Chương 2722. Ngũ lôi oanh đỉnh
Chương 2722. Ngũ lôi oanh đỉnh
Diệp Huyền nhìn về phía bạch bào nữ tử và nữ tử thần bí ở đằng xa, hai nữ nhân này vẫn đang đại chiến như cũ nhưng bạch bào nữ tử không chiếm được ưu thế nào cả.
Bởi vì nữ tử thần bí thật sự sống dai như gián vậy!
Cho dù bạch bào nữ tử có chém vào cổ nàng ta thì nàng ta cũng không chết được!
Bây giờ, có thể nói là hai nữ nhân này ngang sức ngang tài nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì nữ tử thần bí chắc chắn sẽ chiếm thế thượng phong, bởi vì xung quanh bạch bào nữ tử cũng đã xuất hiện ách nạn nhân quả tuyến, hơn nữa còn rất nhiều, ước chừng cũng phải hơn trăm.
Đột nhiên Diệp Huyền hô một tiếng: “Thanh Nhi!”
Cách đằng xa, bạch bào nữ tử chợt dừng lại, sau đó quay người nhìn về Diệp Huyền: “Ta đây!”
Diệp Huyền lắc đầu, hắn đi đến trước mặt nàng và nhìn bạch bào nữ tử đã bị ách nạn nhân quả tuyến bao vây khắp người, trong lòng dấy lên cảm giác đau đớn không tên: “Xin lỗi!”
Bạch bào nữ tử nhìn thẳng vào mắt hắn: “Có ta ở đây, ngươi sẽ không sao đâu! Trừ phi ta chết!”
Diệp Huyền đang định nói thì đúng lúc này, phía trên Ách Nạn Chi Môn ở đằng xa kia bất chợt xuất hiện vô số đạo thần lôi đỏ như máu!
Nữ tử thần bí lên tiếng: “Diệp Huyền, nếu ngươi còn không vào thì mấy thần lôi này sẽ hủy diệt toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ, cho dù là Thanh Nhi nhà ngươi hay là Mộ Niệm Niệm đều không thể ngăn chặn được đâu, không chỉ bọn họ mà bất cứ một kẻ nào có liên quan đến ngươi đều phải chết hết!”
Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Ách Nạn Chi Môn kia, trong đôi mắt lóe lên vẻ nặng nề hiếm có.
Thật ra, uy lực của Ách Nạn Chi Môn này có hơi nằm ngoài dự liệu của nàng!
Lúc này, nàng đã không thể khống chế được nó nữa!
Vì cho dù là nàng cũng không có cách nào ngăn chặn được mấy ách nạn chi kiếp kia!
Bạch bào nữ tử nhìn về phía nữ tử thần bí, đang định ra tay lần nữa thì nữ tử thần bí lại cười nói: “Đồ, ngươi không giết được ta đâu! Cứ tiếp tục như vậy thì kẻ chết chắc chắn sẽ là ngươi! Hơn nữa, ngươi không phát hiện ra sao? Các ngươi càng ra tay thì uy lực của Ách Nạn Chi Môn này càng lớn mạnh!”
Bạch bào nữ tử nhìn về phía Ách Nạn Chi Môn kia, lúc này, Ách Nạn Chi Môn đang tản ra một loại uy lực cực kỳ khủng khiếp, loại uy lực này khiến nàng cảm thấy hơi khiếp sợ!
Ách Nạn Chi Môn này đang trở nên càng ngày càng mạnh!
Hai mắt bạch bào nữ tử chầm chậm nhắm lại, tay phải siết chặt thanh kiếm trong tay, thanh kiếm rung lên, vận sức chờ phát động.
Một lúc sau, bạch bào nữ tử ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nàng biết, người có thể ngăn chặn được Ách Nạn Chi Môn này chỉ có nữ nhân kia mà thôi!
Nhưng nữ nhân kia đâu?
Không phải nàng cũng đang ngăn chặn ách nạn chi nhân hay sao?
Đúng lúc này, Ách Nạn Chi Môn kia chợt rung lên mãnh liệt, ngay sau đó, mấy đạo huyết sắc thần lôi trên đầu nó trở nên điên cuồng hơn, tiếp đó, toàn bộ tinh không của Ngũ Duy vũ trụ bắt đầu mai một dần!
Nhìn thấy một màn này, tất cả những người có mặt đều thay đổi sắc mặt!
Cho dù là nữ tử thần bí kia thì ánh mắt cũng tràn đầy vẻ nặng nề!
Nàng đã cảm giác được nguy hiểm!
Thật ra lúc này, trong lòng nàng cũng vô cùng kinh hãi, nàng biết, cho đến tận bây giờ nàng đã đánh giá quá thấp về ách nạn chi nhân rồi!
Một khắc này, cuối cùng thì nàng cũng đã hiểu tại sao nữ tử váy trắng phải ngăn cản ách nạn chi nhân thay Diệp Huyền rồi!
Nếu không phải có nàng chặn ở đằng trước thì cho dù Diệp Huyền có một trăm cái mạng cũng không đủ dùng!
Đúng lúc này, những đạo huyết sắc thần lôi phía trên Ách Nạn Chi Môn kia đột nhiên lan rộng ra, định thoát khỏi tầng mây đấy!
Một khi những đạo huyết sắc thần lôi kia thoát ra khỏi tầng mây, không chỉ Ngũ Duy vũ trụ sẽ lập tức tan thành tro bụi mà ngay cả Mộ Niệm Niệm và Đồ cũng chưa chắc đã có thể sống sốt!
Ở đằng xa, nữ tử thần bí đang lùi về sau.
Đúng lúc này, Diệp Huyền quay phắt sang nhìn nàng ta, cười bảo: “Nếu ngươi đã muốn ta chết đến thế, vậy ta sẽ cho ngươi được toại nguyện!”
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang chui vào trong Ách Nạn Chi Môn kia!
Nhìn thấy một màn này, Đồ và Mộ Niệm Niệm ở cách đó không xa lập tức thay đổi sắc mặt. Hai người muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi, bởi vì Diệp Huyền cách Ách Nạn Chi Môn kia thật sự quá gần!
Ngay khi hai nữ tử định ngăn cản thì Diệp Huyền đã chui vào trong Ách Nạn Chi Môn kia, trong nháy mắt hắn bước vào Ách Nạn Chi Môn, một đạo kim quang đột nhiên phóng tới từ tinh không: “Đậu má, tiểu chủ, ngươi đừng kích động…”
Cùng với giọng nói này vang lên, một đường kim quang cùng chui vào trong Ách Nạn Chi Môn với Diệp Huyền, bên trong Ách Nạn Chi Môn, một giọng nói sợ hãi truyền tới: “Mẹ kiếp, thả ta ra ngay…”
Toàn bộ Ách Nạn Chi Môn rung lên dữ dội, đột nhiên, những ách nạn nhân quả tuyến xung quanh kia dội về phía Ách Nạn Chi Môn như thủy triều, ngoại trừ vậy ra, những đạo huyết sắc thần lôi đó cũng lập tức đổ dồn về phía Ách Nạn Chi Môn!
Bạch bào nữ tử và Mộ Niệm Niệm không hề nghĩ ngợi mà lao về phía Ách Nạn Chi Môn, lúc này, có thể nói hai nàng như bị ngũ lôi đánh xuống đầu!