Chương 2823: Phải tốc chiến tốc thắng
Chương 2823: Phải tốc chiến tốc thắng
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Vẻ mặt Mục Tiểu Đao bình tĩnh vô cùng, nàng hơi nghiêng đầu đã tránh được nhát kiếm kia. Cùng lúc đó, thanh phi đao trong tay nàng cũng bay ra.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền quét ngang kiếm.
Uỳnh!
Trấn Hồn Kiếm trong tay hắn rung lên kịch liệt, cả người hắn lại bay về phía sau.
Mà lúc này, trong tay Mục Tiểu Đao lại có thêm một thanh phi đao nữa. Nàng nhìn Diệp Huyền, mỉm cười nói: "Ta biết ngươi ngứa mắt Vũ Trụ Thần Đình chúng ta, thế nhưng ngươi có thể làm được gì chứ? Đối đầu trực tiếp ư, ngươi không đánh lại được đâu! Đọ số lượng người ư, ngươi cũng không đọ được đâu! Ngươi có tức không?"
Nói đoạn, nàng bèn chớp mắt: "Ta biết, ngươi định nói ta ỷ lớn hiếp bé chứ gì. Ta cứ thích ỷ lớn hiếp bé đấy thì sao, ngươi có thể làm gì được ta nào? He he."
Lời nói khiến người ta tức điên!
Thực ra nàng đang cố ý chọc tức Diệp Huyền. Một người mà giận dữ đến mức mất lí trí thì sẽ dễ đối phó hơn!
Đương nhiên, thứ nàng thật sự lo lắng là kiếm khí lớn mạnh trước đó của Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền lau vết máu trên khoé môi, hắn mỉm cười: "Ngươi muốn chọc tức ta hả?"
Mục Tiểu Đao nhìn hắn: "Biết Tiểu Ách sẽ có kết cục thế nào không? Nhục thân của nàng ta đã tan nát, còn linh hồn của nàng ta sẽ bị đày xuống Vô Biên Thần Ngục, bị Pháp Thiên Thần Hoả thiêu đốt linh hồn đời đời kiếp kiếp. Không chỉ có Pháp Thiên Thần Hoả mà còn cả Vạn Kiếp Chi Lôi luyện hồn, Thiên Nhất Thần Thuỷ xâm phạm hồn, Tuyệt Đối Băng Linh đóng băng hồn... Điều quan trọng nhất là mỗi ngày nàng ta còn phải chịu hàng trăm vạn đòn roi... Cảm giác đó, chậc chậc..."
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, hắn xoè tay ra, Trấn Hồn Kiếm trong tay hắn bèn biến thành Kiếm Linh!
Kiếm của thanh sam nam tử!
Vẻ mặt Diệp Huyền đột nhiên trở nên hung dữ: "Nữ nhân kia, ngươi nói ta không đấu riêng được với ngươi ư! Được, giờ chúng ta đấu riêng đi! Nhớ cho kĩ, ai gọi người tới giúp thì người đó là chó!"
Uỳnh!
Dứt lời, đôi mắt Diệp Huyền bèn biến thành màu đỏ ngầu. Cùng lúc ấy, huyết mạch xông lên từ trong cơ thể hắn!
Rầm!
Cả tinh không lập tức biến thành huyết hải!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tiểu Đao không khỏi híp mắt lại: "Cái thứ gì thế này..."
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất.
Thanh phi đao trong tay Mục Tiểu Đao cũng bay ra.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chém mạnh kiếm xuống!
Kiếm quang mang màu máu!
Uỳnh!
Một kiếm này chém xuống khiến thanh phi đao của Mục Tiểu Đao bị ép dừng lại!
Khoảnh khắc ấy, sức mạnh hai bên đang giằng co bất phân thắng bại!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tiểu Đao không khỏi nhíu mày: "Cái thứ gì thế này..."
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền phía xa xa bỗng nhón chân lên.
Uỳnh!
Không gian lập tức bùng nổ, thanh phi đao trước mặt hắn cũng bị chém bay. Cùng lúc đó, Diệp Huyền hoá thành một đường huyết quang và chém về phía Mục Tiểu Đao!
Mục Tiểu Đao không lùi lại mà vẫn xông lên, chém đao về phía hắn!
Đối đầu trực diện!
Uỳnh!
Huyết quang lập tức bùng nổ ở phía không xa. Diệp Huyền nhanh chóng lùi lại cả ngàn trượng, còn Mục Tiểu Đao cũng liên tiếp lùi lại cả ngàn trượng!
Sau khi dừng lại, Mục Tiểu Đao nhìn thanh phi đao đã bị mẻ của mình bằng ánh mắt khó có thể tin được: "Chuyện này..."
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền ở phía không xa, khó tin hỏi: "Huyết mạch gì vậy, sao lại nghịch thiên như vậy?"
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chẳng buồn nói nhiều mà lại xông về phía trước, sau đó chém kiếm về phía Mục Tiểu Đao!
Đôi mắt của Mục Tiểu Đao thoáng hiện lệ khí: "Lão nương không tin không đánh lại được ngươi!"
Dứt lời, nàng bèn bước lên phía trước một bước, thanh phi đao bỗng nhiên bay ra: "Phá Thương Khung!"
Phá quân!
Phi đao bay đi, cả đất trời như trở nên hư ảo!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên thu kiếm vào trong vỏ. Sau đó, hắn lại rút mạnh kiếm ra!
Bạt Kiếm Thuật!
Kiếm bay đi, không gian quanh đó mấy chục vạn trượng lập tức bùng nổ!
Uỳnh!
Đường kiếm kia của Diệp Huyền đã ép phi đao của Mục Tiểu Đao phải dừng lại. Khoảnh khắc kiếm tiếp xúc với đao, không gian mấy chục vạn dặm xung quanh bèn biến thành một màu đen!
Đất trời này không thể chịu được sức mạnh của hai người!
Đúng lúc ấy, Mục Tiểu Đao đột nhiên biến mất!
Gần như là cùng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng nhiên quay người chém kiếm đi!
Uỳnh uỳnh!
Một bóng người lập tức phải lùi lại!
Người này chính là Mục Tiểu Đao!
Mà Diệp Huyền cũng lùi vại vài trăm trượng!
Sau khi dừng lại, Diệp Huyền bèn rút kiếm chém xuống phía dưới. Xung quanh hắn là kiếm ý và khí tức đang phun trào như núi lửa.
Ở phía xa xa, Mục Tiểu Đao nhìn chằm chằm vào hắn. Nàng nhận ra rằng khí tức của Diệp Huyền đang tăng dần, như thể không có giới hạn vậy!
Mục Tiểu Đao nhíu mày, rốt cuộc hắn có huyết mạch gì vậy? Sao có thể nghịch thiên đến thế?
Mặc dù Diệp Huyền đã đạt đến Phàm cảnh, thế nhưng hắn cũng chỉ mới lên đến cảnh giới này mà thôi. Giữa nàng và hắn vẫn có cách biệt rất lớn!
Thế nhưng hiện giờ, huyết mạch chi lực thần bí này lại có thể lấp đầy khoảng cách ấy!
Điều quan trọng nhất là Diệp Huyền vẫn còn đang trở nên mạnh hơn!
Nghĩ đến đây, Mục Tiểu Đao đột nhiên xoè tay ra. Nàng biết mình bắt buộc phải tốc chiến tốc thắng thôi!