Chương 526: Địch bạn khó phân
Chương 526: Địch bạn khó phânChương 526: Địch bạn khó phân
Hai người chỉ đạt thành hiệp nghị trên miệng, tuyệt không ký kết bất luận khế ước gì, cũng chưa cẩn thận thương lượng mỗi một bước sẽ làm như thế nào.
Bởi vì song phương đều biết, hai bên đều cần lẫn nhau, nhưng cùng lúc lại có lợi ích của riêng mình, song phương vừa hợp tác, vừa cạnh tranh, như vậy ký kết khế ước liền không có bất kỳ ý nghĩa gì, ngược lại sẽ còn lưu nhược điểm cho đối phương.
Nói cách khác, song phương đều dựa trên ước tính của mình về lợi ích của đối phương để phán đoán tính khả thi của việc hợp tác.
Chí ít với tình hình trước mắt, hợp tác rất có thể thực hiện.
"Thật sự không ngờ điều kiện của lão lại là xây dựng xưởng in ấn."
Từ cô cô khẽ lắc đầu.
"Ta cũng không ngờ."
Quách Đạm nói: "Thế nhưng không thể không nói, lão là đúng, bút mực giấy nghiên đều là vũ khí của văn nhân, lão làm sao có thể cho phép vũ khí đặt trong tay người khác."
Từ cô cô hỏi: "Vậy ngươi sẽ để cho lão đạt được sao?"
Quách Đạm lắc lắc đầu nói: "Nếu như ta không đặc biệt nhằm vào lão, vậy ta rất không có khả năng ngăn cản."
Cho dù Quách Đạm không lợi dụng ưu thế nhận thầu, hắn cũng có thể dùng thủ đoạn mua bán khiến xưởng in ấn của đối phương không mở nổi, thế nhưng song phương đã đạt thành hợp tác, như vậy Quách Đạm tự nhiên sẽ không đuổi tận giết tuyệt, nếu không làm như thế, tự nhiên cũng sẽ không có khả năng ngăn cản.
"Lão đây là hi vọng nhờ vào đó suy yếu ưu thế của ngươi." Từ cô cô nhẹ nhàng thở dài: "Nếu không phải đám người Thôi Hữu Lễ minh ngoan bất linh, xem thường thân phận thương nhân của ngươi thì mọi việc sẽ đều thuận lợi, không phải tìm kiếm hợp tác cùng Tô Hú."
Tô Hú chỉ tâm người qua đường đều biết, lão khát vọng chế tạo Nam Kinh học phủ thành đệ nhất học phủ, mục tiêu của lão vô cùng rõ ràng, bởi vậy lão biết rất rõ địch nhân chân chính của lão là ai.
Không phải Quách Đạm.
Mà là đám người Thôi Hữu Lễ, Triệu Thanh Hợp.
Bởi vì trên phương diện khoa cử Quách Đạm không uy hiếp được lão. Đồng thời lão cũng biết nếu tương lai lão quá cường thế, thì có khả năng đối phương sẽ liên hợp với nhau đối phó lão, vậy lão nhất định phải lôi kéo được một minh hữu trước vì bước kế tiếp mà tính toán.
Đây lẽ ra là một việc rất có lợi với Quách Đạm, đáng tiếc bị trở ngại bởi tư tưởng truyền thống, cho nên Quách Đạm rất khó thuận lợi làm mọi việc.
Đám người Thôi Hữu Lễ chắc chắn sẽ vui lòng nhìn thấy Nam Kinh học phủ cùng Nhất Nặc học phủ đấu đến cá chết lưới rách, thế nhưng Quách Đạm không thể cạnh tranh về mặt tư tưởng cùng Nam Kinh học phủ, bởi vì tư tưởng Nho gia là lợi ích chung của tất cả mọi người, mặt khác, bọn hắn cũng sẽ không buông xuống tư thái hợp tác cùng Nhất Nặc học phủ, cho nên muốn mọi việc đều thuận lợi sẽ thao tác rất khó khăn.
Hợp tác cùng Tô Hú mới là phương thức có lợi nhất.
Bằng không, Tô Hú cũng sẽ không tùy tiện đáp ứng hợp tác cùng Quách Đạm.
Quách Đạm ha ha nói: "Tô Hú không đưa ra điều kiện liên quan đến phương diện giáo dục là bởi vì lão không cho rằng, ở phương diện giáo dục ta có thể chống lại lão, sự kiêu ngạo của lão cũng không cho phép lão dùng thủ đoạn bức ta nhượng bộ, thế nhưng, giáo dục không phải thế yếu của ta."
Từ cô cô kinh ngạc nói: "Chỉ giáo cho?"
