Chương 552: Sự ăn ý đáng chết
Chương 552: Sự ăn ý đáng chếtChương 552: Sự ăn ý đáng chết
"Hắt xì -I"
Từ cô cô đang trò chuyện cùng Phương Phùng Thì đột nhiên bị hắt xì một cách quỷ dị.
Phương Phùng Thì nói: "Cư sĩ, không sao chứ?"
"Đa tạ Phương thượng thư quan tâm, vãn bối không có việc gì." Từ cô cô lắc đầu.
Nàng gần đây ngược lại không thường xuyên đến Nhất Tín nha hành, mà càng chú trọng quan sát động tĩnh của triều đình.
Bởi vì nàng đến cùng quan tâm là cải cách, mà không phải cổ phần của Nhất Tín nha hành.
Phương Phùng Thì thấy nàng không sao, lúc này mới tiếp tục nói: "Mặc dù Quách Đạm ngược dòng thành công khiến triều đình không còn đường lui, thế nhưng lão phu vẫn cảm thấy rất sầu lo, giống như cư sĩ suy đoán, nếu mà triều đình nhằm vào Vệ Huy phủ, như vậy cải cách tất sẽ thất bại, nhưng nếu mà không nhằm vào, vậy tất nhiên sẽ làm tổn thương đến lợi ích của rất nhiều người, cải cách thường thua ở địa phương.
Những người trốn thuế lậu thuế thường không quan tâm đến an nguy của quốc gia, há lại quan tâm một Quách Đạm nho nhỏ, giả sử bọn hắn kiệt lực phản đối, như vậy triều đình có khả năng lại sẽ chia năm xẻ bảy."
Tầng lớp nào phiền chán cải cách nhất, chính là tầng lớp đang được hưởng lợi ích từ chế độ cũ, chỉ cần cải cách, tất sẽ có người phản đối, những người này lại không có xung đột với Quách Đạm, càng không có đại thù sâu nặng gì, bọn hắn làm sao có thể từ bỏ lợi ích của chính mình vì Quách Đạm, chuyện này làm sao cũng nói không thông al
Vương Gia Bình và Vương Tích Tước cũng đều rất lo lắng về điểm này, vì vậy bọn họ đều tỏ ra rất cẩn thận.
Từ cô cô gật đầu nói: "Phương thượng thư cũng có suy nghĩ giống vãn bối, thực ra chuyện đến một bước này, chỉ có thể nói là phóng ra bước đầu tiên mà thôi, đường phía sau vẫn còn rất khó đi."
Phương Phùng Thì vuốt râu nói: "Nếu nói về cải cách, thực ra Quách Đạm xem như là người thành công nhất, ngày đó trên đại điện hắn dám mở miệng nhận thầu thương thuế, như vậy tất có biện pháp giải quyết, cư sĩ xem có thể khiến hắn đưa ra một chút biện pháp hay không."
Từ cô cô cười nói: "Nếu mà hắn thật sự có biện pháp, hoặc là hắn thật sự muốn giải quyết vấn đề này, như vậy hắn có thể trực tiếp nói với bệ hạ, vãn bối rất không có khả năng moi từ trong miệng của hắn được điều gì."
Phương Phùng Thì có vẻ hơi thất vọng gật gật đầu.
Từ cô cô đột nhiên chuyển giọng, nói: "Nhưng theo hiểu biết của vãn bối về Quách Đạm, hắn quan tâm nhất vẫn là lợi ích, nếu muốn hắn hỗ trợ, như vậy đầu tiên nhất định phải lấy ra đầy đủ lợi ích đả động hắn."
Phương Phùng Thì hỏi vội: "Cư sĩ hẳn đã có biện pháp khiến Quách Đạm xuất thủ?"
Từ cô cô cười nói: "Có lẽ vậy."
Mà bên kia, sau khi Quách Đạm cùng đám người Từ Kế Vinh nói xong việc đem Ngũ Điều Thương đổi sang hình thức đầu tư cổ phần, lại bị Từ Kế Vinh lôi kéo, cưỡng ép đi chúc mừng một phen, lúc hắn về đến nhà đã gần canh ba sáng (23h-1h).
"Phu nhân còn chưa ngủ sao, có phải đang chờ ta hay không?"
Sau khi tắm xong, Quách Đạm vội vã đi vào phòng ngủ, vẻ mặt cười xấu xa nhìn Khấu Ngâm Sa, không đợi Khấu Ngâm Sa nói chuyện, hắn đã vọt lên giường, lôi kéo Khấu Ngâm Sa.
