Chương 707: Tự tìm đường chết (2b)
Liên thủ.
Quả thực là một câu chuyện cười.
“Tinh quái uy hiếp, phải bóp chết ở trong trứng nước, vừa lúc một lần này toàn diện tìm hiểu thực lực của tinh quái, nếu không mạnh, vậy thuận thế báo cho Đông Phương Chiếu, đem toàn bộ tinh quái toàn diện tiêu diệt.
Nếu là thực lực mạnh mẽ, vậy càng phải xử lý sạch sẽ —— “
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Vốn hắn không quá đồng ý có một ngày liên thủ với tinh quái.
Hôm nay có chuyện này, vậy càng thêm kiên định ý tưởng này.
Nghĩ đến đây, Thẩm Trường Thanh trầm tâm thần xuống, tạm thời chưa có động tác gì.
Không bao lâu, lại có tinh quái mê hoặc Nhân tộc trở về.
Lồng giam vốn chỉ giam giữ một mình hắn, bây giờ đã nhiều tới mười mấy người.
Thời gian trôi qua.
Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh cũng không quan sát thế cục chung quanh nữa, mà là dựa vào một bên, chợp mắt.
Ước chừng trôi qua khoảng một canh giờ.
Hắn đột ngột mở mắt, nghiêng đầu nhìn về phía nào đó, nơi đó có một luồng khí tức không kém hiển lộ ra.
“Có cường giả đến đây!”
Đến cảnh giới này của bản thân, có thể được hắn xưng là cường giả, thực lực tự nhiên sẽ không yếu đến đâu.
Thẩm Trường Thanh có thể rõ ràng cảm nhận được.
Luồng khí tức đó, hầu như là tương đương với một vị võ giả Tông Sư đỉnh phong.
Theo ánh mắt hắn nhìn lại, ngay sau đó, liền nhìn thấy một đám tinh quái xuất hiện, mà ở vị trí giữa toàn bộ tinh quái, lại là có một người trung niên mặc áo bào xanh, mặt không biểu cảm, đang ngồi ngay ngắn ở trên thân một con mãnh hổ.
“Hóa hình!”
Ở lúc nhìn thấy người trung niên áo bào xanh, trong lòng Thẩm Trường Thanh chấn động.
Hắn cảm nhận được luồng khí tức kia, rất rõ ràng là đến từ trên thân đối phương.
Lại nhìn hình ảnh được đám đông tinh quái vây quanh kia.
Thân phận trung niên áo bào xanh, liền không cần nói cũng biết rồi.
Tinh quái!
Một con tinh quái đã có thể hóa thành hình người!
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ, nhưng hắn vẫn không có ý tứ động thủ.
Hắn đang đợi.
Chờ một cơ hội thích hợp.
Lúc này, trong một đám tinh quái mới tới, con tinh quái đi dẫn đầu kia đã cao giọng quát.
“Bắc Dương sơn mạch Bắc Dương lão tổ đến, đặc biệt đến chúc mừng Thanh Nguyên lão tổ đại thọ ba trăm tuổi!”
Vừa dứt lời, trong miếu thờ có giọng sang sảng truyền ra.
“Thì ra là Bắc Dương lão tổ đến, lão phu chưa tiếp đón từ xa!”
Dứt lời, một ông lão mặc áo bào vàng từ bên trong đi ra, trên mặt mang theo vẻ mặt cười tủm tỉm.
Nhìn qua, sẽ không có ai cho rằng đây là một con tinh quái, mà sẽ cho rằng đối phương chính là Nhân tộc.
“Lại một con tinh quái Tông Sư đỉnh phong!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh lóe lên.
Cái gọi là lão tổ, thì ra chính là tinh quái Tông Sư đỉnh phong, đặt ở bên ngoài mà nói, cũng là tương đương với một vị Trấn Thủ sứ.
Cho dù Trấn Thủ sứ này, chỉ là một đám yếu nhất.
Nhưng ——
Từ nơi này có thể nhìn ra được, thực lực phe tinh quái đã không kém.