Quách Đạm nói: "Nếu ngươi muốn khống chế bất kỳ một ngành nghề nào thì cách làm duy nhất chính là chế định tiêu chuẩn ngành nghề, mà không phải xem ngươi ưu tú cỡ nào ở ngành nghề này, mà Nhất Nặc học phủ của ta sẽ trọng tân định nghĩa giáo dục."
Từ cô cô kinh ngạc nói: "Trọng tân định nghĩa giáo dục?"
Quách Đạm cười nói: "Liền bắt đầu từ sách giáo khoa, Tứ thư Ngũ kinh đã là sách giáo khoa hàng trăm năm rồi, mà Nhất Nặc học phủ sẽ cách mấy năm lại thay đổi một lần sách giáo khoa, thậm chí chương trình học cũng sẽ chế định lại một lần nữa, hơn nữa, ta sẽ mời các phương diện nhân tài đến chế định sách giáo khoa.
Mà nội dung liên quan cũng sẽ mở rộng vây quanh tương lai của học sinh, mà không phải những tư tưởng cao thượng của Nho gia kia."
Từ cô cô trầm ngâm một chút, nói: "Ngươi muốn xem giáo dục như mua bán để làm?"
Quách Đạm gật gật đầu.
"Thế nhưng có thể làm được sao?" Từ cô cô có vẻ hơi lo nghĩ về điều Quách Đạm vô cùng tự tin cười nói: "Nếu mà giáo dục là một cọc mua bán, như vậy học viên chính là thương phẩm, sự thật đã chứng minh, phàm là thương phẩm của Nhất Tín nha hành chúng ta sản xuất ra tất nhiên thuộc hàng tỉnh phẩm, lần này cũng sẽ không ngoại lệ."
Từ cô cô liếc nhìn Quách Đạm, hiếu kỳ nói: "Ngươi tựa hồ đối với mỗi một quyết định của mình đều cảm thấy vô cùng tự tin."
Quách Đạm sửng sốt một chút, chợt cười nói: "Thương nhân muốn thành công liền nhất định phải lấy được tín nhiệm của người khác, nếu thương nhân ngay cả bản thân mình cũng không thể thuyết phục, vậy làm sao có thể thuyết phục người khác tin tưởng mình."
Mà sau khi Khoa Cử báo lấy được thành công to lớn, đám người Thôi Hữu Lễ cũng đều hoàn toàn tỉnh ngộ, khoa cử mới là mấu chốt thành công của bọn hắn.
Bọn hắn lại thừa thắng truy kích, tất cả đại học báo lại bắt đầu tuyên bố nội dung mới.
Cũng chính là chiêu sinh, giới thiệu ưu thế của học phủ mình.
Thế mà, tất cả nội dung đều mang khoa cử ra để làm chiêu bài, chiêu sinh không có gì khác biệt, đều là chạy về phía khoa cử, muốn đỗ đạt khoa cử thì nên đến học viện của chúng ta đọc sách.
Từ xưa đến nay, một chiêu này lần nào cũng đúng a!
Lần này lập tức hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
Đồng thời bọn hắn cũng không hề từ bỏ tạo áp lực với Nhất Nặc học phủ, bọn hắn cũng đều đưa ra chương trình học trị quốc, bình thiên hạ.
Mục đích chính là chèn ép sĩ học viện của Quách Đạm.
Mà Nhất Nặc học báo đã yên lặng nhiều ngày cuối cùng cũng tuyên bố kỳ mới, nội dung lần này phần lớn là thông báo, hoàn toàn không liên quan đến phương diện học thuật và tư tưởng.
Đầu tiên, chính là thông báo sĩ học viện sẽ hướng đại chúng tuyển nhận lão sư, không cần yêu cầu bất luận bằng cấp gì, là người đều được, thế nhưng phải thông qua khảo thí nhậm chức.
Tiếp theo, chính là giới thiệu về những học viện khác, ví dụ như học viện luật, viện y học, học viện kinh tế.
Mà Quách Đạm đưa ra lý do cũng thấp kém vô cùng.
Hắn trực tiếp đăng tỷ số trúng tuyển khoa khảo của Đại Minh lên báo chí, mục đích chính là nói cho mọi người, mỗi mười năm có bao nhiêu thí sinh tham gia khoa cử, lại có bao nhiêu thí sinh có thể bằng vào khoa cử Thí sinh thi rớt thì nên làm gì?
Có thể tới Nhất Nặc học phủ của ta học tập một chút bản sự, học tốt cũng có khả năng nhờ vào đó nhập sĩ, ví dụ như Từ Vị tuyệt không đỗ đạt khoa cử nhưng ông cũng từng nhập sĩ làm quan.
Ba mươi sáu nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên.
(
) tục ngữ: dù bạn đang làm công việc gì, chỉ cần bạn yêu thích công việc của mình thì bạn đều có thể đạt được kết quả xuất sắc.
Cho dù không thể nhập sĩ thì cũng có một thủ đoạn sinh tồn.
