Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 525 - Chương 525: Phải Đột Phá (1)

Chương 525: Phải đột phá (1)

Ánh sáng vàng xé rách.

Khí tức màu đen mất đi.

Phật đà trong hư không dừng lại, nửa hơi thở sau, liền từ từ phân tách ra, thật giống như là bị một đao chém đứt đôi.

"A!"

Thích Ma Ha kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra máu màu vàng.

Trên người của ông ta.

Có vết đao dài nhỏ hiện ra.

Thế nhưng vết đao không tồn tại bao lâu, liền hoàn toàn khép lại.

Mấy người Trấn Thủ sứ khác.

Cũng bị lực lượng này chấn cho khí huyết cuồn cuộn.

Hổ Nha Đao trong tay của Thẩm Trường Thanh đã vỡ nát, toàn bộ lực lượng tiến vào, mạnh mẽ như Hổ Nha Đao cũng nhận không nổi lực lượng như vậy.

Nắm trong tay.

Chỉ có một chuôi đao rỗng tuếch.

Cúi đầu nhìn thoáng qua.

Trên mặt hắn tuy có thần sắc đáng tiếc, nhưng tiện tay vứt bỏ dao chuôi, sau đó đem một chiếc sừng lớn của Xích Lân phía sau rút ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn phía trước.

Vết thương của Thích Ma Ha khép lại.

Thần sắc lạnh nhạt của ông ta đã biến mất không thấy, chỉ có vẻ lạnh lùng làm cho tim người đập nhanh.

"Tốt, người trong thiên hạ có thể khiến bản tọa bị thương không nhiều, các ngươi thật là có thể tự ngạo, lần này tạm thời buông tha các ngươi, đợi đến tiếp theo, sẽ không có may mắn như vậy."

Cuối cùng.

Thích Ma Ha liếc mắt nhìn Thẩm Trường Thanh thật sâu.

"Ta nhớ kỹ ngươi!"

Nói xong.

Ông ta đạp không rời đi.

Đám người Huyền Diệp thấy Thích Ma Ha rời đi, cũng không dám dừng lại, cuống quít rút đi.

Một trận chiến đấu.

Có thể nói là đầu voi đuôi chuột.

Thế nhưng.

Thực lực biểu hiện ra ngoài của Thích Ma Ha, cũng là đám người khiến Tuần Khúc cảm thấy trầm trọng.

Nếu như đối phương là yêu ma, vậy cũng còn tốt.

Cường giả trong yêu ma, đều có không ít.

Nhưng hết lần này tới lần khác đối phương không phải yêu ma, mà là một vị võ giả, vậy chính là khác thường.

"Phật môn xuất hiện một cường giả thần bí, chuyện này phải về bẩm báo, hơn nữa cái chết của Phó Nguyệt, nhất định phải điều tra rõ ràng, cáo từ!"

Hướng Nguyên lãnh đạm nói một câu, cũng xoay người rời đi.

Bên kia.

Sắc mặt của Thẩm Trường Thanh có chút kỳ quái.

Câu nói lúc gần đi của Thích Ma Ha, khiến hắn có cảm giác giống như đã từng quen biết.

Trong bất tri bất giác.

Bản thân mình hình như lại thêm một phiền phức.

...

Sự tình phía sau, liền không có cái gì để nói.

Thích Ma Ha rời đi.

Hướng Nguyên rời đi.

Thẩm Trường Thanh cùng Tuần Khúc cũng không có dừng lại ở cốc Trích Tiên, trực tiếp quay lại thành Phá Sơn.

Thích Ma Ha xuất hiện.

Cùng với Phó Nguyệt chết.

Tin tức của phương diện này, nếu như truyền ra, đều có thể gây ra rung chuyển không nhỏ.

So sánh ra.

Vân Đỉnh Thiên ngã xuống, trái lại không có khiến mấy người Trấn Thủ sứ lưu ý.

Tông Sư chỉ là Tông Sư.

So sánh với Trấn Thủ sứ.

Khái niệm của hai bên, vẫn có khác nhau.

Trên một gò núi.

Thích Ma Ha đã rời đi, đang đứng yên lặng ở nơi đó.

Nhìn Hướng Nguyên rời đi, ông không có động tác gì.

