Chương 2340: Khai Dương Thần Vương (1)
Răng rắc!
Hư không nổ tung, đáng tiếc bóng người Thẩm Trường Thanh đã sớm không thấy.
Mắt thấy có tu sĩ vạn tộc từ dưới mí mắt mình rời khỏi, tồn tại thần bí kia phát ra một tiếng rống giận không cam lòng, lại không thể không lui.
Không có cách nào cả.
Hư không thần tộc mạnh nữa, cũng chỉ có thể giương oai ở trong hư không vô ngần.
...
Trong hư không chư thiên.
Thẩm Trường Thanh từ bên trong đi ra một bước, khi lực lượng đáng sợ kia bùng nổ phía sau, cũng rõ ràng cảm nhận được.
“Hư Không thần tộc, không thể khinh thường!”
Vẻ mặt hắn cảm khái.
Nội tình của Hư Không thần tộc thật sự đáng sợ, trừ lần trước đụng tới vị kia, lần này lại gặp một vị cường giả.
Nhìn từ khí tức đối phương hiển lộ, ít nhất cũng là cấp bậc Thần Chủ.
Chính bởi vì phát hiện một điểm này, Thẩm Trường Thanh mới sẽ không chút do dự rút lui khỏi.
Dù sao, cường giả cấp bậc đó, cho dù là mình ra hết con bài chưa lật, nhắm chừng cũng chỉ chống lại một chút mà thôi, muốn chém giết mà nói độ khó không nhỏ.
Hơn nữa, nếu nói một vị hư không ma cấp bậc Thần Chủ không đáng mình liều mạng chạy trốn, như vậy Phệ Không liền tuyệt đối đủ tư cách.
Tuy Phệ Không chưa xuất hiện, nhưng nhỡ đâu mình giao thủ với hư không ma kia, mang đối phương trêu chọc đi ra, vậy phiền toái to.
Đến nay, Thẩm Trường Thanh cũng chưa quên lực lượng đáng sợ Phệ Không lúc đó lộ ra.
Cường giả cỡ đó, đừng nói là mình bây giờ, cho dù là ngày khác thật sự chứng đạo Vạn Pháp cảnh, cũng tuyệt đối không có khả năng chống lại.
Cho nên, mặc kệ có phải đối thủ của vị hư không ma Thần Chủ kia hay không, chém giết với đối phương ở trong hư không vô ngần, đều là cách làm rất không sáng suốt, thắng thua với bản thân đều không có lợi gì, rời khỏi mới là thỏa đáng nhất.
Ngay sau đó, Thẩm Trường Thanh trầm tâm thần xuống, khi nhìn về phía bảng thuộc tính của mình, trên mặt nhất thời toát ra nụ cười vui sướng.
“Tám mươi nguyên điểm!”
Chỉ thấy nguyên điểm trên bảng thuộc tính, đã là từ 0 trực tiếp tăng trưởng đến tám mươi.
Thu hoạch như thế, hoàn toàn không phải Vân Vũ cùng Kỳ Hành trước đó có thể so sánh.
Hai vị Thiên Địa Thần Vương, tính toán đâu ra đấy mới cho mình năm nguyên điểm, hôm nay một tên Thất Tuyệt Thần Vương, đã cho mình tám mươi nguyên điểm.
Bởi vậy có thể thấy được, chém giết Thần Vương cấp cao, nguyên điểm đạt được hoàn toàn không phải Thần Vương cấp thấp có thể so sánh.
“Chẳng qua, Thất Tuyệt Thần Vương có thể cho nhiều nguyên điểm như vậy, hẳn là có liên quan với hắn đột phá tới Quy Tắc Thần Vương. Lúc trước chém giết một vị Hoàn Vũ Thần Vương, mới cho ba bốn mươi nguyên điểm, hôm nay Thất Tuyệt Thần Vương trực tiếp gấp đôi.
Như thế xem ra, một vị Quy Tắc Thần Vương ít nhất có thể cho tám mươi nguyên điểm, không tồi không tồi.”