Đây vừa vặn tương phản với sĩ học viện, sĩ học viện chạy theo lý tưởng chí cao, trị quốc, bình thiên hạ, còn những học viện này vừa vặn dành cho những sĩ tử thi rớt, về phần khoa cử, Nhất Nặc học phủ hoàn toàn không liên quan, có thể thấy Quách Đạm rất biết tự mình hiểu lấy, khoa cử là chơi không lại đối phương.
Cuối cùng, Quách Đạm tuyên bố hai tin tức,
Một, chính là tách chuyên mục gửi bản thảo ra khỏi Nhất Nặc học báo, tạo thành một tờ báo mới gọi là "Nhất Nặc học đàn", chuyên môn cung cấp cho thiên hạ học sinh giao lưu học vấn.
Thực ra chính là diễn đàn phiên bản báo chí.
Việc này đã được lên kế hoạch từ lâu, chuyên mục gửi bản thảo là do Quách Đạm tham khảo từ diễn đàn.
Hai, Nhất Tín nha hành sẽ cung cấp cho học sinh các khoản vay học phí không lãi xuất, giả sử học sinh không có tiền đọc sách thì có thể trả lại học phí sau khi tốt nghiệp, khẩu hiệu hô vô cùng vang dội, đừng để tiền tài trở thành chướng ngại vật của thiên tài.
Đồng thời cũng chứng minh Quách Đạm vô cùng tin tưởng vào hình thức giáo dục của mình, chỉ cần học sinh đến học tập tại Nhất Nặc học phủ, tương lai kiếm tiền khẳng định không thành vấn đề.
Nhưng chỉ giới hạn trong những học sinh có thành tích xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh, hơn nữa không bao gồm học viện nghệ thuật.
Ngươi muốn học nghệ thuật, vậy ngươi nhất định phải xuất thân thư hương môn đệ, ngươi còn thiếu học phí sao?
Nhưng trong mắt rất nhiều người kỳ báo chí này giống như Quách Đạm đang nhận thua!
Triệu gia đại viện.
Dĩ văng mở hôi nahi ở đâv đầu là Triên Thanh Høn nồi ở chủ vị chính giữa, nhưng lần này khác biệt, Tô Hú ngồi ngang hàng bên cạnh hắn, không có cách nào, nếu không phải Tô Hú, hiện tại bọn hắn còn bị Quách Đạm ma sát trên đất.
"Vay học phí không lãi xuất?"
Tô Hú cầm Nhất Nặc học báo, ha ha cười không ngừng.
Triệu Thanh Hợp hỏi: "Tô đại học sĩ vì sao bật cười?"
"Bởi vậy có thể thấy, Quách Đạm đã kiên trì không được bao lâu nữa."
"Ổ? Chỉ giáo cho?"
"Quách Đạm là một thương nhân, hắn làm bất kể chuyện gì vẫn đều là vì lợi nhuận. Xây dựng học viện cũng không ngoại lệ, mà bây giờ hắn lại cho học sinh vay học phí không lãi suất, như vậy tính ra, hắn có thể không kiếm được bao nhiêu tiền, hắn đây là hi vọng dùng tiền tài dụ hoặc học sinh đến Nhất Nặc học phủ báo danh a."
Nói đến đây, Tô Hú vuốt râu cười một tiếng: "Hơn nữa, trên này nói rất ít về sĩ học viện, chủ yếu là tuyên truyền về viện y học, học viện kinh tế và học viện luật, đủ thấy hắn biết mình đã mất đại thế a!"
Lương Đồ nghe vậy, mừng rỡ: "Đã như vậy, chúng ta hẳn nên thừa thắng truy kích, nhất cử phá tan Quách Đạm."
"Lương viên ngoại nói rất chính xác."
Tô Hú ánh mắt đảo qua, nói "Các vị, lão hủ đề nghị chúng ta liên hợp lại xây dựng học viện luật, viện y học, học viện kinh tế, cho dù ở phương diện này, chúng ta cũng có sung túc lão sư, từ đó triệt để đánh bại Quách Đạm, quyết không thể để hắn mở cửa Nhất Nặc học phủ."
Không ít người nhao nhao gật đầu.
Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi.
Nhưng đám Thôi Hữu Lễ lại âm thầm dùng ánh mắt trao đổi.
Trong lòng bọn họ đều nghĩ, lão hồ ly này đến tột cùng đánh Quách Đạm, hay là đánh chúng ta nha?
Khoa Cử báo chính là sản phẩm bọn hắn liên hợp tạo ra, kết quả là tuyên bố bất kể nội dung gì đều cần Tô Hú gật đầu, lúc này lại liên hợp xây dựng nhiều học viện như thế, lão hồ ly này không phải là muốn làm minh chủ à.
Thôi Hữu Lễ cười ha hả nói: "Tô huynh vừa mới kéo chúng ta ra khỏi vũng bùn, thế nào chính mình lại rơi vào thế."
