Chương 2804: Gia tộc
Chương 2804: Gia tộc
Tiểu Ách đột nhiên nói: "Ta không thể ở bên ngoài nữa, bằng không nữ nhân kia sẽ tìm được ta thông qua khí tức của ta, ta phải trở lại tháp đây."
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
Tiểu Ách bèn quay vào Giới Ngục tháp, còn Diệp Huyền thì tiếp tục ngự kiếm bay đi.
Lúc này, Tiểu Ách lại nói: "Cứ chạy mãi vậy cũng không phải là cách, ngươi phải tìm cách nào đó trốn đi!"
Diệp Huyền hỏi: "Trốn kiểu gì?"
Tiểu Ách nói: "Tới nơi nhiều người, sau đó lẩn vào trong đó! Ngươi ngự kiếm giữa tinh không thế này sẽ tạo ra rung chấn sức mạnh. Nàng ta chỉ cần bỏ chút thời gian thôi cũng có thể tìm được ngươi nhờ vào những rung chấn ấy!"
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: "Tinh không rộng lớn thế này, có chỗ nào..."
Tiểu Ách đột nhiên nói: "Đi về phía bên phải!"
Diệp Huyền không hề do dự mà quay người luôn.
Vụt!
Trong tinh không, một đường kiếm quang bay vụt đi như mưa sao băng.
Tiểu Ách lại nói: "Phải cẩn thận vào, hiện giờ vị kiếm tu kia không thể giúp ngươi chống lại Ách Nạn pháp tắc. Giờ lúc nào ngươi cũng có thể phải đối mặt với vấn đề lớn!"
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Ngươi không thể bảo Ách Nạn pháp tắc tạm thời dừng lại một chút sao?"
Tiểu Ách phẫn nộ: "Sao ta bảo nó dừng lại được?"
Diệp Huyền nói: "Ngươi là người bảo vệ của Ách Nạn pháp tắc cơ mà! Nó cũng phải nể mặt ngươi chứ?"
Tiểu Ách tức điên lên: "Ngươi cũng biết ta là người bảo vệ của Ách Nạn pháp tắc cơ à. Trong tình huống bình thường thì ta còn giúp nó giết chết ngươi ấy, ngươi biết không?"
Diệp Huyền cạn lời: "Chúng ta cứ chạy như vậy, thỉnh thoảng Ách Nạn pháp tắc lại nhảy ra làm loạn thì phiền phức lắm! Ngươi không thể bảo nó tạm thời đừng gây rắc rối cho ta sao?"
Tiểu Ách hít một hơi thật sâu: "Ta chỉ là người bảo vệ của Ách Nạn pháp tắc chứ không phải Ách Nạn pháp tắc. Ngươi bị ách nạn bám riết, trừ có người ngăn chặn giúp ngươi ra thì chẳng ai diệt trừ được nó đâu!"
Diệp Huyền nói theo bản năng: "Hay là ngươi ngăn chặn giúp ta?"
"A a a!"
Tiểu Ách đột nhiên gào lên: "Con mẹ nó, ta giúp ngươi ngăn chặn Ách Nạn pháp tắc á? Có giỏi thì ngươi nói lại lần nữa xem! Nói lại xem nào!"
Diệp Huyền: "..."
Ở một nơi nào đó, không gian đột nhiên nứt vỡ. Ngay sau đó, một nữ tử bước ra.
Là Mục Tiểu Đao!
Mục Tiểu Đao liếc nhìn xung quanh, không gian phía sau nàng đang sụp đổ!
Là dư âm từ tinh không hắc động đã nổ ban nãy!
Mà nàng cũng băng qua tinh không hắc động bị nổ đó để đến đây!
Mục Tiểu Đao xòe tay ra, một thanh phi kiếm vòng quanh đầu ngón tay nàng. Nàng nhìn tinh không phía xa xa, đoạn khẽ nói: "Khí tức biến mất rồi sao? Tiểu Ách, ngươi tưởng như vậy là ta không thể tìm thấy ngươi sao?"
Nói đoạn, nàng bèn híp hai mắt lại. Một lát sau, nàng bỗng bước lên phía trước một bước, sau đó đã tới một tinh vực khác...
