Chương 2810: Ai sống an nhàn hơn thì người đó lợi hại
Chương 2810: Ai sống an nhàn hơn thì người đó lợi hại
Diệp Huyền cạn lời.
Phương Tuyết đột nhiên nói: "Dương Huyền, ngươi không phải một người bình thường đâu nhỉ?"
Diệp Huyền nhìn nàng: "Sao ngươi lại nói như vậy?"
Phương Tuyết nghiêm túc nói: "Lúc ngươi đối mặt với ta hay là với Lâm Tô, ánh mắt ngươi không hề có chút sợ hãi. Chỉ có thể giải thích là ngươi rất có dũng khí! Thế nên chắc chắn ngươi không phải người thường!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Ta chỉ là một người bình thường. Cô nương, ta còn có việc, cáo từ!"
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Hắn không muốn chọc vào nữ nhân này. Trông nữ nhân này có vẻ đang ở thời kì nổi loạn, ít chọc vào nàng thì hơn!
Phương Tuyết không ngăn Diệp Huyền lại. Nàng nhìn bóng lưng của hắn như đang suy nghĩ gì đó.
Sau khi Diệp Huyền rời đi, hắn lập tức tìm tới một tiểu viện không người rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, sau đó trầm giọng nói: "Tiểu Ách, ngươi có đoán trước được tiếp theo đây sẽ có chuyện gì xảy ra không?"
Tiểu Đạo nói: "Có!"
Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Tiếp theo đây ta sẽ xảy ra chuyện gì?"
Tiểu Ách nói: "Tiếp theo đây ngươi sẽ lĩnh ngộ điều đó gì, sau đó sẽ đạt đến Phàm kiếm thật sự!"
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn mừng rơn: "Ngươi không đùa đó chứ?"
Tiểu Ách nói: "Ngươi đùa ta trước cơ mà! Làm ơn đi, ta mà có tài tiên tri thì có đến nỗi rơi vào tình cảnh này không?"
Vẻ mặt Diệp Huyền khựng lại, một lát sau hắn lại nói: "Có nhiều cường giả siêu cấp có thể dự đoán được chuyện xảy ra trong tương lai mà?"
Tiểu Ách nói: "Một vài cường giả đạt đến trình độ nhất định là có thể cảm nhận được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Thế nhưng chắc chắn không cảm nhận được một cách chi tiết mà chỉ có thể biết được đại khái thôi. Hơn nữa, cái này cũng phải xem xét tình hình. Ví dụ như đại ca của ngươi, nhân quả không làm gì được hắn ta. Nếu như hắn ta muốn giết người thì người bị giết kia sẽ không thể dự đoán được mình và đại ca ngươi sẽ có chuyện gì!"
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn khẽ nói: "Ta hiểu rồi!"
Tiểu Ách tiếp tục nói: "Tương lai là thứ không thể xác định được, cũng bởi vậy nên đời người mới có ý nghĩa! Nếu như tương lai của một người bị sắp đặt sẵn thì cuộc đời của người đó còn có ý nghĩa gì chứ?"
Diệp Huyền khẽ nói: "Ta tưởng Vũ Trụ Thần Đình các ngươi đều đã sắp đặt sẵn vận mệnh của mỗi người rồi chứ!"
Tiểu Ách nói: "Chúng ta đâu có mạnh đến vậy! Thứ chúng ta bảo vệ là trật tự của vũ trụ. Dù là chúng ta hay là vũ trụ pháp tắc thì đều là người bảo vệ trật tự của vũ trụ. Còn về vận mệnh mà ngươi nói... Vận mệnh của mỗi người là khác nhau, hơn nữa cũng không công bằng. Ví dụ như có vài người từ lúc sinh ra đã giàu sang. Xuất phát điểm của họ là đích đến mà nhiều người bình thường có phấn đấu cả đời cũng chưa thể đạt được. Đương nhiên, đây cũng không phải tuyệt đối. Có nhiều người có thể nỗ lực để thay đổi vận mệnh của mình. Thế nên vận mệnh của mỗi người sẽ gần như định sẵn từ lúc sinh ra, song tương lai thì không."
Diệp Huyền hỏi: "Có Mệnh Vận pháp tắc không?"
Tiểu Ách nói: "Có chứ! Mệnh Vận pháp tắc xếp thứ hai đó!"
Diệp Huyền có hơi tò mò: "Thế xếp thứ nhất thì sao?"
Tiểu Ách nói: "Ngươi đoán xem!"
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, đoán cái con khỉ!
Tiểu Ách lại nói: "Chức trách của Mệnh Vận pháp tắc là bảo vệ trật tự của vận mệnh, không để người khác thao túng vận mệnh... Có điều, hiện giờ nàng đang bị thương. Pháp tắc chi lực của nàng ta đã không còn bảo vệ được Mệnh Vận chi đạo trong vũ trụ rộng lớn này!"
Diệp Huyền nhíu mày: "Mệnh Vận pháp tắc đang bị thương? Ai làm vậy?"
Tiểu Ách lạnh lùng nói: "Ngươi làm đấy! Muội muội ngươi làm!"
Diệp Huyền: "..."
Giọng nói của Tiểu Ách càng lúc càng lạnh lùng: "Năm xưa lúc người thần bí kia cưỡng chế chuyển thế trùng sinh, hắn ta không những đả thương Luân Hồi pháp tắc mà còn đả thương Mệnh Vận pháp tắc và Nhân Quả pháp tắc! Hắn ta không chỉ thoát khỏi trật tự Mệnh Vận pháp tắc mà còn kiểm soát vận mệnh của ngươi khi đó, làm liên luỵ đến ngươi!"
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên lạnh lùng cười: "Có điều, cái tên này cũng không được may mắn lắm, chắc là có nằm mơ hắn ta cũng không ngờ rằng ngươi lại có một muội muội còn nghịch thiên hơn cả hắn ta! Muội muội ngươi đã bất chấp cứu ngươi về, đã thế còn cưỡng chế trấn áp hắn ta! Cái tên này cũng xui xẻo thật!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiểu Ách, người thần bí kia cũng có thể chống lại vũ trụ pháp tắc, muội muội Thanh Nhi của ta cũng có thể chống lại, giữa họ ai lợi hại hơn?"
Tiểu Ách lạnh lùng nói: "Vấn đề này còn phải hỏi hay sao?"
Diệp Huyền tỏ vẻ khó hiểu: "Là sao?"
Tiểu Ách nói: "Ai sống an nhàn hơn thì người đó lợi hại!"
Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn lắc đầu cười. Rất rõ ràng, Thanh Nhi lợi hại!
Đúng vậy!
Nếu Thanh Nhi không lợi hại thì người bị trấn áp sẽ là nàng!
Hình như nhớ tới điều gì đó, Diệp Huyền lại hỏi: "Tiểu Ách, nghe ngươi nói như vậy thì người thần bí kia cũng rất mạnh! Hắn ta còn chống lại cả vũ trụ pháp tắc cơ mà!"
Tiểu Ách trầm mặc một hồi rồi nói: "Hắn ta là người đầu tiên chống lại vũ trụ pháp tắc!"
Diệp Huyền hỏi: "Các ngươi có biết thân phận của hắn ta không?"
Tiểu Ách nói: "Ta không biết?"