc này cần bao nhiêu tiền, hiện tại ta... !"

Tay hắn sờ vào túi tiền, nói chưa hết mà dừng.

Từ cô cô liếc mắt nhìn túi tiền khô quắt bên hông hắn, cười nói: "Triệu chủ bộ không cần khách khí, ta không phải lang trung, vì vậy ta giúp người chữa bệnh sẽ không thu tiền."

"Việc này."

Triệu Sĩ Trinh có vẻ mặt xấu hổ, với tính cách của hắn, tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ nhận ân huệ của người khác, nói: "Vô công bất thụ lộc, phải trả tiền vẫn nên trả, chỉ là bây giờ trong túi ta ngượng ngùng, tạm thời không bỏ ra nổi, chờ nhận được bổng lộc, ta nhất định sẽ đến nhà bái phỏng trả lại tiền thuốc cho cư sĩ."

Từ cô cô cũng không cự tuyệt, chỉ nói: "Giả sử Triệu chủ bộ thiếu tiền, ta ngược lại có thể cho Triệu chủ bộ mượn một chút tiền."

"Không không không!"

Triệu Sĩ Trinh liên tục phất tay, nói: "Đa tạ ý tốt của cư sĩ, trong nhà ta tạm thời không thiếu lương thực, ta cũng không sợ cư sĩ chê cười, đây đều tại ta bình thường yêu thích chơi đùa một chút đồ chơi nhỏ, cho nên tốn không ít tiền, chính ta cũng sợ không cẩn thận dùng hết tiền ăn cơm, bởi vậy mỗi khi nhận được bổng lộc, ta đều mua đủ lương thực, cam đoan sẽ không bị đói."

Quan viên Minh triều nếu không tham một chút thì xác thực sống rất khó coi, bởi bổng lộc quá thấp.

"Thì ra là thế."

Từ cô cô mỉm cười gật gật đầu, lại nói: "Hành vi này của Triệu chủ bộ ngược lại làm ta nhớ tới một người."

Triệu Sĩ Trinh hỏi: "Không biết là người phương nào?"

Từ cô cô nói: "Là một tú tài người Giang Nam, tên là Từ Quang Khải, người này thiên tư thông minh, thành tích ưu dị, sở thích của hắn cũng rất tương tự Triệu chủ bộ, hắn chẳng những am hiểu về công khí, mà còn am Về sau đến Vệ Huy phủ được nha thương Quách Đạm thưởng thức, lấy trọng kim thuê hắn phụ trách quản lý xây dựng công trình thủy lợi và nghiên cứu phát triển nông nghiệp ở Vệ Huy phủ và Khai Phong phủ. Mà gần đây hắn càng làm ra một quyết định rất kinh người, chính là từ bỏ khoa cử, lựa chọn tiếp tục lưu lại Vệ Huy phủ."

"Từ bỏ khoa cử?"

Triệu Sĩ Trinh có vẻ hơi kinh ngạc nói.

Từ cô cô gật gật đầu, nói: "Người này tuổi không lớn lắm, chỉ chừng hai mươi tuổi, thế nhưng hắn rất rõ ràng bản thân mình muốn làm gì, hắn cho rằng nếu muốn làm dân giàu cường quốc, không thể ngoài nông nghiệp và công khí, cải thiện sản xuất nông nghiệp có thể làm dân giàu, cải tiến binh khí có thể cường quốc.

Nhưng mà, triều đình lại không coi trọng những thứ này, cho dù hắn thi đỗ khoa cử, cũng chỉ sợ khó có thể có tư cách, bởi vậy lựa chọn từ bỏ khoa cử."

Triệu Sĩ Trinh vuốt vuốt sợi râu, đột nhiên cười ha ha,"Hóa ra hôm nay cư sĩ đến đây xem bệnh cho nội tử chỉ là ngụy trang, kì thực là vì làm thuyết khách cho người khác."

Từ cô cô cười nói: "Nói là thuyết khách cũng không sai, nhưng ta không phải là vì người mà đến đây, ta là vì quốc mà đến. Ta biết Triệu chủ bộ sinh ở Tân Hải, thuở ấu thơ chịu đủ mọi nỗi khổ do giặc Oa gây ra, bởi vậy vẫn luôn hi vọng nghiên cứu ra súng đạn hoàn mỹ hơn, bảo vệ quốc bảo vệ dân. Nhưng mà, Triệu chủ bộ đảm nhiệm chủ bộ ở Hồng Lư tự đã hơn mười năm, nhưng vẫn luôn chưa thể thăng chức, có một thân bản sự nhưng lại không thể thi triển, thực sự làm người ta cảm thấy tiếc nuối.

Thay vì ở Hồng Lư tự trải qua thời gian vô nghĩa, không bằng lựa chọn một nơi khác có thể mở ra khát vọng của chính mình. Nói trở lại, giả sử Triệu chủ bộ kiên định lý tưởng của mình, chính là đạo cường quốc, sau khi ở Vệ Huy phủ rực rỡ hào quang lại hồi triều, chẳng phải đẹp lắm ư.

Đạo làm quan chính là đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối, một số thời khắc lui về phía sau một bước nhỏ, lại là chuẩn bị cho tương lai bước một bước dài về phía trước."

Triệu Sĩ Trinh cười nói: "Liên quan tới Quách Đạm, ta cũng đã được nghe không ít sự tích liên quan tới hắn, cũng biết gần đây triều đình ủy nhiệm hắn trợ giúp Thần Cơ doanh sản xuất súng hơi, nhưng ta là một người đọc sách, há có thể đi giúp một thương nhân làm việc."

Từ cô cô cười nói: "Theo ta được biết, Binh bộ đang có dự định phái người đến Vệ Huy phủ chỉ đạo sản xuất súng hơi, Triệu chủ bộ nếu như thật
Bình Luận (0)
Comment