Chương 489: Nhiều người kiếm củi đốt ngọn lửa cao
Chương 489: Nhiều người kiếm củi đốt ngọn lửa caoChương 489: Nhiều người kiếm củi đốt ngọn lửa cao
Hồng Môn Yến!
Đây nhất định là Hồng Môn Yến!
Hồng Môn Yến cho Hạng Vũ là rượu thịt và nữ nhân, mà Hồng Môn Yến cho thương nhân dĩ nhiên là bạc a!
Các thương nhân đồ sắt nhìn thấy nhiều bạc như vậy, chẳng những không có mảy may ngạc nhiên, ngược lại càng lo lắng bất an mà nhìn Quách Đạm.
Cẩu Đản, đại giới là cái gì?
Ánh mắt Quách Đạm đảo qua trên mặt bọn họ, chắp tay thi lễ: "Các vị, thật sự rất xin lỗi."
Một thương nhân người Sơn Tây tên là Tần Đại Long hỏi: "Quách giáo úy từ đâu mà nói lời này?"
Quách Đạm thở dài: "Liên quan tới bố cáo ta dán ra trước đó, chắc hẳn các vị đều đã biết được."
Tần Đại Long vội vàng nói: "Liên quan tới việc này, chúng ta -!"
Quách Đạm nhấc tay lên, cắt ngang lời hắn, nói: "Ta đều hiểu, ta đều đã nghe qua, cũng biết khó xử của các vị, là vì trước đó ta không điều tra rõ ràng, cân nhắc không chu toàn, đối với việc này ta rất xin lỗi, các vị cũng biết, xưa nay ta buôn bán luôn coi trọng người tình ta nguyện, vì vậy ta dự định mở một xưởng sản xuất đồ sắt, tự mình sản xuất."
Tất nhiên ngươi đã quyết định tự mình làm, vậy còn tìm chúng ta làm gì, hai phần khế ước sát nhập và mua lại này lại là chuyện gì xảy ra?
Mọi người đều biết việc này khẳng định không đơn giản như thế.
Tần Đại Long cười ha hả nói: "Quách giáo úy quá khách khí rồi, chút chuyện nhỏ này đâu cần phải xin lỗi."
"A, đây chỉ là một trong số đó."
Quách Đạm cực kỳ không biết xấu hổ cười cười, nói: "Các vị chắc chắn đã biết Quách Đạm ta ở Vệ Huy phủ có vô cùng ít ỏi mua bán, một số mua bán liên quan hơn phân nửa đều là nhập cổ phần, hơn nữa chỉ chiếm chút ít cổ phần.
Một nguyên nhân quan trọng hôm nay ta mời các vị đến đây là bởi vì ta sợ đến lúc đó sẽ cướp sinh ý của mọi người, không phải ta tự biên tự diễn, lấy địa vị cùng tài lực của ta hiện tại, các vị rất khó cạnh tranh được với ta, nhất là còn dính đến các mỏ khoáng sản, bởi vì những tài nguyên này vốn ở trong tay ta."
Nói đến đây, hắn dừng lại rồi mới nói tiếp: "Vì vậy, nếu ta muốn mở xưởng sản xuất đồ sắt, sinh ý của các vị có khả năng đều sẽ bị ảnh hưởng cực lớn."
Đám thương nhân đồ sắt không khỏi quay mặt nhìn nhau.
Một thương nhân đồ sắt tên là Chu Kiếm hỏi: "Quách giáo uý không phải chỉ sản xuất súng hơi sao?"
Quách Đạm cười nói: "Súng hơi đương nhiên là chủ yếu, thế nhưng theo quy mô lớn mạnh, ta đương nhiên sẽ dính đến những thứ khác có quan hệ với sản xuất đồ sắt, dù sao ta cũng đã mở xưởng sản xuất, không có khả năng có tiền không kiếm nha."
Tần Đại Long lúc này tức giận nói: "Ngươi rõ ràng là đang uy hiếp chúng ta."
"Không không không!"
Quách Đạm liên tục khoát tay, nói: "Ta tuyệt không có ý này, ta biết nỗi khổ tâm của các vị, cho nên bây giờ các vị muốn tiếp, ta cũng sẽ không đáp ứng, bởi vì đơn đặt hàng súng hơi này đối với ta rất quan trọng, không thể xảy ra sai sót, ta vốn muốn tìm một thương nhân có nhiệt tình với việc này để hợp tác, nhưng hiển nhiên không có khả năng này, vì vậy ta đã quyết định tự mình làm.
