Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1122 - Chương 2812: Không Thể Trốn Nữa Rồi

Chương 2812: Không thể trốn nữa rồi Chương 2812: Không thể trốn nữa rồi

Lúc này Diệp Huyền kinh ngạc vô cùng!

Cửu Duy vũ trụ!

Cửu Duy vũ trụ thật sự!

Điều khiến Diệp Huyền không hiểu là tại sao thế lực của Cửu Duy vũ trụ lại muốn bảo vệ hắn?

chẳng lẽ đó chính là gia tộc của mẫu thân hắn?

Thế nhưng Độc Cô Huyên chỉ là một nữ tử bình thường thôi mà!

Hơn nữa hình như Độc Cô Huyên cũng không có Bất Tử Huyết Mạch!

Chẳng lẽ mẫu thân sinh ra hắn là một người khác?

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lại thấy hơi đau đầu. Hắn chẳng hiểu rốt cuộc mình là con ai nữa rồi!

Trong tinh không, Mục Tiểu Đao liếc nhìn tinh không xa xôi, ánh mắt nàng lạnh lùng vô cùng: "Bất Tử Đế Tộc!"

Phía tinh không xa xa, một hư ảnh xuất hiện!

Chính là Đông Lý Tinh, tộc trưởng của Bất Tử Đế Tộc!

Hư ảnh giữa không trung!

Mà bản thể của nàng thì ở Cửu Duy vũ trụ cách đó mấy vũ trụ liền!

Lý Đông Tinh liếc nhìn Mục Tiểu Đao, vẻ mặt nàng bình tĩnh: "Người bảo vệ pháp tắc!"

Mục Tiểu Đao mỉm cười: "Sao nào, Bất Tử Đế Tộc các ngươi muốn bảo vệ thiếu niên Diệp Huyền kia sao?"

Đông Lý Tinh nói: "Thế thì đã làm sao!"

Cốt khí!

Bất Tử Đế Tộc đã tồn tại vài trăm vạn năm. Trừ khi gặp phải thanh sam nam tử năm xưa thì bọn họ thực sự chẳng sợ ai cả!

Mặc dù bọn họ cũng kiêng dè Vũ Trụ Thần Đình nhưng không hề sợ!

Đương nhiên, sở dĩ bọn họ có cốt khí như vậy phần lớn cũng là bởi thanh sam nam tử!

Diệp Huyền không những có huyết mạch của Bất Tử Đế Tộc mà còn có huyết mạch của thanh sam nam tử kia. Như vậy cũng có nghĩa là Bất Tử Đế Tộc và thanh sa nam tử kia cùng một phe!

"Đã làm sao nào?"

Mục Tiểu Đao nhếch miệng cười một cách lạnh lùng: "Xem ra mấy năm nay Bất Tử Đế Tộc các ngươi cũng kiêu căng quá nhỉ!"

Dứt lời, nàng bèn xoè tay ra, thanh phi đao trong tay bèn bay đi.

Vụt!

Ở phía xa xa, hư ảnh của Lý Đông Tinh đã biến mất. Còn phi đao cũng không dừng lại, nó băng qua tinh không. Phi đao đi qua nơi nào là nơi đấy sụp đổ. Dù là bức tường vũ trụ thì cũng không thể ngăn cản nó.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, phi đao đã quay trở lại trên bầu trời của Bất Tử Giới và Cửu Duy vũ trụ, sau đó nó lại chém về phía Bất Tử Huyết Trận.

Uỳnh!

Bất Tử Huyết Trận rung chuyển, sau đó bắt đầu sụp đổ!

Mà thanh phi đao kia đã biến mất!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả của Bất Tử Đế Tộc lập tức trở nên khó coi!

Đông Lý Tinh đột nhiên nói: "Để ta tỉ thí với nàng ta! Các ngươi bố lại trận, bắt buộc phải ngăn cản được Ách Nạn pháp tắc cho hắn!"

