Chương 2698. Lại gặp mặt rồi
Chương 2698. Lại gặp mặt rồi
Lúc này, một thanh kiếm bỗng nhiên chắn trước mặt tiểu tháp, là Kiếm Linh!
Kiếm Linh đuổi theo tiểu tháp, còn tiểu tháp thì vội vàng né tránh, đồng thời kêu gào: “Kiếm Linh tỷ tỷ, đừng đánh, đừng đánh mà, ta không đi nữa! Ta thật sự không đi nữa! Ta sẽ ngoan ngoãn…”
Diệp Huyền: “…”
Đuổi một hồi, Kiếm Linh bèn dừng lại. Còn tiểu tháp thì vẫn trốn trong góc, trông nó đáng thương vô cùng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng không?”
Tiểu tháp có hơi tủi thân: “Là ngươi cho ta đi mà, cũng đâu phải ta tự đi.”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Chủ nhân của ngươi để ngươi lại cho ta làm gì?”
Tiểu tháp đáp: “Giúp ngươi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Giúp ta?”
Tiểu tháp gật đầu: “Đúng vậy.”
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Ngươi có thể giúp ta điều gì?”
Tiểu tháp đột nhiên nhảy lên: “Ta có thể giúp ngươi nhiều điều lắm!”
Diệp Huyền hỏi: “Ví dụ?”
Tiểu tháp im bặt.
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Xem ra ngươi chỉ là một vật cát tường, ngươi tự chơi đi! Chúng ta đi đây!”
Nói đoạn, hắn và An Lan Tú bèn định rời đi.
Lúc này, tiểu tháp bỗng nhiên rung lên. Ngay sau đó, vô số tử khí xuất hiện bên trong tháp.
Diệp Huyền sững sờ, hắn liếc nhìn những luồng tử khí kia, trong lòng kinh ngạc không thôi, bởi tử khí thuần khiết quá!
Lúc này, tiểu tháp bỗng nói: “Đây chính là Hồng Mông Tử Khí, chỉ kém hơn tử khí của Tiểu Bạch thôi. Nếu như ngươi dùng tử khí của ta để tu luyện thì tốc độ tiến bộ của ngươi có thể tăng lên vài lần! Ngoài ra, tử khí của ta còn có năng lực phục hồi vô cùng mạnh!”
Diệp Huyền và An Lan Tú đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người là vẻ chấn kinh. Chỗ tử khí này không phải tử khí bình thường đâu. Nếu như tu luyện thì hai người muốn đạt đến Quy Nhất cảnh cũng không phải chuyện gì khó.
Lúc này, tiểu tháp lại nói: “Ta còn một vài bảo vật nữa.”
Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Bảo vật gì?”
Tiểu tháp nhảy lên, nó rất đắc ý: “Rất nhiều, rất nhiều bảo vật luôn, he he.”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, An Lan Tú đột nhiên nói: “Có thể lấy ra xem không?”
Tiểu tháp vội lắc đầu: “Không thể lộ ra bên ngoài được, nếu như ta lấy ra thì các ngươi sẽ ghim nó!”
Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Chẳng phải chúng ta cùng một hội sao? Sao ngươi lại phòng bị chúng ta như vậy?”
Tiểu tháp nói: “Huynh đệ ruột còn phải tính toán rõ ràng nữa là!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp đột nhiên nói: “Thực lực của ngươi hơi yếu, ta khuyên ngươi nên nâng cao thực lực của ngươi, bằng không ngươi sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nguy hiểm?”
Tiểu tháp gật đầu: “Ta có thể cảm nhận được hình như sắp có chuyện gì đó không hay xảy ra, tốt nhất là ngươi mau chóng nâng cao thực lực đi!”
Diệp Huyền trầm mặc, chẳng lẽ nữ nhân kia sắp hành động rồi?
Trong khoảng thời gian này, nữ nhân kia không có chút động tĩnh nào cả, điều này rất bất thường.
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Ta có thể ra ngoài chơi không?”
Diệp Huyền liếc nhìn tiểu tháp, tiểu tháp cười hi hi: “Ta không chạy lung tung đâu, chơi một chút rồi về!”
Nói đoạn, một cuốn cổ tịch bỗng nhiên bay đến trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền hỏi: “Đây là?”
Tiểu tháp vội vàng nói: “Bạt Kiếm Thuật, đây là Bạt Kiếm Thuật sau khi đã được chủ nhân cải tạo, ngươi cầm lấy mà tu luyện!”
Bạt Kiếm Thuật!
Diệp Huyền nhận lấy cuốn cổ tịch, hắn mở ra xem. Rất nhanh sau đó, sắc mặt hắn bèn trở nên nghiêm nghị. Bạt Kiếm Thuật này khác biệt rất lớn so với Bạt Kiếm Thuật mà lần trước thanh sam nam tử đưa cho hắn!
Diệp Huyền cất cổ tịch đi, sau đó nhìn tiểu tháp: “Ngươi đi chơi đi!”
Tiểu tháp hoan hô, nó bèn biến thành một đường tử quang rồi biến mất trong Giới Ngục tháp.
Bên trong Giới Ngục tháp, Diệp Huyền nhìn cuốn cổ tịch trước mặt, hắn khẽ nói: “Kiếm kĩ này thích hợp đối đầu trực diện, hơn nữa loại kiếm kĩ này quan trọng ở việc dĩ điểm phá diện… hơi theo chiều hướng nhất kiếm phá vạn pháp, có thể công mà cũng có thể thủ!”
An Lan Tú nói: “Dung hợp Thuấn Sát Nhất Kiếm với Mệnh Quyền đi đã!”
Diệp Huyền gật đầu, hắn vẫn muốn dung hợp Mệnh Quyền và Thuấn Sát Nhất Kiếm trước đã. Còn về Bạt Kiếm Thuật thì tu luyện nó cũng không có gì khó, có thể tạm thời bỏ qua một bên.
Trong khoảng thời gian tiếp đó, Diệp Huyền bắt đầu nghiên cứu Thuấn Sát Nhất Kiếm và Mệnh Quyền, còn An Lan Tú cũng không hề rời đi, nàng luôn ở lại trong tháp để giúp đỡ.
Còn về tiểu tháp kia thì Diệp Huyền rất cạn lời với nó, bởi vì không biết tiểu tháp đã chạy đến nơi nào rồi!
Có điều cũng may, Kiếm Linh đã đuổi theo nó!
Bắc Hoang.
Trước bia đá, Thánh Sứ ngồi xếp bằng trên mặt đất. Phía sau nàng là mấy người Qua Diệu. Lúc này, số lượng người của bọn họ đã nhiều hơn trước kia!
Tổng cộng có hơn trăm người, mà khí tức của hơn một trăm người này đều đã mạnh hơn trước đó rất nhiều.
Rất rõ ràng, sự nghỉ ngơi qua năm tháng đã khiến thực lực của bọn họ giảm sút. Mà hiện giờ thực lực của bọn họ đang hồi phục đến trạng thái đỉnh cao.
Đúng lúc ấy, Thánh Sứ đột nhiên mở mắt. Trước mặt nàng bỗng nhiên có một nữ tử xuất hiện, chính là nữ tử thần bí ở Thánh Địa.
Trông thấy nữ tử thần bí, sắc mặt mấy người Qua Diệu phía sau Thánh Sứ lập tức sầm xuống.
Lại là nữ nhân này!
Nữ tử thần bí nhìn Thánh Sứ, nàng mỉm cười: “Lại gặp mặt rồi!”
Thánh Sứ hỏi: “Có chuyện gì à?”