Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1080 - Chương 2770. Chẳng Lẽ Các Ngươi Không Động Lòng Hay Sao?

Chương 2770. Chẳng lẽ các ngươi không động lòng hay sao? Chương 2770. Chẳng lẽ các ngươi không động lòng hay sao?

Chương 2770: Chẳng lẽ các ngươi không động lòng hay sao?

Diệp Huyền thật sự rất tủi thân, bởi vì kẻ địch của hắn chẳng bao giờ bình thường cả.

Trước kia thì là nữ tử thần bí, sau đó đến Ách Nạn Chi Môn… Đúng là không coi hắn là con người mà!

Không thể cho hắn kẻ địch nào bình thường một chút sao?

Trở nên mạnh hơn!

Hiện giờ Diệp Huyền chẳng muốn gì hết, chỉ muốn mạnh hơn!

Trong khe nứt không gian nào đó, ba người Thiên Quân dừng lại.

Thiên Quân nhìn khe nứt không gian với vẻ mặt tối tăm. Nơi này là Nhân Loại Cấm Khu, một khi bước vào đây thì kể cả hắn ta cũng sẽ bị phong ấn tu vi!

Hắn ta không sợ Vãn Quân, bởi lẽ Vãn Quân vào đây cũng bị phong ấn tu vi, mà chỉ sợ nơi này còn cường giả mà hắn ta không biết!

Hơn nữa, sau khi vào đây thì ra ngoài như thế nào cũng là một vấn đề!

Từ xưa đến nay cũng đã có người vào đây, thế nhưng chưa từng nghe nói có ai ra ngoài cả!

Thiên Mẫu đột nhiên nói: “Có lẽ bọn họ cũng không ra được!”

Thiên Khuyết lắc đầu: “Thiên Mẫu nói vậy là sai rồi! Với mức độ hiểu biết về đường tỷ của ta thì nàng ta chắc chắn sẽ không làm mấy chuyện tự sát đâu. Nếu như nàng ta muốn chết thì hồi đầu đã tự kết liễu mình rồi! Cò nếu nàng ta đã vào đây thì chắc chắn đã nắm chắc trong lòng!”

Nói đến đây, hắn ta dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Nơi này có vũ trụ pháp tắc, nếu nàng ta có được vũ trụ pháp tắc thì hậu quả…”

Nghe vậy, hai người kia bèn sầm mặt lại.

Đúng lúc đó, một hư ảnh bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ba người.

Trông thấy hư ảnh ấy, sắc mặt ba người kia lập tức lộ vẻ phòng bị!

Hư ảnh xoè tay ra, một luồng tử khí bay lên trong tay hắn ta: “Tử khí linh tổ, có thể giúp các ngươi đột phá giới hạn của mình.”

Thánh Quân nhìn chằm chằm hư ảnh: “Ngươi có?’

Hư ảnh lắc đầu: “Hắn có!”

Thánh Chủ nhíu mày: “Thiếu niên kia?”

Hư ảnh gật đầu: “Trong người hắn có một cái tháp, mà bên trong cái tháp này có rất nhiều tử khí linh tổ. Ngoài ra, còn có rất nhiều chí bảo…”

Thánh Quân đột nhiên nói: “Ngươi có ý gì?”

Hư ảnh nói: “Vào đó và phá vỡ cái tháp đó.”

Thánh Quân nói: “Tại sao ngươi không tự vào đi?”

Hư ảnh phẫn nộ nói: “Thứ ngu ngốc, cái tên vô liêm sỉ kia sắp đạt đến Phàm kiếm rồi đấy, lúc này các ngươi không vào đó giết hắn, đợi hắn ra ngoài hắn sẽ xử hết các ngươi! Với cả nữ nhân kia đã đưa hắn đi tìm vũ trụ pháp tắc rồi. Nếu hắn có được vũ trụ pháp tắc thì hắn giết chết các ngươi đơn giản như dí chết một con kiến thôi!”

Thánh Quân nhìn hư ảnh: “Tại sao hắn có thể có được vũ trụ đạo tắc?”

Hư ảnh phẫn nộ: “Bởi vì đại ca của hắn lợi hại!”

