Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1016 - Chương 2706. Bắc Hoang

Chương 2706. Bắc Hoang Chương 2706. Bắc Hoang

Uỳnh!

Đường huyết quang kia đã bị phá tan!

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh thần bí lập tức bao trùm lấy quan tài.

Uỳnh!

Quan tài lập tức vỡ tan, một nam tử xuất hiện giữa không trung. Nam tử này thả tóc, có thể mảnh khảnh, xung quanh người hắn ta còn toả ra thứ mùi thối rữa vô cùng khó ngửi.

Nam tử nhìn chằm chằm nữ tử thần bí: “Ngươi là ai?”

Nữ tử thần bí chẳng tỏ vẻ gì cả: “Tặng ngươi một phần tạo hoá, ngươi có muốn không?”

Nam tử nở nụ cười lạnh lùng: “Tặng ta tạo hoá? Khẩu khí của ngươi cũng lớn quá nhỉ!”

Nữ tử thần bí đột nhiên xoè tay ra, đẩy mạnh về phía trước, sau đó lại đẩy xuống dưới.

Uỳnh!

Ở phía xa xa, nam tử rơi từ không trung xuống mặt đất, mặt đất cũng xuất hiện một cái hố lớn!

Trên mặt đất, nam tử nhìn nữ tử thần bí. Khoảnh khắc ấy, trong mắt hắn ta là vẻ nghiêm trọng: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Nữ tử thần bí chẳng tỏ vẻ gì cả: “Ngươi tên là Bất Tử Đại Đế đúng không?”

Nam tử chầm chậm đứng dậy, nhìn chằm chằm nữ tử thần bí: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Ngươi đã giết hết sinh linh ở nơi này, ngươi muốn lợi dụng tử khí trong cơ thể bọn họ để cường hoá chính mình, sau đó đạt đến cảnh giới trên Thần cảnh, đồng thời nắm giữ tử linh chi khí vô cùng vô tận, đúng chứ?”

Nam tử không khỏi siết chặt tay: “Vậy thì sao?”

Nữ tử thần bí nhìn hắn ta: “Hiện giờ ta cho ngươi một cơ hội, giúp ngươi đạt đến cảnh giới trên Thần cảnh!”

Nam tử híp mắt lại: “Giúp ta đạt đến cảnh giới trên Thần cảnh?”

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Đúng vậy.”

Nam tử phì cười: “Ngươi có năng lực đó sao?”

Nữ tử thần bí bỗng nhiên đánh một chưởng.

Đôi đồng tử của nam tử kia co rụt lại, hắn ta cũng đánh một quyền về phía trước.

Uỳnh!

Một quyền xuất hiện, cả người nam tử bay ngược về phía sau. Lúc hắn ta đập vào tường thành, toà cổ thành lập tức hoá thành hư vô, còn cơ thể nam tử thì nứt vỡ, còn trông thấy cả ngũ tạng!

Nam tử nuốt nước bọt, hắn ta ngẩng đầu nhìn nữ tử thần bí phía xa xa. Khoảnh khắc ấy, ánh mắt hắn ta không còn vẻ nghiêm nghị nữa mà là vẻ kiêng dè!

Hắn ta biết, nữ nhân trước mắt này có thực lực vượt xa hắn ta!

Nữ tử thần bí nói: “Giờ ngươi đã tin hay chưa?”

Nam tử trầm giọng nói: “Rốt cuộc các hạ là ai?”

Nữ tử thần bí lắc đầu: “Đừng hỏi những điều chẳng có ý nghĩa như vậy, ngươi nên hỏi ta muốn ngươi làm gì mới đúng!”

Nam tử nhìn nữ tử thần bí: “Ngươi muốn ta làm gì?”

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Hiện giờ ngươi quá yếu! Chẳng làm được gì cả!”

Nói đoạn, nàng bèn xoè tay ra, một cuốn cổ tịch xuất hiện trước mặt nam tử kia: “Thứ này có thể giúp ngươi đạt đến cảnh giới trên Thần cảnh, trong đó còn có một tờ bản đồ. Sau khi đạt tới cảnh giới trên Thần cảnh, ngươi hãy lập tức tới tìm ta! Ta sẽ cho ngươi mười ngày, chắc là đủ nhỉ!”

