Chương 74: Cắm một chiêu quảng cáo
Chương 74: Cắm một chiêu quảng cáoChương 74: Cắm một chiêu quảng cáo
Tại thời điểm Tửu Minh hội thành lập trước đó, thế cục là vô cùng sáng tỏ, lộ ra thiên về một bên Liễu gia và lục đại tửu trang, sau đó Khấu Ngâm Sa xuất thủ, thế cục lại trở nên phức tạp dị thường, ai thắng ai bại còn chưa chắc chắn, nhưng bây giờ, thế cục trở nên vô cùng đơn giản.
Hiện tại người duy nhất có thể đánh bại Quách Đạm cũng chỉ có Từ Kế Vinh.
Nhưng trời không phù hộ Liễu gia, một kích trí mạng này của Từ Kế Vinh bị Quách Đạm bóp chết từ trong trứng nước.
Việc bây giờ các phương duy nhất có thể làm là lằng lặng nhìn Quách Đạm biểu diễn.
Trong đó cũng bao quát cả Khấu Ngâm Sa, vì cái gì Khấu Ngâm Sa cự tuyệt không gặp Chu Phong, bởi vì nàng cũng biết Quách Đạm hiện tại còn chưa có phát lực, mới chỉ là mượn danh tiếng của trạng nguyên để lấy một cái danh tự mà thôi, khẳng định sẽ còn tiếp tục ra chiêu, nàng cũng phải nhìn kết quả sau khi Quách Đạm phát lực mới có thể biết nên đàm luận như thế nào.
"Văn Hiến huynh."
Hôm nay Đường Văn Hiến vừa mới ra cửa đã nghe thấy một người đang gọi hắn, nhưng hắn cũng đã tập mãi thành thói quen, tỉnh táo nhìn lại thì thấy người vừa gọi hắn là đồng khoa tiến sĩ Lý Nguyên Thực, lập tức bận bịu chắp tay thi lễ.
Lý Nguyên Thực đáp lễ, hỏi: "Văn Hiến huynh, ta xem phỏng vấn ghi chép của huynh, trong đó có một phần tên là « trạng nguyên cùng rượu », huynh đối với rượu lúc ấy khen không dứt miệng khiến Tam Kiếm Khách còn đem loại rượu đó gọi là Trạng Nguyên Hồng, loại rượu đó có thật là uống ngon như vậy hay không? Văn Hiến huynh đừng trách, huynh cũng biết cuộc đời ta có hai niềm đam mê lớn, đó là sách cùng rượu."
Ngày đó hắn không đi Lương Viên, mà theo bảng nhãn Dương Đạo Tân đi chúc mừng, bây giờ nghĩ lại trong lòng cực kỳ hối hận bản thân đã bỏ lỡ rượu ngon như thế.
Đường Văn Hiến nghe thôi, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ, hắn cũng không ngờ đối phương sẽ đặt tên loại rượu đó là Trạng Nguyên Hồng, chỉ tiết nói: "Mùi vị rượu kia xác thực rất đặc biệt, làm người cảm giác dư vị vô tận."
"Không biết loại rượu kia bán ở đâu?" Đường Văn Hiến lắc đầu.
Lý Nguyên Thực lộ ra vẻ mặt cực kỳ thất lạc, hắn lại bỏ lỡ rượu ngon như thế, sự vui sướng sau khi thi đỗ không còn sót lại chút nào.....
Ban đầu là hình thức "Phỏng vấn ghi chép" này hấp dẫn ánh mắt của mọi người, người xem đều chủ yếu chăm chú vào nội dung phỏng vấn, nhưng do nhìn tới nhìn lui nhiều lần mấy nội dung này mãi nên mọi người bắt đầu chú ý đến một chút chỉ tiết bên trong, mà trong đó một đoạn đoản văn « trạng nguyên cùng rượu » bắt đầu được chú ý cực lớn.
Thế nhưng là chú ý đến rồi chú ý đi, rượu này ở đâu ra?
Chỉ nghe tên, mà không ngửi thấy mùi.
Thật là khiến những người mê rượu thống khổ không thôi a!
