Chương 2708. Đầu hàng
Chương 2708. Đầu hàng
Ở một bên khác, tam cô nương nhìn Diệp Huyền rời đi, nàng trầm mặc.
Bắc Hoang.
Khi Diệp Huyền bước ra từ Truyền Tống Trận, hắn xuất hiện trước một bia đá cực lớn!
Hắn liếc nhìn bia đá, đây chính là Bắc Hoang!
Mà ở phía cách Diệp Huyền không xa có một nữ tử đang đứng. Trên đầu ngón tay của nữ tử ánh lên đao quang.
Thánh Sứ!
Phía sau Thánh Sứ là mấy người Qua Diệu.
Lúc Diệp Huyền nhìn mấy người Qua Diệu, sắc mặt lập tức thay đổi.
Phía sau Qua Diệu có hơn hai trăm người. Khí tức của những người này ít nhất cũng phải trên Thần cảnh.
Mà nữ tử đi đầu cũng có thực lực sâu không lường được.
Bắc Hoang mạnh thật đấy!
Qua Diệu nhìn Diệp Huyền, ánh mắt hắn ta không được thân thiện cho lắm.
Diệp Huyền nhìn mọi người, đoạn mỉm cười: “Chào mọi người!”
Thánh Sứ nhìn hắn: “Diệp công tử, ngươi muốn nâng cao nhục thân?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn Thánh Sứ: “Không biết nên xưng hô với cô nương như thế nào?”
Thánh Sứ mỉm cười: “Mộc Hi!”
Diệp Huyền nói: “Mộc Hi cô nương, ban nãy vị tiền bối đưa ta đến đâu rồi?”
Mộc Hi khẽ mỉm cười: “Diệp công tử đợi một chút, lúc nữa Thượng Thần sẽ xuất hiện.”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn xung quanh. Bốn bề mây mù bao phủ, hắn chẳng nhìn rõ gì cả.
Mộc Hi khẽ cười: “Hình như Diệp công tử rất tò mò về Bắc Hoang chúng ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng thật là rất tò mò! Mộc Hi cô nương, có một chuyện ta rất tò mò, đó chính là các ngươi phân chia cảnh giới như thế nào vậy?”
Nói đoạn, hắn bèn chỉ vào Qua Diệu phía không xa: “Ví dụ như ở thời đại của chúng ta, có lẽ hắn ta thuộc Thần cảnh, vậy ở thời đại của các ngươi thì sao?”
Mộc Hi mỉm cười: “Thần cảnh mà ngươi nói là cảnh giới trong hệ thống Đạo Kinh sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy.”
Mộc Hi nói: “Ở thời đại của chúng ta, hắn được coi là Nghịch Đạo cảnh.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nghịch Đạo cảnh?”
Mộc Hi gật đầu: “Tới trình độ như hắn ta thì có thể nghịch chuyển tử khí bên trong cơ thể, dần dần biến nó thành sinh khí… Hành động này thực ra đồng nghĩa với việc nghịch thiên, do vậy ở thời đại của chúng ta, nó được gọi là Nghịch Đạo cảnh. Có năng lực nghịch đạo, xoay chuyển sinh tử!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Trên Nghịch Đạo cảnh thì sao?”
Mộc Hi mỉm cười: “Vĩnh Hằng!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Vĩnh Hằng cảnh?”
Mộc Hi gật đầu: “Tới cảnh giới này, nhục thân sẽ trở nên vĩnh hằng, linh hồn cũng vĩnh hằng, tinh thần càng trở nên vĩnh hằng! Đương nhiên, thọ mệnh vẫn sẽ biến mất, có điều, cường giả ở cấp bậc này có thể sống đến mười mấy vạn năm. Đương nhiên, tiền đề là không bị người khác giết, hoặc là tự sát.”
Diệp Huyền khẽ nói: “Có người có thể trường sinh sao?”
Mộc Hi nhìn hắn: “Không có!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ở thời đại của các ngươi không ai có thể trường sinh?”
Mộc Hi lắc đầu: “Ta có thể nói với ngươi rằng một người có thể sống rất lâu nhờ tu luyện, thậm chí có thể sống đến trăm vạn năm. Thế nhưng đến hiện tại, trong lịch sử chúng ta ghi chép thì không ai có thể trường sinh. Dù có là Thượng Thần thì thọ mệnh cũng có hạn, không thể trường sinh thực sự.”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao lại không thể trường sinh thực sự?”
