Nhận Thầu Đại Minh (Dịch)

Chương 508 - Chương 507: Chỉ Sợ Đạm Đạm Nghiêm Túc

Chương 507: Chỉ sợ Đạm Đạm nghiêm túc Chương 507: Chỉ sợ Đạm Đạm nghiêm túcChương 507: Chỉ sợ Đạm Đạm nghiêm túc

Luận Trương Cư Chính cải cách?

Từ cô cô đứng ngay phía sau cánh cửa phòng lớn trong trường thi, lúc nghe đến đề thi, hai mắt không khỏi mở lớn, khuôn mặt lộ vẻ khiếp sợ.

Mấy ngày nay nàng vẫn luôn suy đoán, Quách Đạm đến tột cùng sẽ lợi dụng trận khảo thí này như thế nào, trong này lại có huyền cơ gì.

Nàng đoán đúng một nửa, chính là huyền cơ đều ở bên trong đề thi.

Nhưng cũng tiếc là nàng tuyệt không đoán đúng kết quả.

Nàng tuyệt đối không ngờ rằng Quách Đạm sẽ ném ra ngoài một đề thi kinh người như thế.

Phải biết rằng trước kia Quách Đạm rất ít khi nói về những việc này, huống chỉ là chủ đề nhạy cảm như vậy, Trương Cư Chính là ân sư của Vạn Lịch mới bị Vạn Lịch tiên thi cách đây mấy năm, một nhà già trẻ bị bỏ đói chết không còn ai.

(

) Vì chương này và các chương tiếp theo liên quan nhiều đến Trương Cư Chính, nên dịch giả tóm tắt một số thông tin về danh nhân có thật trong lịch sử này. Trương Cư Chính được giao trách nhiệm là phụ chính đại thần đồng thời là lão sư của Vạn Lịch khi còn nhỏ tuổi. Trong giai đoạn này, Trương Cư Chính đã đưa ra nhiều biện phải cải cách sâu rộng về chính trị và kinh tế vực dậy triều đình nhà Minh. Tuy nhiên sau khi Trương Cử Chính qua đời, ông lại bị chính người học trò Hoàng đế của mình tiên thi hay nói các khác là định tội và hủy hoại thanh danh của ông, Vạn Lịch còn ra lệnh tịch thu gia sản và bỏ đói đến chết 17 người thân của Trương Cư Chính, phần lớn cải cách của ông cũng bị Vạn Lịch xóa bỏ.

Lúc này nói về đề tài này, thật đúng là. .. !

Từ cô cô hoàn toàn không thể lý giải.

Còn các thí sinh càng ngây ra như phỗng.

"Có lẽ tiếng ta quá nhỏ chăng."

Quách Đạm cười một tiếng: "Nhưng các ngươi yên tâm, ta đã sớm chuẩn bị, ta sẽ không để các ngươi có lý do 'Không nghe thấy đề thi'."

Chỉ thấy hai dầu mỡ đại thúc giơ cao đề thi đi xung quanh trường thi.

Thực tế là vì Quách Đạm không quá ưa thích những thí sinh này cho nên không an bài mỹ nữ gợi cảm đến giơ đề thi.

Nhi#ng căn bản khâng cần: mẫi thí einh đều nahe rất rõ ràng. "Này. .. đề này có thể thi sao?"

Một thí sinh nơm nớp lo sợ nói.

Quách Đạm cười nói: "Đây là vấn đề phải cân nhắc của ta, mà không phải của các ngươi, các ngươi hẳn nên cân nhắc nên viết như thế nào, ta dám ra đề, các ngươi không dám viết sao?"

Một thí sinh ngồi ở giữa nói: "Có gì không dám, quân tử thản đãng đãng, tiểu nhân lắm ưu tư."

"Nói rất đúng."

Quách Đạm gật gật đầu, nói: "Ta chỉ nói rõ một điểm, đây không phải khoa cử, đây không phải khoa cử, đây không phải khoa cử, không cần thay mặt thánh nhân nói, chính mình nghĩ như thế nào liền viết như thế đó, luận sự, thánh nhân cũng không biết Trương Cư Chính là ai."