Thế nhưng các vị có thể đến đây là vinh hạnh của ta, ta cũng hi vọng càng ngày càng có nhiều thương nhân tới Vệ Huy phủ, ta chính là sợ hãi, nếu hôm nay ta không giải thích rõ ràng mọi việc, một phần vạn sau này xưởng đồ sắt của ta ảnh hưởng đến các vị, như vậy bị truyền đi sẽ không tốt cho thanh danh của Vệ Huy phủ."
"Đây chính là phương pháp giải quyết của ngươi?"
Một thương nhân cầm lên hai phần khế ước trên bàn ném mạnh xuống, 'ba' một tiếng vang lên.
Bọn hắn không phải sợ thủ đoạn của Quách Đạm, ngươi có thể buôn bán thắng ta, đó là bản sự của ngươi, chuyện này không có lời nào để nói, mấu chốt là Quách Đạm khống chế các mỏ khoáng sản, cho nên không có cách nào đấu cùng Quách Đạm.
Đám thương nhân đồ sắt đương nhiên đều rất tức giận.
"Đây là hai biện pháp giải quyết ta có thể cung cấp cho các vị."
Quách Đạm vẫn duy trì mỉm cười, kiên nhẫn giải thích nói: "Biện pháp thứ nhất chính là các vị bán lại xưởng sản xuất của các vị cho ta, giá tiền dễ nói †a am đoan eẽế khônn để các vi lễ vấn. Biên nhán thứ hai chính là chúng ta sát nhập với nhau tạo thành một xưởng sản xuất đồ sắt cực lớn."
Tần Đại Long khẽ nói: "Giả sử chúng ta không đáp ứng thì sao?"
Cả hai loại phương pháp, bọn hắn đều không quá nguyện ý, mua bán của bọn hắn tại Vệ Huy phủ vừa mới ổn định, đang chuẩn bị đại triển thân thủ, trong loại tình huống này làm sao có thể nguyện ý bán xưởng sản xuất, hoặc là sát nhập cùng Quách Đạm.
Quách Đạm cười tủm tỉm nói: "Không đáp ứng cũng không sao, ta vừa rồi đã nói, hai phần khế ước này thật ra xuất phát từ sự áy náy của ta, ta sợ tương lai giả sử ta cướp sinh ý của các vị, các vị sẽ oán ta, nếu các vị đều không ngại thì cũng không quan trọng."
Trên mặt mỗi thương nhân đồ sắt tràn đầy không cam lòng, phẫn nộ và phiền muộn.
Bọn hắn đúng là không có lòng tin có thể cạnh tranh với Quách Đạm, nếu như Quách Đạm không chỉ sản xuất súng hơi, vậy khẳng định sẽ ảnh hưởng đến mua bán của bọn hắn, bởi vì rất nhiều đơn đặt hàng là Quách Đạm mang đến cho bọn hắn, bọn hắn còn đang kiếm tiền của Quách Đạm.
Đầu vào và đầu ra đều ở trong tay Quách Đạm, như vậy làm sao cạnh tranh cùng hắn.
Nhưng cũng không thể bởi vậy mà chỉ trích hắn, không cho phép hắn làm, sao có thể nói như vậy.
Bọn hắn không muốn đáp ứng, nhưng lại không biết nên nói như thế nào.
Quách Đạm im lặng một hồi lâu, thấy bọn họ đều không lên tiếng, đột nhiên đứng dậy, chậm rãi đi hướng bên cạnh, cười nói: "Các vị, cổ nhân có câu Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc. Có lẽ sát nhập đối với mỗi người chúng ta không tính là chuyện xấu.
Ta đã cẩn thận điều tra về mua bán đồ sắt, phát hiện một vấn đề vô cùng mấu chốt chính là có rất nhiều đơn đặt hàng một nhà không thể tiếp hết, mà phải nhiều nhà cùng tiếp, nguyên nhân chính là quy mô sản xuất của các vị đều có hạn, không giống như xưởng dệt, một xưởng liền có thể tiếp rất nhiều đơn đặt hàng."
Nói đến đây, hắn đi tới bên cạnh Tần Đại Long, thân thể hơi nghiêng về phía trước, hai tay chống trên mặt bàn, ánh mắt quét tới, cười nói: "Đã như vậy, chúng ta sao không sát nhập thành một xưởng sản xuất quy mô lớn, làm như vậy tất sẽ làm mua bán của chúng ta nâng cao một bước.
Thật giống như xưởng dệt Tần gia, rất nhiều khách hàng từ Giang Nam, kinh thành và các châu phủ khác tìm tới xưởng dệt Tần gia bởi vì bọn hùng hậu, còn có hệ thống sản xuất toàn diện, tìm xưởng dệt Tần gia làm vô cùng bớt việc, lại không sợ đối phương chạy trốn, tất cả mọi người đều yên tâm.
