Chương 2693: Chân Long Ấn (3)
“Thần Cung trách tội, ta tự nhiên sợ hãi.”
Ám Uyên cười nhạt.
“Nhưng cho dù là Thái Cổ minh không liên hợp với Hắc Ma thần tộc, nghĩ hẳn Thần Cung cũng sẽ không tùy ý Thái Cổ minh trưởng thành tiếp nhỉ!”
“Ngươi có ý tứ gì?”
Sắc mặt Vân hoàng lạnh lùng.
Ám Uyên đột nhiên thu liễm nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Vân hoàng trở nên lạnh như băng: “Thái Cổ minh từ thời kỳ thượng cổ Nhân tộc hoàng đình sáng lập đến nay, bổn tọa không phải minh chủ đầu tiên đảm nhận Thái Cổ minh, trước kia mỗi đời minh chủ Thái Cổ minh đi nơi nào, tin tưởng Vân hoàng so với ta còn rõ hơn rất nhiều.
Thần Cung khống chế chư thiên, đã bịt hết con đường phía trước, căn bản không cho phép bất cứ sinh linh nào chứng đạo Thần Quân.
Cho dù từng có thần quân may mắn chứng đạo thành công, nhưng đều ngã xuống trong tay Thần Cung, ngươi thật sự cho rằng việc này bổn tọa không rõ một chút nào sao?”
“Trước mắt Thần Cung chưa từng ra tay đối với Thái Cổ minh, chỉ vì Thái Cổ minh còn chưa uy hiếp đến Thần Cung, nếu là ngày khác bổn tọa chứng đạo Thần Quân, chỉ sợ quân tiên phong Thần Cung nháy mắt là đến.
Bổn tọa không muốn chết, chỉ có thể hợp tác cùng Hắc Ma thần tộc rồi.”
“Muốn trách, thì trách Thần Cung làm việc quá tuyệt tình đi!”
Ám Uyên nói đến về sau, sắc mặt đã lạnh như sương.
Tu sĩ khác của Thái Cổ minh không rõ, nhưng làm đương nhiệm minh chủ Thái Cổ minh, hắn lại rất rõ.
Trong các đời minh chủ Thái Cổ, không thiếu cường giả kinh tài tuyệt diễm, có hi vọng chứng đạo Thần Quân, đáng tiếc các cường giả này cuối cùng đều thần bí ngã xuống.
Ám Uyên biết.
Thật sự dẫn tới các đời minh chủ Thái Cổ minh ngã xuống, không phải ai khác, chính là Thần Cung cao cao tại thượng.
Hôm nay, hắn cũng sắp chứng đạo Thần Quân.
Ám Uyên tin tưởng, mình một khi chứng đạo Thần Quân mà nói, quân tiên phong Thần Cung sẽ đến, đến lúc đó mình tất nhiên ngã xuống, cho dù là Thái Cổ minh cũng không nhất định có thể may mắn thoát nạn.
Hắn không muốn chết, vậy chỉ có thể mưu cầu đường sống.
Vân hoàng nhìn Ám Uyên một cái thật sâu, với lời của đối phương đã chưa thừa nhận, lại cũng chưa phủ nhận, sau đó nhìn về phía Thiên Lôi Thánh Chủ ở bên.
“Thiên Lôi thánh địa cũng là ý tứ này sao?”
Nghe vậy, Thiên Lôi Thánh Chủ thản nhiên nói: “Mấy thượng cổ kỷ nguyên tới nay, bố cục chư thiên nên thay đổi chút rồi.”
“Được, các ngươi đã tự chịu diệt vong, vậy bổn hoàng sẽ thành toàn các ngươi!”
Vân hoàng giận quá mà cười.
Lão mượn dùng lúc nói chuyện, thân thể suýt nữa bị chém thành hai nửa đã khôi phục hoàn toàn, dưới lực lượng rót vào, lực lượng trong Chân Long Ấn lại lần nữa thúc giục, bên trong long hồn bơi qua bơi lại, từng đợt tiếng rồng gầm chấp nhiếp tâm hồn người ta vang vọng.
