“Cố tông chủ nói đùa rồi, không bằng ngồi xuống đi.”
“Tạ Phù tông chủ!”
Cố La thuận thế ngồi xuống, nhưng cử chỉ vẫn tràn ngập kính cẩn cùng kính sợ, nhìn không ra chút ngạo nào của tông chủ một đại tông.
Điều này cũng bình thường.
Vạn Tượng tông nói là đại tông, nhưng cũng phải xem là ở trước mặt ai.
Ở trong Thiên La thị tộc, Vạn Tượng tông được cho là thế lực đứng đầu dưới hoàng đình, tự nhiên có thể tràn đầy ngạo khí. Nhưng ở trước mặt Thiên tông, Vạn Tượng tông muốn tự xưng thế lực đứng đầu, đó là một câu chuyện cười.
Tông chủ Thiên tông trước mắt, chính là vô thượng cường giả có thể chém giết Thần Chủ, được vạn tộc tôn xưng là đệ nhất Thần Vương, đối phương nếu muốn diệt Vạn Tượng tông, đó là chuyện của một ngón tay.
Cho dù ngồi ở trước mặt Thẩm Trường Thanh, Cố La cũng có thể cảm nhận được cảm giác áp bách khủng bố, giống như đối phương chỉ cần nhẹ nhàng một chưởng, liền có thể khiến mình hóa thành tro bụi.
Phải biết rằng, hắn chính là Nhật Nguyệt Thần Vương.
Tuy không phải Thần Vương đứng đầu, nhưng tốt xấu gì cũng là tồn tại chứng đạo Thần Vương.
Mặc kệ ở chư thiên hay ở Thiên La thị tộc, kẻ có thể làm Nhật Nguyệt Thần Vương, cũng không tính là kẻ yếu.
Nhưng dù là như thế, ở trước mặt cường giả như vậy vẫn không khác gì con kiến, Cố La sao dám làm càn.
Sau khi ngồi xuống, trường hợp trong lúc nhất thời lại yên lặng.
Cố La hơi trầm ngâm, ra vẻ không để ý hỏi: “Không biết Phù tông chủ đối với hoàng đình bây giờ có ý kiến gì không?”
“Rất tốt.”
Thẩm Trường Thanh ngắn gọn hai chữ, trực tiếp mang lời phía sau Cố La muốn nói, đều chặn toàn bộ trở về.
Sau đó, Cố La khẽ ho che giấu sự xấu hổ của mình, tiếp đó nói: “Những năm qua hoàng đình ở dưới Thiên La hoàng nhiệm kỳ trước dẫn dắt, coi như là phát triển không ngừng, cường giả Thần Vương ùn ùn không dứt.
Chỉ tiếc một trận chiến trước đó, nội tình hoàng đình tích góp nhiều năm, đều trực tiếp bị đánh tan hơn phân nửa, về sau muốn khôi phục nguyên khí, nghĩ hẳn không đơn giản như vậy.”
“Thiên Diệp Thần Vương vốn là thần tướng hoàng đình, vì hoàng đình nam chinh bắc chiến nhiều năm, thực lực không thể nghi ngờ, chỉ là hắn xét cho cùng xuất thân võ tướng, càng am hiểu giết địch chiến trường hơn, nhưng đối với xử lý chính vụ chưa chắc có thể có bao nhiêu hiểu biết.
Hôm nay hoàng đình rơi vào trong tay hắn, cũng không biết là họa hay phúc.”
Cố La nói tới đây, một bộ dáng trách trời thương dân, như là đang lo lắng cho tương lai hoàng đình.
Thẩm Trường Thanh nhìn đối phương một cái, lạnh nhạt nói: “Thiên Diệp Thần Vương có thể gánh vác trách nhiệm lớn này hay không, bổn tọa không đáng đánh giá, nhưng trước mắt Thiên La hoàng đời trước chết trận, hoàng đình thế cục bất ổn.
