Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 2646 - Chương 2646: Phát Rồ (1)

Chương 2646: Phát rồ (1)

Ở lúc hắn dứt lời, phía Nhân tộc đã bùng nổ công kích cường đại, hướng về cửa vào thông đạo thiên địa tấn công.

Toàn bộ lực lượng như là dòng lũ hội tụ, bùng nổ sức mạnh to lớn có thể xưng là hủy thiên diệt địa.

Nhưng mà, luồng lực lượng kia ở lúc đánh lên vách ngăn thiên địa, lại chỉ khiến vách ngăn thiên địa khẽ run lên, căn bản không có bất luận dấu hiệu nào vỡ vụn.

Thấy vậy, sắc mặt Đông Phương Chiếu hơi đọng lại, nhưng cũng chưa hề có ý dừng tay.

Một bên khác, Mạc Tử Tấn cũng ra tay theo.

Chỉ thấy trong hư không lĩnh vực thiên địa trấn áp hạ xuống, hưng hăng rơi lên trên vách ngăn thiên địa, dư âm kinh khủng lấy trung tâm của hai bên truyền ra khắp nơi.

Vách ngăn thiên địa vốn kiên cố không thể phá vỡ, lúc này hiện ra vết nứt mắt thường có thể thấy được.

Đáng tiếc, ở nháy mắt tiếp theo, liền thấy vách ngăn thiên địa rạn nứt trong nháy mắt đã khôi phục bình thường.

Một màn này khiến Mạc Tử Tấn khẽ lắc đầu: “Lực lượng bảo vệ vách ngăn thiên địa bắt nguồn từ bản thân thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc, có thể nhìn ra thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc nội tình không cạn, trừ phi chúng ta có thể một đòn trực tiếp đánh vỡ vách ngăn thiên địa, bằng không, lấy nội tình của chúng ta muốn đấu tiêu hao với một thiên địa, đó là việc không thể.”

Nghe vậy, vẻ mặt Đông Phương Chiếu hơi trầm xuống.

Hắn có thể cảm nhận được vách ngăn thiên địa trước mắt cường đại, cũng biết đạo lý trong lời của đối phương.

Thực lực của bọn họ tuy không yếu, nhưng muốn đấu tiêu hao với một thiên địa, lại còn chưa mạnh tới mức đó.

“Đã như vậy, mời vị kia ra tay!”

Đông Phương Chiếu bất đắc dĩ lắc đầu.

Trận chiến này là chuyện của Nhân tộc cùng Huyết Ngạc nhất tộc, nhưng phải làm phiền người ngoài ra tay giúp, thật sự có chút mất mặt.

Nhưng vách ngăn thiên địa trước mắt khó mà phá vỡ, càng chưa nói tới đánh vào trong Huyết Ngạc nhất tộc.

Sau đó, Đông Phương Chiếu liền hướng về phía thân thể vạn trượng hiển hóa, chắp tay thi lễ từ xa: “Có lời mời Phù tông chủ ra tay, giúp chúng ta phá vỡ vách ngăn thiên địa!”

Dứt lời, trong hư không yên tĩnh thời gian mấy hơi thở.

Sau đó, liền có một luồng lực lượng kinh khủng nghiền áp tới, ngay sau đó có chỉ cương nghiền vỡ từng tầng hư không, trực tiếp đánh lên vách ngăn thiên địa.

Ầm --

Vách ngăn thiên địa lúc đầu chịu mọi người toàn lực công kích mà không phá, ở trước mặt chỉ cương chỉ như tờ giấy, dù là thời gian một hơi thở cũng không chịu được, bỗng nhiên vỡ nát ra.

Vách ngăn thiên địa vỡ nát.

Mọi người cũng không chịu chấn động gì, ở dưới Đông Phương Chiếu dẫn dắt, trực tiếp hướng về thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc bay đi.

Theo bọn họ, vị tông chủ Thiên tông kia thực lực mạnh đến cực điểm, vách ngăn thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc dù mạnh, nhưng không chịu nổi đối phương công kích cũng là chuyện bình thường.