Một thí sinh nói: "Dám hỏi ai sẽ chấm bài, ai sẽ đánh giá chúng ta viết sai hay đúng?"

Người bình thường có thể chấm loại đề thi này sao?

Cho dù cả nội các chấm bài, cũng không nhất định chấm được.

"Ta

Quách Đạm chỉ chỉ chính mình.

"Ngươiï2"

Thí sinh kia nói: "Ngươi chỉ là một đồng sinh, ngươi hiểu không?"

Quách Đạm ha ha nói: "Chấm bài thi của các ngươi ta chỉ cần nửa ngày, ngày mai các ngươi lại tới đây, ta sẽ nói thành tích cho các ngươi biết, sau đó thuận tiện làm các ngươi tâm phục khẩu phục, ngày mai cũng là buổi học đầu tiên của sĩ học viện chúng ta."

Tất cả thí sinh khiếp sợ nhìn Quách Đạm.

Bây giờ còn chưa đưa ra kết luận cuối cùng về cải cách chính trị của Trương Cư Chính, một đồng sinh như ngươi muốn khiến người khác tâm phục khẩu phục?

Đừng nói giỡn chứ?

Quách Đạm cười tủm tỉm nói: "Đừng nhìn ta như vậy, ta hi vọng các ngươi có thể nghiêm túc viết, chế tạo cho ta một chút xíu độ khó, ta dự tính sẽ dùng một canh giờ để chấm xong bài thi của các ngươi, nếu như các ngươi có thể khiến ta dùng nhiều hơn một canh giờ, ta sẽ cảm thấy rất vui vẻ."

Đây quả thực là trần trụi nhục nhã a! Lại có một thí sinh nói: "Thế nhưng Thế nhưng ta tuyệt không chú ý việc này."

Quách Đạm nói: "Sự tình lớn như thế mà ngươi không chú ý, vậy ngươi chú ý cái gì, Thánh nhân thời kỳ Xuân Thu à? Để tương lai sau này vào triều làm quan dẫn con dân Đại Minh chúng ta về thời đại chiến hỏa rực rỡ bay tán loạn sao, xem ra ngươi rất có hứng thú đối với quân sự!"

Thí sinh kia không khỏi có vẻ mặt xấu hổ.

Không ít thí sinh còn cười ra tiếng.

Không thể không nói, Quách Đạm châm chọc người khác thật đúng là đủ hung ác.

Quách Đạm ho nhẹ một tiếng, nói: "Ta nói thẳng, sĩ học viện không thu nhận con mọt sách, bởi vì sĩ học viện không phải là nơi lý luận suông, mục đích duy nhất chúng ta xây dựng sĩ học viện là để bồi dưỡng nhân tài Thánh thượng có thể dùng được, cho nên phải chú ý hiện tại.

Nếu như các ngươi bình thường tuyệt không quan tâm đến tình hình chính trị đương thời, vậy chúng ta cũng không có khả năng dạy ngươi giỏi hơn, nếu như vậy, các ngươi sẽ cho rằng ở đây là lãng phí thời gian, mà chúng ta cũng sẽ cho rằng đây là mua bán lỗ vốn, như vậy sẽ chỉ làm hai phía đều không vui.

Chúng ta hi vọng sĩ học viện thà thiếu không ẩu.

Đương nhiên, nếu như toàn bộ các ngươi đều nát, vậy chúng ta cũng chỉ có thể chọn tốt bên trong hỏng."

Nói đến phần sau, Quách Đạm lộ vẻ u sầu.

Những lời này chọc giận tất cả thí sinh, một thí sinh chạc tuổi Quách Đạm tức giận nói: "Bớt nhiều lời, chừng nào bắt đầu thi?"

