Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 524 - Chương 524: Lời Nói Như Đã Từng Quen Biết (2)

Chương 524: Lời nói như đã từng quen biết (2)

Lúc này.

Tuần Khúc đi tới trước mặt của hai người, thản nhiên nói: "Vị cường giả Phật môn kia không đơn giản, hắn ta rõ ràng là hướng về Trấn Ma ti chúng ta, ta hoài nghi Phó Nguyệt trấn thủ, cũng chết ở trong tay hắn.

Về phần Vân Đỉnh Thiên, chỉ sợ cũng không sai biệt lắm.

Nếu như Thẩm trưởng lão thua, với thực lực của chúng ta, chưa chắc là có thể chống lại."

Với kinh nghiệm chiến đấu của ông, tự nhiên có thể thấy rõ.

Thẩm Trường Thanh thật ra đã rơi vào hạ phong rồi.

Thực lực của Thích Ma Ha quá mạnh mẽ.

Sở dĩ không có lập tức thua, vẫn là nội tình thâm hậu.

Nhưng đánh lâu.

Đó là nhất định thất bại.

Tiêu An nhìn ông một cái: "Có chuyện ngươi không ngại nói thẳng, hà tất quanh co lòng vòng như vậy?"

"Rất đơn giản, chúng ta liên hợp với Thẩm trưởng lão, đem người này trấn áp xuống, để tuyệt hậu hoạn."

"Ta dựa vào cái gì phải giúp ngươi?"

Tiêu An cười nhạo.

Tuy nói rằng tất cả mọi người là người của Trấn Ma ti, thế nhưng cũng không hẳn.

Vô duyên vô cớ ra tay hỗ trợ, quả thật chính là trò cười.

Sắc mặt Tuần Khúc lạnh nhạt: "Tính là ngươi không ra tay, hắn khẳng định cũng sẽ không bỏ qua ngươi."

"Ngươi có ý gì?"

Sắc mặt Tiêu An âm trầm.

Tuần Khúc không có trả lời, ngược lại nhìn về phía Phí Vân: "Nếu như ta không có đoán sai, Vân Đỉnh Thiên có phải chiếm được quả Thọ Nguyên hay không?"

"Không sai!"

Lúc này, sắc mặt của Phí Vân cũng nhục nhã.

Đường đường là một người Trấn Thủ sứ, quả Thọ Nguyên vậy mà lại bị người khác đoạt, nói ra cũng mất mặt xấu hổ.

Tuần Khúc gật đầu, làm ra hình dạng hiểu rõ.

"Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta."

Thấy dáng vẻ của ông, Tiêu An nhất thời không nhịn được: "Có chuyện ngươi cứ nói, quanh co là có ý gì!"

"Rất đơn giản!"

Tuần Khúc cũng không nổi giận, ông xoay người nhìn về phía Thích Ma Ha đang chiến đấu.

"Hắn ra tay đối với Thẩm trưởng lão, mục đích rất đơn giản, bởi vì Thẩm trưởng lão ăn xong quả Thọ Nguyên, cho nên hắn muốn chém giết Thẩm trưởng lão, Vân Đỉnh Thiên cũng chiếm được quả Thọ Nguyên, nhưng lão ta cũng đã chết.

Cho nên ta có lý do hoài nghi, mục tiêu ra tay của người này, đều là người ăn quả Thọ Nguyên.

Ta cũng ăn quả Thọ Nguyên, Tiêu An ngươi cũng ăn quả Thọ Nguyên, nói cách khác, nếu như Thẩm trưởng lão bại vong, mục tiêu kế tiếp không phải ngươi thì chính là ta.

Nhưng tính là xếp như thế nào, ngươi cũng tuyệt đối trốn không thoát."

Nói xong.

Ánh mắt của ông rơi vào trên người của Tiêu An.

Tiêu An bây giờ, so với lúc ở bên trong Thiên Cảnh, trẻ tuổi hơn rất nhiều.

Không hề nghi ngờ.

Đối phương nhất định là ăn quả Thọ Nguyên.

Nghe đến đó.

Trong lòng Tiêu An trầm xuống.

Tuần Khúc nói: "Thực lực của hắn ngươi cũng chứng kiến, đổi lại là một mình ngươi, tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, bây giờ không ra tay, vậy chỉ có thể chờ chết."