Bởi vậy Tần gia càng làm càng lớn, xưởng dệt khác căn bản không thể cạnh tranh với Tần gia, bọn hắn chỉ có thể làm một số hàng dệt tương đối đặc sắc mà thôi. Nếu như chúng ta sát nhập tạo thành xưởng sản xuất đồ sắt lớn nhất Đại Minh, lại thêm tài nguyên khoáng sản của bốn phủ Vệ Huy, Khai Phong, Chương Đức, Hoài Khánh, chúng ta sẽ có đầy đủ thực lực để sản xuất bất kỳ khí cụ bằng kim loại nào, bao gồm cả dung luyện vàng bạc và đồng chúng ta cũng đều có thể làm, nghiệp vụ của chúng ta sẽ càng ngày càng mở rộng, tiền kiếm được sẽ tăng lên gấp bội."
Sau những lời này của Quách Đạm, vẻ không cam lòng, phẫn nộ và phiền muộn trên mặt đám thương nhân đồ sắt dần dần biến mất, thay vào đó là sự hưng phấn và ước mơ, những lời nói này của Quách Đạm thật đúng là quá mức có sức hấp dẫn.
Trong cổ họng của Tần Đại Long phát ra một tiếng ùng ục, hỏi: "Cái kia... Vậy sát nhập như như thế nào ?"
"Đương nhiên là hình thức đầu tư cổ phần."
Quách Đạm cười nói: "Chắc hẳn các vị đã hiểu rõ vô cùng hình thức này, ta không có xưởng sản xuất đồ sắt, thế nhưng ta sẽ lấy tiền nhập cổ phần, các vị thì không cần bỏ tiền, chỉ cần dùng xưởng đồ sắt của mình để nhập cổ phần, về phần tỷ lệ nắm giữ cổ phần tính như thế nào ta đã viết bên trong khế ước.
Về phần ai làm quản lý sẽ do mọi người đề cử, tất cả mọi người đều làm trong ngành này, ai có bản lãnh lớn, ai có bản sự nhỏ, ai am hiểu cái gì, mọi người cũng đều hiểu rõ, nhiều người kiếm củi đốt ngọn lửa cao, sau khi chúng ta sát nhập sẽ có thể tập hợp tất cả lực lượng và trí tuệ của chúng ta, đồng thời ta cũng sẽ vì mọi người mang đến càng nhiều đơn đặt hàng, ta nghĩ không ra bất kỳ lý do thất bại nào."
Chu Kiếm nói: "Trong đó cũng bao gồm đơn đặt hàng súng hơi sao?"
"Đương nhiên."
Quách Đạm gật gật đầu: "Chúng ta là thương nhân, không có đạo lý có tiền không kiếm, kiếm tiền tự nhiên có rủi ro, điều này không có gì đáng trách. Còn lo lắng của các vị ta cũng vô cùng lý giải, vì vậy sau khi sát nhập, cá nhân ta sẽ thành lập một bộ phận chuyên nghiên cứu phát minh súng đạn, không cần các vị quan tâm đến những vấn đề ở phương diện kỹ thuật, cũng không cần các vị gánh chịu vấn đề hậu quả, các vị chỉ cần phụ trách căn cứ vào bản vẽ và yêu cầu của bộ phận nghiên cứu phát minh để được thì không tiếp, nếu tiếp thì nhất định phải căn cứ vào khế ước để làm, chỉ cần căn cứ vào khế ước để hoàn thành, cho dù xảy ra chuyện, cũng không cần các vị gánh chịu."
Nói đến đây, hắn dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Mặt khác, việc này cũng nhắc nhở ta, ở phương diện vấn trách thương nghiệp trách nhiệm, chế độ hiện nay của Vệ Huy phủ vẫn còn có chút không đủ, liên quan tới điểm này, ta sẽ thương lượng với Pháp viện chỉnh sửa luật pháp càng rõ ràng hơn, tránh liên luy người vô tội."
Đám thương nhân đồ sắt dùng ánh mắt giao lưu với nhau sau đó không hẹn mà cùng lật ra khế ước sát nhập.
Bọn hắn chủ yếu muốn xem xem sát nhập như thế nào.
Bởi nó liên quan đến lợi ích bản thân của bọn hắn.
Bên trong khế ước viết vô cùng rõ ràng, nhân tố chủ yếu có hai, nghiệp vụ bao nhiêu, công tượng bao nhiêu, hối đoái toàn bộ những thứ này thành tiền, sau đó Quách Đạm lại ra tiền bảo đảm hắn có thể chiếm ba thành cổ phẩn của xưởng sản xuất đồ sắt.
Mà quyền quyết định sẽ tại ban giám đốc, lấy tỷ lệ nắm giữ cổ phần của mọi người để định đoạt.
Cũng không phải do Quách Đạm định đoạt, hắn không chiếm quá năm thành cổ phần, nếu như đại đa số bọn họ đều phản đối thì Quách Đạm cũng không làm được gì.
