Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1095 - Chương 2785. Ta Muốn Đạt Tới Phàm Kiếm

Chương 2785. Ta muốn đạt tới phàm kiếm Chương 2785. Ta muốn đạt tới phàm kiếm

Chương 2785: Ta muốn đạt tới phàm kiếm

Chủ nhân lúc bình thường sẽ không làm loạn, nữ nhân đó thì có thể làm loạn bất cứ lúc nào!

Hơn nữa, trong mắt nữ nhân đó, ngoại trừ ca ca của nàng ra thì những người khác không khác gì người chết!

Trong tam kiếm, nàng là người coi thường sinh mệnh nhất!

Bên trong tháp, hai mắt của Ách Nạn Chi Môn từ từ nhắm lại.

Mặc dù nàng chưa từng tiếp xúc trực tiếp với nữ tử váy trắng, nhưng cũng biết rằng nữ tử váy trắng rất mạnh mẽ.

Nếu không mạnh cũng sẽ không khiến Ách Nạn pháp tắc phải tự mình hiện thân để dụ nàng ra ngoài!

Không chỉ nữ tử váy trắng, kiếm tu mà nàng gặp hiện giờ cũng rất mạnh!

Nàng chưa từng thấy kiếm tu nào mạnh mẽ như vậy!

Nhưng Vũ Trụ Thần Đình không còn đường lui nữa rồi.

Cũng giống như trong thế tục, có người tạo phản, hoàng đế có đường lui không?

Đại thần có thể đầu hàng, nhưng hoàng đế có thể đầu hàng không?

Trong tinh không, Diệp Huyền im lặng không nói gì.

Hắn đã hiểu được rất nhiều chuyện qua miệng của Ách Nạn Chi Môn.

Không thể không nói bây giờ trong tâm hắn cảm thấy rất phức tạp.

Lúc này, hắn chợt phát hiện ra Thanh Nhi đã làm rất nhiều chuyện cho hắn, nhưng Thanh Nhi chưa từng nói gì với hắn.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về nơi sâu thẳm trong tinh không, trong mắt lóe lên một tia phức tạp: "Thanh Nhi… ngươi có nghe thấy ta nói không?"

Trong một khoảng tinh không nào đó xa lạ, toàn bộ tinh không đều là một màu đỏ như máu, mà ở nơi sâu thẳm trong tinh không, có một cây cầu dài vô tận, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy toàn bộ cây cầu được đúc bằng xương cốt! Mà dưới cầu là một biển máu!

Cầu được lát bằng xương trắng!

Máu tươi làm thành biển!

Trên cầu có một người nữ nhân chầm chậm bước đi!

Đó chính là nữ tử váy trắng!

Như thể cảm nhận được điều gì đó, nữ tử váy trắng đột nhiên dừng lại, nàng hơi nghiêng đầu, một lúc sau, khóe miệng của nàng hơi nhếch lên, nụ cười này lập tức khiến tinh không mất màu.

Đúng lúc này, biển máu dưới cầu đột nhiên trở nên run rẩy, một lúc sau, biển máu kia xao động, dần dần, máu bắt đầu hội tụ về phía cầu.

Sau vài lần hít thở, một huyết nhân xuất hiện trước mặt nữ tử váy trắng!

Mà biển máu dưới gầm cầu đã biến mất!

Giữa lông mày của huyết nhân có một chữ màu đen nho nhỏ: Tù!

Huyết nhân hít một hơi thật sâu và tham lam nói: "Hương vị của tự do thật là thơm."

Nữ tử váy trắng nhìn huyết nhân, không nói gì mà tiếp tục tiến về phía trước.

Huyết nhân cười nói với nàng: "Ta đã bị giam cầm cả triệu năm rồi, mà nữ nhân đó nói rằng chỉ cần giết ngươi là ta sẽ có thể lấy lại tự do thực sự của mình và thoát khỏi Vô Biên Thần Ngục này! Ta biết, ngươi rất mạnh, muốn giết ngươi rất khó, nhưng cũng không khó bằng nghịch thiên đâu nhỉ?"

