Chương 2707. Ta đồng ý
Chương 2707. Ta đồng ý
Bắc Hoang!
Diệp Huyền sững sờ, hắn hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Hư ảnh nói: “Không có chuyện gì, chỉ tới xem ngươi thế nào thôi!”
Xem hắn thế nào!
Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi kì lạ, hắn liếc nhìn hư ảnh, đoạn bảo: “Chắc là các hạ cũng biết chân tướng sự việc rồi, đúng chứ?”
Hư ảnh nói: “Nữ nhân kia muốn Bắc Hoang đối phó ngươi, ngươi thấy chuyện này thế nào?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu như ta đoán không nhầm thì chắc chắn nàng ta sẽ cho các ngươi một món bảo vật mà các ngươi không thể từ chối, hoặc là điều kiện gì đó, đúng chứ?”
Hư ảnh nói: “Đúng vậy.”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi thấy thế nào?”
Hư ảnh đáp: “Ta muốn nghe suy nghĩ của ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Suy nghĩ của ta rất đơn giản, đó chính là ngồi xem hổ đấu!”
Hư ảnh không đáp lời.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ngồi xem hổ đấu lúc nào cũng có lợi hơn, ngươi thấy thế nào?”
Hư ảnh khẽ nói: “Nhưng mà thứ nàng ta đưa ra rất hấp dẫn.”
Diệp Huyền hỏi: “Hấp dẫn đến mức nào?”
Hư ảnh nói: “Có thể thay đổi cả vận mệnh của Bắc Hoang!”
Diệp Huyền nói: “Sống thì mới có vận mệnh.”
Hư ảnh khẽ nói: “Nhưng mà ngươi rất yếu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi có thể nhìn thấu nữ tử thần bí đó không?”
Hư ảnh nói: “Không thể!”
Diệp Huyền nhún vai: “Nàng ta là dì của ta, dì ruột ấy!”
Hư ảnh trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Các hạ, thực không dám giấu, kiều dì như thế này ta có mười mấy người cơ… Suy cho cùng thì đây là chuyện nhà chúng ta… Ngươi mà tham gia vào thì đúng là không được hay cho lắm! Hơn nữa nhỡ đâu hôm nào đó dì của ta nghĩ thông, nàng ta không đánh ta nữa! Tới khi ấy có thể hai người chúng ta sẽ quay sang đánh các ngươi đấy. Ngươi thấy sao?”
Nói đoạn, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Mặc dù vì một vài chuyện mà dì ta vẫn luôn nhắm vào ta, song ta không hề hận nàng ta, bởi vì ta biết người nhà với nhau thì không có gì là không hoá giải được cả. Dẫu sao thì nàng ta cũng là dì ruột của ta cơ mà! Dì ruột đấy! Một giọt máu đào hơn ao nước lã!”
Hư ảnh: “…”
Một giọt máu đào hơn ao nước lã!
Hư ảnh kia trầm mặc.
Mặc dù Diệp Huyền có hơi lừa người nhưng không thể không nói, lời hắn nói vẫn rất có lí!
Đây là chuyện nhà người ta!
Nhỡ đâu một ngày nào đó người dì kia đột nhiên không đánh nữa mà muốn làm hoà, tới khi ấy, mấy người bọn họ chẳng phải sẽ biến thành kẻ khác phe sao?
Diệp Huyền nhìn hư ảnh: “Các hạ, nếu như ta là ngươi thì ta sẽ chọn cách bàng quang, chẳng giúp ai cả. Đợi hai người chúng ta đánh nhau xong, các ngươi xuất hiện thu dọn tàn cuộc chẳng phải tốt hơn sao?”
Hư ảnh khẽ nói: “Ngươi nói cũng có lí!”
Nói đoạn, cơ thể đối phương bèn hư ảo, rất rõ ràng đối phương chuẩn bị rời đi rồi.
Diệp Huyền bỗng bảo: “Đợi đã!”
Hư ảnh nói: “Còn chuyện gì sao?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Ta nghe nói các ngươi đến từ nền văn minh tiền sử?”
Hư ảnh gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nói: “Ta có thể tìm hiểu về các ngươi không?”
Hư ảnh nói: “Tìm hiểu chúng ta?”