Tô Hú kinh ngạc nói: "Thôi lão đệ chỉ giáo cho?" lâm vào khốn cảnh, cũng là vì chúng ta quá chú trọng vào việc tranh đấu với Quách Đạm, mà quên đi dự tính ban đầu chúng ta tới đây, chúng ta nghe theo Tô huynh mới chuyển bại thành thắng.
Mà bây giờ Tô huynh lại đề nghị chúng ta, vì đánh bại Quách Đạm mà xây dựng học viện kinh tế gì gì đó, đây không phải việc chúng ta am hiểu, cũng không phải mục đích chúng ta tới đây, chúng ta đối với việc này cũng không có chút chuẩn bị nào, chỉ sợ cử động này sẽ lần nữa làm chúng ta lâm vào khốn cảnh a!"
Tô Hú liên tục khoát tay nói: "Trước khác nay khác, lúc trước chúng ta rơi vào thế hạ phong, bởi vậy lấy ưu thế nghịch chuyển, mà bây giờ chúng ta đã chiếm thượng phong, chúng ta có thể dùng thế Thái sơn đè trứng nhất cử đánh tan Quách Đạm. Bây giờ sĩ khí của chúng ta đang chính vượng, nếu như chúng ta cũng xây dựng học viện kinh tế, mọi người sẽ càng thêm tin tưởng chúng ta, mà không phải Quách Đạm."
Danh sĩ Sơn Tây Vương Nguyên liền nói: "Ta ngược lại cho rằng, cử động lần này sẽ làm chúng ta mất đi ưu thế, những thứ như kinh tế, y học, công học vốn học vấn bất nhập lưu, chúng ta cũng đã từng nói như vậy, mà bây giờ chúng ta lại xây dựng những học viện dạy những thứ này, vậy chẳng khác gì tự vả vào mặt mình, nói cho mọi người, lúc trước Quách Đạm nói đều là đúng còn chúng ta là nói láo sao."
Triệu Thanh Hợp vừa rồi còn chưa phản ứng lại, đột nhiên tỉnh ngộ ra, thiếu chút nữa liền bị lão hồ ly này lừa, vội nói: "Chúng ta đã đầu tư vào Lão Khâu học phủ không ít tiền, đột nhiên lại muốn mở thêm nhiều học viện như thế, chúng ta cũng không bỏ ra nổi tiền."
Không ít người gật đầu, biểu thị không đồng ý làm như thế.
Tô Hú vội vàng nói: "Các vị, chúng ta nên tận dụng thời cơ này, giả sử cứ như vậy thả Quách Đạm một ngựa, hậu hoạn sẽ vô tận a."
Thôi Hữu Lễ cười lắc lắc đầu nói: "Tô huynh khó tránh khỏi có chút chuyện bé xé ra to, Quách Đạm chẳng qua chỉ là một tiểu thương nhân không đáng giá nhắc tới, những học vấn bất nhập lưu kia liền nhường cho hắn làm đi, chúng ta chỉ cần nhìn chằm chằm sĩ học viện của hắn là được."
"Chuyện bé xé ra to?"
Thẩm Bá Văn gấp, đứng lên nói: "Lúc Tô huynh chưa nghĩ ra Khoa Cử báo, các ngươi cũng không phải nghĩ như vậy, bây giờ chúng ta giúp đỡ các ngươi vượt qua cửa ải khó khăn, các ngươi liền muốn qua sông đoạn cầu ư, thật đúng là lẽ nào lại như vậy."
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức biến sắc.
Tất lắm! Còn chưa liên minh. các naưới đã vênh mặt hất hàm sai khiến chúng ta, nếu thật sự liên minh cùng các ngươi, vậy chúng ta không phải biến thành thủ hạ của các ngươi.
Vương Nguyên lập tức nói: "Chẳng lẽ lúc trước chỉ có chúng ta lâm vào khốn cảnh ư? Nam Kinh học phủ của các ngươi thì không? Theo ta được biết, Nhất Nặc học phủ hơn phân nửa đều nhằm vào Nam Kinh học phủ của các ngươi, vì sao ngươi không nói là chúng ta giúp đỡ các ngươi?"
"Ngươi. .. !"
"Bá Văn."
Tô Hú nhấc tay lên ngăn cản Thẩm Bá Văn, lại hướng mọi người nói: "Các vị, là lão hủ cân nhắc không chu toàn, chưa suy nghĩ cho các vị, nếu tất cả mọi người phản đối, vậy chúng ta lại thương lượng một chút, thế nhưng lão hủ vẫn luôn cho rằng, Nhất Nặc học phủ không thể không trừ, nếu không, hậu hoạn vô tận."
Đám người Triệu Thanh Hợp chỉ rất qua loa phụ họa vài câu.