Không ít người chạy đi hỏi thăm những tiến sĩ tham gia tiệc rượu ở Lương Viên.
Mà những vị tiến sĩ kia cũng là người, cũng có một chút tâm hư vinh, bây giờ rượu này chỉ có bọn hắn uống qua, bọn hắn sao có thể không thổi một chút a, nói đến có tư có vị, hận không thể nói rượu này như tiên tửu, những người nghe được nước bọt chảy ròng ròng.
Sau đó bọn hắn biết được rượu này có quan hệ với Tam Kiếm Khách, thế là lại chạy đến Khấu gia nha hành nghe ngóng, đáp án của Khấu gia lại là không biết, Khấu gia đúng là thật sự không biết, Tam Kiếm Khách cũng không nói về chuyện này với Khấu gia, nếu nói thì coi như lộ bộ mặt thật a, chúng ta xuất bản « bản ghi chép phỏng vấn tiến sĩ » là để hô hào mọi người quan tâm thí sinh, làm sao liên quan đến loại rượu này được, làm sao có thể đầy mùi tiền như thế.
Không ít thương nhân kinh doanh tửu lâu phát hiện ra cơ hội buôn bán, nhanh chóng đem loại rượu tốt nhất của chính mình lấy tên Trạng Nguyên Hồng, nhìn có thể hay không tiện nghỉ cái này gió đông.
Kết quả bị mắng cẩu huyết lâm đầu.
Bởi vì chỉ cần có tửu lâu đẩy ra Trạng Nguyên Hồng, tự nhiên sẽ có người mời những vị tiến sĩ tham gia tiệc rượu tại Lương Viên ngày đó đến nhấm nháp thử, kết quả không phải, không phải thì cũng thôi đi, nhưng những vị tiến sĩ kia còn đem chuyện Trạng Nguyên Hồng giả này phê bình thậm tệ, như vậy mới có thể thể hiện bản thân họ từng uống qua loại rượu ngon nhất trên đời này.
Chuyện này mẹ nó coi như lúng túng.
Mọi người trong lòng vốn khó chịu, ngươi còn bán rượu giả lừa gạt chúng ta, một trận thống mạ là không thể thiếu được, việc kinh doanh của Sau hai lần xảy ra chuyện này, không còn thương nhân nào dám đẩy ra Trạng Nguyên Hồng, đây không phải Trạng Nguyên Hồng mà quả thực là Hạc Đỉnh Hồng, ai dính vào người đó chết.
Danh tiếng của Trạng Nguyên Hồng yên lặng lên tới đỉnh phong.
Trần Phương Viên, Chu Phong những gã khổng lồ trong ngành tửu lâu đều chưa bao giờ thấy có một loại rượu nào có thể nóng nảy đến loại tình trạng này.
Chu Phong hầu như mỗi ngày đều chạy đến Khấu gia nha hành, mặt dày mày dạn yêu cầu hợp tác với Khấu gia. Là một thương nhân hợp cách, giữa tiền tài và mặt mũi không chút do dự lựa chọn tiền tài.
Mà đúng lúc này, tập họa kỳ thứ hai của Tam Kiếm Khách đã được chế tác hoàn tất.
Kỳ thứ nhất tên là - Phong Hoa Tuyệt Đại.
Mà kỳ thứ hai được gọi là - Tài Tử Giai Nhân.
Căn cứ vào sự thành công to lớn của kỳ thứ nhất, kỳ thứ hai phát hành thành công cũng là lẽ tất nhiên, lần này không tổ chức họa triển mà đặt ở Khấu gia bán ra với giá hai lượng, vào thời bấy giờ cái giá này là vô cùng vô cùng đắt đỏ, đây chính là tiền sinh hoạt phí một tháng của phổ thông bách tính, nhưng nó không là vấn đề gì, vì đây chính là kinh thành, quan nhị đại, phú nhị đại khắp nơi đều có. Nhóm năm trăm cuốn đầu tiên đi ra nháy mắt bị tranh đoạt không còn một mảnh, giống như Khấu gia nha hành bị bọn cướp càn quét qua.
"A? Làm sao đều mặc quần áo, còn mặc chỉnh tể như vậy?"