Thẩm Trường Thanh hài lòng gật đầu.
...
Trong hư không.
Có một nam một nữ hai vị Thần Vương bay đi, đột nhiên, hư không phía trước vỡ ra, có vô số thần quang màu vàng phân tán bốn phương.
“Thần Vương ngã xuống!”
Hai vị Thần Vương khẽ biến sắc, động tác ngự không ban đầu cũng tạm dừng lại.
Không chờ bọn họ làm rõ là Thần Vương phương nào ngã xuống, trong cõi hư vô, tự có tin tức truyền đến.
Trong nháy mắt, hai người hoảng sợ biến sắc hẳn.
“Thất Tuyệt Thần Vương ngã xuống rồi!” Vân Giao Thần Vương vẻ mặt khó coi, trong mắt có thể rõ ràng nhìn thấy kinh sợ.
Thất Tuyệt Thần Vương ngã xuống, với hắn mà nói thật sự là quá mức đột ngột.
Đối phương rõ ràng là phụng mệnh tới Thiên Ngô nhất tộc, hai người mình thì phụng mệnh đến giúp Thất Tuyệt Thần Vương, kết quả mặt Thất Tuyệt Thần Vương cũng chưa kịp nhìn thấy, đối phương đã ngã xuống.
Khuôn mặt Vân Hà Thần Vương ngưng trọng, ở sâu trong ánh mắt có sự hoảng sợ giống với Vân Giao Thần Vương.
“Chúng ta bây giờ phải làm như thế nào, là tiếp tục tới Thiên Ngô nhất tộc, hay là đi vòng trước rồi nói sau?”
Nghe vậy, vẻ mặt Vân Giao Thần Vương âm trầm như cũ: “Thất Tuyệt Thần Vương chính là Hoàn Vũ Thần Vương đỉnh phong, thực lực không phải ngươi ta có thể so sánh, hôm nay ngay cả hắn cũng đã ngã xuống, cho dù chúng ta qua đó lại thay đổi được cái gì.”
Hoàn Vũ Thần Vương đỉnh phong cũng đã chết, đừng nói hai Nhật Nguyệt Thần Vương bọn họ.
Thần Vương bốn cảnh giới.
Mỗi một cảnh giới chênh lệch đều không nhỏ.
Hai vị Nhật Nguyệt Thần Vương, muốn sánh vai một vị Hoàn Vũ Thần Vương đỉnh phong, đó là chuyện không có khả năng.
Đương nhiên, thiên kiêu đích thực ngoại lệ.
Nhưng thiên kiêu khó gặp, cũng chính là trước mắt đại tranh chi thế, mới có một màn thiên kiêu ùn ùn trào ra, đổi làm thời điểm trước kia, trong vạn năm cũng khó xuất hiện một vị thiên kiêu.
Vân Giao Thần Vương rất rõ, cho dù là bản thân cộng thêm một vị Vân Hà Thần Vương, cũng tồn tại chênh lệch rất lớn với Thất Tuyệt Thần Vương.
Đối phương ngã xuống, tình thế đã vượt qua khống chế, chuyện phía sau phải xem thị tộc bên kia xử lý ra sao.
Cho nên, khi nhìn thấy mảnh vỡ thần quốc kia dần dần trôi đi, hai vị Thần Vương nhìn nhau một cái, đều trực tiếp quay đầu trở về.
Nói giỡn à.
Cường giả Thần Vương đệ tam cảnh cũng đã chết, Thiên Ngô nhất tộc nhất định là có hung hiểm to lớn.
Lấy thực lực của bọn họ đi qua, vậy chẳng phải là tương đương cùng chịu chết.
Ai cũng không muốn hy sinh vô vị, chỉ có thể trở về thị tộc rồi nói tiếp.
Đồng thời, trong Vân Hải thị tộc, khí vận gào thét.
Toàn bộ sinh linh tu sĩ trong thiên địa, bây giờ đều là sắc mặt kinh hãi, như là gặp phải chuyện gì không thể tưởng tượng.