Thiên Diệp Thần Vương hôm nay chứng đạo Thần Vương đệ tứ cảnh, lấy thực lực của hắn trấn áp cục diện không thành vấn đề.”
Nói đến đây, Thẩm Trường Thanh tạm dừng, nói tiếp: “Thiên La thị tộc hôm nay nhập vào Thiên tông, vị trí đứng đầu hoàng đình do ai đến làm, đối với Thiên tông đều không có gì ảnh hưởng.
Chỉ cần thực lực Thiên La thị tộc đừng tổn hại nghiêm trọng, tài nguyên cống nạp Thiên tông chưa từng giảm bớt, vậy là đủ rồi. Chuyện còn lại, không có can hệ quá lớn với bổn tọa.”
“Phù tông chủ nói rất phải!”
Trên mặt Cố La lộ ra một nụ cười sáng lạn.
“Cố mỗ hôm nay chính là theo lời mời của hoàng đình đến xem lễ, vừa vặn nhìn thấy Phù tông chủ ở đây cho nên mới cố ý đến bái kiến, hôm nay Cố mỗ còn cần vào hoàng cung một chuyến, liền tạm thời cáo từ.”
“Cố tông chủ xin cứ tự nhiên.”
“Cáo từ!”
Cố La đứng dậy xuống lầu, rất nhanh không thấy bóng dáng.
Thẩm Trường Thanh bưng chén rượu lên, trên mặt hiện ra một nụ cười ý vị sâu xa.
Cố La không hiểu sao đến bái phỏng mình, lại là ù ù cạc cạc nói một đoạn lời như vậy, đơn giản chính là muốn xem mình đối với chủ nhân hoàng đình rốt cuộc có thái độ như thế nào.
Nếu hắn tán thành Thiên Diệp Thần Vương, hơn nữa không cho phép tu sĩ khác nhúng chàm vị trí hoàng đình chi chủ, như vậy Cố La cũng không dám có ý tưởng gì.
Vạn Tượng tông mạnh nữa, nhưng ở trước mặt Thiên tông cũng tương đương con kiến.
Nếu thật chọc giận Thiên tông, phất tay có thể làm cả Vạn Tượng tông hóa thành tro bụi.
Từ nơi này có thể nhìn ra được, Cố La đối với vị trí hoàng đình chi chủ là có chút ý tưởng. Nghĩ đến đây, Thẩm Trường Thanh khẽ nhấp một ngụm, một lần nữa đặt chén rượu xuống.
“Quả nhiên tu sĩ nhìn chằm chằm vị trí hoàng đình chi chủ không ít, tân hoàng còn chưa thật sự kế vị, đã có Thần Vương rục rịch, Vạn Tượng tông Cố La... Thú vị!”
Cố La có ý tưởng đối với vị trí hoàng đình chi chủ, theo Thẩm Trường Thanh thấy, cũng là rất bình thường.
Kẻ có thể làm Thần Vương, ở trong bất cứ một thị tộc nào, cũng có được địa vị cử trọng nhược khinh, Thiên Diệp Thần Vương so với Thiên La hoàng ban đầu, ở trên danh vọng thua kém không hề ít.
Có Thần Vương không phục, thuộc loại hợp tình hợp lý.
Chính như trả lời Cố La, Thẩm Trường Thanh không quan tâm vị trí hoàng đình chi chủ do ai đến làm, hắn chỉ quan tâm Thiên La thị tộc cho Thiên tông ích lợi nhiều hay ít.
Chỉ cần không ảnh hưởng tài nguyên nội tình của tông môn, hoàng giả Thiên La thị tộc thay đổi, Thẩm Trường Thanh cũng không tính nhúng tay.
Mặc kệ là Thiên Diệp Thần Vương ngồi lên vị trí hoàng đình chi chủ, hay là tu sĩ khác ngồi lên vị trí hoàng đình chi chủ, đều không có bất cứ vấn đề gì.