Chương 2790. Hình như nàng thích ngươi rồi
Chương 2790. Hình như nàng thích ngươi rồi
Chương 2791: Hình như nàng thích ngươi rồi
Ách Nạn Chi Môn nói: “Nếu như vũ trụ này không có trật tự vậy ngươi có biết nó sẽ thành ra thế nào không?”
Diệp Huyền cười bảo: “Trật tự của các ngươi có chú trọng vào công bằng không?”
Ách Nạn Chi Môn hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì ngươi cảm thấy chúng ta không công bằng đối với ngươi?”
Diệp Huyền bật cười, đáp: “Trước đó ngươi nói với ta có người đã phá rối Luân Hồi pháp tắc để chuyển thế lên kiếp trước của ta, nói cách khác cũng chính là kiếp của ca ca Thanh Nhi kia, vậy ta hỏi ngươi, một kiếp đó của ta là ca ca của Thanh Nhi hay là người thần bí kia?”
Ách Nạn Chí Môn trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì trước khi người kia thức tỉnh, một kiếp đó của ta chắc hẳn là ca ca của Thanh Nhi đi nhỉ? Nếu ta đã không phải là người thần bí kia vậy dựa vào cái gì mà ta phải chết? Chuyện này đối với ta mà nói chắc là công bằng nhỉ?”
Ách Nạn Chi Môn trầm giọng đáp: “Nếu một kiếp đó ngươi chết sẽ kéo theo cả người thần bí kia chết cùng! Nếu như người kia chết thì thế gian cũng sẽ khôi phục lại trật tự!”
Diệp Huyền cười bảo: “Theo lời ngươi nói, vậy kẻ chân chính phá hỏng trật tự chính là người thần bí kia, đúng không?”
Ách Nạn Chi Môn lại không nói gì nữa.
Bởi vì giống như Diệp Huyền đã nói, người đầu tiên nghịch vũ trụ pháp tắc trên thế gian chính là người thần bí kia!
Đến bây giờ nữ tử váy trắng vẫn không dám cưỡng chế chém đứt nhân quả cũng là vì người thần bí đó, bởi vì nàng sợ nó sẽ tạo thành hậu quả không tốt đối với Diệp Huyền!
Diệp Huyền tiếp tục nói: “Nói một cách đơn giản thì người chân chính phá hỏng trật tự chính là người thần bí kia, nhưng các ngươi vì muốn diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn mà quyết định hại chết ta, đúng không?”
Ách Nạn Chi Môn đáp: “Ngươi đừng có lừa ta! Trước đó ta đã nói rồi! Sở dĩ ngươi bị ách nạn quấn thân ngoại trừ vì người thần bí kia ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là phụ thân và muội muội của ngươi, đặc biệt là muội muội của ngươi, nàng ta đã cưỡng chế nghịch thiên, nghịch nhiều loại vũ trụ pháp tắc, coi thường trật tự của vũ trụ pháp tắc chỉ để cứu ngươi, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân chính khiến ngươi bị ách nạn quấn thân.”
Diệp Huyền có hơi khó hiểu: “Thanh Nhi đã nghịch vũ trụ pháp tắc vậy tại sao các ngươi không đi tìm Thanh Nhi?”
Ách Nạn Chi Môn tức giận nói: “Nàng ta đã đến mức độ nhân quả không dính vào người được rồi, chúng ta còn tìm nàng ta làm gì nữa?”
Diệp Huyền nghẹn họng nhìn trân trối: “Cho nên các ngươi tới tìm ta á hả?”
Ách Nạn Chi Môn hỏi ngược lại: “Có vấn đề gì không?”
Diệp Huyền im lặng một lúc rồi cười bảo: “Không có vấn đề gì cả! Chuyện mà Thanh Nhi làm chính là chuyện mà ta làm, các ngươi tới tìm ta cũng hợp tình hợp lý cả thôi! Không có gì sai cả!”
Ách Nạn Chi Môn lạnh giọng nói: “Quen ngươi lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên ngươi thở ra được một câu giống người đấy!”
Diệp Huyền: “….”
Lúc này, Vãn Quân ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Chúng ta đi không?”
Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ rồi gật đầu: “Đi nào!”
Nói rồi, hắn nhìn về phía Lý Truy Thanh: “Lý đại ca, ngươi thì sao?”
Lý Truy Thanh cười đáp: “Hiển nhiên cũng muốn rời đi rồi!
Diệp Huyền cười bảo: “Vậy chúng ta đi thôi!”
Ba người rời khỏi Kiếm vực,, Diệp Huyền quay đầu liếc mắt nhìn Kiếm vực kia, trong lòng vẫn có hơi tò mò, lúc trước, tại sao thanh sam nam tử lại xuất một kiếm đó nhỉ?
Chẳng qua vấn đề này đã không còn quan trọng nữa rồi!
Bởi vì đó đã là quá khứ!
Vãn Quân chợt lên tiếng: “Ta phải về Thiên gia rồi!”
Nói rồi nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Ngươi thì sao?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc sau đó đáp: “Ta phải về Đại Hoang sơn mạch, ta đã đồng ý với kiếm tu là phải bước ra từ nơi đó, đây là lời hứa giữa ta và hắn ta!”
Vãn Quân hơi chần chừ rồi mới bảo: “Vậy sau này sẽ về Ngũ Duy vũ trụ phải không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Tạm thời thì ta có dự định như vậy!”
Vãn Quân im lặng một lúc, sau đó nói: “Có vài người đi rồi lại đi, đi mãi rồi biến mất! Ta sẽ là kiểu người đó trong sinh mệnh của ngươi sao?”
Diệp Huyền nhìn về phia nàng mà ngây người: “Vãn Quân…”
Vãn Quân cười bảo: “Có hơi khác người nhỉ! Nhưng cho dù thế nào thì được quen biết ngươi cũng là một chuyện có ý nghĩa nhất trong kiếp này của ta! Nếu ngươi không tới tìm ta thì ta cũng sẽ tới tìm ngươi mà! Sau này còn gặp lại!”
Nói xong, nàng trực tiếp quay người đi rồi biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Huyền nhìn về phía chân trời mà im lặng không nói gì.
Giọng của tiểu tháp đột nhiên vang lên: “Tiểu chủ, hình như Vãn Quân tỷ tỷ thích ngươi rồi!”
Diệp Huyền nhẹ giọng cười đáp: “Có khả năng là nàng ấy biết ơn ta hơn đấy!”
Tiểu tháp nói: “Không không! Với kinh nghiệm nhiều năm của ta thì rõ ràng Vãn Quân tỷ tỷ thích ngươi mà!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Kinh nghiệm nhiều năm của ngươi? Ngươi rất có kinh nghiệm sao?”
Tiểu tháp đáp: “Đương nhiên rồi, năm ấy chủ nhân chính là một người vô cùng đa tình! So với chủ nhân thì tiểu chủ vẫn còn đơn thuần lắm! Chủ nhân mới là ngựa giống chân chính kìa!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp lại nói: “Tiểu chủ, chủ nhân thường nói, đa tình thì được nhưng không thể lạm tình, cho nên, nếu như thật lòng thích vậy thì theo đuổi đi! Sợ cái quái gì chứ? Nam tử hán đại trượng phu, không có mấy chục nữ nhân vậy chẳng phải là quá mất mặt hay sao? Nếu như ta là nhân loại thì ta đã tìm hẳn mấy trăm nữ nhân rồi!”
Diệp Huyền nghe mà trợn mắt há hốc mồm.