Nữ tử váy trắng dừng lại bước chân và nhìn về phía huyết nhân: "Nghịch thiên, vẫn còn cơ hội sống. Còn chống lại ta?"

Vừa dứt lời, nàng đột nhiên rút kiếm chém ra.

Vù!

Huyết nhân chưa kịp phản ứng thì một luồng kiếm quang đã xuyên qua lông mày của hắn ta.

Mà lúc này, nữ tử váy trắng đã ở phía sau hắn ta.

Nàng cất kiếm đi, khóe miệng nhếch lên đầy mỉa mai: "Thiên là cái gì? Có thể đỡ được một kiếm của ta không?"

Vừa nói, nàng vừa tiếp túc đi về phía xa.

Trên cầu, huyết nhân cảm thấy có chút mơ màng rồi nhìn về tinh không ở phía xa xa kia: "Bị giam cầm một triệu năm... vừa ra ngoài đã chết... đến tên của mình ta còn chưa kịp báo..."

Vừa dứt lời, hắn ta liền bay theo gió giống như một làn khói xanh.

Lập tức bị xóa bỏ!

Minh Hà tinh vực.

Diệp Huyền thu hồi ánh mắt, giờ phút này thật sự muốn gặp Thanh Nhi!

Nhưng hắn cũng biết thực lực hiện tại của mình vẫn còn quá yếu!

Thực lực!

Diệp Huyền nhìn thanh kiếm trong tay, bây giờ việc cấp bách trước mắt là đạt tới Phàm kiếm!

Vãn Quân đột nhiên nói: "Chúng ta sắp đến rồi!"

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ và nhìn về phía sâu thẳm của tinh không ở phía xa, hắn có chút tò mò!

Tại sao lúc đầu thanh sam nam tử lại xuất kiếm ở nơi đó?

Cái hộp mà tiểu gia hỏa màu trắng chôn ở nơi đó có gì ở bên trong?

Diệp Huyền và Vãn Quân bắt đầu tăng tốc độ.

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên bay lên vai Diệp Huyền, nó nhẹ nhàng xoa vai hắn : "Tiểu chủ nhân, chúng ta hợp nhất đi!"

Diệp Huyền nhìn nó, cười nói: "Tại sao?"

Tiểu tháp nói: "Chúng ta dung hợp thì ngươi có thể phát huy hết được uy lực của ta, đến lúc đó chúng ta có thể đánh cái cửa rẻ rách kia rồi!"

Diệp Huyền lắc đầu cười, tên này đang tranh chấp với Ách Nạn Chi Môn!

Tiểu tháp lại nói: "Hợp nhất không? Nếu ngươi bằng lòng hợp nhất với ta, ta có thể cho ngươi rất nhiều bảo vật do chủ nhân để lại! A đúng rồi! Còn có máu của Nhị Nha nữa, máu mà nàng ta lưu lại do lúc trước bị đánh trọng thương có thể giúp ngươi nâng cao nhục thân của mình!"

Máu!

Diệp Huyền đột nhiên có chút động lòng!

Tiểu nữ hài có cái sừng dài trên đỉnh đầu vô cùng khủng bố, nếu dùng máu của nàng để sửa lại nhục thân của mình thì thấp nhất là nhục thân Quy Nhất cảnh! Thậm chí còn lên Vĩnh Hằng cảnh!

Diệp Huyền có chút kích động!

Tiểu tháp tiếp tục dụ dỗ: "Tiểu chủ nhân, chỉ cần ngươi đồng ý thì ta có thể cho ngươi rất nhiều, rất nhiều bảo vật!"

Diệp Huyền lại lắc đầu: "Bây giờ thì không được!"

Tiểu Tháp cảm thấy có chút khó hiểu: "Tại sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Bởi vì ta muốn đạt tới Phàm kiếm!"
Bình Luận (0)
Comment