"Nếu như các ngươi không có nghi vấn thì hiện tại liền bắt đầu, hai canh giờ, có thể nộp bài thi trước thời hạn, có thể xem tài liệu, thế nhưng không thể trao đổi với nhau, đây đã tôn nghiêm cuối cùng của trường thi hôm nay."

Thấy các thí sinh không có vấn đề gì nữa, Quách Đạm liền xoay người đi đến phòng lớn phía trước.

"Ngươi có biết đề thi này có bao nhiêu nguy hiểm không?"

Từ cô cô thấy Quách Đạm đi vào, không nhịn được ra khỏi chỗ lấp sau cánh cửa, vừa rồi nàng cực muốn ra ngoài ngăn cản trận khảo thí này, sau khi chấn kinh qua đi, nàng lại cảm thấy rất phẫn nộ. bị cuốn vào đấu tranh trong triều đình, đó là một vũng bùn, hãm vào bên trong liền xong, căn bản sẽ không có khả năng làm được bất cứ chuyện gì, mà một khi Quách Đạm nâng lên Trương Cư Chính, như vậy rất có thể sẽ bị cuốn vào trung tâm một trận phong ba.

Ngay trong tranh đấu trên triều đình hiện nay hoặc nhiều hoặc ít đều có thể nhìn thấy cái bóng của Trương Cư Chính.

Nàng cảm giác Quách Đạm có chút phiêu.

"Thương nhân đều có tinh thần mạo hiểm."

Quách Đạm mỉm cười đi vào trong phòng, ngồi xuống rót cho mình một ly trà.

Từ cô cô nói: "Vậy ngươi cũng tội gì lấy Trương Cư Chính ra làm đề thị, ngươi muốn thi tri thức ở phương diện này, ngươi có thể dùng Vương An Thạch cải cách chính trị, thậm chí Thương Ưởng cải cách chính trị, ngươi đây là tự tìm phiền phức."

Quách Đạm nhấp một ngụm trà, rồi đặt chén trà xuống, nói: "Vấn đề này ta vừa rồi đã trả lời, bệ hạ muốn hiện tại mà không phải trước kia, do đó thi tự nhiên cũng là hiện tại."

Từ cô cô nói: "Chỉ như thế thôi sao?"

Quách Đạm gật đầu nói: "Đây chỉ là một, hai là chúng ta xử lý là giáo dục."

"Vậy thì sao?"

"Ta biết trước đó, rất nhiều người đều cho rằng lần này ta sẽ lại tiếp tục đầu cơ trục lợi, bao quát cả cư sĩ, thế nhưng lần này các ngươi đoán sai, ta đã nói ta muốn xây dựng Nhất Nặc học phủ trở thành đệ nhất học phủ, thêm chữ 'Tư' chẳng qua là vì cho triều đình mặt mũi.

Ta không phải chỉ nói suông, ta muốn trên phương diện học thuật cùng bọn hắn đối kháng chính diện, lúc này ta căn bản không có dự định tránh né, ta muốn chung kết bọn hắn."

"Chỉ bằng ngươi?"

Từ cô cô không dám tin nói.

"Đúng! Chỉ bằng ta."

"Không nói đến việc ngươi có thể làm được hay không, nhưng ta cho rằng lúc này không nên bốc lên nguy hiểm này, ngươi còn không có năng lực chống lại bọn hắn."

"Nếu ta có năng lực, ta sẽ không cần động đầu óc."

Ouách Đam thở dài. nói: "Ci/ eĩ naẫm lai vem. vì cái đi cho tới nav han hắn có thể đoàn kết nhất trí đối phó ta như thế, ta và bọn hắn không oán không cừu, ta thậm chí còn mang đến chỗ tốt cho bọn hắn. Nguyên nhân vô cùng đơn giản là bởi vì ta là một thương nhân, là hạng tư tưởng Nho gia xem thường, ta cũng không có năng lực đánh bại bọn hắn, nếu như ta không có khả năng đánh bại bọn hắn trên phương diện học thuật, vậy bọn hắn vĩnh viễn sẽ đứng chung một chiến tuyến đối phó ta.

