Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1081 - Chương 2771. Không Bình Thường Cho Lắm

Chương 2771. Không bình thường cho lắm Chương 2771. Không bình thường cho lắm

Chương 2771: Không bình thường cho lắm

Thánh Chủ trầm mặc một hồi rồi nói: “Các hạ, đây là Nhân Loại Cấm Khu đấy! Vào đây là tu vi sẽ bị phong ấn!”

Hư ảnh nói: “Bọn họ mà có được vũ trụ pháp tắc thì tới khi ấy, đợi bọn họ ra ngoài sẽ lợi dụng vũ trụ pháp tắc để phong ấn tu vi của các ngươi, còn tu vi của bọn họ thì không chịu bất cứ ảnh hưởng gì!”

Nghe vậy, sắc mặt Thánh Quân bèn thay đổi.

Vãn Quân hận Thiên gia đến mức nào chứ?

Có thể nói là thâm cừu đại hận!

Nếu như nàng có được vũ trụ pháp tắc thì chắc chắn nàng sẽ đồ sát Thiên gia!

Thiên Mẫu đột nhiên nói: “Trong lịch sử đã có rất nhiều cường giả bước vào Nhân Loại Cấm Khu này, những người đó mạnh hơn nàng ta gấp nhiều lần mà vẫn không thể có được vũ trụ pháp tắc. Tại sao các hạ cho rằng nàng ta sẽ có được vũ trụ pháp tắc?”

Hư ảnh nói: “Nàng ta không có được nhưng hắn thì có thể có được!”

Thiên Mẫu nhíu mày: “Tại sao?”

Hư ảnh có hơi phẫn nộ: “Bởi vì đại ca của hắn lợi hại!”

Thiên Mẫu: “…”

Hư ảnh lại nói: “Hiện giờ ngươi còn có cơ hội giết hai người họ. Còn về vấn đề ra ngoài, các ngươi không cần lo, nếu như các ngươi giết được họ, ta sẽ giúp các ngươi ra ngoài! Đương nhiên có đi không thì phải xem các ngươi thế nào!”

Nói đoạn, nàng bèn biến mất.

Thánh Quân quay đầu nhìn Thiên Mẫu, Thiên Mẫu trầm giọng nói: “Không thể để nàng ta lấy được vũ trụ pháp tắc!”

Thánh Quân gật đầu.

Một khi để Vãn Quân có được vũ trụ pháp tắc thì đúng là một tai hoạ đối với Thiên gia!

Hai người không do dự nữa mà hoá thành hai đường bạch quang rồi biến mất.

Trong Nhân Loại Cấm Khu, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn toà cung điện phía xa xa: “Vãn Quân cô nương, đó là?”

Vãn Quân khẽ vén tóc bên tai, nàng nói: “Ta cũng không biết là gì!”

Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: “Ngươi cũng không biết?”

Vãn Quân gật đầu: “Nơi này là cấm địa, dù có là cường giả trên Vĩnh Hằng cảnh cũng không dám vào. Hơn nữa từng có người vào đây mà không ra được!”

Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Nghe nói nơi này có một vũ trụ pháp tắc!”

Diệp Huyền nói: “Vãn Quân cô nương muốn có được vũ trụ pháp tắc đó sao?”

Vãn Quân gật đầu.

Diệp Huyền mỉm cười: “Thế cô nương có nghĩ đến việc ra ngoài kiểu gì không?”

Vẻ mặt Vãn Quân rất bình tĩnh: “Nếu không có được vũ trụ pháp tắc thì ta ra ngoài cũng phải chết!”

Diệp Huyền hiểu rồi.

Vãn Quân cô nương đang liều mạng!

Lúc này, Vãn Quân đột nhiên nói: “Ngươi có ách thể mà sao vẫn sống được đến giờ?”

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta là thiếu chủ của Ách Nạn Giới!”

Ách Nạn Chi Môn rung chuyển. Mẹ kiếp, cái tên này định làm người vô liêm sỉ thật à!

Vãn Quân dừng bước, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi muốn giá hoạ cho Ách Nạn Giới!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Bị nhìn ra mất rồi!”

Vãn Quân khẽ nói: “Lai lịch của ngươi không đơn giản, nhất là cánh cửa trong người ngươi. Cánh cửa ấy đã nằm ngoài nhận thức của ta!”

Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Cánh cửa kia có địch ý với ngươi, thế nhưng nó lại không dám ra tay. Nếu như ta đoán không nhầm thì cánh cửa đó đang kiêng sợ điều gì đó!”

Diệp Huyền liếc nhìn nàng rồi thở dài một hơi. Những cường giả siêu cấp này chẳng ai đơn giản cả!

Trông thì cứ hi hi ha ha, nhưng tực tế trong lòng người ta đã hiểu rất rõ!

Vãn Quân đột nhiên dừng lại. Ở phía trước cách nàng và Diệp Huyền không xa có một cỗ thi thể!

Là một nam tử trung niên!

Khi nhìn thấy nam tử trung niên này, sắc mặt Vãn Quân trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Diệp Huyền hỏi: “Ngươi biết hắn ta?”

Vãn Quân trầm giọng nói: “Người này tên là Thu Dịch. Một ngàn năm trước hắn ta khiến cả Minh Hà tinh vực phải trầm trồ, bởi chưa đến ba mươi tuổi mà hắn ta đã đạt được trên Vĩnh Hằng cảnh. Có thể nói, tốc độ tu luyện của hắn ta là trước nay chưa hề có! Có điều, sau này không biết tại sao mà hắn ta biến mất! Không ngờ hắn ta tới nơi này! Đã thế còn chết ở nơi này!”

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: “Ai giết hắn ta?”

Vãn Quân nhìn về phía toà cung điện, nàng siết chặt hai tay, không biết đang nghĩ điều gì.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đi đến trước mặt Thu Dịch. Hắn hành lễ: “Tiền bối có để lại truyền thừa không? Ta thấy ta có thể gánh vác!”

Vãn Quân: “…”

Ách Nạn Chi Môn: “…”

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Vãn Quân lên tiếng: “Hắn ta đã tan nát thần hồn rồi!”

Tan nát thần hồn!

Diệp Huyền nhìn thi thể Thu Dịch rồi thở dài. Con đường của người tu luyện thực chất là một con đường không có lối về!

Những người này đi mãi trên con đường ấy, đi đến lúc chết!

Hai người tiếp tục đi về phía trước!

Dọc đường, cả hai đều trầm mặc.

Rất rõ ràng, nơi này không hề đơn giản.

Không lâu sau, hai người lại dừng lại. Ở phía trước cách hai người không xa lại có một cỗ thi thể!

Là một lão giả!

Diệp Huyền quay đầu nhìn Vãn Quân, Vãn Quân lắc đầu: “Không biết!”

Hai người tiếp tục đi về phía trước. Trên đường, bọn họ gặp khoảng mười mấy thi thể. Những người này đều rất lợi hại khi còn sống!

Thậm chí còn có cả cường giả mười mấy vạn năm trước!

Hai người càng đi càng kinh ngạc!

Sắc mặt Diệp Huyền cũng càng lúc càng trở nên nghiêm trọng!

Phải biết rằng, hiện giờ hai người họ đang không có tu vi!

Hai người cách toà cung điện kia càng lúc càng gần. Mà trên đường đi, cả hai cũng không gặp gì nguy hiểm. Điều này khiến bọn họ hơi bất ngờ!

Không được bình thường cho lắm!

Hai người lại càng cẩn thận hơn.
Bình Luận (0)
Comment