Trần đầy thành ý.
Sau khi xem xong, lập tức liền có gần một nửa thương nhân đồ sắt biểu thị ủng hộ phương án sát nhập này.
Tần Đại Long xem ra phát hiện những thương nhân này đều có quy mô nhỏ bé, không khỏi thầm mắng một câu gian thương.
Nếu như lấy tài chính nhập cổ phần thì những thương nhân đồ sắt quy mô nhỏ sẽ không chiếm được bao nhiêu cổ phần, bởi vì bọn hắn không bỏ ra nổi tiền gì, thế nhưng nếu như lấy nghiệp vụ, công tượng làm chủ để tính thì tỷ lệ nắm giữ cổ phần của bọn hắn tuyệt sẽ không thiệt thòi, ở phương diện này sẽ không chênh lệch quá lớn, đây đối với bọn hắn cũng rất công bằng, thậm chí còn có kiếm.
Thêm nữa, bọn hắn cho rằng mình rất khó có thể cạnh tranh nổi với những xưởng sản xuất lớn, cho nên cảm giác dựa vào con thuyền lớn Quách Đạm có thể là một cơ hội, nếu như thật sự có thể thêm ra mấy lần lợi nhuận, vậy bọn hắn liền kiếm bộn, tự mình liều thì sẽ rất khó khăn, đến lúc đó kiếm được tiền từ đây còn có thể làm những mua bán khác. nhưng bọn hắn cũng giống như Tần Đại Long, cũng là một người, bọn hắn đều thể hiện ủng hộ tương đương với việc nội bộ thương nhân đồ sắt đã bắt đầu phân liệt.
Cho nên càng thêm không có cách nào đối nghịch cùng Quách Đạm.
Mấy thương nhân đồ sắt có quy mô lớn như Tần Đại Long, Chu Kiếm cũng chỉ có thể biểu thị phương án này có giá trị cân nhắc, nhưng cụ thể như thế nào còn cần suy tính tỉ mỉ, dù sao việc này cũng không phải việc nhỏ.
Quách Đạm vui vẻ đáp ứng.
Quách Đạm vốn luôn có lý niệm trăm hoa đua nở, chính là tận lực không lũng đoạn, cho mọi người cơ hội mọi người mới có thể đến Vệ Huy phủ đầu tư, ngay cả tiền trang hắn cũng không lũng đoạn, vẫn cho tấn thương một đầu sinh lộ.
Thế nhưng sau khi việc này phát sinh, hắn cảm thấy ở phương diện sắt thép thật sự không có biện pháp nào để trăm hoa đua nở.
Bởi vì chế tạo đồ sắt vô cùng hao tổn nhân lực, vật lực và thời gian, khác hoàn toàn với các ngành nghề như dệt vải.
Mà các xưởng chế tạo đồ sắt bây giờ đều không có quá nhiều tư bản, quy mô nhỏ bé, cũng chỉ có thể sản xuất một số nông cụ, cao cấp hơn một chút liền quá sức với bọn hắn, không có tiền, kỹ thuật cũng không thể phát triển, nếu như còn kiên trì trăm hoa đua nở thì có khi lại biến thành nụ hoa chớm nở vĩnh viễn.
Việc này vốn phải do triều đình chủ đạo, nhưng xấu hổ là triều đình sản xuất còn không bằng dân gian.
Thế là Quách Đạm liền thay đổi mạch suy nghĩ, tận lực sát nhập toàn bộ ngành chế tạo đồ sắt ở Vệ Huy phủ, tương lai sẽ còn sát nhập cả ba phủ, tập trung tất cả lực lượng có thể tập trung để phát triển ngành sắt thép.
Nếu như một mình hắn làm, không nói đến việc hắn có thể làm được hay không, phát triển sẽ quá chậm, mấu chốt trong tay hắn không có quá nhiều công tượng lành nghề, như vậy chỉnh hợp tài sản của các thương nhân đồ sắt không thể nghỉ ngờ là phương án tốt nhất.
Đương nhiên, Quách Đạm cũng không có khả năng chỉ nện tiền vào việc này, trước mắt hắn cũng không có nhiều tiền như vậy vì quốc vì dân, việc này vẫn phải dựa vào toàn bộ kế hoạch hải ngoại, kế hoạch hải ngoại cần rất nhiều súng đạn, đồng thời sẽ còn mang đến rất nhiều kim ngân, đến lúc đó sẽ còn dính đến việc dung luyện chế tạo tiền tệ, vì vậy chắc chắn eế không thiếu đơn đặt hàn. mà những nahiên vu này sẽ euna cấn đại lượng tài chính để phát triển ngành sắt thép.