Nam tử mở cuốn cổ tịch ra xem, dần dần vẻ mặt hắn ta bèn trở nên nặng nề.

Một lát sau, nam tử nhìn nữ tử thần bí: “Tiền, tiền bối, ngươi muốn ta làm gì?”

Nữ tử thần bí mỉm cười: “Tới khi ấy ngươi sẽ đi kéo chân một vài người, đương nhiên có thể sẽ phải trả giá bằng tính mạng, cũng có thể không cần ngươi ra tay. Thế nên hiện giờ ngươi có thể lựa chọn, nếu như ngươi không đồng ý thì ta cũng không bắt ép ngươi. Nếu như ngươi đồng ý thì ta sẽ giúp ngươi đạt được cảnh giới trên Thần cảnh!”

Nam tử nói: “Ta đồng ý!”

Nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: “Không suy nghĩ sao?”

Bất Tử Đại Đế nhìn nữ tử: “Không cần suy nghĩ! Nếu như không đột phá thì ta sống cũng chẳng có nghĩa lí gì!”

Nữ tử thần bí quan sát Bất Tử Đại Đế, nàng mỉm cười: “Đúng vậy!”

Nói đoạn, nàng lại liếc nhìn xung quanh: “Ta không thích nơi này lắm, đi đây!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Bất Tử Đại Đế đột nhiên nói: “Ngươi không sợ sau khi đạt được cảnh giới trên Thần cảnh ta sẽ không tới tìm ngươi sao?”

Nữ tử thần bí chẳng thèm quay đầu: “Ngươi có thể thử xem!”

Nói đoạn, nàng đã biến mất.

Bất Tử Đại Đế đứng tại chỗ trầm mặc, không biết hắn ta đang nghĩ gì.

Đạo Môn.

Bên trong sân thí luyện, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất. Lúc này hắn đang nhớ lại cảnh tượng giao thủ giữa mình và tam cô nương trước đó.

Hắn đang suy nghĩ về những chỗ chưa ổn của mình!

Không thể không nói, luyện tập với tam cô nương đã giúp Diệp Huyền gặt hái được rất nhiều điều, không chỉ Thuấn Sát Nhất Kiếm và Bạt Kiếm Thuật đều tiến bộ mà Mệnh Quyền của hắn cũng có được nhiều cảm ngộ mới.

Ở phía không xa, tam cô nương liếc nhìn Diệp Huyền, thực ra nàng thấy hơi bất ngờ. Không lâu trước kia, Diệp Huyền chẳng thể uy hiếp đến nàng, song hiện giờ hắn đã có thể uy hiếp phần nào đến nàng!

Nếu như không phải nàng đã tu luyện Đạo Thể lên đến Thần cảnh thì giữa nàng và Diệp Huyền, ai thắng ai thua thực sự rất khó nói.

Phải nói là hiện giờ cường giả Thần cảnh bình thường sẽ bị hắn miểu sát!

Bởi lẽ kiếm của hắn thực sự đủ nhanh!

Hiện giờ sở dĩ nàng có thể trấn áp được Diệp Huyền là bởi nhục thân, nhục thân của nàng mạnh hơn Diệp Huyền!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên đứng dậy. Hắn xoè tay ra, Vô Thượng Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn liếc nhìn tam cô nương: “Tiếp tục!”

Nói đoạn, hắn bèn chuẩn bị xuất kiếm. Đúng lúc ấy, tam cô nương lại lắc đầu: “Ngươi có khách kìa!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Nữ nhân đó hả?”

Tam cô nương lắc đầu: “Không phải!”

Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn về phía bên phải: “Các ngươi nói chuyện đi!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn vị trí của tam cô nương, không gian nơi đó bỗng nhiên nứt ra, một hư ảnh xuất hiện. Hư ảnh này trông mơ hồ, không rõ là nam hay là nữ.

Diệp Huyền nhìn hư ảnh kia: “Các hạ là?”

Hư ảnh nói: “Bắc Hoang!”

Giọng nói của đối phương cũng mơ hồ, không rõ là nam hay là nữ.
Bình Luận (0)
Comment