Ở một bên khác, ba người Mộ Niệm Niệm cũng đang đi trong tinh không.
Bỗng nhiên nữ tử thần bí đi đầu lại dừng lại.
Mộ Niệm Niệm nhìn nữ tử thần bí: "Sao vậy?"
Nữ tử thần bí nhìn phía tinh không xa xôi, nàng trầm giọng nói: "Trừ hắn ra thì ta còn cảm nhận được một luồng khí tức rất mạnh!"
Mộ Niệm Niệm nhíu mày: "Là Ách Nạn Chi Môn sao?"
Nữ tử thần bí lắc đầu: "Không giống!"
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: "Như vậy cũng có nghĩa là có cường giả khác đang đuổi theo hắn!"
Nữ tử thần bí gật đầu.
Mộ Niệm Niệm lại hỏi: "Mạnh không?"
Nữ tử thần bí trầm giọng nói: "Rất mạnh!"
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: "Không thể để cường giả đó đuổi kịp hắn!"
Sắc mặt nữ tử thần bí có hơi nghiêm trọng.
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn nàng: "Có gì thì cứ nói thẳng!"
Nữ tử thần bí nhìn về phía tinh không xa xôi, nàng khẽ nói: "Phía sau ách nạn chi nhân chắc chắn có một thế lực lớn mạnh! Sức mạnh của ba người chúng ta e là không thể đối kháng với thế lực đó!"
Đồ đột nhiên nói: "Đinh cô nương đã tìm được người đó rồi sao?"
Nữ tử thần bí lắc đầu: "Sợ là nàng ta không tìm được đâu! Đinh cô nương mưu trí vô song, thế nhưng thực lực của nàng ta hơi yếu. Nàng ta không thể làm được mấy chuyện xuyên qua không gian hay tinh vực..."
Mộ Niệm Niệm trầm giọng nói: "Ngươi có cách gì không?"
Nữ tử thần bí trầm mặc một hồi rồi nói: "Cách tốt nhất là tìm được hắn ta và nữ tử váy trắng. Chỉ cần một trong hai người họ xuất hiện thì vấn đề sẽ được giải quyết."
Nói đến đây, nàng bèn nhìn về phía Đồ. Đồ chẳng tỏ vẻ gì cả: "Ta không cảm nhận được nàng ta!"
Nữ tử thần bí trầm giọng nói: "Đồ cô nương, theo như ta được biết thì ngươi và nàng ta vốn là một thể, ngươi..."
Đồ chầm chậm nhắm hai mắt lại: "Mười mấy vạn năm trước thực lực của nàng ta đã vượt xa bản thể rồi! Hiện giờ nàng ta càng thâm sâu khó lường. Chỉ cần nàng ta không muốn thì chẳng ai có thể cảm nhận được nàng ta! Mà nàng ta... cũng chỉ để ca ca cảm nhận được mình thôi!"
Nghe vậy, sắc mặt nữ tử thần bí bèn sầm xuống.
Mộ Niệm Niệm đang định nói gì đó thì nữ tử thần bí đột nhiên bảo: "Ta phải liên lạc với gia tộc!"
Đồ nhìn nữ tử thần bí: "Gia tộc của ngươi?"
Nữ tử thần bí gật đầu.
Đồ lạnh lùng nói: "Theo như ta được biết thì ngươi và gia tộc của ngươi cũng xảy ra chuyện chẳng vui vẻ gì!"
Nữ tử thần bí khẽ nói: "Đúng là chẳng vui vẻ gì! Thế nhưng Huyền Nhi là huyết mạch của gia tộc ta... Bọn họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu."
Mộ Niệm Niệm đột nhiên nói: "Giúp hắn là đồng nghĩa với việc đối địch với một thế lực thần bí, gia tộc của ngươi..."
Đồ đột nhiên nói: "Năm xưa gia tộc của nàng ta cũng hoành hành. Trừ tam kiếm ra thì có ai mà gia tộc nàng ta thật sự sợ đâu. Nhưng tiếc là khi xưa phụ thân của nàng ta trút giận lên người kia, hắn ta suýt chút nữa đã hủy diệt cả gia tộc bọn họ..."
Mộ Niệm Niệm hỏi: "Thanh sam nam tử?"