Chương 665: Miệng cọp gan thỏ (2a)
Nơi hoang dã ngoài thành, có đại quân rậm rạp bày trận.
Đó là lực lượng thuộc về Thiên Hạ minh.
Thiên Hạ minh hôm nay, ở sau khi bài trừ các thành trì, đã sớm không phải những lực lượng kia lúc ban đầu nữa.
Không phải toàn bộ đại quân triều đình đều sẽ ngoan cố chống lại đến cùng.
Trên thực tế, sau khi tướng lĩnh bị chém giết, kẻ đầu hàng vô số kể.
Chính là như thế, cho nên lực lượng của Thiên Hạ minh, liền giống như quả cầu tuyết, lấy một tốc độ cực nhanh tăng trưởng.
Tới giờ phút này, số lượng đại quân đã tới gần trăm vạn.
Ở giữa đại quân, Thích Ma Ha mặc cà sa màu trắng ngồi xếp bằng, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, nhìn thành trì phía trước, trong mắt lại không có chút nào để ý.
“Trấn Ma ti thành Nam Hải, bây giờ toàn bộ đến rồi phải không?”
“Nhìn từ trên tin tức, người của Trấn Ma ti thành Nam Hải, toàn bộ đã ở trong thành trì phía trước.”
Ở bên cạnh hắn, tông chủ một tông môn thấp giọng nói.
Đối mặt vị Đại Nhật Như Lai này, cho dù là hắn là cường giả cảnh giới Tông Sư, cũng cảm thấy áp lực rất lớn.
Dù sao, khi Thích Ma Ha chém giết Viên Cực, tất cả đều đã thấy.
Thực lực cỡ đó, có thể nói là nghiền áp.
Cũng là có cường giả như vậy tồn tại, Thiên Hạ minh mới có thể thế như chẻ tre, trong thời gian ngắn đã quét ngang lượng lớn thành trì của phủ Nam U.
Nghe vậy, Thích Ma Ha khẽ gật đầu: “Không tệ, người thành Nam Hải trái lại có vài phần dũng khí, ở sau khi đạt được tin tức, thế mà chưa bỏ thành để chạy, ngược lại tới nơi đây.
Bổn tọa vốn tưởng, bọn họ hoặc là chạy trối chết, hoặc là ở luôn thành Nam Hải bên kia chờ chết chứ.”
Khi nói chuyện, nụ cười trên mặt hắn vẫn như cũ.
Chỉ là trong nụ cười, có nhiều sự khinh thường đối với Trấn Ma ti thành Nam Hải.
Đều nói Trấn Ma ti cường giả như mây, trấn áp giang hồ hơn ba trăm năm.
Nhưng, trước mặt mình, Trấn Ma ti giống như gà đất chó ngói.
Thích Ma Ha đã cảm giác được, phủ Nam U có lượng lớn khí vận, đều ngưng tụ ở trên người mình, đợi tới lúc hoàn toàn thống nhất phủ Nam U, khí vận của mình chắc chắn tới một cái đỉnh phong.
“Tới lúc đó —— “
“Là thời điểm ta thật sự đột phá!”
Trong mắt hắn đột ngột có ánh sáng lạnh lẽo toát ra.
Yên lặng hơn bảy trăm năm.
Mình vì là cái gì, đơn giản chính là đánh vỡ giới hạn Đại Tông Sư, tấn thăng đến cấp bậc cao hơn.
Hơn bảy trăm năm rồi.
Mình rốt cục đợi được cơ hội này.
Đồng thời, Thích Ma Ha cũng biết bản thân không có đường lui nào đáng nói.
Hắn chỉ dùng hai trái Thọ Nguyên quả, tuổi thọ chỉ kéo dài vẻn vẹn lăm năm mà thôi.
Trong mười lăm năm, không thể tiếp tục đánh vỡ cực hạn, tấn thăng cấp bậc cao hơn mà nói, như vậy, bản thân sẽ thật sự tọa hóa.
Hơn bảy trăm năm trước, có thể có một lần cơ hội chờ đợi sống lại, bây giờ sau hơn bảy trăm năm, cơ hội này sẽ không có nữa.