Quan Tiểu Kiệt nóng lòng mở ra quyển trục, lập tức cảm giác mình bị lừa, bởi vì bên trong mỗi một bức họa đều là cảnh một đôi tuấn nam mỹ nữ đang uống rượu, kéo đến cuối cùng quyển trục cũng không có một bức nào là không mặc quần áo.
Thất vọng!
Thế nhưng Quan Tiểu Kiệt dù sao cũng lăn lộn xã hội nhiều năm, nhìn một lát, hắn liền nhìn ra một chút môn đạo, mặc dù đều mặc quần áo, nhưng sự tương tác giữa nam và nữ tựa như là đang tán tỉnh, mở đường cho bước lăn lộn chăn đệm kế tiếp, trong mỗi bức tranh đều hiển thị rõ tư thái vũ mị của các mỹ nữ, hơn nữa nam và nữ đều không phải ngồi đối diện nhau một cách nghiêm túc, mà là các loại tư thế mập mờ khác nhau, dường như còn có một cốt chuyện trong đó, làm người càng xem càng mê muội.
Tất cả những thứ này đều được Quách Đạm lên kế hoạch từ lâu.
Kỳ thứ nhất làm quà tặng, hơn nữa danh ngạch có hạn, đối với người mà tới, nên dĩ nhiên có thể lớn mật một chút, nhưng lần này là hướng đại chúng bán ra, Quách Đạm vẫn tương đối cầu ổn, chỉ theo đuổi một loại ý cảnh mà thôi, mà điều này cũng vừa vặn là kỹ thuật Chu Lập Chi am hiểu nhất, vẻ mặt đưa tình giữa nam và nữ được vẽ vô cùng tỉnh diệu, làm trong lòng mọi người ngứa ngáy khó nhịn.
Kết quả chính là trời còn chưa tối Xuân Mãn lâu đã bị chen bể.
Liễu gia.
"Đây là tài tử giai nhân cái gì, rõ ràng chính là đang bán rượu, thua thiệt những tên ngu muội kia còn tôn sùng tập họa rác rưởi này đến mức bị đùa bỡn cũng không biết."
Liễu Thừa Biến vỗ mạnh tập họa xuống bàn, trong miệng nói lẩm bẩm.
Tập họa tổng cộng có mười bức tranh, mỗi một bức tranh đều vẽ rượu, càng thêm vô sỉ hơn là phía dưới mỗi bức tranh đều có chú giải, giống như sợ nhân gia nhìn không rõ rượu này tên gọi là gì, hương vị như thế nào, liền cái hình dáng đặc biệt của bình rượu cũng đều vẽ ra, quảng cáo này đánh ra thật sự là táng tận thiên lương.
Trong đó tổng cộng có ba hệ liệt, năm loại rượu.
Trạng Nguyên Hồng hệ liệt có một loại rượu duy nhất, cũng chính là loại rượu mới của Hưng An bá tửu trang.
Ngoài "Trạng Nguyên Hồng" hệ liệt, còn có "Niệm Nô Kiều" hệ liệt và "Điệp Luyến Hoa" hệ liệt, phía sau hai hệ liệt này cũng đều lựa chọn những tên tuổi nổi danh, vừa thuận miệng, vừa dễ nhớ, tương lai lấy tên cũng rất dễ dàng, có thể trực tiếp gọi là Thanh Chiếu tửu, hay Đông Pha tửu.
"Lại có việc gì sao?"
Liễu Tông Thành từ hậu đường đi ra, nghỉ hoặc nhìn Liễu Thừa Biến.
"Gia gia người xem, đây là cái gì?" Liễu Thừa Biến lập tức đưa tập họa cho Liễu Tông Thành.
Liễu Tông Thành tiếp nhận rồi nhìn lại, đầu tiên là nhíu mày nhăn trán, nhưng sau khi nhìn xong hắn đột nhiên cười lên ha hả, vẻ mặt u sầu lập tức biến mất không dấu viết, khen ngợi: "Người này thật là một thiên tài."
Liễu Thừa Biến buồn bực nói: "Gia gia, cùng thiên tài là địch, cũng không phải là chuyện đáng để ăn mừng."
