Chương 2711. Đấu pháp không?
Chương 2711. Đấu pháp không?
Bắc Hoang.
Trong lôi trì, Diệp Huyền vẫn đang điên cuồng hấp thụ mấy thiên kiếp chi lôi kia, khi năng lượng của những thiên kiếp chi lôi này tiến vào trong cơ thể hắn thì có một tầng lôi điện rực rỡ xuất hiện khắp cơ thể hắn.
Cơ thể rất ấm áp và vô cùng thoải mái.
Hai mắt Diệp Huyền hơi nhắm lại, thực lực hiện tại của hắn đã có thể miểu sát một vài cường giả Thần cảnh, nhưng hắn biết mình vẫn không có cơ hội chiến thắng nữ tử thần bí kia!
Đừng nói đến nữ tử thần bí kia, cho dù là đấu với cường giả cấp bậc giống như tam cô nương thì cũng không có cơ hội chiến thắng, bởi vì kiếm của hắn rất khó phá vỡ nhục thân của tam cô nương! Trừ phi là kết hợp giữa Mệnh Kiếm và Thuấn Sát Nhất Kiếm, hơn nữa còn phải cộng thêm tín ngưỡng chi lực và bốn loại vực.
Trong trường hợp này có thể gây ra sự uy hiếp chết người cho tam cô nương.
Nhưng vấn đề là nữ tử thần bí còn đáng sợ hơn cả tam cô nương!
Thực ra hắn cũng khá là cạn lời.
Không dễ dàng gì mới giải quyết được Đạo Môn, nhưng không ngờ lại có kẻ địch còn đáng sợ hơn xuất hiện!
Đáng sợ hơn Đạo Môn gấp trăm lần!
Bất kể như thế nào thì Diệp Huyền hắn cũng không phải là một người ngồi yên chờ chết.
Bây giờ việc ưu tiên hàng đầu của hắn chính là nâng cao nhục thân lên tới Thần cảnh, nếu nhục thân có thể đạt tới Thần cảnh thì lúc đó, thực lực tổng thể của hắn sẽ có được sự thay đổi về chất!
Bởi vì cho dù là Mệnh Quyền hay là Thuấn Sát Nhất Kiếm thì đều cần một nhục thân cường đại!
Hơn nữa hiện tại, cảnh giới kiếm đạo của hắn đã đột phá, Kiếm Vực cũng đã có một sự đột phá hoàn toàn mới, chỉ cần nhục thân đột phá thì đến lúc đó hắn vẫn còn sức chiến đấu.
Điều đáng tiếc duy nhất là Phong Ma Huyết Mạch đã bị phong ấn!
Nếu không thì tỷ lệ chiến thắng sẽ nhiều hơn một chút!
Khi nghĩ đến chuyện này đã khiến hắn vô cùng tức giận!
Đã trúng bẫy của nữ nhân đó rồi!
Mặc dù Bất Tử Huyết Mạch cũng rất lợi hại nhưng Phong Ma Huyết Mạch mới là chủ công! Hơn nữa, huyết mạch đó mới có thể gây ra mối uy hiếp đối với nàng... Nhưng bây giờ, nó đã biến mất rồi!
Đừng nói mặc dù bình thường hắn rất đau đầu với Phong Ma Huyết Mạch này, nhưng sau khi thực sự mất đi thì hắn lại có chút nhớ nó.
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên quay đầu lại nhìn, cách đó không xa có một nữ tử đang đứng ở đó!
Nữ tử thần bí đó!
Khóe miệng Diệp Huyền khẽ giật giật, chết tiệt, nữ nhân này tới đây rồi!
Nữ tử thần bí nhìn về phía Diệp Huyền rồi cười nói: "Thiên kiếp chi lôi tôi thể, quả thực có thể cải thiện được nhục thân của ngươi."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Nữ tử thần bí chớp mắt: "Có muốn giúp đỡ không?"
Diệp Huyền vội vàng lắc đầu.
Khóe miệng của nữ tử thần bí khẽ nhếch lên: "Thôi giúp ngươi một chút cũng được!"