Nói đoạn, nàng bèn bước lên phía trước một bước, hai tay đẩy ra đằng trước.

Vụt!

Không gian trước mặt nàng lập tức nứt vỡ. Ngay sau đó, nàng lẻn vào khe nứt không gian, chớp mắt đã không thấy đâu nữa!

Sau khi Đông Lý Tinh rời đi, Đông Lý Tả đột nhiên nói: "Bố lại trận!"

Rất nhanh sau đó, một đại trận lại xuất hiện trong Bất Tử Đế Tộc...

Đại Thiên Giới.

Mục Tiểu Đao xoè tay ra, thanh phi đao bèn trở lại lòng bàn tay nàng. Lúc này, sắc mặt nàng u ám vô cùng.

Ban nãy suýt chút nữa là nàng tìm được Diệp Huyền rồi!

Thế nhưng lại bị Bất Tử Đế Tộc ngăn cản!

Bất Tử Đế Tộc!

Mục Tiểu Đao thấy khó hiểu, gia tộc lâu đời này sao đột nhiên lại giúp Diệp Huyền vậy?

Sau một hồi trầm mặc, Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn, không có khí tức của Diệp Huyền và Tiểu Ách nữa!

Lại chạy rồi!

Nàng đột nhiên đánh một chưởng lên bầu trời. Ngay sau đó, một đường hồng quanh xộc lên trời từ bàn tay nàng, sau đó đi thẳng vảo sâu bên trong tinh không...

Ở một bên khác, Tiểu Ách bên trong cơ thể Diệp Huyền bỗng nói: "Không hay rồi! Nữ nhân kia đang gọi các chấp pháp giả trong vũ trụ!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Chấp pháp giả trong vũ trụ?"

Tiểu Ách trầm giọng nói: "Đúng vậy! Trong Vũ Trụ Thần Đình có một tiểu đội thần bí, họ chính là những chấp pháp giả, thường xuyên đi tuần tra trong vũ trụ, chuyên giết những người phá hoại trật tự vũ trụ, ví dụ như những người chuyển thế trùng sinh..."

Diệp Huyền hỏi: "Lợi hại không?"

Tiểu Ách nói: "Với thực lực của ngươi thì miễn cưỡng có thể trở thành chấp pháp giả của vũ trụ."

Sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống: "Nữ nhân tên Mục Tiểu Đao này còn gọi cả người cơ đấy, quá không biết xấu hổ rồi!"

Tiểu Ách lạnh lùng nói: "Mặc dù ta cũng ngứa mắt nữ nhân kia, thế nhưng làm ơn đấy, nói đến gọi người thì ai so được với Diệp đại thiếu ngươi?"

Diệp Huyền: "..."

Hắn không đấu võ mồm với nữ nhân này nữa mà liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó bảo: "Tiểu Ách cô nương, chúng ta trốn đi đâu đây?"

Tiểu Ách nói: "Không thể trốn nữa rồi!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Ý ngươi là sao?"

Tiểu Ách trầm giọng nói: "Ngươi không thể ngự kiếm, càng không được dùng huyền khí. Bằng không nữ nhân kia lập tức sẽ cảm nhận được ngươi đấy!"

Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi khó coi: "Chỉ có thể đợi chết thôi sao?"

Tiểu Ách trầm giọng một lát rồi nói: "Ngươi có thể bỏ kiếm khí mà kiếm tu để lại trên trán ta không?"

Diệp Huyền chớp mắt: "Không thể!"

Đùa à, sở dĩ giờ nữ nhân này và hắn đứng cùng một phe là bởi thực lực của nàng đang yếu, không đánh lại được nữ nhân cầm phi đao kia. Nếu như nàng mà khôi phục thực lực thì...

Không cần nói nhiều, khi ấy chắc chắn hắn sẽ bị đánh bay!
Bình Luận (0)
Comment