"Mặt khác......"

"Phó Nguyệt có thể khẳng định, đã chết ở trong tay hắn, Hướng Nguyên ngươi làm Trấn Thủ sứ của thành Bại Nguyệt, nếu như không báo thù, cũng không thể nào nói nổi."

"Bây giờ có Thẩm trưởng lão kiềm chế từ chính diện, các ngươi nếu không chiến, vậy liền không có cơ hội."

Lời nói này.

Khiến Tiêu An cùng Hướng Nguyên đều không ngừng dao động trong lòng.

Lúc này.

Tuần Khúc một tay cầm lấy Thiên Khôi, một tay khác, cũng tung một chưởng về hướng phía sau của Thích Ma Ha.

Cảm nhận được kình phong tập kích từ phía sau mà đến.

Thích Ma Ha không có quay đầu lại, mà là đơn thuần dựa vào phòng ngự của thân thể để đón đỡ.

Ầm!

Một chưởng có thể khai bia đập đá, đánh vào trên người của Thích Ma Ha, thật giống như đánh vào một khối kim cương cứng rắn, căn bản là không lay động được một chút.

Thế nhưng.

Có Tuần Khúc quấy rầy, khiến cho động tác của Thích Ma Ha dừng lại.

Thẩm Trường Thanh thừa nhận thế tấn công chính diện, áp lực trong nháy mắt giảm bớt rất nhiều.

Chiến đấu đến bây giờ.

Hắn không thừa nhận cũng không được.

Đó chính là thực lực của Thích Ma Ha, không phải là mạnh mẽ bình thường.

Thẩm Trường Thanh đều có lý do hoài nghi, đối phương có thể là cường giả của hai đại hệ thống đồng thời đều đột phá tới đỉnh phong hay không.

Bằng không.

Trong cảnh giới Tông Sư, hắn không tin sẽ có người mạnh mẽ hơn so với mình nhiều như vậy.

"Yêu tăng có can đảm giết Trấn Thủ sứ của Trấn Ma ti ta, tội phải tru diệt!"

Sau khi Tuần Khúc ra tay, Hướng Nguyên cũng không chần chờ.

Ông lớn tiếng hét lên một tiếng, liền trực tiếp ra tay.

Bên kia.

Phí Vân cùng Tiêu An hai người, cũng không còn đứng xem.

Nhất thời.

Bốn người Trấn Thủ sứ ra tay, cộng thêm một người Tông Sư đỉnh phong là Thẩm Trường Thanh.

Năm người liên thủ.

Áp lực của Thích Ma Ha tăng nhiều.

Sắc mặt bình tĩnh của ông ta trước kia, bây giờ cũng trở nên ngưng trọng lên, trong thân thể có ánh sáng vàng, phụ trợ ông trở nên thần thánh trang nghiêm.

"A di đà Phật!"

Trong hư không.

Có bóng mờ của phật đà hiện ra.

Ngay sau đó.

Chỉ thấy bàn tay dựng thẳng của phật đà trong hư không rơi xuống, như che cả bầu trời, uy thế kinh khủng nghiền ép xuống, khiến tất cả mọi người cảm nhận được áp lực khổng lồ.

"Giết!"

Phí Vân gầm lên, trường kiếm có thể kiếm khí đáng sợ bạo phát, vung kiếm chém tới như xé trời bổ đất.

Mấy người Trấn Thủ sứ khác.

Đều dùng ra con bài chưa lật.

Thẩm Trường Thanh làm chủ lực của chiến đấu, cũng không chậm trễ chút nào.

Hắn hiện tại.

Hoàn toàn không suy nghĩ nhiều như vậy.

Khí huyết cuộn trào mãnh liệt.

Kim đan rung động.

Tất cả lực lượng đều ngưng tụ lại, tiến vào trong Hổ Nha Đao.

Trường đao run rẩy.

Hình như không chịu nổi lực lượng nào đó, phát ra âm thanh rên rĩ.

Khi lực lượng tăng lên đỉnh phong.

Ầm......

Trường đao chém ra.

Đao cương huyết sắc phá không mà ra, hung sát khí ngập trời bạo phát.

Ầm ầm! !

Hai luồng lực lượng khổng lồ, cuối cùng lao vào cùng nhau.

Bình Luận (0)
Comment