“Nếu là Chân Long Ấn hoàn chỉnh, bổn tọa tự hỏi không phải đối thủ, nhưng nếu chỉ là Chân Long Ấn không trọn vẹn, lại kém không chỉ một chút đâu!”
Ám Uyên nhìn đại ấn màu vàng trấn áp đến, trường đao màu đen lại lần nữa xuất hiện ở trong tay hắn.
Ở nháy mắt Ám Uyên ra tay, Ma Chủ và Thiên Lôi Thánh Chủ cũng cùng lúc đó ra tay, ba vị Thần Chủ đứng đầu liên thủ giáp công, khiến cục diện thay đổi trong nháy mắt.
“Thái Cổ minh và Hắc Ma thần tộc liên thủ rồi!”
Thẩm Trường Thanh và Thái Hòa Thần Vương lúc chiến đấu, cũng chú ý tình huống chiến trường khác mọi lúc.
Khi nhìn thấy Vân hoàng xoay chuyển thế cục, chiếm cứ thượng phong, lại đến Ám Uyên cùng Thiên Lôi Thánh Chủ ra tay đánh lén, cứng rắn đánh lão bị thương nặng, cục diện có thể nói là biến hóa cực nhanh.
Tuy mấy người nói chuyện, hắn chưa nghe hiểu, nhưng nhìn từ bề ngoài, liền đủ để suy tính ra rất nhiều thứ.
Đối với Ám Uyên, Thẩm Trường Thanh tính là có chút quen thuộc.
Thái Cổ minh làm việc xưa nay đều thu mình, cũng sẽ không nhúng tay phân tranh giữa vạn tộc, hôm nay lại công khai liên hợp với Hắc Ma thần tộc, hơn nữa là ra tay đánh lén Vân hoàng, hoàn toàn lật đổ cái nhìn của hắn vốn đối với Thái Cổ minh.
Mặt khác Thiên Lôi Thánh Chủ, Thẩm Trường Thanh tuy không biết, nhưng đối phương có thể đồng thời xuất hiện với Ám Uyên, đủ để nói lên thân phận địa vị đối phương tuyệt đối không thấp.
Có thể là cao tầng Thái Cổ minh, cũng có thể là cường giả một thế lực khác không kém gì Thái Cổ minh.
Nhìn lại lượng lớn cường giả từng nghe nói trong đầu.
Rất nhanh, trong đầu Thẩm Trường Thanh, liền có tin tức cường giả ăn khớp với cường giả thần bí kia.
“Lời đồn đương đại Thánh Chủ của Thiên Lôi thánh địa, chính là một vị cường giả nắm giữ lôi đình quy tắc, mà lấy địa vị cùng thực lực của Thiên Lôi Thánh Chủ, ngồi ngang hàng với Thái Cổ minh minh chủ cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Nói như thế, người này hẳn chính là vị Thiên Lôi Thánh Chủ kia trong lời đồn đi!”
Tuy nói quy tắc thuộc về phạm trù lôi đình quy tắc diễn sinh có rất nhiều, nhưng trong chư thiên tu luyện quy tắc cỡ này hơn nữa có thể vào cấp bậc Thần Chủ cực kỳ thưa thớt, mà kẻ có thể đạt tới cấp bậc Thần Chủ đứng đầu, hoàn toàn có thể xưng là vô cùng hiếm có.
Muốn suy tính ra thân phận Thiên Lôi Thánh Chủ, cũng không phải việc gì khó.
Ở dưới tình huống có Ám Uyên cùng Thiên Lôi Thánh Chủ ra tay, dù là Vân hoàng có được chí bảo của thượng cổ Chân Long thần tộc, hôm nay cũng khó có thể chống lại ba vị Thần Chủ đứng đầu.
Ầm ——
Hư không tan vỡ.
Có thân rồng tàn phá rơi xuống hư không.
“Chân Long Ấn cũng chỉ có vậy mà thôi!”