Hắn mặc dù chưa biết Quách Đạm là người thao túng phía sau màn, nhưng bây giờ hắn cũng tin tưởng cao nhân sau màn này khẳng định tồn tại, với loại cách chơi cấp bậc kiểu này, đánh chết hắn cũng không tin là Khấu Ngâm Sa nghĩ ra được. biện pháp thủ thắng hay không?"
Liễu Thừa Biến trầm mặc không nói.
Thắng bại đã định, bọn hắn không có khả năng lật ngược tình thế, bởi vì Liễu gia không thể mời được người phát ngôn cao cấp hơn so với trạng nguyên.
"Buôn bán, không có khả năng mọi việc đều thuận lợi." Liễu Tông Thành khoát khoát tay, lại nói: "Hơn nữa ta xem ra, lục đại tửu trang chẳng bao lâu sẽ tìm tới cửa."
Vậy ngài còn vui vẻ như thế? Liễu Thừa Biến có chút lo lắng nhìn Liễu Tông Thành.
Liễu Tông Thành nguýt hắn một cái, nói: "Yên tâm, lão phu còn chưa điên. Chỉ là trước đó lão phu cũng không biết nên như thế nào bàn giao với lục đại tửu trang, bây giờ thì tốt rồi, đối phương đã nói cho chúng ta biết kế sách ứng đối."
Liễu Thừa Biến hoang mang nói: "Tôn nhi không hiểu lắm."
Liễu Tông Thành hơi có chút bất mãn, nói: "Con vẫn còn không hiểu a, một chiêu này của đối phương, đừng nói là Liễu gia chúng ta, cho dù là lục đại tửu trang cũng căn bản không thể chống đỡ được, lão phu tin tưởng cũng sẽ không có người nào nghĩ ra được đối sách, như vậy biện pháp duy nhất chính là học chiêu này của hắn, chúng ta đã ngăn cản không được bọn hắn, vậy bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu tự vệ. Hơn nữa, rượu của Hưng An bá tửu trang dù sao cũng có hạn không thể thỏa mãn được tất cả mọi người, chỉ cần chúng ta học rồi làm theo biện pháp của hắn, chúng ta còn có thể trợ giúp lục đại tửu trang ổn định lại thế cục, thậm chí tiếp tục bức bách lục đại tửu trang thuê Liễu gia, chúng ta muốn để bọn họ biết rằng chỉ có dựa vào Liễu gia bọn họ mới không thất bại thảm hại."....
Khấu gia.
"Đại tiểu thư, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?"
Khấu Nghĩa vẻ mặt nhẹ nhõm, thế cục hiên tại đã không thể nghịch chuyển.
Khấu Ngâm Sa nói: "Ngươi lập tức đi thành nam, thành đông, thành tây, thu mua năm tửu quán."
Khấu Nghĩa sững sờ, chợt kích động nói: "Đại tiểu thư có dự định chính chúng ta bán rượu mà không hợp tác với Chu Phong nữa sao?"
Khấu Ngâm Sa lắc lắc đầu nói: "Không, chúng ta vẫn là phải hợp tác cùng Chu Phong, chỉ có làm như vậy mới có thể phá vỡ Tửu Minh hội."
Khấu: Nah7a buần bưc nói: "Vâv vì eao chúng †a muốn thu mua †ửu quán?"
Khấu Ngâm Sa nói: "Chúng ta làm như vậy chỉ để nói cho mọi người, đi nơi nào mới có thể mua được chân chính Trạng Nguyên Hồng."....
Hưng An Bá phủ.
"Quách Đạm, ngươi vừa ra tay, thật đúng là long trời lở đất, không nói gạt ngươi, ta cũng bị ngươi dọa sợ." Từ Mậu ha ha cười nói.
Hắn thế nhưng là Hưng An bá phủ đại quản gia, việc gì cũng đã gặp qua, việc có thể hù đến hắn, thật đúng là không nhiều, nhưng nói đi cũng phải nói lại, Từ Mộng Dương lúc ấy đều bị dọa đến quá sức, huống chỉ là hắn.
