Chương 2717. Thụ vực
Chương 2717. Thụ vực
Bắc Hoang.
Diệp Huyền đang ngồi khoanh chân trên mặt đất đột nhiên mở mắt ra, hắn đứng lên, một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên quét ra khỏi cơ thể hắn.
Nhục thân Thần cảnh!
Hai mắt Diệp Huyền chậm rãi nhắm lại, hai tay nắm chặt, giờ phút này, hắn cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh, là một nguồn sức mạnh vô tận!
Lúc này, Thượng Thần đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn hắn: "Nữ nhân kia đã đi đến Ngũ Duy vũ trụ rồi!"
Diệp Huyền khẽ nói: "Nàng ta sắp ra tay rồi!"
Thượng Thần gật đầu: "Chắc là vậy!"
Diệp Huyền cười khẽ: "Điều gì nên tới cũng sẽ tới thôi!"
Nói xong, hắn lập tức hóa thành một luồng kiếm quang rồi biến mất ở đường chân trời.
Phía dưới, hai mắt của Thượng Thần từ từ nhắm lại.
Lúc này, Mộc Hi xuất hiện bên cạnh Thượng Thần, nàng nhìn về phía đường chân trời: "Giúp không?"
Thượng Thần lắc đầu: "Chúng ta không thể giúp được nữa!"
Mộc Hi im lặng.
Nàng biết rằng mọi thứ đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của Bắc Hoang nữa rồi.
Một mình nữ nhân kia có thể hủy diệt cả Bắc Hoang, chưa kể bây giờ còn có thêm một Dạ Thần nữa?
Thượng Thần đột nhiên khẽ nói: "Sắp biến thiên rồi!"
…
Đạo Môn.
Tan cô nương ngồi khoanh chân trong đại điện đột nhiên mở mắt ra, một lúc lâu sau, nàng khẽ nói: "Sắp bắt đầu rồi sao?"
Nói rồi, nàng đứng dậy đi tới cửa đại điện nhìn về hướng Ngũ Duy vũ trụ: "Trận chiến này nhất định sẽ rất thú vị! Không biết có bao nhiêu cường giả bí ẩn sẽ xuất hiện..."
...
Ngũ Duy vũ trụ.
Đám người nữ tử thần bí xuất hiện trên tinh không của Ngũ Duy vũ trụ, nữ tử thần bí vẫy tay phải, Ách Nạn Chi Môn xuất hiện ngay trước mặt nàng ở nơi cách đó không xa, khoảnh khắc nó xuất hiện, toàn bộ tinh không của Ngũ Duy vũ trụ đột nhiên xuất hiện những sợi tơ dày đặc có màu đỏ như máu.
Tất cả đều là nhân quả tuyến của Diệp Huyền !
Nữ tử thần bí nhìn về nơi cách đó không xa, nơi đó có kiếm quang rơi xuống, kiếm quang tản đi, Diệp Huyền xuất hiện trước mặt mọi người.
Thời điểm hắn xuất hiện, những nhân quả tuyến xung quanh đột nhiên run rẩy, nhưng chúng không lao về phía Diệp Huyền mà chậm rãi tiến đến gần Ách Nạn Chi Môn.
Diệp Huyền nhìn về phía Ách Nạn Chi Môn: "Cái này là chuẩn bị cho ta sao?"
Nữ tử thần bí gật đầu, cười nói: "Đúng vậy! Đi vào đi!"
Diệp Huyền lắc đầu: "Ta sẽ không đi vào!"
Nữ tử thần bí cười nói: "Ngươi không vào cũng phải vào!"
Nói xong, nàng quét mắt nhìn tinh không, cười nói: "Đừng trốn nữa! Nếu đã tới rồi vậy thì ra ngoài hết đi! Vì để đối phó với các ngươi mà khoảng thời gian này ta rất bận rộn đấy!"
Im lặng một lát, một giọng nói đột nhiên truyền tới từ tinh không: "Chuyện này thực sự phải tuyệt tình như vậy sao?"