Tín hiệu vô cùng rõ ràng nha.
Khấu Ngâm Sa kiều mị lườm hắn một cái, đột nhiên hỏi: "Đúng, nghe nói tiểu Bá gia cũng mở một sân golf."
Quách Đạm khóc không ra nước mắt,"Vào lúc này cần phải nói đến loại vấn đề mất hứng này sao?"
Khấu Ngâm Sa mắng: "Bàn chuyện công việc, đâu phân sớm tối."
Điểm này Quách Đạm vốn vô cùng tán đồng cho nên bất đắc dĩ gật gật đầu.
Khấu Ngâm Sa lại hỏi: "Vậy sẽ có ảnh hưởng đến mua bán của chúng ta không?"
Quách Đạm nói: "Có thì khẳng định là có, thế nhưng ta đã nghĩ ra biện pháp giải quyết."
Khấu Ngâm Sa hỏi vội: "Biện pháp gì?"
Quách Đạm nói: "Mới đầu ta cũng cho rằng sẽ có ảnh hưởng, thế nhưng sau khi đến đó, ta phát hiện bọn hắn còn tìm không ít ca kỹ từ thanh lâu đến bồi chơi, việc này lại hấp dẫn không ít khách nhân tới"
Khấu Ngâm Sa cau mày nói: "Việc này chẳng lẽ không phải chuyện xấu sao?"
Quách Đạm cười nói: "Lúc ấy ta cũng nghĩ như vậy, ta thậm chí còn ta nghĩ lại, bọn hắn làm như vậy ngược lại sẽ giảm bớt mâu thuẫn cùng chúng ta, bọn hắn tìm ca kỹ, hiển nhiên càng chú trọng tính giải trí.
Mà sân golf của chúng ta càng chú trọng xã giao, chú trọng gia đình. Hiện tại các quý phụ đều rất yêu thích golf, các nàng sau khi biết việc này chắc chắn sẽ không đến sân golf của tiểu Bá gia chơi, các nàng sẽ càng khuynh hướng sân golf của chúng ta.
Nói cách khác, sân golf của tiểu Bá gia sẽ giúp chúng ta sàng lọc một số hạt cát, làm khách hàng của chúng ta càng thêm chất lượng, mà không phải vàng thau lẫn lộn, mà những người này mới là khách hàng chân chính sân golf chúng ta muốn.
Vì vậy, ta đã để Tiểu An thả ra tin tức về việc 'Bồi chơi' giúp bọn hắn cường điệu tuyên truyền một phen."
Khấu Ngâm Sa thoáng gật đầu, nói: "Đúng nha! Nếu nghĩ theo hướng này thì kết quả lại hoàn toàn khác biệt."
"Được được, nhàn sự đã nói xong, bây giờ chúng ta nói chính sự."
Quách Đạm kéo Khấu Ngâm Sa vào trong ngực, ra vẻ muốn hôn, nào biết Khấu Ngâm Sa giờ tay đẩy nhẹ lồng ngực của hắn,"Chờ một chút."
"Lại làm sao?"
Quách Đạm phiền muộn.
Hai má Khấu Ngâm Sa đỏ bừng, nói: "Phu quân, ta... . Ta tạm thời chưa muốn có thai."
"Nàng nói sớm nhai! ... Oa... Má!"
Quách Đạm theo thói quen nhoài thân thể sang bên cạnh mở tủ đầu giường, kết quả suýt chút nữa thì bổ nhào xuống dưới sàn, dọa hắn hô to một tiếng.
Tủ đầu giường đâu?
Không có tủ đầu giường a!
Bên cạnh chỉ có một bình phong dùng để treo y phục, hắn lại quay đầu lại, một mặt ham học hỏi mà hỏi thăm: "Này làm sao thao tác?"
Hôm sau.
Lúc Quách Đạm đi vào văn phòng, đột nhiên phát hiện Từ cô cô đang ngồi pha trà bên trong.
Con ngươi của hắn đảo một vòng, chắp tay nói: "Chúc mừng cư sĩ, chúc mừng cư sĩ nha!"