Đương nhiên, đây chủ yếu vẫn là do sự phân chia giai cấp quá mức rõ rệt, nếu như Thân thủ phụ đi sáo lộ trạng nguyên, vậy có khả năng bọn hắn còn không bận tâm, bởi đây là chuyện quá bình thường, nhưng Quách Đạm dù sao cũng là một tiểu đồng sinh, một tên ở rể nhà thương nhân, vậy mà đùa bỡn trạng nguyên, tiến sĩ trong lòng bàn tay, chuyện này có chút doạ người.
Quách Đạm như mây trôi nước chảy cười nói: "Một ngàn lượng nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, ta cũng chỉ là cầm bao nhiêu tiền thù lao, xử lý bấy nhiêu việc."
Từ Mậu hiếu kỳ nói: "Nếu cho ngươi một vạn lượng, ngươi sẽ làm thế nào?"
"Một vạn lượng... ." Quách Đạm nhíu mày suy tư một lát, sau đó nghiêm túc nói: "Ta đại khái có thể trợ giúp Bá phủ chiếm đoạt lục đại tửu trang."
"Thật hay giả?"
Nghe thôi đã thấy không thể tưởng tượng nổi, dù sao phía sau lục đại tửu trang đều là đương triều quyền quý, nhưng lúc này Từ Mậu thật đúng là không dám không tin.
"Đương nhiên là giả, ta nói thế mà quản gia cũng tin." Quách Đạm ha ha cười nói.
"Không quản là thật hay giả, ta tạm thời đều tin, để tránh lại giống như bây giờ, làm ta ăn không ngon, ngủ không yên a, bây giờ nghĩ lại, ha ha, tóc này của ta kỳ thật vẫn có thể muộn mấy năm nữa mới bạc a." Từ Mậu lắc đầu cười khổ nói.
"Hôm nay ta mới phát hiện ra đại quản gia còn rất hài hước."
Quách Đạm cười ha ha một tiếng, lại nói: "Được rồi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành. tiền hoa hầna trước hết eứ để ở đâv nếu có thời ian rảnh ta sẽ đến lấy. A, tiền thù lao của bên Trần Phương Viên, quản gia có thể đưa cho hắn sớm một chút, đây là sinh ý đầu tiên của nhân gia, nên cầu chút may mắn a."
"Chờ một chút, chờ một chút!"
Từ Mậu tranh thủ thời gian giữ chặt Quách Đạm, nói: "Nhưng rượu này đến cùng còn chưa có bán đi, nhiệm vụ của ngươi còn chưa coi là hoàn thành."
"Những việc còn lại, nội tử sẽ an bài tốt." Quách Đạm lại nói: "Quản gia chỉ cần làm theo yêu cầu của ta, điều chỉnh kết cấu của tửu trang, đừng cất nhiều loại rượu như vậy mà chỉ tập trung sản xuất mấy loại ta tuyển ra là được rồi, nhiều sẽ lộ ra đẳng cấp thấp."
Từ Mậu gật đầu nói: "Ta đương nhiên minh bạch, thế nhưng là... Không phải ngươi vẫn luôn giấu diếm phu nhân của ngươi sao? Hay là ngươi đã nói cho nàng biết nên làm như thế nào?"
Quách Đạm cười nói: "Ta cùng phu nhân được gọi là Thần Nha Hiệp Lữ, có thể làm việc rất ăn ý, có thần giao cách cảm, không giống như những phàm phu tục thê kia, một sự kiện nếu không xác nhận vài lần thì căn bản không thể câu thông, vì vậy quản gia có thể yên tâm. Đúng rồi, Bá gia có ở trong phủ không?"
"A, lão gia vừa rồi được bệ hạ -."
"Quên đi, coi như ta không có hỏi đến, ta vẫn không nên quấy rầy Bá gia nghỉ ngơi, ta đi về trước."
Nói xong, Quách Đạm liền chạy.
"Tiểu tử này thực sự là. .
Từ Mậu cười khổ lắc đầu, nói: "Ngay đến tôn tỉ cũng không hiểu, khó trách hắn có bản sự như vậy mà tú tài cũng thi không đậu."