Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1125 - Chương 2815: Quan Hệ Không Bình Thường

Chương 2815: Quan hệ không bình thường Chương 2815: Quan hệ không bình thường

Diệp Huyền trầm mặc.

Tiểu Ách đột nhiên nói: "Nhỏ không nhịn được thì ắt sẽ đại loạn! Phải nhịn!"

Ở phía xa xa, nam tử trẻ tuổi trầm giọng nói: "Tiểu thư, phú quý cầu chẳng được, chúng ta mà tận dụng được cái này thì Tiêu gia chắc chắn sẽ phất lên!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: "Hơn nữa nếu hiện giờ chúng ta từ bỏ thì sau này có lẽ người này sẽ báo thủ Tiêu gia chúng ta. Khi ấy sẽ càng phiền phức hơn! Nếu đã vậy thì chi bằng bây giờ chúng ta cứ xử hắn rồi đoạt lấy những bảo vật kia!"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Trước đó ta đã cứu ngươi đấy!"

Nam tử trẻ tuổi mỉm cười: "Ta có bảo ngươi cứu ta sao?"

Nói đoạn, hắn ta bèn lắc đầu: "Hình như ta đâu có bắt ngươi cứu ta? Ta..."

Đúng lúc ấy, giọng nói của nam tử trẻ tuổi bèn dừng lại!

Bởi lẽ một bàn tay đã tóm chặt lấy cổ họng hắn ta!

Không phải tay Diệp Huyền!

Mà là tay của Tiểu Ách!

Thấy Tiểu Ách đột nhiên ra tay, Diệp Huyền hơi bất ngờ.

Tiểu Ách lạnh lùng nhìn nam tử trẻ tuổi đang hoảng sợ kia rồi nói: "Ngươi đang nói tiếng người đấy hả? Ta đột nhiên phát hiện mặc dù tiện nhân kia rất bỉ ổi, tuy nhiên hắn không ghê tởm đến vậy. Còn ngươi, ngươi khiến ta ghê tởm vô cùng! Đậu má nhà ngươi!"

Nói đoạn, nàng bèn tóm chặt nam tử trẻ tuổi rồi đập hắn ta xuống mặt đất.

Uỳnh!

Đầu nam tử trẻ tuổi bị oanh tạc, máu tươi bắn ra!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt nữ tử bèn thay đổi!

Diệp Huyền đứng bên cạnh thả lỏng tay, hắn cũng đang định ra tay, song không ngờ Tiểu Ách lại ra tay trước rồi!

Đại tiểu thư Tiêu gia nhìn chằm chằm Tiểu Ách: "Ngươi... ngươi là ai?"

Tiểu Ách không thèm quan tâm đến đại tiểu thư Tiêu gia mà quay đầu nhìn. Ở phía không xa, không biết từ lúc nào mà đã có một nữ tử xuất hiện!

Mục Tiểu Đao!

Mục Tiểu Đao nhìn Tiểu Ách, nàng nhếch miệng cười: "Tiểu Ách à! Hình như trạng thái của ngươi không được tốt lắm nhỉ!"

Tiểu Ách nhìn nàng: "Cho ta một khắc!"

Mục Tiểu Đao mỉm cười: "Được thôi!"

Tiểu Ách quay người nhìn đại tiểu thư Tiêu gia: "Đồ nữ nhân ngu xuẩn kia, ngươi có não không hả? Tiện nhân kia có thể lấy ra nhiều bảo vật như vậy thì hắn còn là người bình thường sao? Trí thông minh của ngươi bị chó gặm hết rồi hả?"

Đại tiểu thư Tiêu gia trầm giọng nói: "Tiền bối... chuyện này là Tiêu gia chúng ta không phải, ta thay mặt Tiêu gia xin lỗi hai vị!"

"Xin lỗi?"

Tiểu Ách phẫn nộ nói: "Ta không chấp nhận!"

Nói đoạn, nàng bèn đánh một chưởng.

Đại tiểu thư Tiêu gia lập tức bị đánh đến mức tan nát thần hồn!

Tiểu Ách lại đánh một chưởng nữa. Ở phía xa xa, các cường giả Tiêu gia lập tức bị luồng sức mạnh kia diệt trừ!

Sau khi giết xong, Tiểu Ách vỗ tay: "Thoải mái rồi!"

