Chương 607: Sơ ý rồi! (2a)
Cho nên, Quý Thiên Lộc tình nguyện để Tuân Khúc rời đi, từ quốc đô bên kia áp giải mấy con yêu ma trở về, cũng tốt hơn so với đối phương tiếp tục ở lại thành Phá Sơn.
Cách nghĩ này, là cách nghĩ ngay từ đầu của hắn.
Nhưng bây giờ ——
Nhìn Thẩm Trường Thanh trước mặt khí thế bất phàm, mình liếc một cái căn bản nhìn không ra manh mối, trong lòng Quý Thiên Lộc lại mơ hồ có một phán đoán khiến bản thân cũng chấn động.
“Thẩm trưởng lão mấy ngày qua dẫn tới thiên lôi hàng lâm, việc này có thể nói là chấn động toàn bộ thành Phá Sơn, nếu đợi tin tức truyền lưu ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ phủ Nam U cũng sẽ lâm vào chấn động.”
Dứt lời, hắn tạm dừng một phen, ánh mắt trở nên nóng rực.
“Quý mỗ có chuyện, thật ra muốn hỏi một lần, Thẩm trưởng lão hôm nay đã đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư hay chưa?”
Vấn đề này, không phải hỏi lung tung, mà là có lý lẽ có chứng cứ.
Thẩm Trường Thanh vốn đã là cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh, bây giờ lại tu luyện võ học thần bí, dẫn tới thiên lôi hàng lâm vài ngày không dừng.
Nói thật, thực lực như vậy cũng chưa tăng tiến, Quý Thiên Lộc là tuyệt đối không tin.
Nhưng nếu thực lực tăng tiến, đối phương lại sẽ tới cảnh giới nào.
Dù sao ở thời điểm trước đó, người trước mắt đã đến điểm cuối của Tông Sư, tuy nói, hệ thống tinh thần vẫn khiếm khuyết một chút, nhưng cũng không kém bao nhiêu nữa.
Ở dưới ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú của Quý Thiên Lộc, Thẩm Trường Thanh chưa gật đầu, cũng chưa lắc đầu.
“Nếu chỉ là đơn thuần nói cảnh giới, ta bây giờ đại khái xem như bước một chân vào tiêu chuẩn Đại Tông Sư đi!”
“A!”
Quý Thiên Lộc hít một hơi thật sâu.
Đừng nhìn đối phương nói bình tĩnh thong dong, bước một chân vào Đại Tông Sư, vậy coi như là đã bước ra khỏi hàng rào Tông Sư.
Đã bao nhiêu năm rồi.
Xa không nói, chỉ nói ngàn năm qua, người thật sự đột phá Đại Tông Sư cũng chỉ có một gã Thích Ma Ha.
Trừ vị này, người khác đừng nói đột phá Đại Tông Sư, cho dù là người một chân bước vào phạm trù Đại Tông Sư, cũng không có lấy một người.
Có thể thấy, Tông Sư muốn đột phá Đại Tông Sư, rốt cuộc là khó khăn cỡ nào.
Chính bởi vì như thế, cho nên ở trước khi Thích Ma Ha xuất thế, mọi người cũng không biết cảnh giới trên Tông Sư gọi là gì.
Thậm chí, bọn họ cũng không xác định, trên Tông Sư có phải thật sự tồn tại cảnh giới khác hay không.
Bây giờ.
Thẩm Trường Thanh bước một chân vào cảnh giới Đại Tông Sư, đã là kinh thế hãi tục.
Ngay sau đó, Quý Thiên Lộc lại nghe ra ý tứ khác trong lời nói, sắc mặt hơi ngẩn ra.
“Ý tứ của Thẩm trưởng lão là nói, nếu không lấy cảnh giới mà nói—— “
“Không lấy cảnh giới mà luận, Đại Tông Sư tầm thường tin tưởng sẽ không là đối thủ của ta.”
Thẩm Trường Thanh cười tự tin.
Thần Tiêu Kim Thân bậc ba, khiến hắn bây giờ có được sự tự tin rất lớn.
