Chương 818: Khó mà nói (2)
Đông Phương Chiếu khẽ lắc đầu.
Chuyện phủ Nam U, hắn cũng luôn chú ý, đặc biệt liên tục xuất hiện thiên tai, càng thu hút ánh mắt người ta.
Thẩm Trường Thanh đang điều tra nơi phát ra thiên tai, hắn cũng đang điều tra.
Đáng tiếc, đến bây giờ, cũng chưa có tiến triển quá lớn.
Cổ Huyền Cơ nói: “Vấn đề thiên tai phủ Nam U, hẳn là đến từ Thích Ma Ha đi.”
“Thích Ma Ha, bệ hạ chẳng lẽ biết cái gì?”
Đông Phương Chiếu lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Xem ra, đối phương là biết một ít tin tức mình không rõ.
Nghe vậy, Cổ Huyền Cơ cười nhẹ: “Sao, trong thiên hạ còn có chuyện Đông Phương trấn thủ ngươi không biết?”
“Bệ hạ nói quá lời rồi, trên đời này chuyện thần không biết nhiều lắm, bệ hạ nếu là biết, không ngại giải thích nghi hoặc đôi chút cho thần.”
“Nếu trẫm không đoán sai, thiên tai của phủ Nam U, là Thích Ma Ha luyện hóa khí vận phủ Nam U dẫn tới. Vị Đại Tông Sư này không đơn giản, trên người hắn là có truyền thừa thượng cổ.
Đáng tiếc, thượng cổ biến mất quá nhanh, chưa thể có quá nhiều truyền thừa lưu lại.
Nếu không Nhân tộc ta ở trước mặt yêu tà, cũng không đến mức ở hoàn cảnh xấu.”
Cổ Huyền Cơ nói xong lời cuối cùng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn là thật sự tiếc.
Truyền thừa thượng cổ nếu hoàn thiện, Nhân tộc tuyệt đối không chỉ như thế.
Trong lòng Đông Phương Chiếu suy nghĩ linh hoạt.
“Luyện hóa khí vận phủ Nam U—— “
“Ngươi cũng đừng hỏi trẫm quá nhiều, trẫm chỉ là biết một ít tin tức rải rác mà thôi, nếu cụ thể, ngươi cũng đừng hỏi, bên trong Trấn Ma ti ngươi hẳn là có không ít người quanh năm ra vào các di chỉ thượng cổ.
Nếu có rảnh, ngươi có thể đi hỏi một chút, nói không chừng có thể đạt được một ít tin tức.”
Cổ Huyền Cơ ngắt lời đối phương.
Thấy vậy, Đông Phương Chiếu cũng không hỏi nữa.
“Chuyện phủ Nam U trái lại có thể tạm gác lại, Thẩm Trường Thanh trước mắt khiêu chiến Thích Ma Ha, nghĩ hẳn là có nắm chắc, nhưng thật ra chuyện bệ hạ ngự giá thân chinh, thật sự không cân nhắc một chút nữa?”
“Cân nhắc?”
Cổ Huyền Cơ lắc đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười, như là tự giễu cũng như là châm chọc.
“Ngươi cho rằng trẫm còn có thời gian cân nhắc sao?”
Đông Phương Chiếu trầm mặc không nói.
Cổ Huyền Cơ nói: “Thời gian của trẫm không nhiều nữa, thời gian của ngươi cũng không nhiều nữa. Yêu tà nhất tộc đối với Đại Tần ta mà nói là uy hiếp trí mạng, Đại Chu đám con rối của yêu tà, cũng là kẻ địch của Đại Tần ta.
Nếu là không dọn dẹp sạch sẽ chúng, sao có thể khiến trẫm an tâm.
Nếu tùy ý cục diện như thế duy trì tiếp, đợi sau khi trẫm chết, Đại Tần chỉ sợ cũng phải hoàn toàn sụp đổ rồi nhỉ!”
“Có Trấn Ma ti, tất nhiên toàn lực duy hộ Đại Tần ổn định.”
Đông Phương Chiếu trầm giọng nói.
Nghe vậy, Cổ Huyền Cơ khẽ lắc đầu.