Từ cô cô kinh ngạc nói: "Chúc mừng gì?" biết, tiểu Bá gia lợi dụng cổ phần của Nhất Tín nha hành chúng ta hung hăng kiếm mấy vạn lượng, hơn nữa ta nghe tiểu Bá gia nói, những cổ phần này sẽ đều tặng cho cư sĩ, đến lúc đó chỉ cần cư sĩ vui vẻ, liền có thể dễ dàng mở mấy chỉ nhánh cho Vân Hà quan, việc này chẳng lẽ không đáng chúc mừng sao?"
Từ cô cô cười nói: "Hóa ra ngươi chỉ việc này, thế nhưng việc này không có quan hệ gì với ta, dù sao trước đó ta không hề biết kế hoạch của người, ta cũng không dám để Vinh nhi trộm khế ước của Bá phủ ra thế chấp."
"Kế hoạch?"
Quách Đạm ha ha hai tiếng: "Kế hoạch gì, chẳng qua chỉ là gặp chiêu phá chiêu thôi."
"Thật sao?"
"Đương nhiên là vậy."
Quách Đạm ngồi xuống, nói: "Nếu ta có kế hoạch, số tiền này sẽ không tới phiên tiểu Bá gia kiếm, hơn nữa, nguy hiểm quá lớn, bọn hắn chơi một trăm lần cũng không sao, dù sao cũng chỉ là há hốc mồm, sẽ không tổn thất gì, thế nhưng ta chỉ cần thua một lần thì sẽ ngỏm củ tỏi, ta tỉnh minh như vậy, làm sao có thể làm loại chuyện ngu xuẩn này, đều là bọn hắn bức ta đến mức này."
Từ cô cô lắc lắc đầu nói: "Vậy cũng không hẳn, bọn hắn thua, cũng không phải bình yên vô sự, bây giờ ngươi đã buộc bọn hắn muốn lui mà không thể lui, chỉ có thể nghiêm túc cải thiện thuế quan, nếu không, bọn hắn cũng có khổ ăn a."
Quách Đạm hắc hắc nói: "Còn may mà có thượng sách của cư sĩ, bây giờ bọn hắn sẽ không dám tùy tiện nhằm vào Vệ Huy phủ."
Từ cô cô cười nói: "Thế nhưng ngươi lại chưa được đến cái gì, không phải ngươi thường nói, không kiếm chính là bồi a?"
Nhờ phúc của cháu ngươi, đã bồi chỉ còn lại quần cộc. Quách Đạm kích động nói: "Cư sĩ có kế sách thần kỳ gì, không ngại nói nghe một chút."
Từ cô cô nói: "Ngươi không phải vẫn luôn có dự định đi Giang Nam sao?"
"Giang Nam?" Quách Đạm nhíu mày,"Việc này cùng Giang Nam có quan hệ gì?"
Từ cô cô nói: "Ta suy đoán nếu bọn hắn thật sự muốn cải cách thuế quan, mặc kệ bọn hắn cải cách kiểu gì đều không phải việc dễ dàng, mà địa phương có thương nghiệp phồn vinh nhất ở triều ta chính là Giang Nam địa sóng to gió lớn ở Giang Nam, đương nhiên cũng sẽ bị thương nhân địa phương phản đối."
Quách Đạm liếc nhìn Từ cô cô, nói: "Ý cư sĩ là ta có thể thừa lúc vắng mà vào?"
Từ cô cô gật gật đầu, nói: "Ta cho rằng lần cải cách này đối với ngươi lại là một cơ hội tuyệt hảo, đợi đến khi đó, ngươi đứng ra nói chuyện cho các phú thương Giang Nam, lãnh đạo bọn hắn phản kháng cải cách của triều đình, nếu như có thể thành công, phú thương Giang Nam sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó của ngươi."
Quách Đạm bất khả tư nghị nói: "Không đúng rồi! Trước đó cư sĩ bảo ta làm như vậy là vì bức bách nội các dụng tâm cải cách, mà không phải nhằm vào ta, mà bây giờ lại bảo ta phản kháng cải cách của triều đình, từ khi nào nào trong nội tâm của cư sĩ ta so với quốc gia còn quan trọng hơn?"
Từ cô cô lại nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ quả quyết cự tuyệt."
Quách Đạm hiếu kỳ nói: "Chỉ giáo cho?"
Từ cô cô nói: "Bởi vì làm như vậy sẽ tổn thương đến lợi ích của bệ hạ, đối với ngươi thì chẳng khác nào lợi bất cập hại."
Quách Đạm càng thêm nghỉ ngờ nói: "Nếu cư sĩ đã biết rõ điểm này, vậy còn bảo ta làm như vậy làm gì?"