Nói đoạn, nàng bèn quay người nhìn Mục Tiêu Đao: "Bắt đầu đi!"

Mục Tiểu Đao nhếch miệng cười: "Được!"

Nói đoạn, nàng bèn xòe tay ra, thanh phi đao trong tay nàng bèn bay đi!

Ở phía xa xa, sắc mặt Tiểu Ách trở nên hung dữ. Nàng chắp hai tay lại, một đường huyết lôi bùng nổ từ lòng bàn tay nàng.

Đao đã đến.

Uỳnh!

Huyết lôi lập tức tan đi, Tiểu Ách lùi mạnh về phía sau cả ngàn trượng, má phải của nàng cũng có một vết đao chém khá sâu.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nghiêm trọng!

Mẹ kiếp, nữ nhân cầm phi đao này đúng là không phải mạnh bình thường thôi đâu!

Mục Tiểu Đao xòe tay ra, phi đao bèn quay lại lòng bàn tay nàng. Nàng nhìn Tiểu Ách ở phía xa xa, mỉm cười: "Tiểu Ách, sao ngươi yếu vậy?"

Tiểu Ách lau máu tươi trên má, nàng không nhiều lời mà biến mất ngay lập tức. Sau đó, một đường huyết quang xé gió bay đi!

Ở phía xa xa, Mục Tiểu Đao híp mắt lại, phi đao trong tay nàng bay về phía trước.

Uỳnh!

Một mảng huyết quang nổ tung trước mặt Mục Tiểu Đao, một bóng người liên tiếp lùi về phía sau cả vạn trượng!

Người lùi chính là Tiểu Ách!

Sau khi dừng lại, đôi đồng tử của Tiểu Ách bèn co lại. Nàng bỗng nhiên nghiêng người, một đường hàn mang bay xoẹt qua má nàng!

Tiểu Ách nhìn Mục Tiểu Đao phía xa xa. Mục Tiểu Đao cũng đang nhìn nàng với vẻ cười như không cười. Trong tay Mục Tiểu Đao, thanh phi đao kia vẫn ở đó. Lúc này bên má Tiểu Ách có thêm một vệt máu!

Mục Tiểu Đao nhìn Tiểu Ách, nàng mỉm cười: "Tiểu Ách, ngươi đột nhiên trở nên yếu như vậy làm ta thật sự thấy hơi không quen đó!"

Nói đoạn, nàng bèn xòe tay ra, thanh phi đao trong tay đột nhiên xoay tròn. Ngay sau đó, cả đất trời bắt đầu trở nên hư ảo!

Cẩn thận phi đao, đất trời khó có thể chịu nổi!

Mục Tiểu Đao nhìn Tiểu Ách và mỉm cười: "Tiểu Ách, một đao này thôi là ngươi sẽ chết đấy! Ngươi yên tâm, ta sẽ để ngươi chết có thể diện một chút!"

Nói đoạn, nàng bèn chuẩn bị ra tay. Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở bên cạnh bỗng lên tiếng: "Từ từ đã!"

Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn hắn: "Ngươi có vấn đề gì sao?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Cô nương, ta thấy không công bằng! Dẫu sao thì giờ Tiểu Ách cô nương cũng không ở thời kì đỉnh cao!"

Mục Tiểu Đao chớp mắt: "Công bằng? Công bằng là gì? Có ăn được không?"

Diệp Huyền cạn lời, mẹ kiếp, lại gặp một người không biết xấu hổ rồi!

Mục Tiểu Đao quan sát Diệp Huyền, nàng mỉm cười: "Người mang ách thể kia, có vẻ như quan hệ giữa ngươi và Tiểu Ách không đơn giản đâu nhỉ!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Cô nương, ta thấy nếu như ngươi cứ giết Tiểu Ách cô nương như vậy thì chắc chắn sẽ tiếc nuối lắm! Dẫu sao thì giờ nàng ta cũng không ở thời kì đỉnh cao..."

Mục Tiểu Đao đột nhiên lắc đầu: "Không, ta chẳng thấy tiếc nuối gì cả!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Ta thực sự không hiểu nổi, chẳng phải các ngươi đều là người của Vũ Trụ Thần Đình sao? Sao lại tàn sát lẫn nhau thế này?"

Nói đoạn, chính hắn cũng thấy hơi hoang đường!
Bình Luận (0)
Comment