Ta chán ghét bọn hắn vô cùng, nhưng mỗi ngày ta lại phải lấy ra thời gian vốn dành cho kều thê đối mặt với bọn hắn, điều này làm ta rất khó chịu. Nhưng mà, chỉ cần trên phương diện học thuật ta xé rách được một lỗ hổng, ta sẽ được một bộ phận người đọc sách ủng hộ, bất kể nhiều người hay ít người, chí ít chiến tuyến của bọn hắn sẽ không còn thống nhất.

Vì vậy ta nhất định phải lấy ra một chút bản lĩnh thật sự khiến bọn hắn tâm phục khẩu phục, nếu như ta dùng Vương An Thạch cải cách chính trị ra để nói chuyện thì cũng là lời nhạt nhẽo, nói không được quá nhiều tâm ý, thế nhưng nếu là Trương Cư Chính, bọn hắn sẽ sợ đầu sợ đuôi.

Bởi vì bọn hắn một mặt muốn bận tâm phương diện học thuật, một mặt khác muốn bận tâm phương diện lập trường chính trị. Hơn nữa theo ta được biết, đối với vấn đề Trương Cư Chính, bọn hắn cũng có cái nhìn khác nhau, ta có thể lợi dụng nó để phân hóa bọn hắn."

Từ cô cô ngưng lông mày trầm ngâm hồi lâu, mới nói: "Ngươi nói mặc dù có đạo lý, thế nhưng bọn hắn cũng có thể dùng việc này công kích ngươi, thái độ của bệ hạ trong vấn đề này cũng không phải ngươi có thể đoán ra được, cũng không phải bất luận kẻ nào có thể đoán ra được, gần vua như gần cọp."

Quách Đạm cười nói: "Ta sẽ không cho bọn hắn cơ hội."

"Nói nhiều tất nói hớ, ngươi không có khả năng không có chút sơ hở nào." Từ cô cô nói.

Quách Đạm nói: "Thế nhưng có một số học thuật không có trung dung chi đạo, chỉ có đúng và sai. Cư sĩ yên tâm, ta sẽ không nhắc đến tranh đấu trong triều, ta sẽ chỉ dùng phương thức ta am hiểu giải quyết vấn đề, trên điểm này, bọn hắn muốn tranh giành cùng ta thì chính là tự tìm đường chết."

Đề thi kích thích và mẫn cảm như thế khiến thí sinh cảm thấy lo lắng bất an, thế nhưng một khi bắt đầu viết, tất cả thí sinh đều quên hết tất cả,

Không ai nộp bài thi trước thời hạn.

Bởi vì có quá nhiều thứ có thể viết.

Hai canh giờ thoáng cái liền qua. vọng thượng thiên, không, khát vọng Quách Đạm lại cho thêm nửa ngày.

Đó đương nhiên không có khả năng, thời gian của thương nhân rất đáng tiền.

Mà ngay bên ngoài trường thi, có rất nhiều người đang chú ý, bọn hắn vốn tưởng rằng sau khi bắt đầu thi sẽ lập tức biết đề thi, thế nhưng bọn hắn xem nhẹ Quách Đạm, trường thi một mực không hề lộ ra tiếng gió, bởi vì nơi này cũng không có quan phủ.

Quách Đạm dùng tất cả đều là người của mình.

Mãi cho đến khi các thí sinh đi ra ngoài, đề thi mới công khai.

"Minh nhi, ngươi đã hỏi thăm được đề thi chưa?"

Tô Hú và Đàm Tu cũng đích thân trình diện, một mực chờ đề thi.

Lý Minh đần độn gật đầu.

Tô Hú nói: "Là gì?"

Lý Minh do dự không nói.

Tô Hú lại hỏi: "Đến cùng là gì?"

Lý Minh nói: "Là. .. Là luận Trương Cư Chính cải cách chính trị."

"Cái gì"

Tô Hú, Đàm Tu đều giật nảy cả mình.