Thánh Quân: “…”

Trong khe nứt không gian, Thánh Quân nhìn chằm chằm hư ảnh, trong lòng hắn ta vẫn âm thầm phòng bị!

Bởi lẽ hiện giờ hắn ta không cảm nhận được sự chân thực của hư ảnh kia!

Theo lí mà nói thì không thể có chuyện này được!

Phải biết rằng thực lực hiện giờ của hắn ta đã thuộc hàng đẳng cấp ở Minh Hà tinh vực!

Lúc này, hư ảnh kia lại nói: “Các ngươi không giết nổi hắn, nhưng có thể phá hoại cảnh giới của hắn. Chỉ cần các ngươi vào đó, ép người phía sau hắn ra tay là kiếm đạo tâm cảnh của hắn sẽ bị huỷ, đồng thời khiến người phía sau hắn thất vọng. Chỉ khi người đó rời đi thì hắn mới có khả năng bị giết chết!”

Thiên Khuyết ở bên cạnh lắc đầu cười: “Chúng ta không giết được hắn? Các hạ đang coi thường Thiên gia chúng ta đó hả?”

Hư ảnh đột nhiên vung tay lên.

Vút!

Một tiếng bạt tai vang dội, ngay sau đó cả người Thiên Khuyết bay đi và không thấy đâu nữa!

Hắn ta không chết, chỉ là bay đi mà thôi.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hai người Thánh Quân và Thiên Mẫu lập tức thay đổi.

Lúc này, hai người họ thấy ngạc nhiên vô cùng, bởi lẽ bọn họ không nhìn thấy hư ảnh này ra tay lúc nào!

Bấy giờ, hư ảnh kia lạnh lùng nói: “Xem thường Thiên gia các ngươi? Thiên gia các ngươi là cái thá gì mà cũng xứng để ta xem thường?”

Thánh Quân nhìn chằm chằm hư ảnh: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Hư ảnh nhìn Thánh Quân: “Đừng quan tâm đến việc ta là ai, ngươi chỉ cần biết mục đích của ta và các ngươi là như nhau, đó chính là muốn hắn chết!”

Thánh Quân trầm giọng nói: “Với thực lực của ngươi, muốn giết hắn chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao?”

Nghe vậy, hư ảnh bỗng nhiên gân cổ lên: “Ngươi biết hắn có bao nhiêu chỗ dựa không? Ở đâu cái tên vô liêm sỉ này cũng có chỗ dựa, mẹ nó, ta cũng phục luôn rồi! Khó khăn lắm chúng ta mới dụ được nữ nhân kia đi, giờ lại mọc đâu ra một kiếm tu… Đúng là tức chết ta mà!”

Nghĩ đến đây, hư ảnh lại thấy tủi thân!

Ban đầu nàng muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, ai ngờ lại đụng phải vị kiếm tu kia!

Nàng chỉ đi ngang qua mà thôi!

Trừ ba kiếm tu kia ra thì nàng gặp ai cũng có thể nghênh ngang mà đi!

Thế nhưng sao cứ để nàng gặp phải một trong ba kiếm tu kia?

Đúng là xui tận mạng!

Thánh Quân trầm giọng nói: “Chỗ dựa của hắn mạnh lắm sao?”

Hư ảnh dần bình tĩnh lại, nàng khẽ nói: “Đừng sợ, chỉ có một người thôi, Thiên gia các ngươi đối phó được!”

Thánh Quân liếc nhìn hư ảnh, hắn ta không đáp lời.

Hư ảnh lại nói: “Hiện giờ các ngươi không vào đó giết hắn, đợi hắn ra ngoài thì hai người các ngươi không làm gì được hắn đâu, tin ta đi. Người này cứ như uống máu gà vậy, hắn chỉ muốn đánh nhau. Mà giờ hắn chỉ còn cách Phàm kiếm nửa bước mà thôi! Một khi hắn đạt được Phàm kiếm thì cảnh giới với hắn mà nói chẳng có ý nghĩa gì hết. Với cả, nữ nhân vào cùng hắn kia nữa, ta không biết nàng ta có mục đích gì, thế nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt đối với các ngươi! Hơn nữa trong đó còn có vũ trụ pháp tắc, chẳng lẽ các ngươi không động lòng hay sao?”
Bình Luận (0)
Comment