Mộc Hi mỉm cười: “Nếu như có người làm được điều này thì chỉ có một khả năng, đó chính là vũ trụ pháp tắc đã sụp đổ hoàn toàn!”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Vũ trụ pháp tắc?”
Mộc Hi gật đầu: “Theo như ta được biết, hiện giờ vũ trụ pháp tắc có chín cái, trong đó có một cái là sinh mệnh pháp tắc. Thọ mệnh của tất cả mọi người đều bị sinh mệnh pháp tắc hạn chế, không ai có thể trường sinh, không một sinh mạng nào có thể vĩnh hằng. Bởi vì một khi có người trường sinh, vũ trụ này sẽ loạn. Ngươi nghĩ mà xem, nếu một người không chết thì có phải rất kinh khủng hay không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Cũng phải!”
Mộc Hi lại nói: “Có người có thể nghịch đạo, thế nhưng hiện giờ không ai có thể nghịch chuyển vũ trụ pháp tắc. Mà cũng không đúng, ít nhất thì là không ai nghịch chuyển được năm vũ trụ pháp tắc đầu tiền. Nếu như có người nghịch chuyển được vĩnh sinh pháp tắc thì có lẽ thực sự có thể trường sinh, song về cơ bản thì là không thể!”
Diệp Huyền tò mò: “Tại sao lại không thể?’
Mộc Hi khẽ cười: “Vũ trụ pháp tắc là sự tồn tại cực cao, hiện giờ chúng ta mới chỉ tiếp xúc được đạo, còn vũ trụ pháp tắc còn hơn xa đạo.”
Nói đến đây, nàng lại liếc nhìn Diệp Huyền: “Ách thể của ngươi là một sự tồn tại khác, cực kì khác!”
Diệp Huyền hỏi: “Tồn tại khác? Thuộc vũ trụ pháp tắc sao?”
Mộc Hi lắc đầu: “Cái này thì ta không thể trả lời ngươi, bởi vì ta chỉ biết vũ trụ pháp tắc có chín đạo, thế nhưng cụ thể là chín đạo gì thì ta không rõ. Thế nên ta cũng không rõ ách thể của ngươi không liên quan đến vũ trụ pháp tắc hay không.”
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: “Nếu như ách thể của ta thực sự là do vũ trụ pháp tắc gây ra thì phải làm thế nào?”
Mộc Hi nghĩ ngợi hồi lâu rồi đáp: “Kiếp sau nghiêm túc làm người!”
Diệp Huyền: “?”
Đúng lúc ấy, bia đá phía sau Diệp Huyền bỗng nhiên rung chuyển, một giọng nói vang lên.
Mộc Hi nhìn Diệp Huyền: “Đi theo ta!”
Diệp Huyền nhìn bia đá, hắn nói: “Thượng Thần của các ngươi ở trong đó làm gì vậy?”
Mộc Hi đáp: “Bí mật!”
Bí mật!
Diệp Huyền cạn lời.
Mộc Hi đột nhiên nói: “Diệp công tử, nghe nói nữ nhân muốn đánh ngươi là dì của ngươi?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy, nàng ta nói mình là dì ruột của ta!”
Mộc Hi nói: “Nếu đã là dì thì chắc chắn còn có ông ngoại, tại sao ngươi không đi tìm ông ngoại của ngươi?”
Diệp Huyền nhún vai: “Hình như ông ngoại của ta đã bị cha ta giết rồi!”
Mộc Hi dừng bước, nàng quay đầu nhìn hắn: “Bị cha ngươi giết ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Bọn họ nói vậy đó!”
Mộc Hi nhíu mày: “Cha ngươi lại giết cha vợ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Thực ra ta cũng thấy khó hiểu lắm, có điều nghe nói ông ngoại ta cũng không phải người tốt!”
Mộc Hi khẽ bảo: “Nhà các ngươi… lợi hại thật đấy!”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Mộc Hi cô nương, Thượng Thần của các ngươi đánh lại được nữ nhân đó không?”
Mộc Hi lắc đầu: “Không biết nữa, phải đánh mới biết được!”
Diệp Huyền nói: “Với tình cảnh hiện giờ của ta thì ngươi có lời khuyên gì không?”
Mộc Hi nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi có thể hỏi dì của ngươi xem đầu hàng có được không!”
Diệp Huyền: “…”