Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2016 - Chương 2016: Địa Phương Đó (2)

Chương 2016: Địa phương đó (2)

“Thần dược bậc một đỉnh phong!”

Trong mắt Thẩm Trường Thanh toát ra ánh sao.

Hắn cũng từng từ trong miệng Thanh Y hiểu biết một ít tin tức của thần dược.

Cái gọi là thần dược bậc một, đó là với tới cấp bậc Thần Vương.

Bậc một đỉnh phong, liền nói rõ thần dược đã với tới Thần Vương cực hạn, cho dù là Quy Tắc Thần Vương dùng, cũng có thể có ích lợi to lớn.

Dưới sự đối chiếu như thế, có thể nhìn ra tác dụng của ao huyết mạch trước mắt.

Mãng hoàng từ trong ao huyết mạch thu hồi ánh mắt, nhìn về phía người bên cạnh: “Kế tiếp, ngươi liền vào trong ao huyết mạch, có thể hấp thu luyện hóa bao nhiêu năng lượng, vậy thì hấp thu luyện hóa bấy nhiêu, nếu là đến thời điểm bản thân không thừa nhận được, liền có thể từ bên trong đi ra.

Về phần bổn hoàng mà nói, sẽ ở bên ngoài chờ ngươi.”

“Đệ tử rõ!”

“Ừm, đi đi, luyện hóa cho tốt, Thần Vương bình thường cho dù là cả một đời, cũng không nhất định có thể có một lần cơ hội vào ao huyết mạch, ngươi đừng lãng phí!”

Mãng hoàng nhìn đối phương một cái thật sâu, sau đó xoay người rời đi.

Hắn đối với ao huyết mạch không có gì lưu luyến nữa.

Có thể làm hoàng giả Tử Vân thị tộc, mình trước kia cũng từng vào ao huyết mạch, đạt được năng lượng bên trong rèn luyện.

Bất cứ sinh linh nào, đều chỉ có một lần cơ hội tiến vào ao huyết mạch.

Nếu lần thứ hai tiến vào, lợi ích đạt được cực kỳ bé nhỏ, không nói chút điểm tác dụng cũng không có, chỉ có thể nói là thuần túy lãng phí năng lượng của ao huyết mạch.

Ở sau khi Mãng hoàng rời đi, Thẩm Trường Thanh liền một lần nữa nhìn về phía ao huyết mạch trước mặt.

Hắn biết.

Kế tiếp nên là sân nhà của mình rồi.

“Nếu ta mang toàn bộ năng lượng của ao huyết mạch đều hấp thu luyện hóa hết, Tử Vân thị tộc sẽ không trở mặt chứ!”

Thẩm Trường Thanh không biết sao nghĩ tới chuyện này.

Sau đó, hắn liền lắc lắc đầu.

“Nghĩ hẳn là không có khả năng, dù sao ta hôm nay cũng là thiên kiêu duy nhất của Tử Vân thị tộc, cho dù là mang năng lượng của ao huyết mạch hoàn toàn hấp thu, nghĩ hẳn cũng không có vấn đề gì.

Dù sao ao huyết mạch tồn tại, không phải là để người ta luyện hóa sao.”

Trong lòng nghĩ như thế, tâm thần Thẩm Trường Thanh ổn định hẳn, sau đó rất dứt khoát cởi quần áo, rồi trực tiếp đi vào trong ao huyết mạch.

Khoảnh khắc làn da hắn chạm đến nước ao, nhất thời liền có một cảm giác nóng rực khôn kể truyền đến, giống như không phải đặt mình trong nước ao, mà là đặt mình trong nham thạch nóng chảy.

Không đúng.

Cảm giác nóng rực này, so với nham thạch nóng chảy còn đáng sợ hơn vạn lần.

Dù sao đến cảnh giới cỡ này của mình, cho dù là tắm rửa ở trong nham thạch nóng chảy, cũng không có bất cứ cảm giác gì.

Ở nơi này liền có thể nhìn ra được, năng lượng của ao huyết mạch, rốt cuộc là kinh người cỡ nào.

Nhưng mà, cho dù là năng lượng kinh người này, cũng chưa thể xâm nhập thân thể Thẩm Trường Thanh chút nào.

Thân thể vô khuyết vô lậu, không có bất cứ lỗ hổng nào đáng nói, cho dù là năng lượng muốn đi vào, cũng tìm không thấy bất cứ con đường nào.

Đối với cái này, hắn trực tiếp buông ra hạn chế của thân thể, tùy ý lực lượng trong ao huyết mạch mãnh liệt mà vào.

Ầm ầm ầm! !

Năng lượng cường hãn trực tiếp tràn vào, khiến Thẩm Trường Thanh không thể không thủ vững tâm thần, sau đó toàn lực luyện hóa lực lượng cỡ này, dùng nó tẩm bổ nuôi dưỡng mình nhục thân thể phách.

Nếu hắn thật là sinh linh Tử Vân thị tộc, như vậy năng lượng của ao huyết mạch có thể chiết xuất huyết mạch của mình, do đó có được thực lực càng thêm mạnh mẽ.

Nếu có thể tăng lên tới trình độ nhất định, thậm chí có thể huyết mạch phản tổ.

Nhưng đáng tiếc là.

Mình không phải sinh linh của Tử Vân thị tộc, cho nên ao huyết mạch liền mất đi tác dụng lớn nhất.

Tuy là như thế, Thẩm Trường Thanh cũng không để ý, mục đích chủ yếu của hắn, chính là mượn lực lượng ao huyết mạch, để tẩm bổ nuôi dưỡng thể phách của mình mà thôi.

Theo hắn hấp thu luyện hóa, năng lượng mênh mông kia tựa như dòng sông chạy chồm, không ngừng ùa vào trong cơ thể.

Dần dần, Thẩm Trường Thanh có thể rõ ràng phát hiện, thể phách mình đang từng chút một tăng cường.

Chỉ là quá trình này rất thong thả, giống như tốc độ của rùa.

“Ao huyết mạch xem ra thật sự có chút tác dụng đối với ta!”

Hắn cảm thụ được bản thân biến hóa, trong lòng hơi yên tâm.

Ở trước khi vào ao huyết mạch, Thẩm Trường Thanh liền từng nghĩ, nếu bản thân quá mức cường đại, dẫn tới ao huyết mạch không có tác dụng, như vậy năng lượng của nước ao cũng chỉ có thể sử dụng để nuôi dưỡng linh dược trong Động Thiên.

Nhưng bây giờ.

Ao huyết mạch cho dù tạo ra tác dụng rất mỏng manh, nhưng xét đến cùng là có tác dụng.

Như vậy, coi như là một chuyện tốt.

...

“Mãng hoàng cho rằng, hắn có thể nán lại ở bên trong bao lâu?” Bên ngoài thung lũng, Phong Càn Thần Vương nhìn bên trong, chậm rãi mở miệng.

Nghe vậy, vẻ mặt Mãng hoàng bình thản: “Có thể vào bao lâu thời gian, bổn hoàng cũng khó mà nói, hy vọng hắn có thể ở bên trong lâu một chút đi. Hôm nay ao huyết mạch đã lâu chưa mở ra, năng lượng tích góp bên trong, so với thời điểm bổn hoàng năm đó đi vào còn mạnh hơn vài phần.”

Vào ao huyết mạch phải thừa nhận giày vò thế nào, hắn là phi thường rõ.

Nếu không đủ nghị lực, là tuyệt đối không chịu nổi cơn thiêu đốt đáng sợ đó.

Mình năm đó lúc đi vào, lực lượng trong ao huyết mạch còn chưa mạnh giống như bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment