Chương 608: Sơ ý rồi! (2b)
Còn chưa ra tay, thanh thế đã như san núi lật biển.
Nụ cười trên mặt Thẩm Trường Thanh hơi thu liễm một phen.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
Đối phương tuy đã bị thương, cũng vẫn là Trấn Thủ sứ cấp Vương, chỉ là khí thế bây giờ hiển lộ ra, đã so với mình lúc chưa dung hợp ra Thần Tiêu Kim Thân còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Đổi là khi đó, hắn bây giờ không nói hai lời, trực tiếp xoay người rời đi.
Nhưng ——
Kẻ sĩ cách biệt ba ngày phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
Hôm nay khí thế Quý Thiên Lộc tuy lớn, lại cũng chưa cho Thẩm Trường Thanh quá nhiều uy hiếp.
Bỗng nhiên, Quý Thiên Lộc từ trên chỗ ngồi bùng nổ, khí thế trong đại điện như giao long hít thở, cuồng phong chợt dâng lên, thời điểm lực lượng cuồng bạo theo một chưởng đánh ra ngoài, đó là phát tiết hết ra ngoài.
Một chưởng này, không hề nương tay.
Bởi vì hắn nhìn không ra thực lực của Thẩm Trường Thanh, cộng thêm lời nói tự tin của đối phương, khiến hắn đã ở trong lòng đặt người trước mặt ở trên vị trí ngang nhau.
Đối phó cường giả cỡ này, cho dù là luận bàn, cũng không thể có bất cứ sự qua loa nào.
“Tới tốt lắm!”
Cảm nhận được luồng lực lượng như sóng triều ngập trời kia, Thẩm Trường Thanh cất tiếng cười to, trên thân thể hiện lên đường vân, lôi quang nồng đậm di chuyển mãnh liệt.
Thần Lôi Thiên Cương!
Hắn chưa ra tay, chỉ là đơn giản thúc giục Thần Lôi Thiên Cương ứng đối.
Nháy mắt tiếp theo, hai luồng lực lượng đã hung hăng va chạm với nhau.
ẦM ——
Lôi quang sụp đổ, màu đen tán loạn.
Trong đại điện khí tức hủy diệt mênh mông cuồn cuộn, liền giống như thiên địa âm dương giao thoa, đầu tiên là hoàn toàn tối tăm xuống, lại sáng ngời như ban ngày.
Đợi khi toàn bộ động tĩnh biến mất, thân thể Thẩm Trường Thanh đã lui lại mấy bước, trên quần áo có một vết bàn tay lưu lại.
Lại nhìn Quý Thiên Lộc mà nói, đối phương không biết bắt đầu từ khi nào, một lần nữa ngồi trở về.
Thật lâu sau, Thẩm Trường Thanh thở dài ra một hơi, nụ cười trên mặt như cũ: “Quý trấn thủ thực lực cao tuyệt, Thẩm mỗ bội phục!”
Vừa rồi một chưởng đó, đối phương đã phá Thần Lôi Thiên Cương của mình.
Nhưng, đối với kết quả này, hắn lại rất hài lòng.
Quý Thiên Lộc tuy đã phá Thần Lôi Thiên Cương của mình, nhưng lực lượng còn lại, lại chưa hình thành thương tổn quá lớn đối với bản thân.
Ở trên một điểm này, không thể nghi ngờ là chứng thật phán đoán ban đầu của mình.
Thần Lôi Thiên Cương, quả thật có thể ngăn cản Tông Sư tuyệt đỉnh một hệ thống công kích, nếu muốn đánh vỡ phòng ngự, ít nhất cũng phải có được thực lực tuyệt đỉnh hai đại hệ thống mới được.
Quý Thiên Lộc trên người có thương tích, thực lực đại khái cũng chỉ bồi hồi ở tiêu chuẩn này.
Một bên khác, Quý Thiên Lộc mỉm cười: “Thẩm trưởng lão thực lực cũng không kém, thành Phá Sơn có Thẩm trưởng lão tọa trấn, tin tưởng không có vấn đề gì. Nhưng ta trái lại có câu cũng muốn hỏi một lần.