Từ cô cô cười nói: "Ta chỉ đang trả lời nghi hoặc của ngươi."
HA2"
"Thực ra mục đích của ta tuyệt không thay đổi, hai chuyện này không hề xung đột, bởi vì ta biết, ngươi sẽ không đả thương đến lợi ích của bệ hạ, mà lợi ích của bệ hạ tuyệt đối không phải là cải cách thất bại, bệ hạ khẳng định cũng hi vọng có thể thu được càng nhiều thương thuế. Dưới tình huống ngươi lãnh đạo thương nhân Giang Nam, ta tin tưởng ngươi sẽ có biện pháp khiến bọn hắn giao càng nhiều thuế."
"Lòng tin của cư sĩ làm ta rất hoang mang, ta lãnh đạo thương nhân Giang Nam phản kháng triều đình tiến hành cải cách, nguyên nhân chính là lợi dụng tâm lý không muốn nộp thuế của bọn hắn, vậy ta làm sao có thể khiến bọn hắn giao càng nhiều thuế." Quách Đạm cười khổ lắc đầu.
Từ cô cô không nhanh không chậm nói: "Ngươi hẳn phải biết, nội các hoàn toàn thất bại cũng sẽ không phù hợp với lợi ích của bệ hạ, bởi vì như vậy chắc chắn sẽ làm dao động căn cơ thống trị của triều đình, một mình bệ hạ không có khả năng quản lý tốt một quốc gia to như vậy, sau khi ngươi lấy được ủng hộ của các thế lực tại Giang Nam, như vậy ngươi liền có thể tiến hành đàm phán cùng nội các để tranh thủ một chế độ thuế tốt hơn cho thuế."
Quách Đạm nghe xong chân mày không khỏi nhíu chặt, suy tư hồi lâu, nói: "Kế sách này của cư sĩ chính xác tỉnh diệu, nhưng vấn đề là thế nào mới là chế độ thuế tốt hơn? Ta lại làm thế nào mới thuyết phục được những thương nhân kia nộp thuế?"
Từ cô cô lắc đầu nói: "Đây cũng không phải am hiểu của ta, cho dù có thì chỉ sợ suy nghĩ của ta và Thân thủ phụ cũng không sai biệt lắm, hiển nhiên, đề nghị của chúng ta khẳng định không bằng chế độ thuế của Vệ Huy phủ ."
Quách Đạm ha ha nói: "Cư sĩ thật đúng là biết khen người."
Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy một tiếng cọt kẹt, chỉ thấy Khấu Ngâm Sa bước vào, nàng thấy Từ cô cô cũng ở đây, không khỏi nói: "Xin lỗi, ta không biết đại tỷ tỷ cũng ở đây."
Quách Đạm nhìn Khấu Ngâm Sa chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, nếu là nữ nhân khác bắt gặp tình huống này, vậy khẳng định là đem người ở rể bắt về, trói lại thẩm vấn một phen.
Từ cô cô cười nói: "Không sao, chúng ta chỉ đang đàm luận chuyện Vinh nhi gần đây kiếm được mấy vạn lượng."
Khấu Ngâm Sa vội nói: "Tiểu Bá gia thông minh tuyệt đỉnh, lại can đảm hơn người, tiểu Bá gia kiếm được số tiền này cũng không có gì đáng ngạc nhiên."
Quách Đạm kinh ngạc nhìn Khấu Ngâm Sa, oa! Lời trái lương tâm như thế, nàng cũng nói ra miệng được?
"Hiển nhiên phu quân muội không cho là như vậy." Từ cô cô liếc mắt nhìn Quách Đạm, sau đó đứng dậy, nói: "Nếu không có việc gì nữa, ta muốn đi xem Tiểu Hương Nhi một chút."
Khấu Ngâm Sa lắc đầu liên tục nói: "Không có việc gì, không có việc gì, đại tỷ tỷ mời."
Ở trước mặt Từ cô cô, Khấu Ngâm Sa lập tức từ nữ một tổng giám đốc lãnh diễm trở thành một tiểu muội muội ngoan ngoãn.
Từ cô cô gật đầu với Quách Đạm, sau đó liền cùng Khấu Ngâm Sa ra cửa.
Cánh cửa vừa mới khép lại, Quách Đạm đột nhiên nhắm mắt thở dài,"Sự ăn ý đáng chết này!"