Vừa nghĩ tới đây, Thích Ma Ha nhìn thành trì trước mặt, đang muốn phất tay bảo đại quân tiến công.
Bỗng nhiên có người vội vã chạy tới, trên mặt có sự lo lắng rõ ràng.
“Ra chuyện gì?”
Thích Ma Ha sắc mặt không thay đổi, thản nhiên hỏi.
Nghe vậy, người nọ thở hổn hển, sau đó cuống quít trả lời: “Có tin tức truyền đến, triều đình sắc phong Thẩm Trường Thanh làm Trấn Thủ sứ phủ Nam U!”
“Trấn Thủ sứ phủ Nam U!”
Thích Ma Ha ngồi xếp bằng dựa lưng, hơi thẳng lên vài phần, nụ cười ôn hòa trên mặt cũng thu liễm không thấy nữa.
Chỉ nghe từ cái tên, hắn đã biết, mấy chữ Trấn Thủ sứ phủ Nam U rốt cuộc đại biểu cái gì.
Sau đó, Thích Ma Ha lại khôi phục bình thường, giọng điệu thoải mái trước sau như một.
“Đại Tần thật là miệng cọp gan thỏ, một Đại Tông Sư vừa mới đột phá, thế mà cũng có thể được sắc phong Trấn Thủ sứ phủ Nam U.”
Nụ cười trên mặt hắn có thêm vài phần châm chọc.
Trấn Thủ sứ phủ Nam U.
Rất rõ ràng.
Đại Tần là muốn để Thẩm Trường Thanh đến đối phó hắn.
Chỉ là ——
Thích Ma Ha chậm rãi lắc đầu: “Có đôi khi chênh lệch của Đại Tông Sư cùng Đại Tông Sư, sẽ lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của bọn họ.”
Tin tức này, tuy khiến hắn cảm thấy bất ngờ, nhưng trên thực tế, Thích Ma Ha cũng chưa vì thế cảm thấy lo lắng.
Một kẻ mới bước vào Đại Tông Sư mà thôi, lại có cái gì đáng để kiêng kị.
Nếu là Đại Tần thực cho rằng dựa vào một tên Thẩm Trường Thanh, có thể ngăn trở bước chân Thiên Hạ minh của mình, vậy quá mức ngây thơ rồi.
Đến lúc đó, hắn sẽ làm người trong thiên hạ đều biết.
Cho dù thực có người đột phá tới cảnh giới Đại Tông Sư, cũng không có khả năng so sánh với mình.
“Bổn tọa sẽ làm bọn họ biết, rốt cuộc ai mới là thiên hạ đệ nhất thật sự!”
Khóe miệng Thích Ma Ha cong lên một nụ cười.
Hắn xưa nay đều không mang Thẩm Trường Thanh coi là một đối thủ.
Ở trong mắt hắn, đối thủ thật sự của mình, chỉ có vị người cầm quyền thật sự kia của Trấn Ma ti, Đông Phương Chiếu nổi tiếng khắp thiên hạ, cùng với Tần Hoàng trấn áp Đại Tần, lâu không ra tay.
Trong lòng Thích Ma Ha tuy kiêu ngạo, nhưng hắn cũng rõ, hai người đó trong lời đồn, thực lực tuyệt đối không phải bình thường.
Lấy trạng thái mình bây giờ, chưa chắc thật sự đã là đối thủ.
Nhưng mà, nhìn từ tin tức đạt được, Tần Hoàng tuổi thọ sắp hết, đã rất lâu chưa ra khỏi quốc đô.
Cho dù là ở hôm nay Man tộc và Đại Chu đều không an phận, tiến công hai phủ đệ của Đại Tần, đối phương đều chưa có chút động tác nào.
Về phần Đông Phương Chiếu.
Tương tự là cố thủ quốc đô không ra ngoài.
Dưới tình huống như vậy, Thích Ma Ha không quá lo lắng.
Hai người mạnh nhất Đại Tần đều chịu ràng buộc, chịu giới hạn ở quốc đô không ra, trừ phi là thật sự đến thời điểm sinh tử tồn vong của Đại Tần, nếu không hai người đều không có động tác gì.