Vừa nói, lòng bàn tay nàng vừa dang ra, trong tay nàng có một đạo lôi điện đùng đùng màu đỏ thẫm!
Mí mắt của Diệp Huyền nhảy lên khi nhìn thấy đạo lôi điện này: "Đây là loại lôi điện gì vậy?"
Nữ tử thần bí cười nói: "Huyết sắc thiên lôi, ta vô tình lấy được, tặng nó cho ngươi đó!"
Nói xong, nàng cong ngón tay một chút, tia lôi điện màu đỏ thẫm lập tức tiến vào trong lôi trì.
Đùng!
Trong phút chốc, tất cả lôi điện trong lôi trì lập tức hóa thành hư vô, cùng lúc đó Diệp Huyền bị rất nhiều tia huyết sắc thần lôi kia bao phủ lấy!
"A!”
Trong lôi trì đột nhiên vang lên tiếng hét thảm thiết của Diệp Huyền.
Giờ phút này, hắn cảm giác như toàn thân mình đang bị mười vạn mũi kim đâm vào.
Đau!
Những tia lôi điện này đang điên cuồng ăn mòn cơ thể của hắn!
Nữ tử thần bí cười nói: "Hơi đau đấy, cố gắng chịu đựng một chút là sẽ ổn thôi!"
Nói xong, nàng quay đầu lại nhìn, cách đó không xa có một nữ tử đang đứng ở đó.
Mộc Hi!
Nữ tử thần bí cười nói: "Thật ra ta đã cho Bắc Hoang tộc các ngươi hai cơ hội rồi... cơ hội thứ nhất là đi theo ta, cơ hội thứ hai là các ngươi có thể giống như Đạo Môn, không giúp đỡ lẫn nhau, nhưng đáng tiếc các ngươi không có lựa chọn nào khác!"
Mộc Hi nhìn nữ tử thần bí kia, cười nói: "Vì để giá họa cho Diệp công tử mà các hạ không tiếc giết hàng chục người của tộc ta… Nếu đây là cơ hội mà các hạ đã đưa ra thì chúng ta không cần cũng được!"
Nữ tử thần bí cười nói: "Rất cứng đầu!"
Mộc Hi lắc đầu cười: "Hôm nay các hạ tới là muốn diệt Bắc Hoang ta sao?"
Nữ tử thần bí chớp mắt: "Ngươi cảm thấy ta không làm được sao?"
"Các hạ có thể thử xem!"
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ tấm bia đá ở phía xa.
Sau đó, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt nữ tử thần bí, hư ảnh dần dần hiện rõ, đó là một nữ tử.
Nữ tử mặc một chiếc váy dài màu tím chạm đất, một dây đai màu đen được thắt ở quanh eo, khoe ra vòng eo thon thả. Mái tóc của nàng giống như một đám mây được thả một cách tùy ý ở sau lưng, nhưng trong sự bá đạo lại không có sự lộn xộn, đặc biệt là đôi mắt phượng của nàng có chút kiêu ngạo, có xu hướng nhìn đời bằng nửa con mắt.
Thượng Thần!
Thượng Thần nhìn về phía nữ tử thần bí: "Ta đã khó chịu với ngươi từ lâu rồi!"
Nữ tử thần bí cười nói: "Vậy thì đến đánh ta đi!"
Thượng Thần mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, phía trên đám mây ở đường chân trời đánh xuống một tia sét, tia sét này lập tức rơi vào lòng bàn tay nàng, nhờ vào tay nàng mà nối liền trời đất.
Lôi điện trong lòng bàn tay!
Đường chân trời, nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: "Đấu pháp không?"
Vừa nói, nàng vừa xòe hai bàn tay ra, trong hai lòng bàn tay của nàng đột nhiên bùng lên hai ngọn lửa!
Một ngọn lửa có màu đỏ như máu, một ngọn lửa có màu đen kịt.
Khi hai ngọn lửa này xuất hiện, toàn bộ Bắc Hoang lập tức trở thành ảo ảnh, sau đó biến mất từng chút từng chút một!
Thế giới này hoàn toàn không thể chịu được sức mạnh của hai ngọn lửa này!