Thẩm trưởng lão hôm nay chưa thể hoàn toàn đột phá Đại Tông Sư, có liên quan với hệ thống tinh thần hay không?”
“Không sai.”
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
“Nếu có thể mang hệ thống tinh thần cũng tăng lên, ta hẳn là có thể chính thức bước vào cảnh giới Đại Tông Sư.”
“Thì ra là thế, không cần bao lâu yêu ma liền có thể đến, đến lúc đó Trấn Ma ti ta cũng sẽ chính thức có được một vị Đại Tông Sư, thật đáng mừng. Nếu là không có chuyện gì, Thẩm trưởng lão về trước đi.
Kế tiếp Quý mỗ cũng sẽ an tâm bế quan chữa thương, thành Phá Sơn có chuyện gì, hy vọng Thẩm trưởng lão có thể chủ trì phụ trách thay một phen.”
Quý Thiên Lộc nói.
Thẩm Trường Thanh bây giờ, là hoàn toàn có thực lực chủ trì đại cục.
Hắn bế quan chữa thương, Tuân Khúc lại không có mặt.
Người thật sự có thể làm chủ, nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có một mình đối phương.
Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh chưa từ chối: “Chỗ nào dùng tới ta, Thẩm mỗ sẽ tuyệt đối không chối từ, ta đi trước đây.”
Đợi tới sau khi hắn xoay người rời đi, không khí trong đại điện khôi phục bình tĩnh.
Một hơi thở.
Hai hơi thở.
——
“Phốc!”
Sắc mặt Quý Thiên Lộc đột nhiên trở nên ửng đỏ, một ngụm máu tươi liền từ trong miệng phun ra, phá lệ mắng một câu thô tục.
“Mẹ nó, sơ ý rồi!”
...
Từ nghị sự đại điện đi ra, khóe miệng Thẩm Trường Thanh cong lên một nụ cười vi diệu.
“Thực lực của ta, xem ra trấn áp Trấn Thủ sứ cấp Vương bình thường, thật sự không có vấn đề gì lớn.”
Vừa rồi ở đại điện, hắn nhìn ra được, Quý Thiên Lộc là bị lực lượng phản chấn của Thần Lôi Thiên Cương.
Nhưng, đối phương gắng chống đỡ, Thẩm Trường Thanh cũng chưa nói toạc ra.
Quý Thiên Lộc bây giờ, ít nhất có được thực lực Trấn Thủ sứ cấp Hầu, cũng là tương đương với một vị yêu ma cấp trung.
Dù là như thế, ở dưới tình huống mình không ra tay, chỉ bằng vào Thần Lôi Thiên Cương, đã chấn động đối phương.
Đối với điều này, trong lòng hắn cũng có chút chấn động.
Nhưng, trừ chấn động, càng nhiều hơn chính là hài lòng.
Tiến vào Trấn Ma ti nhiều năm như vậy, cường giả cấp bậc đại yêu, trừ một vị Vương Mộ Bạch, thì chưa từng gặp thậm chí nghe nói về danh hiệu của đại yêu khác.
Bất luận lời con yêu ma kia ở thành Lạc Dương nói là thật hay giả, nhưng có một điểm, Thẩm Trường Thanh là có thể khẳng định.
Ở dưới thế cục trước mắt, đại yêu yêu tà trong nhất tộc, chính là cường giả cực kỳ khan hiếm.
Không thấy sao, ở các nơi phân bộ Trấn Ma ti của Đại Tần, người cầm quyền thật sự, cũng chỉ là Trấn Thủ sứ cấp Vương tầng diện này mà thôi.
Như là Đông Phương Chiếu cường giả tầng diện đó, đã là đứng đầu Trấn Ma ti rồi.
Cũng chính là nói, hắn bây giờ, hoàn toàn tính là một nhóm người mạnh nhất dưới Đông Phương Chiếu.
Bất luận là ở Trấn Ma ti cũng tốt, hoặc là ở toàn bộ Đại Tần cũng thế, bản thân cũng tính là thật sự có được sức tự bảo vệ mình rồi.
Như vậy, loại cảm giác gấp gáp không có lúc nào là không có trong lòng, coi như đã giảm đi rất nhiều.