Ở sau khi Thanh Nguyên lão tổ đi ra, Bắc Dương lão tổ ngồi ở trên lưng mãnh hổ cũng nhẹ nhàng rời khỏi lưng hổ, hạ xuống trước nhất đội ngũ, trên khuôn mặt vốn không có bất cứ biểu cảm gì cũng có thêm một phần ý cười.
“Chúc mừng Thanh Nguyên lão tổ, bổn tọa xem bộ dáng Thanh Nguyên lão tổ, chẳng lẽ là sắp đột phá?”
“May mắn mà thôi, có thể đột phá hay không vẫn là một vấn đề.”
Thanh Nguyên lão tổ lắc đầu, nhưng nụ cười trên mặt lại là càng thêm rạng rỡ.
Nghe vậy, trên mặt Bắc Dương lão tổ có biểu cảm cực kỳ hâm mộ: “Thanh Nguyên lão tổ nếu là lại đột phá, vậy chính là Tông Sư tuyệt đỉnh trong Nhân tộc nhỉ. Đặt ở trong Đại Tần, cũng xấp xỉ xem như đứng đầu rồi.
Đến lúc đó, Thanh Nguyên lão tổ nói không chừng còn có thể bắt hai tên Trấn Thủ sứ ăn một phen.”
Nói tới đây, cái lưỡi màu đỏ tươi trong mồm Bắc Dương lão tổ liếm liếm môi, hoàn toàn phá hủy khí chất Nhân tộc ban đầu, hiển lộ ra manh mối tinh quái.
Trong mắt Thanh Nguyên lão tổ bắn ra ánh sao, sau đó liền lắc lắc đầu: “Trấn Thủ sứ nào có dễ mê hoặc như vậy, nhưng lão phu cũng rất tò mò, Trấn Thủ sứ rốt cuộc là mùi vị thế nào.
Mang đi so sánh, yêu tà là rất khó ăn, cái mùi vị đó thật sự là tanh tưởi.”
“Yêu tà dơ bẩn, tất nhiên là khó ăn, nhưng Nhân tộc lại khác.”
Bắc Dương lão tổ cười quái dị khà khà.
Ánh mắt hắn từ trên người Thanh Nguyên lão tổ dời đi, đặt ở trên thân các Nhân tộc bị lồng giam vây khốn.
Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, khiến trong lòng đám Nhân tộc kia dâng lên cơn khủng hoảng.
Thu hồi ánh mắt.
Bắc Dương lão tổ nghiêng người nhìn về phía xa, Thanh Nguyên lão tổ cũng tương tự như thế.
Lúc này, lại có một đội tinh quái mới đến.
Đồng thời, cũng có tiếng cao giọng vang vọng chung quanh.
“Hắc Quật sơn mạch Hắc Quật lão tổ đến, đặc biệt đến chúc mừng Thanh Nguyên lão tổ đại thọ ba trăm tuổi!”
“Lệ Hung sơn mạch Lệ Hung lão tổ đến, đặc biệt đến chúc mừng Thanh Nguyên lão tổ đại thọ ba trăm tuổi!”
Chẳng phân biệt trước sau, một đội tinh quái khác cũng đã đến.
Hai đội tinh quái số lượng đều không ít, mỗi một đội đều có khoảng mấy chục tên, chính giữa cõng một người.
Hắc Quật lão tổ phe Hắc Quật sơn mạch, là người trung niên mặc áo bào đen, khuôn mặt âm trầm lạnh lùng.
Lệ Hung lão tổ phe Lệ Hung sơn mạch, là một lão nhân mặc áo màu máu, khuôn mặt có chút dữ tợn xấu xí.
Giống với hai tinh quái hóa hình trước đó, hai tên tinh quái hóa hình đến đây, cũng toàn bộ đều là tiêu chuẩn Tông Sư đỉnh phong.
Thẩm Trường Thanh không khỏi hoài nghi, có phải sau khi đến Tông Sư đỉnh phong, tinh quái mới có thể hóa hình hay không.
Về phần Hắc Quật sơn mạch Lệ Hung sơn mạch mà nói, hắn cũng có nghe nói.
Đó là mấy dãy núi khá lớn của phủ Nam U.