Mọi người nhìn về phía thanh âm, chỉ thấy một nữ tử chậm rãi bước đến!
Nữ tử cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích trong tay, mặc một bộ đồ trắng như tuyết.
Trông thấy nữ tử này, sắc mặt của đám người Dạ Thần đứng bên cạnh nữ tử thần bí lập tức trở nên nặng nề.
Nữ nhân vừa mới xuất hiện này không phải mạnh bình thường thôi đâu!
Dạ Thần im lặng, trong lòng lạnh lẽo không thôi.
Cường giả ở thời đại này nhiều đến vậy sao?
Sắc mặt của Võ Lê kia cũng trở nên tăm tối hẳn, lúc này, hắn ta cuối cùng cũng biết được lý do tại sao nữ tử thần bí lại không trực tiếp giết chết Diệp Huyền rồi!
Cường giả sau lưng tên Diệp Huyền này, kẻ sau mạnh hơn kẻ trước!
Nữ tử thần bí nhìn bạch y nữ tử và mỉm cười: “Đế Nữ, đã lâu không găp.”
Đế Nữ liếc mắt nhìn Ách Nạn Chi Môn ở đằng xa kia sau đó lại nhìn về phía nữ tử thần bí: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Nữ tử thần bí cười đáp: “Chuyện rõ rành rành ra đấy rồi mà!”
Đế Nữ lắc đầu: “Thật sự phải làm căng đến vậy sao?”
Nữ tử thần bí mỉm cười: “Bây giờ nói mấy câu này đã không còn bất cứ nghĩa lý gì nữa rồi.”
Đế Nữ cầm Phương Thiên Họa Kích chỉ về phía nàng: “Vậy thì chiến đi!’
Chiến đi!
Âm thanh như tiếng sấm rền, khí thế vang vọng khắp không gian.
Nữ tử thần bí lắc đầu: “Kẻ địch của ngươi không phải ta!”
Giọng của nàng vừa dứt thì Thụ Vô Biên kia đã xuất hiện trước mặt Đế Nữ.
Đến Nữ nhìn đối phương: “Ngươi biết tính cách của Thiên Mệnh rồi chứ!”
Thụ Vô Biên cười lạnh: “Cùng lắm thì chết thôi!”
Đế Nữ gật đầu: “Vậy tới đi!”
Vừa dứt lời, Phương Thiên Họa Kích trong tay nàng chợt đâm tới.
Vụt!
Không gian trước mặt Thụ Vô Biên trực tiếp nứt ra, một thanh trường kích đâm tới, lạnh thấu xương.
Khóe miệng Thụ Vô Biên vẽ ra nụ cười lạnh, bàn tay ngọc ngà của nàng vung lên một cái, vô số cây mây duỗi tới không gian trước mặt nàng, trong nháy mắt, cây Phương Thiên Họa Kích kia trực tiếp bị mấy cây mây kia bó lại.
Mà lúc này, bàn tay cầm Phương Thiên Họa Kích của Đế Nữ đẩy mạnh một cái.
Ầm!
Vô số cây mây lập tức hóa thành mảnh vụn bay đầy trời, Thụ Vô Biên lùi về sau hơn nghìn trượng.
Sau khi dừng lại, không gian sau lưng nàng trực tiếp vỡ nát, trong ánh mắt nàng lóe lên vẻ dữ tợn. Nàng bước một bước tới, duỗi tay phải ra sau đó kéo nhẹ một cái, trong phút chốc, có vô số cây mây trút xuống không gian xung quanh Đế Nữ, mấy câu mây này giống như những con cự mãng trườn về phía nàng, ngoài ra, còn có một luồng sức mạnh thần bí to lớn bao phủ lấy Nữ Đế, luồng sức mạnh ấy giống như một chiếc lồng giam cố định không gian quanh người nàng.
Thụ Vực!
Ở trong Thụ Vực này, uy lực của mấy cây mây kia tăng lên gấp bội, không chỉ như thế, Thụ Vực này còn có lực áp chế vô cùng lớn mạnh.