Đúng lúc này, một thiếu niên mặc trang phục người hầu đi tới, cung kính thi lễ, nói: "Mạo muội quấy rầy, dám hỏi hai vị là Tô đại học sĩ và Đàm lão tiên sinh phải không?"

Tô Hú khẽ giật mình, gật gật đầu, nói: "Ngươi là người phương nào?"

Người hầu kia nói: "Hồi đại học sĩ, tiểu nhân phụng lệnh của đông chủ nhà ta là Quách Đạm đến đây đưa phong thư mời cho hai vị, ngày mai đông chủ nhà ta sẽ đích thân khai giảng buổi đầu tiên của sĩ học viện tại trường thi, đông chủ sẽ giảng về khảo thí nhập học lần này, hi vọng hai vị có thể đại giá quang lâm."

Bọn hắn còn chưa tỉnh lại từ đề thi, bây giờ lại tới một tin tức nặng ký khác.

Đàm Tu bất khả tư nghị nói: "Ngươi nói Quách Đạm sẽ đích thân giảng bài?"

"Đúng thế."

"Cái này. !"

Đàm Tu không khỏi nhìn về phía Tô Hú. ngươi, đa tạ hắn đã mời, lão phu nhất định sẽ đến đúng giờ."

Đợi người hầu kia đi, Tô Hú nhìn về phía Đàm Tu nói: "Hắn đây là hạ chiến thư cho chúng ta đó!"

Mà ngay tại lúc này, mặc dù vẫn còn có một số bài thi còn chưa chỉnh lý xong, thế nhưng Quách Đạm đã bắt đầu chấm bài.

Từ cô cô và Dương Phi Nhứ nhìn hắn ra dáng đều cảm thấy rất hiếu kì.

Đồng sinh chấm bài thi của cử nhân?

Đề thi còn là luận Trương Cư Chính cải cách chính trị?

Chẳng lẽ hắn còn giấu rất nhiều bản sự. Từ cô cô biết rõ Quách Đạm đối với phương diện này dốt đặc cán mai, thử dò xét nói: "Ngươi thật sự dự định tự mình chấm bài thi?"

Quách Đạm gật gật đầu, nói: "Người đọc sách các ngươi chấm bài quá chậm, ngày mai đã phải ban bố thành tích, vẫn để ta tự mình tới đi."

Nói xong, hắn tùy ý cầm lấy một con dấu bên cạnh đóng một phát lên bài thi.

Chỉ thấy trên bài thi xuất hiện hai chữ màu đỏ - dối trá.

Sau đó Quách Đạm liền ném sang một bên, lại cầm lấy một bài thi khác lên xem.

Đây là chấm bài? Từ cô cô quá sợ hãi, từ lúc Quách Đạm cầm lên bài thi cho đến lúc ném sang một bên, chỉ sợ chỉ mất một phần mười nén nhang.

Còn có hai chữ "Dối trá" ?

Từ cô cô đến gần bàn làm việc của Quách Đạm xem xét, phát hiện còn có mấy con dấu khác, trên đó khắc - "Nói lung tung""Bảo sao hay vậy","Chép sách cuồng nhân","Thất bại""Liếm chó". Toàn thân nàng lập tức bốc lên mồ hôi lạnh,"Đây là cái gì?"

MA2"

Quách Đạm đang nghiêm túc chấm bài thi đột nhiên nhìn về phía Từ cô cô, thấy nàng nhìn chằm chằm những con dấu trên bàn, vội vàng giải thích: "Đây là ta học được từ tiểu Bá gia, ta cảm thấy tiểu Bá gia thật sự là một thiên tài, loại con dấu này đối với những người có tiền nhưng lại không quá biết viết chữ như chúng ta quả thực là thần kỳ, hiệu suất tiêu chuẩn giọt."

Dương Phi Nhứ đột nhiên nói: "Vì sao không có con dấu đạt tiêu chuẩn?"

TT — JU
Bình Luận (0)
Comment