Đợi tới sau khi tiến vào thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc, mọi người đột nhiên biến sắc.

Ở trong phạm vi tầm mắt của bọn họ, thiên địa trước mắt không có chút sinh cơ nào tồn tại, ngược lại tràn ngập một khí tức tĩnh mịch làm người ta sợ hãi.

Đập vào tầm mắt, thấy rõ cây cối khô héo, sông ngòi màu đỏ thẫm như máu tươi, khắp nơi thấy rõ từng thây khô trên mặt đất, tuyệt đại bộ phận trong đó đều là thây khô cá sấu khổng lồ mấy trăm trượng hơn ngàn trượng, còn lại là thi thể sinh linh khác, như đã chết rất lâu rồi.

“Huyết Ngạc nhất tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Có người vẻ mặt chấn động.

Bọn họ vốn cho rằng vào thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc, sẽ trực tiếp bùng nổ một trận chiến kịch liệt tới cực điểm, lại không ngờ nhìn thấy cảnh tượng như trước mắt.

Ngay lúc này, mặt đất phía dưới có máu tươi không ngừng rỉ ra, dần dần mang sông ngòi biển hồ cùng núi cao đều nhấn chìm hết.

Không tới một hơi thở, thiên địa Huyết Ngạc nhất tộc to lớn, đã bị máu cuồn cuộn nuốt sạch, hóa thành một biển máu mênh mông không thấy được giới hạn.

Mùi máu tanh nồng đậm đến cực điểm bốc lên không trung, khí tức không lành tràn ngập ra, khiến tâm thầm mọi người đều theo bản năng trầm xuống.

Biển máu trước mắt, khiến bọn họ cảm nhận được sự không ổn mãnh liệt.

Bất luận là Mạc Tử Tấn hoặc là Đông Phương Chiếu, hôm nay ở lúc nhìn thấy biển máu xuất hiện, trong lòng đều cảm thấy không thích hợp.

Trong cõi hư vô, giống như trong biển máu ẩn chứa tồn tại đáng sợ nào đó, làm bọn họ cảm nhận được một loại uy hiếp trí mạng.

“Các vị cẩn thận!”

Đông Phương Chiếu thấp giọng quát.

Người khác cho dù chưa đạt được nhắc nhở, giờ phút này cũng không dám có chút nào lơi lỏng.

Không có cách nào cả.

Biển máu trước mắt quá quỷ dị đáng sợ, bọn họ không thể không thận trọng đối đãi.

Lúc này, biển máu kịch liệt sôi trào, theo sông lớn biển máu vạn trượng bốc lên, chỉ thấy thân hình Huyết Ngạc hoàng từ nơi đó hiện ra.

Nhưng khác với lúc trước, Huyết Ngạc hoàng bây giờ thân thể giống như biển máu tạo thành, trên thân tràn ngập một khí tức quỷ dị tà ác, khi con mắt lạnh như băng nhìn quét mọi người, cổ họng cũng như bị bàn tay bóp nghẹt.

“Huyết Ngạc hoàng!”

Vẻ mặt Đông Phương Chiến chấn động.

Nếu nói Huyết Ngạc hoàng lúc trước thực lực đã mạnh tới cực điểm, như vậy Huyết Ngạc hoàng trước mắt hiển lộ ra khí tức, đã đáng sợ hơn rất nhiều.

Mạc Tử Tấn lúc này, vẻ mặt cũng nghiêm túc tương tự.

“Khặc khặc!”

Tiếng cười âm trầm lạnh lẽo giống như ác mộng vang lên bên tai mọi người, dưới chân Huyết Ngạc hoàng biển máu bốc lên, chỉ thấy biển máu từ khắp nơi bốc lên, rất nhanh đã bao phủ mặt trời trên không, kéo mọi người vào trong một thế giới do máu tươi tạo thành.

Bình Luận (0)
Comment