Tuy chưa giao thủ với Thích Ma Ha, không xác định mình có thể so được với vị Đại Nhật Như Lai kia hay không, nhưng đối với lực lượng bản thân biến hóa lại rất rõ ràng.
Nếu nói, ở lúc vừa mới dung hợp ra Thần Tiêu Kim Thân, bước vào nửa bước Đại Tông Sư, thực lực của mình đã mạnh hơn mấy lần so với mình lúc Tông Sư tuyệt đỉnh.
Như vậy bây giờ, khi Thần Tiêu Kim Thân tấn thăng đến giai đoạn thứ ba, cảnh giới tuy vẫn còn là nửa bước Đại Tông Sư, nhưng thực lực so với lúc vừa dung hợp Thần Tiêu Kim Thân, lại đã mạnh hơn không chỉ gấp đôi.
Biến hóa gấp mấy lần.
Càng đến về sau, thực lực gia tăng càng nhiều.
Sở dĩ không dám khẳng định mình có thể đối phó Thích Ma Ha hay không, vẫn là bởi vì Thích Ma Ha có chiến tích trấn áp ba đại Trấn Thủ sứ cấp Vương ở phía trước.
Nếu không, Thẩm Trường Thanh cũng sẽ không dự tính bảo thủ như vậy.
Nghe vậy, Quý Thiên Lộc là thật sự chấn kinh rồi.
Đại Tông Sư tầm thường không phải đối thủ, đó là một khái niệm thế nào, tương đương là nói, cho dù là mình, cũng rất có khả năng không phải đối thủ của Thẩm Trường Thanh.
Nói trắng ra là.
Đại Tông Sư tương đương với Trấn Thủ sứ cấp Vương.
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng hắn cũng biết, thật ra mình cũng chỉ là Trấn Thủ sứ cấp Vương bình thường mà thôi.
Ở trong rất nhiều người cầm quyền phân bộ Trấn Ma ti, thực lực không tính là xuất chúng.
Thuộc loại trên thì không tới nhưng dưới thì có dư.
Chấn động qua đi, Quý Thiên Lộc ho khẽ một lần: “Thẩm trưởng lão nói như thế, Quý mỗ trái lại muốn kiến thức một phen.”
Ý ở ngoài lời, hắn không quá tin tưởng lời của đối phương.
Thẩm Trường Thanh khẽ lắc đầu.
“Quý trấn thủ trạng thái không tốt, vẫn là đừng thử đi, bằng không thương thế tăng thêm, vậy sẽ có chút phiền phức.”
“Thẩm trưởng lão yên tâm, trong lòng Quý mỗ hiểu rõ.”
Một câu này, lập tức khiến Quý Thiên Lộc có chút bất mãn.
Có ý tứ gì.
Cho dù là hắn bây giờ trên người có thương tích, nhưng không phải ai cũng có thể xem nhẹ nhỉ.
Đặt ở trong Đại Tần, Trấn Thủ sứ cấp Vương, đó cũng là cường giả trong cường giả.
Cho dù sau khi bị thương, cũng không phải người bình thường có khả năng chống lại.
Đối với sự kiên trì của Quý Thiên Lộc, Thẩm Trường Thanh cũng không từ chối nữa, vừa lúc hắn cũng muốn kiến thức một lần, thực lực của mình rốt cuộc đã đến một giai tầng thế nào rồi.
“Quý trấn thủ đã làm quyết định, vậy Thẩm mỗ cũng liền liều mình bồi quân tử.”
Dứt lời, hắn rời khỏi chỗ ngồi, trực tiếp đi tới vị trí trung ương đại điện.
Sau đó hai tay chắp sau lưng, trên mặt mang theo nụ cười như có như không.
“Quý trấn thủ, mời!”
“Cẩn thận!”
Quý Thiên Lộc không nói lời thừa nữa, trên người bốc lên năng lượng màu đen, trong đại điện nhất thời bị khí thế đáng sợ bao trùm, trong đôi mắt đen trắng rõ ràng lặng yên biến thành đỏ đậm.