Diệp Huyền vội gật đầu: “Ta nghe nói các ngươi có một vài phương thức tu luyện khác với chúng ta, đúng chứ?”
Hư ảnh nói: “Đúng là hơi khác, có điều bản chất thì không khác biệt lắm, đều là cách đạt được sức mạnh thông qua tu luyện!”
Diệp Huyền vội hỏi: “Các ngươi có cách thức tu luyện nhục thân không?”
Hư ảnh nói: “Có!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi nhìn ta xem, xem nhục thân của ta có thể đột phá không?”
Hư ảnh liếc nhìn Diệp Huyền, đối phương khẽ nói: “Nhục thân của ngươi rất mạnh, có điều, vẫn có không gian tiến bộ lớn!”
Diệp Huyền vội hỏi: “Các ngươi có cách gì để giúp nhục thân của ta tiến bộ lần nữa không?”
Hư ảnh gật đầu: “Có thì có, nhưng mà tại sao chúng ta phải giúp đỡ ngươi?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi thấy ta thế nào?’
Hư ảnh hỏi: “Ngươi đang nói đến phương diện nào?”
Diệp Huyền đáp: “Tất cả các phương diện.”
Hư ảnh nói: “Miệng lưỡi trơn tru, nghĩ một đằng nói một nẻo…”
Diệp Huyền bỗng bảo: “Dừng dừng, ngươi cứ nói một vài cái tốt đi!”
Hư ảnh trầm mặc.
Diệp Huyền nhíu mày: “Chẳng lẽ trong mắt ngươi ta không có ưu điểm?”
Hư ảnh nói: “Nhiều chỗ dựa!”
Mặt Diệp Huyền đen như đít nồi, suýt chút nữa thì hắn đã tức đến mức phải rời đi.
Hắn hít sâu một hơi, hắn vào mình: “Các hạ, ngươi không thấy ta rất ưu tú sao? Nói một cách không hề khoa trương, người trẻ ưu tú như ta cực kì hiếm gặp ở thời tiền sử các ngươi nhỉ?”
Hư ảnh lắc đầu.
Diệp Huyền nghi hoặc: “Ngươi lắc đầu làm gì?”
Hư ảnh nói: “Ta đã sống cả chục vạn năm, trong khoảng thời gian ấy có ai mà chưa từng gặp qua. Thế nhưng từ trước đến nay ta chưa từng gặp ai da mặt dày như ngươi! Hay nói một cách khác, hiện giờ nhân loại đều mặt dày như vậy sao?”
Diệp Huyền: “…”
Hư ảnh lại nói: “Ngươi nói nhiều như vậy là muốn chúng ta giúp ngươi nâng cao nhục thân, đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Hư ảnh nói: “Tại sao ta phải giúp ngươi tăng cường nhục thân của ngươi? Ngươi có thể cho ta một lí do hay không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Chi bằng các hạ đưa ra điều kiện đi!”
Hư ảnh trầm mặc một lát rồi nói: “Trên người ngươi chẳng có thứ gì mà ta muốn cả.”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ân tình!”
Hư ảnh nhìn hắn: “Ân tình?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng vậy. Giúp ta, ta nợ các ngươi một ân tình.”
Hư ảnh khẽ nói: “Ngươi đang tay không mà đòi bắt sói đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Hư ảnh đột nhiên nói: “Được!”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Ngươi đồng ý?”
Hư ảnh gật đầu: “Ta đồng ý! Ngươi theo ta tới Bắc Hoang đi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Bắc Hoang sao?”
Hư ảnh nói: “Sợ à?”
Diệp Huyền vội lắc đầu: “Với thực lực của tiền bối, nếu muốn giết ta thì chẳng phải chuyện gì khó khăn? Cần gì phải lừa ta tới Bắc Hoang chứ?”
Hư ảnh nói: “Đi thôi!”
Nói đoạn, không gian trước mặt Diệp Huyền bèn nứt ra.
Hắn do dự một lát rồi nhìn về phía bên phải, sau đó chắp tay: “Tam cô nương, khoảng thời gian vừa qua đa tạ nhé!”
Nói đoạn, hắn bèn tiến vào khe nứt không gian.
Hư ảnh cũng biến mất theo.