Chờ thấy Thẩm Trường Thanh cùng Tuần Khúc hai người cùng nhau rời đi, ánh mắt giật giật, nhưng cũng không có động tác.

Trạng thái toàn thịnh.

Thích Ma Ha tự tin không sợ hãi bất luận một ai.

Nhưng hiện tại thực lực của bản thân tổn thất nhiều, đối phó một người Thẩm Trường Thanh, cũng đã rất miễn cưỡng, thêm một Tuần Khúc nói, rất khó chiếm được chổ tốt gì.

Cuối cùng.

Chính là Tiêu An cùng Phí Vân hai người rời đi.

Nhìn đến nơi đây.

Thích Ma Ha biến mất trong yên lặng ở nơi ấy.

......

Tiêu hao hai ngày thời gian.

Tuần Khúc cùng Thẩm Trường Thanh, thành công về tới thành Phá Sơn.

Bên trong Trấn Ma ti.

Tuần Khúc nói: "Thẩm trưởng lão, Tuần mỗ còn có việc khác, liền tạm thời cáo từ, có chuyện gì ngươi có thể tìm ta, về phần yêu ma đáp ứng của ngươi, nhất định sẽ không để cho ngươi chờ lâu."

"Tốt!"

Thẩm Trường Thanh gật đầu, ôm quyền một chút, rồi xoay người rời đi.

Tuần Khúc có việc cần hoàn thành.

Chính hắn cũng có chuyện phải làm.

Lần này đi ra từ Thiên Cảnh, cũng xem như rất có thu hoạch.

Nhìn bóng lưng của Thẩm Trường Thanh rời đi, cùng với Thiên Khôi trên vai của đối phương, Tuần Khúc không có dừng lại lâu, chính là đi đến hướng đại điện nghị sự.

"Ông trở về."

Quý Thiên Lộc cười nhẹ một tiếng, chờ thấy hình dạng của Tuần Khúc, sắc mặt của ông mới có thay đổi.

"Ông tìm được quả Thọ Nguyên?"

"May mắn tìm được hai quả, thành công gia tăng mười lăm năm tuổi thọ."

Tuần Khúc thản nhiên thừa nhận, sau đó từ trong lòng lấy ra mấy hộp ngọc, vứt cho Quý Thiên Lộc.

"Nơi này là một vài linh vật, ta liền từ bỏ, toàn bộ lưu cho các người."

Dựa theo quy tắc.

Có Trấn Thủ sứ tiến vào bên trong Thiên Cảnh, đạt được bất luận thu hoạch gì, đều phải phân ra một phần cho Trấn Thủ sứ khác của Trấn Ma ti địa phương.

Sau khi có quả Thọ Nguyên.

Tuần Khúc đối với các linh vật khác khác, cũng không còn vô cùng coi trọng.

Đưa tay tiếp nhận.

Quý Thiên Lộc không có mở ra xem, mà là tiện tay đặt qua một bên.

Lúc này.

Tuần Khúc đã ngồi xuống vị trí của bản thân mình.

Nụ cười trên mặt của Quý Thiên Lộc biến mất, sau đó trở nên ngưng trọng lên.

"Thành Bại Nguyệt truyền đến tin tức, hồn đăng của Phó Nguyệt đã tắt, có lẽ ngã xuống ở bên trong Thiên Cảnh, chuyện này ông có biết hay không?"

Nghe vậy.

Tuần Khúc không có bất luận cái gì ngoài ý muốn.

Bất luận một người Trấn Thủ sứ nào đều có hồn đăng lưu lại, sau khi ngã xuống, tin tức truyền lại là bình thường.

"Phó Nguyệt đích thật là đã chết, hơn nữa Vân Đỉnh Thiên của Thanh Ngọc tông cũng đã chết, lần này bên trong Thiên Cảnh đã chết một vị Trấn Thủ sứ cùng một vị Tông Sư đỉnh phong, là tổn thất mà bình thường không có.

Nhưng ông muốn hỏi ta có phải Trấn Thủ sứ gây ra hay không, ta có thể cho ông một câu trả lời chính xác, không phải!"

"Không phải?"

Trong lòng Quý Thiên Lộc thả lỏng, nhưng trong lòng lại có nghi hoặc rất lớn.

Bình Luận (0)
Comment