“Có Trấn Ma ti, trẫm tự nhiên là yên tâm, nhưng cục diện trước mắt, chỉ một mình Trấn Ma ti, cũng không có sức làm được quá nhiều. Chẳng bằng trẫm nhân cơ hội này, mở mang bờ cõi cho các ngươi, cũng tiện gia cố căn cơ Đại Tần ta.”
“Bệ hạ đã làm ra quyết định, vậy thần cũng sẽ không khuyên cái gì nữa.
Chỉ là trước mắt Man tộc uy hiếp còn đó, nếu là bệ hạ ngự giá thân chinh, Man tộc một bên đó, chỉ sợ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.”
Đông Phương Chiếu nói.
Bây giờ kẻ địch của Đại Tần, không chỉ là yêu tà cùng Đại Chu đơn giản như vậy.
Đại Lương cùng Đại Việt tuy có thể phái binh hỗ trợ, nhưng cảnh nội hai thế lực cũng có yêu tà tàn phá, không có khả năng thật sự dốc hết toàn lực giúp đỡ.
Nếu không, rất dễ dàng hậu viện bốc cháy.
“Man di nho nhỏ, chỉ là bệnh ngoài da, nếu không phải có nguyên nhân khác, trẫm ngày xưa đã sớm đạp diệt Man hoang, mang toàn bộ Man tộc đều giết sạch, nào để mức để bọn chúng có cơ hội đến phủ Đại Hoang của ta giương oai nữa!”
Ánh mắt Cổ Huyền Cơ lạnh đi vài phần, trên người có khí thế cường đại phát ra.
Đối với Man tộc, hắn từ trước tới giờ đều chưa từng đặt vào mắt.
Từ khi Đại Tần thành lập tới nay, Man tộc đã bị đánh chỉ có thể co đầu rút cổ Man hoang, trước kia mặc dù có xâm phạm biên cảnh, nhưng trả giá thường thường vượt xa thu hoạch.
Nếu không phải các phương diện nhân tố kiềm chế, lấy thực lực Đại Tần, đã sớm tiêu diệt Man tộc, còn để đối phương nhảy nhót đến bây giờ.
Nói đến phía sau, sự lạnh lùng trong mắt Cổ Huyền Cơ thu liễm vài phần, giọng nói một lần nữa khôi phục bình tĩnh.
“Man tộc không phải vấn đề, một trận chiến phủ Nam U, thế cục cũng nên trở nên sáng sủa. Nếu là Trấn Ma ti thắng, có thể cân nhác để hắn tới phủ Đại Hoang một bên đó chủ trì đại cục.
Một vị Đại Tông Sư tọa trấn, là sự chấn nhiếp không nhỏ, nghĩ hẳn Man tộc cũng không có tư cách lật tung trời.”
“Như vậy cũng được.”
Đông Phương Chiếu gật gật đầu.
Để Thẩm Trường Thanh đi trấn thủ phủ Đại Hoang, quả thật là không có vấn đề gì.
Nhưng, đối phương có đồng ý không, trái lại vẫn là một vấn đề.
Chuyện phía sau, liền xem mọi người đi nói chuyện như thế nào, trực tiếp mệnh lệnh, đó là không có khả năng.
Dù sao cường giả cỡ này, dùng cái gọi là mệnh lệnh đi ép người, hiệu quả sẽ hoàn toàn ngược lại.
“Một trận chiến núi Thánh Phật, hôm nay gây ra động tĩnh không nhỏ, theo ngươi thấy, Trấn Ma ti hay là triều đình bên này, còn cần phái một ít cường giả đi qua hay không, thực có tình huống gì đột phát, cũng có thể xử lý đôi chút.”
Cổ Huyền Cơ chuyển hướng.
Đông Phương Chiếu lắc đầu: “Thần cho rằng cũng không cần, Đại Tông Sư quyết chiến không phải người thường có khả năng nhúng tay. Nơi đó là thành Nam Hải, nếu thật xảy ra vấn đề gì, tự có Trấn Thủ sứ ra mặt giải quyết.
Huống hồ đường xá xa xôi, cho dù là chúng ta phái người đi qua, cũng không nhất định có thể kịp.”
“Ừm.”